您现在的位置是:Nhận định >>正文
Tin thể thao 5/6: Ronaldo gây sốc, xong tương lai Martial
Nhận định74人已围观
简介-Ronaldo khoe đầu trọc lốc khi ăn mừng chức vô địch,ểthaoRonaldogâysốcxongtươxem lịch thi đấu bóng đ...
- Ronaldo khoe đầu trọc lốc khi ăn mừng chức vô địch,ểthaoRonaldogâysốcxongtươxem lịch thi đấu bóng đá ngoại hạng anh Martial tiếp tục ở lại MU, Nadal và Djokovic vào tứ kết Roland Garros,... là những tin thể thao hot sáng 5/6.
CR7 khoe đầu trọc lốc khi ăn mừng chức vô địch Champions LeagueTags:
相关文章
Soi kèo góc Liverpool vs Ipswich Town, 22h00 ngày 25/1
Nhận địnhHoàng Ngọc - 25/01/2025 03:26 Kèo phạt góc ...
阅读更多Tổng hợp những tin đồn và hình ảnh về Half Life 3
Nhận định
">...
阅读更多Truyện Hoa Băng Chờ Ngày Nở: Sát Thủ Máu Lạnh Và Thiếu gia Lạnh Lùng
Nhận định
"Cốc...Cốc...thiếu gia,phu nhân sai chúng tôi đến hộ tống người về biệt thự"sau một hồi do dự mới có một tên dám tiến lên và gõ cửa.
"Cút"từ này làm đám người sợ mất mật,lùi về phía sau một bước,vẫn kiên trì không chịu rời khỏi,thái độ vẫn như trước.
"Thiếu...thiếu gia phu nhân không..không được khỏe ngài nhanh về đi ạ"trước khi tới đây bọn họ đã được dặn dò vô cùng tỉ mỉ kịch bản phải nói như thế nào mới đúng cách!
Thời gian trôi qua rất lâu,phía trong phòng vẫn im lặng không phát ra bất kì tiếng đáp lại nào.
"Thiếu gia,phu nhân thực sự xắp chống đỡ không nổi rồi,xin ngài hãy về biện thự!" giọng nói vẫn vang lên đều đều ở hành lang,họ thật khóc không ra nước mắt mà,có ai nghe tin mẹ mình bệnh xắp chết,mà vẫn không chút lo lắng nào cả,dù có lạnh lùng.
Bên trong phòng.
Quản gia Đạt đứng nhìn bóng dáng cao lớn bên cửa sổ kia mà không khỏi thở dài,lần này phu nhân làm ra chuyện gì mà khiến cậu chủ phải dọn tới khách ở,trong lòng ông cũng ngạc nhiên và đầy thắc mắc,từ nhỏ tới lớn cậu chủ chưa từng ở khách sạn,tự dưng lần này lại im lặng rời khỏi biệt thự.
"Có vẻ lần này con đã quyết định đúng"Hắn nhìn khung cảnh ngoài cửa số cất giọng nói mang chút u buồn,cảnh vật tỏa sáng trước mắt hắn thực sự rất đẹp hút mọi ánh nhìn từ nhiều phía,từng ánh đèn nhấp nhô cao thấp,hay những tòa cao ốc chọc trời,thậm chí hạt mưa khẽ bay bay bay trong gió như muốn hòa quyện vào làm một vậy.
Khi nghe hắn hỏi vậy quản gia đạt có chút sững người,không kịp phản ứng,tại sao hắn lại hỏi câu đó!.
"Ông về biệt thự trước đi đem cả đám người kia rời khỏi,con muốn được yên tĩnh"Thấy ông cúi đầu không trả lời,khóe môi hắn khẽ nhếch lên một đường.
"Thiếu gia sao người có thể ở đây một mình được,nhỡ có chuyện gì xảy ra thì sao" ai ở biệt thự mà lại không biết thiếu gia của họ mắc chứng sợ bẩn!
"Ông yên tâm, con có thể tự lo cho bản thân,sẽ không có chuyện gì xảy ra đâu"hắn xoay người lại, bước tới vỗ nhẹ vào vai quản gia đạt.
"Dạ vâng,thiếu gia nhớ chăm sóc bản thân,ăn uống đầy đủ,không thân gia này sẽ lo lắm"Quản gia Đạt đành bất đắc dĩ rời đi.
"Rầm"khi tiếng đóng cửa vang lên,hắn rốt cuộc ngồi xuống sofa lôi điện thoại ra,nhấn dãy số quen thuộc.
"Cậu tốt nhất giải quyết sạch sẽ mọi chuyện cho tôi" ngữ điệu của hắn nghe có vẻ rất tức giận nhưng bên trong lại mang ý cười.
"Thiếu gia Vũ Minh Nhật Đằng, cậu biết vụ này có liên quan trực tiếp đến tổ chức "Kan" không hả,liệu mình tôi sao có thể lo liệu được,còn hai cái tên chết dẫm Kỳ Hạo,Vĩ Hoành kia lại đi Paris hưởng thụ ong bướm,cậu có thấy bất công không hả???cả một kì này tôi bị giam lỏng ở nhà đau đớn thế nào, trời ơi sao số con khổ thế này..."Ngạn Dương gằn lớn giọng gọi đầy đủ họ tên hắn lại còn phun một tràng trong điện thoại.
"Vậy vụ này đợi hai tên kia về,rồi chúng ta cùng giải quyết tắt máy đây"hắn nhíu nhíu mày trả lời,từ bao giờ cái tên Ngạn Dương này lại nói lắm như vậy chứ,chết tiệt!!
"Khoan... Cậu đừng tưởng chúng ta ra tay được,cậu đừng quên còn bà mẹ yêu dấu của cậu nữa chứ!Nghe nói dì mới sang Tây Ban Nha hả, còn chuyên chở về chiếc lồng to chả nhẽ tính nhốt cậu trong đấy??"
"Cậu tưởng tượng hơi bị nhiều rồi đấy,nhà tôi mới có thêm con vẹt quý"Nói xong,hắn tắt máy luôn,ném điện thoại sang một bên,nhắm mắt lại hai tay day thái dương.
"Bốp" nghe thấy tiếng động hắn không mở mắt ra:"Điều tra tới đâu rồi!"
"Theo như điều tra tổ chức Kan đã hành động thu gom toàn bộ cổ phần của phía công ty"
"Hừ,tiếp tục theo dõi cho tôi"
"Vâng,thưa thiếu gia"
Cuộc đối thoại chưa tới một phút này vô tình lọt vào tai kẻ thứ ba!
Hắn toàn thân mệt mỏi lại mở mắt,nhấc thân hình cao lớn của mình vào phòng tắm,vừa đi vào liền dẫm phải thứ gì đó.
"A!mẹ kiếp"Thụy Lâm chửi thề một tiếng,sức của hắn dẫm lên bàn tay rất nhẹ đối với nó không đáng gì,nhưng hiện tại cánh tay vừa trúng đạn mới được sơ cứu qua loa,nên có thể lần dẫm này đối với nó là chí mạng.
Liếc mắt trong bóng tối hắn nhìn thấy dưới sàn có một bóng dáng ngồi dựa lưng vào tường,mái tóc xõa dài hơi rối che đi nửa gương mặt.
"Cô là ai?tại sao lại ở đây?"Hắn thắc mắc nó tại sao lại vào được trong đây chứ,nơi này hắn đã lắp đặt hệ thống tự động,một con ruồi bay vào thì cũng lập tức có chuông cảnh báo truyền vào đồng hồ hắn đeo trên tay.
"Mà Kan đâu chỉ có thế,ngu ngốc"Nó khẽ nhếch miệng nói,thực sự giọng nói của nó rất nhỏ nhưng thâm thúy vô cùng, khí lạnh cứ như thế mà tăng dần.
"Cái gì?"hắn ngồi xuống rút từ trong túi quần ra chiếc khăn tay cao cấp,rồi chạm vào mặt nó chậm rãi xoay lại về phía mình,hắn muốn thấy mặt cô gái to gan dám chửi mình "ngu".
Khi hai mắt chạm nhau hắn ngây ngô mà nhìn chằm chằm nó không chớp mắt,nó thực sự rất rất đẹp,lông mi cong dài khẽ chập chờn kèm theo con ngươi xám bạc to tròn linh động,chiếc mũi cao vút,còn có chiếc miệng xinh xắn,đường nét trên khuôn mặt như được trạm khắc cẩn thận tỉ mỉ từng chút một,hơn thế nữa như thể được rèn rũa rất lâu mới tạo lên được.
"Đá" hắn còn đang mê muội chìm đắm vẻ đẹp tựa thiên thần của nó thì ngay lập tức tỉnh táo lại bởi giọng nói của nó, nhưng hiện tại ánh mắt nó như khối băng nhọn mà có thể giết người trong chớp mắt.
"Hả" hắn có chút khiếp sợ ánh mắt đó đối với hắn,nó ngay lúc này như một con rắn chuẩn bị nhả lọc độc vậy.
Thân thể nó không ngừng run lên,tỏa ra khí lạnh phả vào người hắn.
"Cô sao vậy?"Hắn ngạc nhiên khi nhìn thấy từng lớp khí lạnh được ra từ người nó.
"Đá"cánh môi hơi run rẩy yếu ớt nói,thân mình càng lúc càng tỏa ra nhiều khí lạnh.
"Cô cố gắng chịu thêm chút nữa,tôi đưa cô đến phòng chứa đá "Hắn không suy nghĩ nhiều,ôm cả người nó lên chạy vội,theo hắn biết thì khách sạn này có một phòng chứa đá rất lớn,cung cấp để phục vụ khách hàng và ướp rượu nho.
"Rốt cuộc là tầng mấy vậy"hắn cảm nhận được người con gái trong lòng xắp không chịu nổi được nữa rồi,bởi nó đã ngất lịm,mà toàn thân lạnh ngắt như băng ngàn năm vậy, hắn cứ ngỡ mình đang ôm tảng băng chứ không phải một cô gái!
Không còn cách nào khác hắn chặn đường một nhân viên phục vụ hỏi:"phòng chứa đá ở đâu?"
"Dạ,dạ ở tầng mười ba thưa quý khách".
">...
阅读更多
热门文章
最新文章
-
Soi kèo góc Wolves vs Arsenal, 22h00 ngày 25/1
-
" alt="Samsung S5 Mini có cảm biến đo nhịp tim lẫn bảo mật vân tay"> Samsung S5 Mini có cảm biến đo nhịp tim lẫn bảo mật vân tay
-
" alt="VLTK 'Công Thành Chiến' náo loạn vì bug đồ Hoàng Kim"> VLTK 'Công Thành Chiến' náo loạn vì bug đồ Hoàng Kim
-
Tôi ngửa đầu lên, dùng tay sờ sờ kéo kéo, đúng là tóc mái đã chạm tới lông mày thật rồi. May quá!
Tôi cười, gật đầu: "Từ mai không đội nữa."
Tuấn Anh cũng cười, ngả lưng ra sau, uống nước phồng má lên, chần chừ một hồi rồi mới nuốt xuống, trong lúc đó ánh mắt vẫn luôn nhìn tôi chằm chằm.
Tôi hỏi: "Tuấn Anh nhìn gì vậy?"
"Nhìn An." Cậu ấy mỉm cười.
"Biết." Tôi đặt bút xuống, cũng cầm lấy ly nước của mình đưa lên miệng, hỏi: "Nhưng nhìn có ý gì? Mắt Tuấn Anh không được bình thường."
"Không bình thường chỗ nào?" Tuấn Anh nhướng mày, nói: "Thể hiện tình yêu đong đầy quá rõ ràng hả?"
"..."
Tôi trực tiếp phun sạch nước ra ngoài, văng cả lên người cậu ấy, còn ho sặc sụa, thẹn đến đỏ mặt tía tai.
Còn Tuấn Anh thì cứ cười ha ha ha như đến giờ lên cơn thần kinh. Cậu ấy rút mấy tờ khăn giấy, cũng không lau cho bản thân mà vội vàng nhảy qua bàn, ném mấy tờ lên đề cho thấm nước, rồi một tay vỗ lưng, một tay lau miệng cho tôi.
Tôi đẩy cậu ấy ra, tự mình chạy vào trong bếp rửa mặt, chủ yếu tách ra khỏi người kia để xua đi cảm giác nóng hổi đang len lỏi lan khắp toàn thân.
Thế mà tôi mới chỉ vốc được lượt nước đầu tiên, Tuấn Anh đã theo vào tới, thậm chí còn giữ gáy rồi tự ý rửa mặt cho tôi.
May là vẻ cợt nhả ban nãy đã biến mất sạch sành sanh, chỉ dịu dàng nói: "Từ từ thôi không ướt hết áo. Lỡ mẹ thấy lại hỏi."
Tôi đẩy tay cậu ấy ra: "Để An tự làm."
Tuấn Anh cười khẽ, nắm lấy tay tôi rồi thơm lên mu bàn tay một cái, "Xong rồi còn tự cái gì nữa? An tính rửa cho mặt mòn bớt đi à? Da mặt đã mỏng thế này rồi, rửa thêm nữa thì Tuấn Anh nói mấy lời ngọt ngào chắc An trực tiếp xỉu cái đùng luôn."
"..."
Mặt mới rửa xong lại muốn bốc khói rồi.
Tôi tránh Tuấn Anh, chạy ra bàn học trước, nhưng tai vẫn đặt bên cạnh người này, lắng nghe thì vẫn có tiếng nước chảy, chắc là cậu ấy đang rửa mặt. Cũng đúng thôi. Hồi nãy bị tôi phun bao nhiêu nước vào mặt thế kia... Ngại quá đi! Nhưng chưa hết giờ học thêm thì sao mà về đây?
"An làm gì vậy?"
"Hả?"
Nghe được giọng Tuấn Anh thì tôi ngơ ngác, nhìn lại mới biết trong lúc bối rối thẫn thờ thế mà tay lại gom hết sách vở bút thước vào cặp.
Vậy là lại lục đục bỏ hết ra bàn.
Tuấn Anh bật cười.
Cậu ấy ngồi xuống đối diện, đưa cho tôi cốc nước.
Tôi lắc đầu nhưng cậu ấy lại đưa đến bên môi, tay kia còn có dấu hiệu bóp má nên tôi đành phải cầm lấy tự mình uống. Đúng là có dòng nước mát xoa dịu cơ thể thì cả người khoan khoái hẳn.
Cậu ấy mỉm cười, lấy lại cốc nước đặt lên bàn rồi nghiêm túc nói chuyện.
"Vừa nãy Tuấn Anh nhìn An như vậy là do đột nhiên phát hiện ra một chuyện."
"Chuyện gì?" Tôi tò mò hỏi.
Cậu ấy đứng dậy, đi đến ghế sofa rồi ngồi xuống, sau đó vẫy tay với tôi: "Lại đây."
Tôi lập tức đứng dậy, thậm chí là chạy tới. Tôi định ngồi bên cạnh nhưng Tuấn Anh tóm lấy eo, kéo tôi ngồi lên đùi.
Cậu ấy nắm tay tôi, hỏi: "Sao mà ngoan thế này? Không sợ Tuấn Anh làm chuyện xấu sao?"
Tuấn Anh là người tốt thì làm sao có thể làm chuyện gì xấu được? Nhất là đối với tôi, cậu ấy sẽ không bao giờ làm chuyện gì khiến tôi khó xử chứ đừng nói tới chuyện gì có hại.
Mỗi lần học ở đây, không gian vô cùng riêng tư, tối nào cũng chỉ có hai người, nhưng Tuấn Anh không bao giờ làm chuyện gì quá mức thân mật. Kể cả phòng ngủ của cậu ấy, ngoài lần đặc biệt kia ra thì tôi chưa từng đặt chân vào thêm lần nào nữa.
Chuyện này cũng rất hợp ý tôi. Vô cùng hợp!
Đương nhiên là tôi muốn gần gũi với Tuấn Anh, rất muốn nữa là đằng khác. Nhưng lâu nay, ở gần nhau lâu ngày, tôi đã biết chỉ hôn môi thôi là chưa đủ.
Tôi có ham muốn, Tuấn Anh chắc chắn càng có nên cậu ấy mới luôn cố gắng kiềm chế bản thân như thế.
Tôi muốn chiều chuộng cậu ấy chứ. Muốn vô cùng.
Nhưng Tuấn Anh nói đúng. Tôi còn nhỏ, chúng tôi còn nhỏ. Cậu ấy lo lắng tôi bị tổn thương, còn tôi sợ thời khắc âu yếm sẽ ảnh hưởng tương lai của cậu ấy.
Đó là thứ nhất.
Thứ hai, là tôi sợ. Tôi muốn, nhưng tôi vẫn sợ hãi. Mỗi lần Tuấn Anh hôn sâu thì bên dưới tôi đều hưng phấn, còn có chút khó chịu. Tôi không chỉ muốn đưa tay chạm tới mà còn thèm khát bàn tay của Tuấn Anh sờ xuống như lần nọ. Mỗi lần hôn môi đều có cảm giác ham muốn như thế.
Tôi sợ bản thân sa ngã, cũng sợ mình làm nhục Tuấn Anh.
Nhất thất nhân thân, vạn kiếp bất phục.
Chỉ sợ hai chúng tôi lún quá sâu, sẽ không thể quay đầu được nữa.
Tôi muốn chừa đường lui.
Tôi còn muốn gặp lại Tuấn Anh.
Dù sau này chúng tôi có còn như bây giờ hay tâm sinh lý sẽ phát triển theo hướng khác đi chăng nữa, thì tôi muốn mình còn cơ hội ngẩng cao đầu mà mỉm cười vẫy tay chào đón cậu ấy.
Đó là viễn cảnh tương lai mà tôi luôn mường tượng ra.
Ít nhất trong quá khứ tôi còn trong sạch, tôi cũng không vấy bẩn Tuấn Anh, chúng tôi chưa từng làm gì đi quá giới hạn. Như thế, cả hai sẽ chẳng có rào cản gì khi phải đối mặt với nhau.
Tuy nhiên, đấy chỉ là trường hợp xấu khi một trong hai, hoặc cả hai không còn như hiện tại. Còn nếu tôi và Tuấn Anh trưởng thành rồi mà vẫn nghĩ về nhau như bây giờ thì mọi chuyện quá là đơn giản.
Như vậy, sau này, chỉ cần đủ 18 tuổi mà Tuấn Anh tìm đến, thì tôi sẽ chủ động đẩy cậu ấy lên giường. Thích làm gì thì làm thế đó. Chỉ cần cậu ấy vui là được.
Vì thế nên tôi cười tươi tắn, đáp lại: "Không sợ.". ngôn tình hài
Tuấn Anh bật cười, thơm liên tục 'chóc chóc' lên bàn tay tôi mấy lần, sau đó mới nói: "Tuấn Anh vừa cảm thấy bản thân ngu ngốc đấy."
"Đến tận bây giờ mới phát hiện ra một điểm quan trọng."
"Điểm gì?" Tôi cũng tò mò, chuyện gì mà khiến cậu ấy tự đánh giá mình ngốc luôn vậy? Không phải lúc nào cũng tự tin mình là giỏi nhất, đẹp trai nhất sao?
Trông cậu ấy cười cực kì vui vẻ, giọng điệu còn có chút sảng khoái: "Trước đây cứ nghĩ chúng ta tính cách hoàn toàn trái ngược nhau, An mềm mỏng, Tuấn Anh mạnh mẽ. Nhưng vừa rồi mới chợt nhận thấy, An còn một khía cạnh nữa cực kì giống với Tuấn Anh."
"Gọi cho sang thì là kiên định, giữ vững lập trường, nhưng nói huỵch toẹt ra thì chính là cố chấp."
"Cái tính này giống Tuấn Anh vô cùng."
Tôi sửng sốt. Sao tính của mình mà mình không biết nhỉ?
Tuấn Anh thật là giỏi. Đến tính cách của tôi mà cậu ấy còn rành hơn cả bản thân tôi nữa. Tôi vui vẻ trong lòng, chẳng cần phải bận tâm tính nết cậu ấy vừa khai quật được là tốt hay xấu, chỉ cần biết quan trọng là cậu ấy để ý kỹ mình là đủ. Kể cả bây giờ cậu ấy có nói tôi ác độc thì trong lòng tôi vẫn lâng lâng phê pha ngủ ngon lành được.
Tôi lập tức nhe răng, mắt chớp chớp, cười vui vẻ cùng cậu ấy, đầu gật lia lịa.
Tuấn Anh nhìn tôi như vậy thì còn cười dữ hơn, nhưng dường như trạng thái đã thay đổi, điệu cười có chút bất lực, còn cả nhíu mi, nhắm mắt, đỡ trán, nhưng miệng vẫn còn cười. Là sao nhỉ?
Cậu ấy gục đầu xuống hõm cổ tôi mà cười rung hết cả người, cười đã rồi mới nói: "Nhìn mặt An, Tuấn Anh đỡ không nổi."
Tôi vội vàng xoa xoa khắp mặt mình, sợ có gì dính bẩn.
Tuấn Anh lại bật cười, kéo tay tôi xuống, hắng giọng, hỏi: "Vừa rồi đầu An gật quá trời gật là muốn gật chuyện gì?"
?
Còn chuyện gì nữa? Đương nhiên là: "An đồng ý với ý kiến của Tuấn Anh."
"Ý kiến gì?" Tuấn Anh nhẹ nhàng hỏi.
"Thì nói An cố chấp đó." Tôi ngại ngùng gãi đầu mũi một chút.
Tuấn Anh ngồi thẳng người dậy, lại kéo tay tôi xuống rồi ôm nựng lấy hai má tôi, hỏi: "An biết mình cố chấp à?"
Đương nhiên là tôi không biết. Là cậu ấy nói nên tôi mới vừa biết mà. Sao lại hỏi ngược lại như thế?
Nghĩ vậy nên tôi mở tròn đôi mắt, lặng lẽ lắc đầu.
Cậu ấy lại hỏi: "Vậy An nghĩ rằng mình có cố chấp à?"
Tôi vẫn là không hiểu mà tiếp tục lắc đầu. Không biết mình có tính cố chấp thì sao mà nghĩ tới được. Tuấn Anh hỏi thật là kì cục quá đi! May mà đẹp trai vớt lại đấy!
Tuấn Anh phì cười, hỏi tiếp: "Vậy An gật đầu làm cái gì? Còn bày ra bộ mặt vui vẻ như thể ngày ngày khoe khoang bộ dạng cố chấp lượn qua lượn lại mà mãi nhiều năm sau Tuấn Anh mới chịu phát hiện ra ấy!"
"..."
Cậu ấy cốc nhẹ đầu tôi: "Không biết mình cố chấp chỗ nào mà dám bày ra dáng vẻ vô cùng tự hào như thế!"
"..."
Tôi cảm thấy uỷ khuất, giọng điệu vô thức nhỏ nhẹ: "Là Tuấn Anh nói mà... Tuấn Anh nói như thế nào thì chính là như thế ấy..."
Có lẽ vì tiếng của tôi quá lí nhí nên trông càng tội nghiệp, có lẽ vì tôi ủ rũ không dám nhìn thẳng vào mắt cậu ấy nên nom càng thêm đáng thương.
Có lẽ là vì thế nên Tuấn Anh giật mình thảng thốt, bàn tay cậu ấy đặt trên má tôi run lên một cái rõ ràng. Tôi cảm nhận được.
Giọng cậu ấy đã vô cùng dịu dàng rồi, giờ khắc này càng thêm thả nhẹ nhịp điệu, như sợ người ngồi trong lòng cậu ấy là tôi đây nghe nặng lời một chút thì sẽ lập tức vỡ tan vậy.
Cậu ấy ôm khuôn mặt ép buộc tôi ngước lên: "Tại sao An không thắc mắc? Sao An không hỏi bản thân mình cố chấp thế nào? Như thế, Tuấn Anh sẽ giải thích cho An hiểu, nói rõ ràng cho An biết. Hoặc An có thể cãi lại mà. Nếu An cảm thấy không đúng, hay là An chưa biết thì An phải cãi lại chứ. Không phải Tuấn Anh nói gì cũng đúng đâu. An hiền quá!"
" alt="Truyện Bạn Cùng Bàn Nói Tôi Giống Chó Của Cậu Ấy">Truyện Bạn Cùng Bàn Nói Tôi Giống Chó Của Cậu Ấy
-
Nhận định, soi kèo Ludogorets vs Midtjylland, 03h00 ngày 24/01: Thắng lợi đầu tiên
-
Máy sử dụng màn hình TFT 7 inch, chạy hệ điều hành Android 4.2, vi xử lí CPU Dual Core, 1.2 GHz, RAM 1 GB, bộ nhớ trong 8 GB.
Samsung Galaxy Tab 3 Lite 3G có kết nối 3G (tốc độ download 21 Mbps, Upload 5.76 Mbps), cho khả năng đàm thoại, trang bị Wi-Fi, Wi-Fi hotspot, camera 2 MP (1600 x 1200 pixels), pin dung lượng 3600mAh.
Giá bán tham khảo: 4,49 triệu đồng.
Acer Iconia A1-811
Sản phẩm sử dụng màn hình 7.9 inch công nghệ panel IPS, trang bị bộ xử lý lõi tứ tốc độ 1,2 GHz, bộ nhớ RAM 1 GB, bộ nhớ trong 16 GB, có thể mở rộng thông qua khe cắm thẻ nhớ microSD giúp nâng cấp dung lượng lưu trữ thêm 32 GB.
Acer Iconia A1-811 hỗ trợ kết nối 3G, Wi-Fi, dùng camera chính 5.0 MP tự động lấy nét, dung lượng pin 4960 mAh.
Giá bán tham khảo: 4,9 triệu đồng.
Asus Fonepad 7
Máy sử dụng hệ điều hành Android 4.3, CPU Intel Atom Z2520 hai nhân 1.2GHz, RAM 1GB, bộ nhớ trong 8GB (có thể mở rộng bằng thẻ nhớ microSD), màn hình 7 inch IPS 1280x800.
" alt="5 mẫu máy tính bảng 3G có giá bán dưới 5 triệu đồng">5 mẫu máy tính bảng 3G có giá bán dưới 5 triệu đồng