Nhận định, soi kèo Melbourne Victory vs Sydney FC, 15h35 ngày 24/1: Cửa trên ‘tạch’
(责任编辑:Kinh doanh)
下一篇:Nhận định, soi kèo Bodo Glimt vs Maccabi Tel Aviv, 0h45 ngày 24/1: Khó có bất ngờ
Yoo Ah In xuất hiện tại phiên tòa thứ hai với vẻ ngoài tiều tụy, xuống sắc. Trong phiên tòa, nam diễn viên thừa nhận hành vi lạm dụng propofol (một chất hướng thần). Nhưng Yoo Ah In cũng bào chữa, việc lạm dụng chất propofol là vì anh mắc chứng trầm cảm, rối loạn hoảng sợ và bệnh mất ngủ.
Luật sư bào chữa cho Yoo Ah In thừa nhận bị cáo phạm tội sử dụng chất ma túy, cụ thể là là cần sa. Tuy nhiên, cáo buộc Yoo Ah In sử dụng propofol bất hợp pháp là không thỏa đáng vì nam diễn viên sử dụng chất này dưới sự tư vấn và đánh giá chuyên môn của bác sĩ.
Phiên tòa diễn ra nhanh chóng trong 30 phút. Trước khi bước vào phòng xét xử, nam diễn viên từ chối trả lời truyền thông về những vấn đề liên quan tới cáo buộc và nội dung phiên tòa. Được biết, phiên điều trần tiếp theo về vụ việc dự kiến diễn ra vào 5/3/2024.
Yoo Ah In sinh năm 1986, tên thật Uhm Hong Sik, được giới chuyên môn đánh giá cao về diễn xuất đa dạng, toả sáng ở mảng điện ảnh và truyền hình. Nhờ vai diễn trong The Throne (2015), Yoo Ah In trở thành ‘ảnh đế' trẻ nhất lịch sử giải Rồng Xanh ở tuổi 29. Chuyện đời tư của nam diễn viên cũng khiến công chúng chú ý. Trước khi vướng vào cáo buộc sử dụng ma túy, Yoo Ah In từng vướng tin đồn hẹn hò đồng tính với nhiếp ảnh gia Choi Ha Neul.
Hiện, Yoo Ah In phải đối mặt với cáo buộc sử dụng ma tuý y tế 181 lần trong thời gian từ tháng 9/2020 đến tháng 3/2022. Theo cơ quan điều tra, Yoo Ah In sử dụng tổng cộng 4.400ml propofol, tần suất sử dụng 6 lần một tháng. Ngoài propofol, Yoo Ah-in còn dùng cần sa và một loại ma túy khác. Việc một nghệ sĩ dương tính với cùng lúc 3 loại chất cấm là điều chưa từng xảy ra ở làng giải trí Hàn Quốc.
Yoo Ah In là diễn viên trẻ tuổi nhất đạt giải Rồng Xanh:
Thảo Nguyên - Thanh Trúc
Diễn viên Yoo Ah In bị tố sử dụng ma túy cùng nhóm bạn nổi tiếng tại ItaewonYoo Ah In cùng nhóm bạn gồm người mẫu và phát thanh viên Hàn Quốc bị tố sử dụng ma túy tại các câu lạc bộ và quán bar ở Itaewon." alt="Yoo Ah In tiều tụy trước phiên tòa thứ hai về cáo buộc sử dụng ma túy" />Thu hồi lô dầu gội đầu chứa lượng vi sinh vật gấp nhiều lần mức cho phép
Một lô sản phẩm Dầu gội đầu Newgi.C 100ml không đáp ứng yêu cầu chất lượng về giới hạn vi sinh vật trong mỹ phẩm đã bị Bộ Y tế yêu cầu ngừng lưu thông, tiến hành thu hồi trên toàn quốc." alt="Thu hồi lô dầu gội đầu Y Lang chí kém chất lượng vừa mới sản xuất" />- - Một mâu thuẫn lớn ở bậc phụ huynh là luôn muốn con cái trưởng thành, họ khôngtiếc tiền cho con đến các lớp học “tự lập” sớm, học các lớp kỹ năng sống.Nhưng lúc bên con lại luôn tìm cách làm thay con, thậm chílà can thiệp, chỉ đạo từ những điều nhỏ nhặt như chuyện ăn, mặc, học và cảchuyện chơi.
“Làm gì mà lóng ngóng thế, tránh ra mẹ làm cho!" "Làm thế trông bánh xấulắm, để bố làm hộ cho!”. Đấy là những câu nói trùng lặp nhiều nhất của khôngít bậc phụ huynh trong buổi trải nghiệm tự gói bánh chưng mà chúng tôi đã tổchức cho mẹ và các con mới đây.
Chúng tôi đã mong muốn các con tự tay gói còn mẹ ở bên cạnh hướng dẫn, thếnhưng, đa số phụ huynh chỉ để con chạm tay được vào một lúc là giành lại để góihầu hết thời gian khi họ thấy con lóng ngóng, vụng về vãi cả gạo và thịt rangoài, cắt và xếp la méo mó không đẹp.
Lẽ ra các con tham gia có nhiều cơ hội thỏa sức trải nghiệm và sáng tạo nhiềuhơn. Còn khi ở nhà, cũng không ít cha mẹ khi thấy con lóng ngóng gặp khó khănthì họ nghĩ rằng con mỏng manh, yếu đuối, cần được yêu chiều, bảo bọc thì cũngthường xuyên làm thay cho con, làm hộ con cho nhanh, cho đúng và cho đẹp.
Hành động giết chết các tố chất của con?
Lúc còn là học sinh lớp một, Thúy vẫn nhớ những buổi tối cùng trang sách tậpviết chữ theo đường nét, làm em lóng ngóng vất vả toát cả mồ hôi. Cha nhìn Thúyvất vả mà chữ không đẹp nên thường viết giúp để mai đến lớp được điểm cao. CònTùng, mỗi khi đi ra ngoài và có người khác hỏi thăm: “cháu tên gì, cháu mấytuổi?”là mẹ cậu trả lời hộ: “Cháu tên là Sơn Tùng, cháu 3 tuổi bác ạ”.
Hình ảnh có tính chất minh họa Còn những lúc bé Gia Huy chơi với chúng bạn, cha mẹ cậu cũng thường xuyên canthiệt để giành phần hơn cho con, hay lúc vấp ngã thì người bà cũng luôn nhào đếnnâng cháu dậy và đánh chừa mặt đất đã làm đau cháu bà.
Tất cả những hành độngđấy đều đi ra từ tình yêu thương của cha mẹ dành cho người con trai, con gái củamình và chính họ cảm thấy khi làm việc gì đó hộ con thì đó là cách để thể hiệntình yêu của mình với con. Họ luôn tưởng rằng như thế là thương yêu con, việcnày là giúp được con, tốt cho con nhưng sự thật có đúng là như vậy hay không?
Quan điểm của chúng tôi cho rằng, sự quan tâm khi mà thiếu đi sự hiểu biếtthì sẽ tạo ra những nguy hại tiêu cực vô cùng! Để rồi tình yêu vô ý gây nên tội.
Sự can thiệp, làm thay, làm hộ và áp đặt của cha mẹ làm các con mất đi sự tựdo, tự tin và xa hơn nữa là sự tự do của ước mơ và sáng tạo cũng bị “giam lỏng”.Cha mẹ cứ làm hộ con và nghĩ mình đang giúp con, nhưng thực ra lại đang vô ý đãlấy mất của con cơ hội phát triển và học hỏi các kỹ năng cuộc sống, tước điquyền tự do cần có của trẻ và sự hài lòng khi được trải nghiệm. Hành động này đãgiết chết các tố chất tốt cần rèn luyện của con và sinh ra một loạt các thóiquen xấu.
Khi Thúy được cha viết chữ hộ kèm theo lời dặn dò không được nói bố viết haylàm bài tập hộ, thì khi đến lớp cô giáo hỏi ai viết, thế là Thúy nói “em viết”và lúc đó cô học thêm cả tính nói dối. Sơn Tùng thì mỗi lần có ai hỏi thì biếtmẹ sẽ trả lời và chỉ cần nghe mẹ nói, đến giờ mẹ Tùng phát hiện ra con trai mìnhcó vẻ ngại nói và lười nói, cô nhớ đến những lần đã hay trả lời hộ con mỗi khicó ai đó hỏi về con.
Còn Gia Huy đã bốn tuổi rồi mà mỗi lần ngã thì con nằm im khóc lóc, mắt nhòeđi dáo dác tìm người dỗ dành. Hôm trước, khi các bạn hàng xóm sang chơi, Huy cứgiành lại đồ chơi từ tay bạn, các bạn hét lên: “Bác bảo em Huy ý, em ấy cứ lấyđồ không cho cháu chơi!”, hoặc là nói với Huy: “Em ra chỗ khác đi...”.
Vài lần không giành lại được từ các anh thì Huy đi ra kéo tay mẹ vào, nếu cóba thì kéo ba vào và để ba mẹ bênh vực đòi lại hộ. Cha mẹ càng giúp con thì càngkhiến con yếu ớt và kém khả năng thích nghi, hòa hợp với cuộc sống.
Khi xen vào làm giúp con, thì sự quan tâm đấy của cha mẹ đồng thời cũng đangmang đến cho tiềm thức của con một thông điệp rằng: “Con không có khả nănglàm việc đó” “Con thật kém cỏi” -để rồi không ít gia đình đang vô tình biếntrẻ thành những chú “gà công nghiệp”: không cần làm gì vẫn có ăn, có mặc, đượcchơi và chỉ cần lấy lý do con học thêm để không làm gì cả. Có phải làm gì đâu,tất cả đã có cha mẹ lo rồi mà, việc của con chỉ mỗi việc là học và làm theo lờibố mẹ. Để rồi quá nhiều đứa trẻ giỏi đâu không thấy, chỉ toàn gặp vấn nạn mấtcân bằng phát triển khi thiếu hụt kỹ năng sống, không biết giải quyết vấn đề,quá thụ động, khi gặp những việc tương tự cũng chờ mẹ hoặc chờ người khác đếngiúp.
Đã bao giờ cha mẹ cho con tự do?
Ngày xưa, tuổi thơ thế hệ tôi và các bạn có nhiều cơ hội để thoải mái tự trảinghiệm các trò chơi với không gian thoáng đãng, rộng lớn như: bắt cá, trèo cây,đánh khăng, đánh đáo, ô ăn quan, nặn đất làm pháo, làm lều cây...Nhưng giờ đây ởthế hệ con trẻ, những lợi thế cho sự phát triển tự nhiên đó không còn, môitrường của con bị bê tông hóa, bị điện tử hóa đang dần lấy đi cơ hội tự trảinghiệm của các con.
Chúng đang quá thiếu sân chơi hỗ trợ cho sự phát triển của con, thậm chí cáccon học hành nhiều quá, chơi thì chỉ biết đến thiết bị công “Cha mẹ cứ làm hộcon và nghĩ mình đang giúp con, nhưng thực ra lại đang vô ý đã lấy mất của concơ hội phát triển và học hỏi các kỹ năng cuộc sống, tước đi quyền tự do cần cócủa trẻ và sự hài lòng khi được trải nghiệm.” nghệ thì con lại càng thiếu cơ hộitự trải nghiệm để phát triển toàn diện.
Khi cơ hội tự trải nghiệm đã hiếm hoi, thì nay chúng lại bị bức tử bởi chínhcha mẹ của mình: Từ các trò chơi để trải nghiệm, khám phá các em còn không đượctự do các hoạt động khác như ăn uống, học hành, các quyết định lớn hơn thì chamẹ càng can thiệp thô bạo hơn. Đã bao giờ các bố mẹ nghĩ xem con trẻ của mình cóthực sự được tự do? Thật sự là KHÔNG, con trẻ đang thiếu tự do một cách trầmtrọng.
Các bậc phụ huynh luôn thường có rất nhiều lý do để xâm phạm vào sự tự do,quyền riêng tư của trẻ: Từ việc ăn, mặc, ở, đi học, giao lưu bạn bè, hay tất cảmọi việc của con trẻ. Sự can thiệt và làm hộ con không phải là công việc vàtrách nhiệm của cha mẹ. Trách nhiệm quan trọng nhất của quý vị là hướng dẫn trẻtự làm, tự quyết, tự xử lý khi xảy ra sự cố và tự rút kinh nghiệm để tiến bộ.Con trẻ thật sự muốn gì?
Hôm qua đã có phụ huynh lo lắng khi trẻ sử dụng kéo để cắt lá dong gói bánh,họ đã lo lắng và nói rằng: “Lỡ con cắt vào tay thì sao?” Chúng tôi đã trả lời vịphụ huynh đó: “Cũng không sao cả, không may thì cũng chỉ chỉ xây xước thôi,không nghiêm trọng". Người lớn cũng thế, có ai chẳng một vài lần bị đứt tay,nhưng nhờ đó chúng ta học cách sử dụng dao kéo một cách khéo léo hơn. Đây chínhlà cách chúng ta học để biết thế nào là nóng để không sờ vào nước nóng, thế nàolà đau để không nghịch dại, và quả đúng là chúng ta chỉ cắt phải tay một lần.
Cuộc đời con là của con....
Hãy để con sống và trưởng thành, việc quan trọng của cha mẹ là làm sao hiểucon nhiều hơn để tin tưởng con nhiều hơn.
Trẻ em ở độ tuổi từ 0 đến 12 có trí tuệ thẩm thấu, khả năng học hỏi rất caotừ những gì đang diễn ra xung quanh, chúng như một miếng bọt biển có thể thấmhút mọi thứ từ môi trường xung quanh của mình. Tự do trải nghiệm là nhu cầu rấtlớn của trẻ 0 đến 12 tuổi để phát triển và những chơi là một hình thức học tậpmà mỗi con trẻ được kết hợp tâm trí, cơ thể và tinh thần.
Theo quan sát về những câu trẻ ba tuổi thường nói bên cạnh các từ: “bố” “mẹ”“không” còn thêm những câu: “Con có thể tự làm được” “Để con tự làm”. Contrẻ muốn và cần được tự mình giải quyết nhiệm vụ của mình, các con không cần sựbao bọc quá mức đâu, tự do trải nghiệm là nhu cầu lớn nhất của con trẻ.
Không ít phụ huynh khi thấy con làm chậm và nóng ruột, thiếu kiên nhẫn đã tìmcách làm thay cho nhanh, nhưng họ đã không hiểu rằng, trẻ con tay chân ngắn hơnchúng ta, làm và bước chậm hơn chúng ta. Khi đang ở độ tuổi con quý vị hiện giờ,lúc đó quý vị muốn gì và tốc độ cơ thể, sự khéo léo và khả năng giải quyết vấnđề của quý vị đang như thế nào?
Khi là người thân của con, là mẹ, là cha hay là ông bà thì hãy tôn trọng sựphát triển và cho con kiên nhẫn với bàn tay lóng ngóng bé xíu đang lớn lên từngngày qua những lần trải nghiệm chạm rãi. Nếu thật sự thương yêu con, thay vì làmhộ, thay vì bế để nhanh hơn, quý vị hãy kiên nhẫn chậm lại và cho con tự mìnhlàm lấy. Lúc đầu làm việc gì, con cũng sẽ vụng về, lóng ngóng, nhưng dần dần consẽ tự làm được, các con cần thời gian làm quen để hình thành kỹ năng và ra đờisống tốt. Đó mới là tình yêu thương thật sự mà con trẻ cần.
***
Điều tốt nhất mà cha mẹ có thể làm cho con cái của mình là cho phép con có cơhội tự làm việc của con, cho phép con được mạnh mẽ, cho phép con có cơ hội trảinghiệm cuộc sống theo cách riêng của con. Có được như vậy là cha mẹ đã cho concơ hội được là người tốt hơn, cơ hội để con tin tưởng hơn vào chính bản thânmình. Tin tưởng vào con cũng là tin tưởng vào chính mình, tin tưởng để con cónhiều cơ hội tự trải nghiệm là đôi cánh cha mẹ chắp cho con bay vào tương lai đócha mẹ ạ. Còn nếu cứ mãi nhìn con với lăng kính:“Để chúng làm thì lâu quá!”“Sao con lóng ngóng thế!” “Để con tự làm thì nhìn xấu quá!”thì tình yêu ấysẽ mãi vô ý gây nên điều hại cho thế hệ tương lai của chính con em mình.
Hãy đừng cho con những tình yêu mù quáng, mà hãy học cách làm bậc cha mẹthông thái để từ đó trẻ được trải nghiệm và trưởng từ những trải nghiệm đó, đượctự do lớn lên và yêu tự do từ điều con nhận được.
Chúng ta tạm kép lại với hai câu nói nổi tiếng: “Món quà lớn nhất mà bạncó thể trao tặng cho con trẻ của mình là đôi cánh của sự tự lập". Và “Không gì có thể khai mở bộ não của một đứa trẻ bằng việc chơi".
Văn Khoa - Linh An
" alt="Cách cha mẹ Việt bao bọc con gây tai hại?" /> - - Giới khoa học xã hội Việt Nam từng quan niệm "Văn, Sử, Triết bất phân". Triết học phải chịu số phận quá bi đát, bị chán, bị ghét, bị ghẻ lạnh bởi người học vì khô khan, vô bổ, rối rắm…thậm chí thầy dạy môn triết khó lòng có được một hình ảnh “đầy đặn” trong lòng những thế hệ học trò không chuyên. Vì sao vậy?
" alt="Triết học bị 'cưỡng duyên'" /> LG Puricare Aero Furniture không đơn thuần là máy lọc không khí, mà còn là điểm nhấn thẩm mỹ của không gian hiện đại.
Là một trong những thiết bị không thể thiếu trong gia đình, TV LG OLED Posé với thiết kế tối giản, sang trọng, tiết chế dây nối và những đường nét phức tạp cũng là lựa chọn “must-have”. Với nhiều người, LG OLED Posé không chỉ là thiết bị công nghệ, sản phẩm giải trí, mà còn là tác phẩm nghệ thuật mang đến làn gió mới cho không gian sống. Mặt sau của TV được trưng dụng làm kệ tạp chí, tạo nên sự kết hợp hoàn hảo giữa công nghệ và thẩm mỹ.
Vẻ cuốn hút của LG OLED Posé khi đặt trong không gian phòng khách.
Tháp giặt sấy LG WashTower, với hai bộ phận giặt và sấy liên kết qua bảng điều khiển trung tâm đặt ở giữa, tạo điểm nhấn nổi bật trong thiết kế. LG WashTower mang đến không gian mới mẻ cho khu vực phòng giặt sấy, tích hợp nhiều tính năng tiện dụng cho nhu cầu làm sạch quần áo, bảo vệ sợi vải.
Với hai tùy chọn màu xanh lá và beige, thiết kế này giúp khu vực giặt ủi trong nhà khoác lên vẻ đẹp nhã nhặn nhưng không kém phần sang trọng, thổi sức sống mới vào không gian nội thất chung.
Tháp giặt sấy LG WashTower giúp không gian nhà cửa thêm thẩm mỹ, tiện nghi.
Người dùng có thể trải nghiệm sự kết hợp hài hòa giữa sản phẩm nội thất và thiết bị công nghệ tại showroom của BoConcept tại tầng 3, Sun Grand Thụy Khuê, quận Tây Hồ, Hà Nội và 111 Tôn Dật Tiên, quận 7, TP.HCM.
" alt="Thiết bị kết nối cần thiết cho ngôi nhà thông minh" />- - Sự khác biệt giữa hai bức thư, hay nói rõ hơn là hai cuộc đời khiến chúng ta phải suy ngẫm lại về cách giáo dục con cái.
Người xưa vẫn thường nói “sai một ly, đi một dặm”, giáo dục con cái không đúng cách, có thể khiến cuộc đời của con trôi xa và không cách nào quay đầu lại được nữa…
Bức thư của tử tù
Thưa Mẹ!
Con của mẹ ngày mai là phải ra pháp trường rồi. Con cũng không biết tại sao mình lại đi đến bước đường cùng như thế này, hiện tại con chỉ thấy mọi ký ức như đang trở về và hiển hiện trước mắt con…
Khi con được 3 tuổi, con chạy rất nhanh, vấp phải hòn đá và té ngã. Mẹ đã chạy đến và đỡ con đứng dậy. Mẹ vừa dỗ dành con không khóc vừa mắng hòn đá: “Sao mày lại làm con tao khóc, để mẹ đánh cho hòn đá một trận“. Con đang cố chịu đau để cầm nước mắt, nhưng nghe xong câu nói của mẹ, con đã khóc trong lòng mẹ rất lâu mới chịu nín. Mẹ đã cho con biết rằng, lý do con ngã là do hòn đá, nhưng con lại không hiểu rằng, mẹ chỉ muốn dỗ dành cho con không khóc nữa.
Khi con được 4 tuổi, do con muốn xem tivi nên không muốn ăn cơm tối. Mẹ đã ân cần mang cơm đến và bón cho con ăn. Mẹ đã dạy cho con biết cách tận hưởng cuộc sống, nhưng con lại không hiểu rằng, mẹ sợ con làm vãi cơm làm bẩn quần áo, rồi tự mẹ lại phải đi giặt.
Khi con được 6 tuổi, mẹ đưa con đến trung tâm mua sắm để mua quà giáng sinh, mẹ đã nói với con là chỉ được mua một thứ đồ chơi. Nhưng khi con được mua “người sắt biến hình” con lại muốn mua máy bay. Khi mẹ không đồng ý, con đã nằm xuống đất và khóc cho đến khi mẹ chịu mua cho con mới thôi. Mẹ đã cho con biết dùng chiêu này là con có thể đòi được đồ mà mình yêu thích, nhưng con không biết rằng, mẹ mua cho con, chỉ vì không muốn mất mặt chỗ đông người.
Khi con được 8 tuổi, con muốn tự mình giặt tất, mẹ đã sợ con giặt không sạch, con muốn rửa bát, mẹ đã sợ con làm vỡ, con muốn tự mình xới cơm, mẹ đã sợ con bị bỏng. Mẹ đã cho con thấy, trong cuộc sống này, hóa ra có rất nhiều khó khăn và nguy hiểm mà con không thể đối diện. Nhưng con đã không hiểu rằng, mẹ chỉ không muốn mất công thu dọn và làm các việc do con có thể sơ ý gây ra.
Khi con được 10 tuổi, mẹ đã đăng ký cho con 3 lớp phụ đạo văn hóa, và 2 lớp học năng khiếu. Khi con cảm thấy mệt mỏi đến mức không chịu nổi, mẹ đã nói: “Nếu con không chịu được khổ thì làm sao thành người tài giỏi được“. Mẹ đã cho con biết rằng, học tập là việc rất cực khổ, nhưng con không hiểu rằng, mẹ chỉ muốn con sẽ có ngày thành đạt để có thể mở mày mở mặt trước mọi người.
Khi con được 13 tuổi, con đá bóng, do sơ ý đã làm vỡ của kính của nhà hàng xóm, mẹ đã dùng tiền để bồi thường và dắt con đi xin lỗi họ. Mẹ đã cho con biết rằng, khi gây ra chuyện chỉ cần nói “xin lỗi” là xong, nhưng con đã không biết, mẹ đang oán trách nhà hàng xóm đã đòi mình bồi thường quá nhiều tiền.
Khi con được 15 tuổi,con đòi chơi đàn piano, mẹ đã vay tiền để mua cho con một chiếc đàn. Nhưng chỉ sau một tháng, con đã không còn động đến nó nữa, mẹ đã cho con thấy, hóa ra không có tiền cũng có thể tùy ý sở hữu những đồ mà mình thích. Nhưng con đã không biết rằng, mẹ đã phải vất vả làm việc 3 năm mới trả được hết nợ.
Năm 19 tuổi, con chuẩn bị thi vào đại học, mẹ nói rằng, làm luật sư không những có nhiều tiền mà còn có địa vị trong xã hội, và nhất định muốn con học ngành luật. Mẹ đã cho con thấy rằng, chỉ cần con đi theo những gì mẹ sắp đặt là được. Nhưng con không biết rằng, mẹ chỉ muốn thông qua con để thực hiện giấc mơ mà trước đây mẹ đã không làm được.
Năm con 20 tuổi, con muốn thay điện thoại mới, với lý do có thể liên lạc với mẹ thường xuyên hơn. Mẹ đã không cần cân nhắc nhiều và chuyển ngay cho con 10 triệu đồng. Nhưng con chỉ dùng điện thoại để liên lạc với bạn gái, trong vòng 1 năm con chỉ gọi cho mẹ có mấy lần. Mẹ đã cho con thấy rằng, mẹ là một ngân hàng miễn phí mà con có thể lấy bất cứ lúc nào. Nhưng con đã không biết rằng, mẹ đã nhiều lần chờ đợi con gọi điện để chúc mừng trong ngày sinh nhật mẹ.
Năm con 24 tuổi, sau khi con tốt nghiệp đại học, mẹ đã dùng tiền để con được vào làm tại đơn vị hành chính sự nghiệp. Mẹ đã cho con thấy, 4 năm đại học chơi bời, khi ra trường vẫn có thể có được một công việc ổn định. Nhưng con đã không biết rằng, vì con mà mẹ đã phải đi cầu cạnh biết bao người.
Năm con 27 tuổi, quan hệ của con với các bạn gái đều không được lâu dài, các cô gái đều nói con là người không có trách nhiệm, vẫn là một cậu bé chưa trưởng thành. Mẹ đã nói rằng, do duyên chưa đến, các cô gái đó đều không xứng với con. Mẹ đã cho con thấy rằng, những cô gái không lấy được con là do họ kém phúc phận. Nhưng con đã không biết rằng, mẹ đã vì con mà đi rất nhiều nơi để dò hỏi cho con người ưng ý.
Năm con 32 tuổi, do con đánh bạc thua, và nợ rất nhiều tiền, mẹ đã rất tức giận đến mức sinh bệnh, nhưng cuối cùng thì mẹ cũng trả hết nợ cho con. Mẹ đã cho con thấy, cho dù con có gây ra tội tình gì đi nữa, thì mẹ cũng đều giúp con gánh vác trách nhiệm. Nhưng con đã không biết rằng, mẹ đã vì con mà tiêu hết đi khoản tiền mẹ dành dụm cho tuổi già của mình.
Năm con 35 tuổi, khi con biết mẹ đã không còn đồng nào trong người, con đã đi cướp của giết người. Khi con nghe thấy họ tuyên án tử hình, mẹ đã khóc và trách ông trời không công bằng, vất vả cả đời vì con, vậy mà cuối cùng lại ra nông nỗi này.
Cuối cùng con đã biết, mẹ đã vì yêu con mà hết lần này đến lần khác cướp đoạt đi cơ hội trưởng thành của con, hết lần này đến lần khác bóp chết đi năng lực sinh tồn của con, lấy đi trách nhiệm đối với cuộc đời của chính con. Hóa ra cho đến lúc cận kề cái chết, con vẫn chưa trưởng thành.
Mẹ đã dùng phương pháp sai lầm và vất vả cả đời vì con cái, để đổi lấy sự đau khổ cho cả 2 thế hệ. Hóa ra giáo dục con cái không có cơ hội để lặp lại lần thứ 2, hóa ra, mẹ đã tự tay đưa con lên đoạn đầu đài… Mẹ hãy bảo trọng!
Ngày mai con phải đi rồi. Hy vọng ở một thế giới khác, con có thể học được cách có trách nhiệm với chính mình, tự mình tìm được hạnh phúc cho chính mình…
Bức thư của CEO
Thưa Mẹ!
Con của mẹ ngày mai sẽ khởi công xây dựng một công xưởng mới. Để con có được thành công như ngày hôm nay, đều là do công dạy dỗ của mẹ. Bỗng nhiên mọi ký ức như đang trở về hiển hiện trước mắt con…
Khi con được 3 tuổi, con chạy rất nhanh, vấp phải hòn đá và té ngã. Mẹ đã để con tự đứng dậy và nói: “Lần sau cần phải cẩn thận hơn“. Mẹ đã dạy cho con biết phải tự chịu trách nhiệm trước hành động của mình.
Khi con được 4 tuổi, do con muốn xem tivi nên không muốn ăn cơm tối. Mẹ đã nói, nếu không ăn thì phải chịu đói cho đến ngày hôm sau, con đã đồng ý, và nghĩ rằng mẹ chỉ nói vậy thôi. Nào ngờ, đến buổi tối con lục tìm đồ ăn… ngay cả một hạt cơm cũng không còn trong nồi. Mẹ đã dạy cho con biết, phải tự chịu trách nhiệm với sự bướng bỉnh của mình.
Khi con được 6 tuổi, mẹ đưa con đến trung tâm mua sắm để mua quà giáng sinh, mẹ đã nói với con chỉ được mua một thứ đồ chơi. Nhưng khi con được mua “người sắt biến hình” con lại muốn mua máy bay. Khi mẹ không đồng ý, con đã nằm xuống đất và khóc, nào ngờ mẹ quay lưng bước đi để mặc con ở đó. Khi đó con chỉ biết đứng dậy, vừa lau nước mắt vừa chạy theo mẹ. Mẹ đã dạy cho con biết phải tự chịu trách nhiệm trước sự lựa chọn của bản thân.
Khi con được 8 tuổi, con muốn tự mình giặt tất, mẹ đã dạy con làm thế nào để giặt cho sạch, con muốn rửa bát, mẹ đã dạy con phải cẩn thận để bát không bị vỡ, con muốn tự mình xới cơm, mẹ đã dạy con xới cơm cẩn thận để không bị bỏng. Mẹ đã dạy cho con biết phải có trách nhiệm với cuộc sống của mình.
Khi con được 10 tuổi, mẹ thấy các buổi học thêm của con kín mít, mẹ nói rằng : “Đến lớp hãy cố gắng học, khi nghỉ hãy chơi cho thỏa thích, nếu còn thời gian thì đọc thêm sách vở, thì con sẽ không sợ thua kém ai cả“. Mẹ đã dạy cho con biết phải tự chịu trách nhiệm trước sở thích của mình.
Khi con được 13 tuổi, con đá bóng, do sơ ý đã làm vỡ của kính của nhà hàng xóm. Mẹ đã đưa con đến cửa hàng để mua kính, sơn và đinh, sau đó mẹ đã bảo con giúp mẹ cùng lắp lại cửa kính cho họ. Sau đó còn trừ tiền tiêu vặt của con vào tháng sau. Mẹ đã dạy cho con biết phải tự chịu trách nhiệm trước những sai lầm của bản thân.
Khi con được 15 tuổi,con đòi chơi đàn piano, mẹ đã mua cho con kèn ác-mô-ni-ca. Mẹ nói với con rằng: “Thổi được kèn ác-mô-ni-ca đi đã rồi hãy nói đến chuyện mua đàn piano“. Con đã thổi kèn ác-mô-ni-ca cho đến bây giờ, còn nguyện vọng muốn chơi đàn piano, con đã quên từ lúc nào không biết. Mẹ đã dạy cho con biết phải kiên trì và có trách nhiệm với chính kiến của mình.
Năm con 19 tuổi,con chuẩn bị thi vào đại học, mẹ đã giúp cùng con phân tích những chuyên nghành mà con yêu thích, và để cho con tự quyết định chuyên nghành mà mình muốn theo đuổi. Mẹ đã dạy cho con biết phải tự chịu trách nhiệm cho tương lai của bản thân.
Năm con 20 tuổi, con muốn thay điện thoại mới, mẹ nói rằng điện thoại cũ chưa hỏng thì không được đổi. Nếu như con nhất định muốn đổi thì tự đi làm ngoài giờ học lấy tiền mà tự mua. Khi con kiếm đủ tiền để mua điện thoại mới nhờ đi dạy thêm, cái cảm giác vui sướng khi thành công đó vượt xa hơn hẳn giá trị của một chiếc điện thoại mới.
Năm con 24 tuổi, sau khi con tốt nghiệp đại học con đã muốn tự gây dựng sự nghiệp. Mẹ đã khuyên con không nên nóng vội, mà hãy bắt đầu làm những việc mà con yêu thích, khi có kinh nghiệm rồi hãy tính.
Hai năm sau, con quyết định mở công ty, mẹ nói, nếu như con có thể chấp nhận một kết quả tồi tệ nhất, thì hãy mạnh dạn và đặt tâm vào mà làm. Mẹ đã cho con vay 300 triệu đồng, và yêu cầu con 4 năm sau phải trả. Con đã vỗ ngực và nói, con không những trả tiền cho mẹ, mà còn tặng mẹ một căn hộ nữa. Mẹ đã dạy con biết có trách nhiệm với sự nghiệp của chính mình.
Năm con 27 tuổi, con đã đưa một cô gái thông minh và xinh đẹp về nhà, đó là lần đầu tiên mẹ khen ngợi con trước mặt cô ấy. Mẹ còn nói, chuyện vợ chồng là tự con quyết định, chỉ cần chúng con thành tâm thành ý thì mẹ đã rất hạnh phúc rồi. Mẹ đã dạy cho con biết phải tự có trách nhiệm với hạnh phúc của bản thân.
Năm con 32 tuổi, con đã đưa chìa khóa của một căn hộ mà con mua để tặng mẹ, khi tay mẹ cầm chìa khóa và lập tức quay lưng ra sau. Nhìn thấy đôi vai mẹ khẽ rung rung, con biết rằng mắt mẹ đang nhòa đi vì hạnh phúc. Mẹ đã dạy cho còn biết phải có trách nhiệm với lời hứa của mình.
Năm con 35 tuổi, công ty của con không ngừng mở rộng, và phải xây dựng nhà máy mới, những người thường trách cứ mẹ nhẫn tâm, nay đã không còn gì để nói. Con vẫn thường dạy cho con của con biết phải có trách nhiệm với bản thân mình, giống như mẹ đã từng dạy con khi xưa. Con hy vọng rằng chúng sẽ làm được những điều còn to lớn hơn nữa.
Con yêu của mẹ!
Theo Webtretho/NTDTV
" alt="Sự khác biệt giữa 2 bức thư của 2 cuộc đời" />
- ·Nhận định, soi kèo Prostejov vs Trencin, 16h15 ngày 23/1: Điểm tựa sân nhà
- ·Việt Nam nỗ lực gia nhập Mạng lưới 'Thành phố học tập' toàn cầu
- ·iPhone 16 Pro và iPhone 16 Pro Max sẽ có đột phá về camera
- ·Từ bỏ danh 'cây buôn số 1' để dạy con học Văn
- ·Nhận định, soi kèo Huế vs Khánh Hòa, 15h00 ngày 24/1: Bất phân thắng bại
- ·Qùy gối cho khách ăn, nữ tiếp viên được tôn vinh 'xinh đẹp nhất'
- ·Bé trai bị nhiều mũi tên kim loại đâm vào mặt khi đi bắt chuột buổi tối
- ·Thu nhập Tim Cook giảm mạnh
- ·Nhận định, soi kèo Gloria Buzau vs Unirea Slobozia, 22h00 ngày 24/1: Tân binh có điểm
- ·Thầy giáo quen qua mạng gợi ý dạy nữ sinh chuyện người lớn
- Sự việc xảy ra tại điểm thi Trường THPT Nguyễn Quang Diêu, TP Cao Lãnh, tỉnh Đồng Tháp. Khi thời gian làm bài đã được 10 phút, cán bộ coi thi phát hiện ra việc phát nhầm 2mã đề thi cho thí sinh.
Thông tin này được phụ huynh có con thi tại phòng 252 phản ánh.
Thí sinh thi THPT quốc gia 2019 (Ảnh: Tùng Tin) Trao đổi VietNamNet, ông Đoàn Tấn Bửu - Phó chủ tịch UBND tỉnh, Trưởng Ban chỉ đạo kỳ thi THPT Quốc gia năm 2019 tỉnh Đồng Tháp - cho hay đây không phải là cán bộ coi thi phát nhầm mã đề.
"Không phải phát nhầm mà phát dính đề. Cụ thể, các em nhận được 2 đề thi dính lại. Sau khi phát hiện, cán bộ coi thi đã thu hồi và phát lại mã đề thi theo đúng quy trình, không mất thời gian, ảnh hưởng tới quá trình làm bài của các em"- ông Bửu khẳng định.
Cũng theo ông Bửu, sau khi xảy ra sự việc Ban chỉ đạo thi của tỉnh đã nắm thông tin và có quá trình chỉ đạo giải quyết để không ảnh hưởng tới thí sinh.
Hai cán bộ coi thi không bị dừng công việc mà vẫn làm việc bình thường do sai sót xảy ra được phát hiện, kiểm soát đúng quy định, hơn nữa không ảnh hướng tới học sinh cũng như hội đồng thi.
Cụm thi 51 tại Đồng Tháp năm nay có hơn 13.000 thí sinh đăng ký. Các trường ĐH Đồng Tháp; Trường ĐH Quốc tế Hồng Bàng, Trường ĐH Hùng Vương TP.HCM được giao phối hợp tổ chức. Việc chấm các môn thi trắc nghiệm do Trường ĐH Đồng Tháp đảm nhiệm.
Lê Huyền
Thí sinh gửi đề thi THPT quốc gia ra ngoài nhờ bạn làm giúp
- Công an tỉnh Phú Thọ đã có kết luận xác minh vụ thí sinh chụp ảnh đề thi đưa lên mạng xảy ra tại một điểm thi ở huyện Thanh Sơn, Phú Thọ.
" alt="Cán bộ coi thi THPT quốc gia 2019 phát thừa mã đề thi môn Toán cho thí sinh" /> " alt="Xem teen 'tự thú' chuyện yêu nơi...thành cầu" />Từ những tình yêu "ngắn gọn, đơn giản"... - - Bà Tôn Nữ Ngọc Trân nhớ nhất về người cha thân yêu của mình – GS.BS Tôn Thất Tùng – là hình ảnh ông ngồi bên bàn đọc tài liệu dưới ánh đèn vàng ấm áp mỗi khi đêm về.
“Nghiêm khắc nhưng cũng rất chiều con” – bà Trân mở đầu câu chuyện về người cha danh tiếng của mình. “Ông cũng vô cùng ngăn nắp. Trên bàn làm việc của ông, chúng tôi chỉ lấy cái kéo mà không đặt lại đúng chỗ cũ sẽ bị ông giận”.
“Tôi học được ở ông nhiều nhất là tính công bằng, yêu thương mọi người, đối xử với con cháu như nhau, không phân biệt”.
Bác sĩ Tôn Thất Tùng đang nghiên cứu trên bệnh phẩm (gan khô) (năm 1962)
Một người cha “bình thường”, và nhân ái
Cha tôi là người có tấm lòng nhân ái bẩm sinh, ông thương yêu con người một cách tự nhiên, cảm nhận được nỗi đau của từng con người. Ông thường dạy chúng tôi về sự yêu thương của con người với con người, và con người với động vật.
Tôi vẫn nhớ ông rất thương bệnh nhân. Ngày đó, nhà tôi hay có người quen, rồi người quen của người quen…, đến nhờ ông khám. Thuốc men thiếu thốn, nhưng ai đến ông cũng tìm cách để giúp đỡ ngay.
Chúng tôi còn nhớ ông đã giận dữ đến thế nào khi thấy đứa cháu lỡ tay bóp một con mèo con gần chết. Ông từng nói, “chúng ta ăn thịt động vật để sống, nhưng phải tôn trọng động vật bằng cách không được giết chúng bừa bãi chỉ vì thú vui hoặc để ăn uống thừa thãi”...
Nhưng trước hết, trong mắt chúng tôi, ông là người cha bình thường như bao người cha khác.
Với việc học trên trường, như bao bậc phụ huynh thời đó, ông rất tin tưởng vào nhà trường, thầy cô. Ông chỉ hỏi chúng tôi về kết quả học tập, chứ không kèm cặp hay dạy thêm. Nhưng ông dành thời gian để dạy chúng tôi tiếng Pháp, mỗi tuần vài ba buổi.
Buổi tối, trước khi đi ngủ, ông thường kể chuyện cho chúng tôi, chờ chúng tôi ngủ rồi mới dậy làm việc tiếp. Ông kể những câu truyện cổ tích của châu Âu như Truyện cổ tích Andersen, Truyện cổ Grim…
Sinh nhật các con ông không bao giờ quên. Cứ đến Noel là ông bỏ kẹo vào giày, để sáng ra khi tìm thấy thì mấy chị em chúng tôi ai cũng tưởng có ông già Noel từ ngày đấy.
Nhà tôi có nguyên tắc em nhỏ hư, cha mẹ mắng cả người anh lớn. Anh lớn chịu trách nhiệm trông coi các em. Em chẳng may dẫm đinh, đứt tay là anh bị khiển trách.
Trong những kỷ niệm về cha, không hiểu sao tôi lại rất nhớ căn phòng làm việc riêng của ông ở bệnh viện, nơi có… phòng tắm khép kín. Ngày đó ở các gia đình làm gì có nhà vệ sinh, nhà tắm có bình nước nóng như bây giờ. Muốn tắm nước nóng, chúng tôi phải tự đun ở ngoài rồi xách vào, pha vào xô, vào chậu. Vì vậy khi đến phòng làm việc của ông, vài ba lần được ông cho sử dụng nhà tắm này, khiến tôi cứ nhớ mãi.
GS Tôn Thất Tùng (tóc bạc) cùng các con và vợ chụp ảnh cùng gia đình GS Bùi Duy Tâm. Từ trái qua: Tôn Thất Bách, Bùi Duy Linh, Bùi Duy Việt Hà, Tôn Thất Tùng, Bà Bùi Duy Tâm (Đỗ Thị Việt Hương), Bà Tôn Thất Tùng (Vi Nguyệt Hồ), Tôn Nữ Ngọc Trân, Bùi Duy Thiện, Bùi Duy Việt Hồng, Tôn Nữ Hồng Tâm
Trung thực là điều quan trọng nhất
Cha chúng tôi thường tâm sự với chúng tôi rằng trong cuộc sống, đặc biệt trong nghiên cứu khoa học, cần lấy trung thực làm đầu. Những gì gian dối sớm muộn cũng sẽ lộ ra, và lúc đó các danh tiếng giả cũng sẽ tiêu tan.
Hồi học lớp 7, có lần tôi làm bài kiểm tra toán xong trước bèn ném bài cho bạn, bị thầy giáo bắt được. Thầy nói lại với cha tôi. Ông đã mắng tôi rất ghê, vì với ông không ai được làm điều dối trá.
Ông không dặn dò, không nói lời răn dạy, nhưng tất cả những người trong gia đình đều biết không bao giờ được nói dối. Ông chỉ cần nhìn là biết chúng tôi đang nói dối hay nói thật.
Chúng tôi còn nhớ vào những năm cuối thập kỷ 70, một nhà khoa học Mỹ bị lật tẩy giả mạo trong công trình ghép da khác màu trên động vật, ông đã rất vui mừng nói với chúng tôi rằng ông nghi ngờ người này từ lâu, ngay cả khi ông ta đang rất nổi tiếng và được cả giới y học thế giới tâng bốc.
Theo cha tôi, đức tính trung thực trong khoa học nhiều lúc cũng cần sự dũng cảm để không bị lung lay, cầu lợi. Đầu những năm 80 của thế kỷ trước, các phương tiện thông tin đại chúng ở phương Tây tố cáo Việt Nam sử dụng chất độc hóa học tại Campuchia, trong khi Việt Nam đang thu thập các chứng cứ và tố cáo Mỹ trên thế giới về tác hại của chất diệt cỏ đã rải xuống nước ta. Cha tôi đã viết một bài đăng trên Báo Nhân dân nói về vấn đề chất độc hóa học trong chiến tranh, và Việt Nam không có cơ sở nào chế tạo chất độc này.
Bài báo có tiếng vang nhất định trong dư luận trong và ngoài nước. Tuy nhiên, có một số nguồn tin của phương Tây tung ra là Việt Nam đã sử dụng kho chất độc hóa học của Mỹ để lại và cha tôi được yêu cầu viết thêm một bài nữa để phản bác. Ông đã không viết với lý do ông không có bằng chứng xác thực nào về vấn đề này, mặc dù ông rất muốn ủng hộ ta.
“Những người con của tương lai”
Câu đầu tiên trong quyển sách “Đường vào khoa học của tôi” xuất bản lần đầu tiên, ông viết “Tặng Hồng Tâm và Hiếu Thảo, những người con của tương lai” –điều này thể hiện cha chúng tôi coi trọng việc chăm lo cho thế hệ trẻ, tương lai của gia đình và dân tộc, như thế nào.
Đối với chúng tôi, ông khá nghiêm khắc với các xu hướng lệch lạc như lười suy nghĩ, không cố gắng đến cùng để thực hiện một công việc…Bà Ngọc Trân kể chuyện với VietNamNet về những ký ức đẹp với người cha. Ảnh: Hồng Hạnh Ông hiểu biết rất sâu sắc nền văn hóa phương Tây, đặc biệt là về nền văn hóa Pháp đã được hấp thụ từ nền giáo dục của Pháp, mặc dù có một số phần đã bị méo mó do chính sách thuộc địa.
Ông cũng là người am hiểu rất sâu văn hóa phương Đông và văn hóa của dân tộc. Ông có một quyển vở tự tay ông chép các bài thơ Đường của Lý Bạch, Đỗ Phủ, Bạch Cư Dị… bằng chữ Hán, và có lời dịch sang tiếng Việt. Ông cũng hay dịch thơ của Tố Hữu sang tiếng Pháp, rồi đọc cho chúng tôi nghe.
Sự yêu quý sách và ham mê đọc sách của ông đã truyền sang cho chúng tôi, với tâm niệm cách nâng cao tri thức rẻ nhất và chắc chắn nhất là bằng con đường đọc sách.
Với con cái, ông không đặt ra vấn đề hướng các con vào ngành y hay ngành nào đó, mà để chúng tôi tự do lựa chọn. Nhưng với những người trẻ đã “đi theo” ông, ông luôn có những cách riêng để bồi dưỡng, hướng dẫn và giúp đỡ.
Với người con trai duy nhất - anh Tôn Thất Bách - được ông đào tạo rất kỹ trong nghề y theo phương châm lấy thực tiễn làm chân lý, và người bác sĩ giỏi phải là người hiểu hết các công việc trong bệnh viện.
Khi anh Bách mới ra trường, công tác tại Bệnh viện Việt –Đức và Trường ĐH Y Hà Nội, chúng tôi rất ít khi được nghe ông khen anh Bách trước mặt người khác, nhưng ông biểu lộ sự hài lòng về sự tiến bộ trong chuyên môn của anh.
Đầu năm 1982, sau chuyến công tác của ông và anh Bách ở châu Âu có mổ biểu diễn phương pháp cắt gan “khô”, ông đã nói với mẹ chúng tôi rằng anh Bách đã trưởng thành trong nghề nghiệp, ngang tầm với các đồng nghiệp trên thế giới. Sau đó vài hôm, ông đã ra đi vĩnh viễn.
Chúng tôi nhìn gương cha mẹ mà cư xử
Cha mẹ đi làm vất vả, người làm con như chúng tôi đều biết.
Cha kết hôn với mẹ chúng tôi, bà Vi Thị Nguyệt Hồ, khi ông 32 tuổi và đã có danh tiếng trong ngành y với các công trình về cấu trúc mạch máu và phẫu thuật gan.
Mẹ tôi là cựu nữ sinh Trường Trung học nữ Felix Faure danh tiếng ở Hà Nội, nhưng bà đã không học tiếp để lấy bằng Bác sĩ như nhiều người khác đã làm, mà sẵn sàng làm công việc của một y sĩ, trợ giúp cho ông trong mổ xẻ gần 30 năm.
Mẹ chúng tôi thường nói trong gia đình cần có những người sẵn sàng hy sinh những ước vọng của bản thân mình để giúp cho người bạn đời của mình hoàn thành sự nghiệp. Và bà đã làm tốt việc rất khó như vậy.
Cha đã tuyệt đối tin tưởng ở mẹ chúng tôi trong công việc và trong cuộc sống, kể từ khi bà rũ bỏ đời sống an nhàn sung sướng ở Hà Nội, ôm con mới vài tháng tuổi theo ông lên chiến khu Việt Bắc để cùng ông chia sẻ ngọt bùi và thực hiện lý tưởng giải phóng dân tộc của ông...
GS Tôn Thất Tùng và vợ trong chuyến thăm CHDC Đức
Cha tôi có thói quen dậy sớm, tự làm bữa ăn sáng, pha cà phê cho ông và cho mẹ tôi, rồi đi làm.
Cha chúng tôi nổi tiếng là người “nóng tính” trong bệnh viện khi có các sai sót trong điều trị nguy hại đến tính mạng bệnh nhân, tuy nhiên ở nhà ông là người rất hòa nhã, vui vẻ, luôn đối xử công bằng với mọi người.
Gia đình chúng tôi và gia đình GS. BS Hồ Đắc Di có chung một bếp ăn lớn nấu bằng than, hàng này có gần hai chục người cùng ăn, nên không khác bếp ăn tập thể là mấy. Bà Hồ Đắc Di làm quản gia cho đại gia đình trong thời gian bao cấp đầy khó khăn nhưng cũng có rất nhiều chuyện vui vẻ.
Hàng ngày trước bữa ăn, mọi người thường tụ tập quanh gốc cây bàng cổ thụ gần bếp để trò chuyện, trao đổi. Mỗi khi cha tôi xuống bếp, mọi người đều “báo động” cho nhau để các thanh niên hút thuốc lá kịp “thủ tiêu” hoặc giấu các điếu thuốc đang cháy dở, bởi vì ông rất ghét thuốc lá.
Có nhiều câu chuyện được nói trong bữa ăn. Và rất nhiều lần chúng tôi được nghe ông thông báo các tin mới đã đạt được trong bệnh viện, như nối thành công các chi bị đứt rời, các kỹ thuật mới được triển khai áp dụng…
Chúng tôi nhớ có lần ông nói cuối thế kỷ XIX các gia đình tại Pháp đã có thể một tuần ăn một con gà và mong chúng ta sớm đạt được chỉ tiêu này. Ông còn có câu nói đùa “Một con gà chết, cả nhà vui”…
Khi cha tôi mất, GS.BS Hồ Đắc Di nói về cha tôi rằng: “Ông Tùng là người có nhân cách cao thượng, lòng nhân ái vô bờ, trí tuệ siêu việt, là nhà khoa học xuất sắc tầm cỡ thế giới, nhà văn hóa lớn và là danh nhân”.
Còn những người con của ông - chúng tôi coi cha là một “CON NGƯỜI HOÀN HẢO”, xứng đáng được viết chữ hoa để mọi người, mọi thế hệ trong gia đình phấn đấu noi theo.
Cố GS.BS Tôn Thất Tùng có ba người con đều thành đạt. Con trai cả của ông là PGS. VS Tôn Thất Bách (1946 – 2004), là người có "bàn tay vàng' đã thực hiện thành công nhiều ca phẫu thuật về gan và tim nổi tiếng trong nước và trên thế giới, được báo chí vinh danh là "ông nghị của người nghèo".
Con gái thứ hai là Tôn Nữ Ngọc Trân, là kỹ sư hóa học.
Con gái út là Tôn Nữ Hồng Tâm, là bác sỹ sinh hóa.
Chi MaiGhi
Xem thêm:
Cách dạy con lạ lùng của nữ giảng viên rực rỡ" alt="GS Tôn Thất Tùng: 'Danh tiếng giả sẽ sớm tiêu tan'" /> Thời gian là yếu tố sống còn, quyết định thành bại trong phần lớn các cuộc điều tra gian lận tiền mã hóa. Ảnh: Cointelegraph.
Một số trường hợp, tiền được dùng ngay sau khi bị đánh cắp, song đôi khi có thể mất vài tháng hoặc vài năm - thời điểm hacker cho rằng không ai còn quan tâm vụ việc. Các nhà cung cấp bảo mật sau đó thông báo đến địa chỉ ví liên quan khi tiền được giao dịch.
Các thông báo này được gửi đi rất nhanh nhằm yêu cầu sàn điện tử hủy ngay giao dịch. Một số công cụ sẽ minh họa trực quan cách thức nguồn tiền được chuyển đi như thế nào, cũng như những địa chỉ ví liên quan trực tiếp hoặc gián tiếp với tội phạm.
Crystal Blockchain, nhà cung cấp phần mềm phân tích trong lần sàn giao dịch châu Âu Eterbase bị tấn công hồi tháng 9/2020 cho biết ngay sau khi vụ trộm diễn ra, Eterbase liền công khai địa chỉ đã được sử dụng bởi kẻ chủ mưu. Điều này cho phép Crystal Blockchain lập tức gắn thẻ ví có nguy cơ gây rủi ro cao.
Sau đó, khi kết hợp thông tin các ví từng giao dịch với địa chỉ này, nhóm bảo mật tìm ra thêm 16 địa chỉ khác.
7,8 tỷ USD tiền mã hóa bị đánh cắp sau 10 năm
Công cụ Crystal’s All Connections cho thấy địa chỉ ví hacker từng nhận tiền từ Eterbase cũng như các sàn giao dịch khác. Số tiền sau đó đã được gửi đến rất nhiều tài khoản.
Crystal Blockchain cho biết họ có thể nhìn thấy điểm đến của dòng tiền, cũng như những kết nối gián tiếp khác. Cụ thể, có thể tìm ra 80% số tiền bị đánh cắp đã được gửi đến đâu.
Biểu đồ cho thấy các vụ hack tiền mã hóa từ 2011 đến nay đã đánh cắp tổng số tiền 7,8 tỷ USD. Ảnh: RazzorSec.
Eterbase hoạt động trở lại vào ngày 15/1, yêu cầu nhà đầu tư ngừng sử dụng các địa chỉ ví cũ. Trong bản cập nhật cuối tháng 1, sàn giao dịch cho biết điều tra vẫn đang diễn ra, nhấn mạnh nhóm người dùng bị ảnh hưởng sẽ được hoàn tiền sớm nhất có thể.
Crystal Blockchain cho biết tội phạm công nghệ cao phát triển song song với thị trường tiền mã hóa. Bản đồ vi phạm bảo mật và gian lận trong lĩnh vực tài sản kỹ thuật số 10 năm qua của công ty cho thấy kể từ 2011, 7,8 tỷ USD đã bị đánh cắp.
Hướng tấn công được tội phạm ưa thích nhất là xâm nhập vào hệ thống bảo mật của các sàn giao dịch. Những quốc gia thường xuyên diễn ra sự cố là là Mỹ, Anh, Hàn Quốc, Nhật Bản và Trung Quốc. Trong đó, vụ hack tiền mã hóa lớn nhất từ trước đến nay là sự cố của sàn giao dịch Coincheck, Nhật Bản vào năm 2018. Khi đó, 535 triệu USD đã bị đánh cắp.
Theo Zing/Coin Telegraph
Vì sao Bitcoin lao dốc nhưng giá VGA chưa hạ nhiệt?
Tiền ảo có nhiều phiên đỏ sàn, nhưng giá VGA cả mới lẫn cũ đều chưa có dấu hiệu hạ nhiệt ở Việt Nam vì nhiều nguyên do khách quan lẫn chủ quan.
" alt="Chuyện gì xảy ra khi sàn giao dịch tiền mã hóa bị hack?" />
- ·Nhận định, soi kèo Cartagines vs San Carlos, 09h00 ngày 24/1: Điểm tựa sân nhà
- ·Công ty Trung Quốc muốn vượt mặt Dyson
- ·Đông Nhi lần đầu nhận lời diễn thời trang cùng con gái
- ·Thủ khoa thi tốt nghiệp THPT ở Quảng Bình: 'Em tính đi xuất khẩu lao động'
- ·Nhận định, soi kèo Al Rayyan vs Al Duhail, 22h45 ngày 23/1: Chắn đứng mạch toàn thắng
- ·Nam Định số hóa ứng dụng dữ liệu dân cư trong hoạt động ngân hàng
- ·Tai nghe 2 triệu có âm thanh 3 chiều như AirPods
- ·Bạn nên ngừng nhận mã xác thực OTP qua tin nhắn SMS
- ·Soi kèo góc Las Palmas vs Osasuna, 3h00 ngày 25/1
- ·Microsoft sập diện rộng