Nhận định

Gã Tây lái xe trên đường mòn Hồ Chí Minh

字号+ 作者:NEWS 来源:Giải trí 2025-03-13 14:10:33 我要评论(0)

Bài viết của Jack Rix trên trang Top Gear về trải nghiệm của tác giả khi đi trên đường mòn Hồ Chí Milịch vạn niên hôm naylịch vạn niên hôm nay、、

Bài viết của Jack Rix trên trang Top Gear về trải nghiệm của tác giả khi đi trên đường mòn Hồ Chí Minh.

Tôi tỉnh giấc giữa đêm. Đồng hồ chỉ 2 giờ sáng.

Nhiệm vụ cấp bách nhất của tôi là phải tìm cho ra bụi cây nào đó để "giải tỏa nỗi buồn".

Với tấm lưng ướt đẫm mồ hôi gắn chặt vào thành lều,ãTâyláixetrênđườngmònHồChílịch vạn niên hôm nay tôi phải leo xuống cầu thang rút đung đưa bằng đôi tông lào trong bóng đêm không chút ánh sáng. Hàng nghìn “sát thủ muỗi” chực chờ ăn mừng máu từ cái bụng mỡ của tôi. Chưa hết, "đội quân đỉa" trong những ao tù nước đọng cũng sẵn sàng cho buổi liên hoan cái chân tôi.

Nhưng rồi thời gian cũng không về phe tôi. Anh bạn bản địa đi cùng đang tắm ở bờ sông thúc giục khiến tôi buộc phải đưa ra quyết định nhanh chóng. Tôi vớ lấy cái chai rỗng.

Ga Tay lai xe tren duong mon Ho Chi Minh hinh anh 1
Ga Tay lai xe tren duong mon Ho Chi Minh hinh anh 2
Ga Tay lai xe tren duong mon Ho Chi Minh hinh anh 3

Những chiếc xe đạp đi qua hai cuộc chiến

Rắc rối của tôi hẳn đã có ai đó từng trải qua, ngay trên con đường này. Đây là đường mòn Hồ Chí Minh - ngõ tiếp tế tử Bắc vào Nam hình thành từ 1959, được xem như một trong những thành tựu quân sự vĩ đại của thế kỷ 20. 

Tôi muốn hiểu một cách đầy đủ những ai đã tạo ra, duy trì cũng như sử dụng nó. Họ đã phải đối mặt với những điều kiện khắc nghiệt nào? Động lực nào thúc đẩy họ? Làm thế nào mà Miền Bắc đảm bảo khả năng viện trợ cho lực lượng quân đội đủ ăn, trang bị vũ khí, cả về quân số khi đối mặt với những chiến dịch ném bom dài hơi và dữ dội từ phía Mỹ? Những chiến dịch mà so với nó, lượng bom mìn của chiến tranh Thế giới thứ 2 chỉ như một đốm lửa trại.

Bạn đồng hành cho chuyến đi của tôi là chiếc Peugeot 3008 được cải tiến một chút, cùng với chiếc xe đạp 60 năm tuổi cũng của thương hiệu xe Pháp. Còn chờ gì nữa, đến giờ học lịch sử rồi.

Có lẽ, cũng như người Pháp trong những năm 50, quân đội Mỹ không bao giờ giành được chiến thắng trong cuộc chiến với Việt Nam khi họ đều phải "đá" trên một “sân khách” quá khắc nghiệt. Chiến thuật đánh phủ đầu của Mỹ phá sản khi đối thủ của họ là những người được thúc đẩy bởi ý chí tự do và độc lập, những con người biết tận dụng lợi thế của môi trường như nhiệt độ, độ ẩm... từ các khu rừng rậm để di chuyển âm thầm bên trong, xuyên qua tất cả một cách nhanh chóng.

Một cỗ máy quân sự hiện đại bậc nhất thế giới, tự tin biến kẻ thù của mình về thời đồ đá đã phải chạm trán bậc thầy ngụy trang và chiến tranh du kích.

Ga Tay lai xe tren duong mon Ho Chi Minh hinh anh 4
Ga Tay lai xe tren duong mon Ho Chi Minh hinh anh 5
Ga Tay lai xe tren duong mon Ho Chi Minh hinh anh 6

Người Pháp của những năm 50 thế kỷ trước đã quá mệt mỏi, đến mức suy kiệt vì những cuộc nổi dậy liên tục của người dân Việt Nam. Hai bên quyết định kéo nhau ra, đánh một trận quyết định tại Điện Biên Phủ - một căn cứ xa xôi, mắt xích quan trọng trên tuyến đường tiếp từ Việt Nam từ Trung Quốc.

Với 19.000 binh sĩ trong tay, những người đứng đầu quân đội Pháp chắc mẩm đối thủ của họ không thể có đủ người, lượng tiếp tế và pháo binh đến nơi bị cô lập, trắc trở như Điện Biên.

Ở chiều ngược lại, người Việt Nam chỉ đơn giản là dùng 60.000 chiếc xe đạp để vận tải súng, cơ số pháo hạng nặng, thực phẩm, đạn dược và đẩy chúng dọc theo đường mòn xuyên rừng bao vây quân Pháp. Với 50.000 quân, họ chinh phục và tiêu diệt kẻ thù, đánh dấu sự thất bại hoàn toàn của người Pháp.

Đáng nói, không ít những chiếc xe đạp được dùng để vận tải - trong vòng xoáy của số phận - được chính lính Pháp bán cho kẻ thù của mình.

Ghế ngồi bị thay bằng giá đỡ tre, dĩa, bánh xe và khung được gia cố, với một thanh tre gắn vào tay lái điều khiển mọi thứ. Nhờ những cải tiến này, những “con ngựa sắt” có thể cõng trên lưng trọng lượng lên tới 300 kg, băng qua quãng đường khoảng 40 km mỗi ngày, chủ yếu di chuyển vào ban đêm, với những cành cây tán lá ngụy trang.

Khoảng thời gian từ 1955-1973, Mỹ quyết định leo thang chiến trang bằng cách đẩy mạnh hỗ trợ chính quyền Nam Việt Nam, chiếc xe đạp một lần nữa lại có vai trò quan trọng.

Giữa những năm sáu mươi, hàng nghìn người Bắc Việt được giao nhiệm vụ duy tu và mở rộng đường mòn, cũng như gia cố các cây cầu cho phép xe tải - phương tiện nhanh và hiệu quả hơn xe đạp, nhưng không thể ngụy trang tốt hơn - mang phần lớn viện trợ và binh lính vào phía nam.

Nếu những chiếc B-52 hoặc máy bay trực thăng Mỹ phát hiện ra một chiếc xe tải và “thổi bom” phá hủy tuyến đường mòn, việc sửa chữa nối lại tuyến đường thường được thực hiện trong vài giờ hoặc dùng xe đạp tiếp tục quá trình vận chuyển tiếp tế.

Ga Tay lai xe tren duong mon Ho Chi Minh hinh anh 7
Ga Tay lai xe tren duong mon Ho Chi Minh hinh anh 8
Ga Tay lai xe tren duong mon Ho Chi Minh hinh anh 9
Ga Tay lai xe tren duong mon Ho Chi Minh hinh anh 10

Như một phi công người Mỹ nào đó đã đưa ra nhận xét, ném bom đường mòn Hồ Chí Minh giống như cố gắng đi tất cho bạch tuộc. Bởi đó không chỉ là con đường, nó còn là mạng lưới đường mòn. Và đường mòn thì không ngừng phát triển. Đánh phá một con đường không những trải dài hàng nghìn km, mà còn mở rộng qua vào các nước láng giềng Campuchia và Lào - lãnh thổ trung lập - là bài toán không có lời giải vì nhân lực quân đội Mỹ là có hạn.

Xe tải của tôi là loại Peugeot 3008 không phải của quân đội, dẫn động cầu trước. Bằng một số cải tiến, nó khá giúp ích cho cuộc khám phá con đường mòn. Lốp xe địa hình Cooper Discoverer AT3 tăng tối đa lực kéo. Trên nóc xe phía trước được trang bị thanh đèn LED bar xé tan màn đêm, song cũng thu hút mọi con loài côn trùng trong khoảng 2 km vuông.

Phần nóc xe là mái lều, trong khi phía sau là sự xuất hiện chiếc xe đạp 100% nguyên bản - ví dụ hoàn hảo cho một chiếc xe đạp thuần trước khi nó biến thành xe thồ.

Đạn treo mái đầu

Trong 15 năm qua, đường cao tốc Hồ Chí Minh được xây dựng nên từ các đoạn cũ của con đường mòn, một con đường rải nhựa dài hơn 1.600 km từ Hà Nội đến Sài Gòn mà không rời khỏi Việt Nam.

Chúng tôi dừng xe ở một khu vực nằm sâu trong rừng ở Đồng Hới, nơi hẹp nhất của Việt Nam nằm giữa Biển Đông và Lào. Đây là nơi có công viên quốc gia Phong Nha - Kẻ Bàng với vô số dạng địa hình: rừng rậm, khe núi sâu, đường mòn lầy lội, cánh đồng lúa và làng mạc, đường cao tốc trải nhựa... tất cả cuốn vào nhau tạo nên vẻ đẹp ngoạn mục.

Lái xe về phía tây, chúng tôi đi xuyên qua rừng rậm bao phủ bởi những rừng cây tươi tốt và dày đặc. Phần lớn cánh rừng chỉ khoảng dưới 40 năm tuổi bởi mặt đất đã bị san bằng bởi hàng triệu tấn bom và hóa chất của Mỹ, như chất độc da cam dùng để tận diệt thực vật nhằm thổi bay lớp ngụy trang.

Đột nhiên, con đường trước mặt chúng tôi chợt bằng phẳng thẳng tắp và mở rộng ra tại Khe Gát - một phần của đường cao tốc, trước kia là sân bay dã chiến bí mật.

Ga Tay lai xe tren duong mon Ho Chi Minh hinh anh 11
Ga Tay lai xe tren duong mon Ho Chi Minh hinh anh 12
Ga Tay lai xe tren duong mon Ho Chi Minh hinh anh 13
Ga Tay lai xe tren duong mon Ho Chi Minh hinh anh 14

Trời đã dần tắt nắng. Con đường giờ đây đã gập ghềnh hơn. Chúng tôi men theo bờ sông Sông Côn để đến chỗ cắm trại trước khi trời tối. Chế độ chạy địa hình được bật, 3008 yêu dấu của tôi phải đặt "chân" xuống bùn nhiều hơn. Đáng ngạc nhiên là vẫn có nhà trên những con đường khúc khuỷu này.

Mồ hôi bọn tôi nhễ nhại túa ra sau khi gắng sức vượt qua những đỉnh núi, bao con suối, để rồi khi ở đây, gần như tách biệt khỏi nền văn minh con người, suy nghĩ của tôi lại hướng về những người lính Mỹ.

Phần lớn bọn họ đều xuất phát từ các khu dân cư nghèo, lần lượt bỏ mạng ở đây khi đang cố gắng thích nghi cảnh quan "ngoài hành tinh" này. Họ hướng mũi súng tìm kiếm kẻ thủ vô hình, cố gắng làm tròn bổn phận người lính mà chẳng thể nghiệm ra được ý nghĩa đằng sau việc dấn thân đầy hiểm nguy.

Bên kia chiến tuyến, hàng nghìn người dân Miền Bắc, được giao nhiệm vụ sửa chữa con đường. Theo tuyên bố của Việt Nam, số người hy sinh để con đường được thông suốt đủ để lấp đầy 71 nghĩa trang dọc tuyến đường.

Tôi đỗ 3008 lại, chọn đạp xe qua cây cầu treo đung đưa trong gió, phía dưới là miệng hố bom vẫn bị thủng lỗ trên mặt đất và xuyên qua tầng hầm. Tôi đi tiếp đến một hang động dùng để nấu rượu gạo trong chiến tranh. Đây là nơi tôi được gặp gỡ Phan Xuan Tham, cựu chiến binh Việt Nam.

Ga Tay lai xe tren duong mon Ho Chi Minh hinh anh 15
Ga Tay lai xe tren duong mon Ho Chi Minh hinh anh 16
Ga Tay lai xe tren duong mon Ho Chi Minh hinh anh 17

Sinh năm 1956, ông vẫn còn khá trẻ để cầm súng chiến đấu, nhưng khi đủ tuổi, ông tham gia bảo vệ khu vực được giao và sửa chữa tuyến đường mòn. Ông bắt tay tôi một cách nồng ấm, mỉm cười lộ cả hàm răng và nếp nhăn. Ông Tham nói với tôi: “Đường mòn Hồ Chí Minh đôi khi làm tôi nhớ đến cuộc chiến, nhưng nó không làm tôi sợ hãi, tôi tự hào về điều đó. Đó là nghĩa vụ của tôi khi là một người Việt Nam góp sức xây nên con đường thống nhất đất nước mình”.

Sự hiền hòa của ông ấy khi nhớ lại cuộc chiến là điều khiến tôi bất ngờ. Rõ ràng không có bất kỳ tức giận hay thù hận với phương Tây từ người đàn ông này.

Tôi có hỏi một số người khác, những người Việt trẻ hơn và rồi cũng nhận được phản ứng tương tự, như vết thương rồi cũng sẽ lành. “Chúng tôi chỉ muốn sống tiếp, cho đi sự tha thứ bởi đó là quá khứ. Chúng tôi chỉ muốn có cuộc sống bình yên”.

Đây quả thực là con đường đáng kinh ngạc, chứng kiến những hành trình phi thường. Bao sinh mệnh đã nằm xuống để không chỉ con đường mà cả tương lai Việt Nam tỏa sáng, như lời Bác Hồ từng nói: “Không có gì quý hơn độc lập tự do”.

Theo Zing 

Công nghệ camera thông minh ngăn chặn tài xế ngủ gật khi lái xe

Công nghệ camera thông minh ngăn chặn tài xế ngủ gật khi lái xe

Đến năm 2024 toàn bộ ô tô trên toàn nước Anh sẽ được lắp công nghệ camera thông minh ngăn chặn tài xế ngủ ngật khi lái xe để giảm thiểu tai nạn giao thông.  

1.本站遵循行业规范,任何转载的稿件都会明确标注作者和来源;2.本站的原创文章,请转载时务必注明文章作者和来源,不尊重原创的行为我们将追究责任;3.作者投稿可能会经我们编辑修改或补充。

相关文章
网友点评
精彩导读

- Triển lãm “Côn Đảo qua tài liệu lưu trữ” diễn ra từ 22/11/2013 đến30/4/2014 tại Nhà Tả Vu và Hữu Vu (Đền thờ Côn Đảo), huyện Côn Đảo, tỉnhBà Rịa - Vũng Tàu.

{keywords}
Toàn cảnh chuồng cọp ở Côn Đảo

Trong tâm thức của người Việt Nam, Côn Đảo từ lâu đã là một địa danh huyền thoại bởi vùng đất này là chứng tích về một giai đoạn lịch sử đầy biến động của dân tộc Việt Nam. Nơi đây vừa tiêu biểu cho “chốn địa ngục trần gian” với chế độ lao tù tàn bạo của chủ nghĩa thực dân, vừa là biểu tượng bất diệt cho ý chí kiên cường bất khuất của biết bao người con ưu tú của đất Việt trong suốt chiều dài lịch sử.

Góp phần tìm hiểu về lịch sử Côn Đảo cũng như nâng cao nhận thức về ý nghĩa, tiềm năng, tầm quan trọng của biển, đảo Việt Nam đối với an ninh, quốc phòng và sự nghiệp phát triển của đất nước trong giai đoạn mới, Trung tâm Lưu trữ quốc gia I phối hợp với Ban Quản lý Di tích Côn Đảo tổ chức triển lãm “Côn Đảo qua tài liệu lưu trữ”.

Cuộc triển lãm lần này trưng bày bộ sưu tập gồm 100 văn bản được lựa chọn từ các phông tài liệu lưu trữ tiếng Pháp và Hán-Nôm bảo quản tại Trung tâm Lưu trữ quốc gia I. Bên cạnh đó là hình ảnh một số nhà yêu nước và chiến sĩ cộng sản, hiện bảo quản tại Ban Quản lý Di tích Côn Đảo.

Huy Quân

" alt="Triển lãm “Chốn địa ngục trần gian”" width="90" height="59"/>

Triển lãm “Chốn địa ngục trần gian”

{keywords}Triển lãm ảnh "Những người làm truyền hình" là một trong những hoạt động đồng hành của Liên hoan Truyền hình toàn quốc lần thứ 39. (Ảnh: Năm học mới ở vùng lũ - Phòng Văn nghệ - Giải trí, Đài PT-TH Tỉnh Sơn La).
{keywords}
Đây là nơi trưng bày các tác phẩm ảnh của những người trực tiếp tham gia hoạt động sản xuất truyền hình tại các Đài Phát thanh - Truyền hình trên cả nước. (Ảnh: Dẫn đường cho các nhà báo, phóng viên Đài PT-TH Hưng Yên).
{keywords}
150 bức ảnh là 150 khoảnh khắc đáng nhớ của các phóng viên, biên tập viên, quay phim, đạo diễn, kỹ thuật viên trong quá trình tác nghiệp, tất cả mang tới cho công chúng một góc nhìn chân thực, gần gũi về công việc của những người làm truyền hình, những người thầm lặng cống hiến những tác phẩm đặc sắc ấn tượng cho khán giả. (Ảnh: Khoảnh khắc đăng quang Đường lên đỉnh Olympia 2019 (Báo điện tử VTV News, Đài THVN).
{keywords}
Cùng phát triển rừng phòng hộ (Đài PT-TH tỉnh Sóc Trăng).
{keywords}
Chiều trên bản Mông (Đài PT-TH tỉnh Tuyên Quang).
{keywords}
Bên vỉa than (Trung tâm Truyền thông tỉnh Quảng Ninh).
{keywords}
Sắc màu Trường Sa (Tạp chí truyền hình).

 

{keywords}
Tàu cá về từ Hoàng Sa ở Lý Sơn (Đài PT-TH Quảng Ngãi).
{keywords}
Vũ điệu của nước (Đài PT-TH Quảng Ngãi).
{keywords}
Phóng viên Đài Truyền hình Việt Nam theo sát đoàn xe của Chủ tịch Triều Tiên (Báo điện tử VTV News, Đài THVN). Triển lãm ảnh sẽ diễn ra tại Trung tâm Hội nghị tỉnh Khánh Hoà đến hết ngày 14/12.

Tình Lê

Nữ nghệ sĩ để ngực trần ở triển lãm khiến giám đốc bảo tàng mất việc

Nữ nghệ sĩ để ngực trần ở triển lãm khiến giám đốc bảo tàng mất việc

Một triển lãm nghệ thuật gần đây với sự xuất hiện của nhiều nữ nghệ sĩ để ngực trần đã khiến công chúng Kyrgyzstan bức xúc. Giám đốc bảo tàng diễn ra triển lãm cũng phải từ chức vì áp lực dư luận.

" alt="Hình ảnh xúc động trong triển lãm 'Những người làm truyền hình'" width="90" height="59"/>

Hình ảnh xúc động trong triển lãm 'Những người làm truyền hình'

Cùng các bạn, các em, các cháu tuổi trẻ Thanh Niên Đại Đạo Tam Kỳ Phổ Độ Tòa Thánh Tây Ninh /Hải Ngoại

Hồi tưởng thuở thanh thiếu niên những năm 1950-1960 tôi là một đội viên hàng Soái của Thanh niên hướng đạo sinh Cao Đài dưới sự chăn dắt của các Huynh Già Đải Hay Cười (Hồ Thái Bạch) các Huynh Trưởng là các thầy Lê Phước Cẩn (quá cố) thọ ân phong Giáo Sư trong Đại đạo Tam Kỳ Phổ Độ, cô Nguyễn Thị Lan (Giáo Hữu) phục vụ tại Nữ Đầu Sư Đường (quá cố) thầy Lê Hoàng Hải … đều tập trung chỉ dạy chúng tôi văn hóa, thể chất, làm quen với thiên nhiên, được học tập dưới mái trường “Minh Đức Tân Dân” đối diện qua lộ là nhà riêng của trung tướng Nguyễn Văn Thành - Tổng tư lệnh QĐCĐ. Ký ức thuở xưa nay vẫn còn đậm nét.

 Tôi tâm đắc và lần đầu tiên đọc Bản Thông báo của Hội trưởng TM/BCH/ ĐĐTNH/Cao Đài hải ngoại và hồi tưởng lại thời niên thiếu trong vòng tay ấm áp của các Huynh Trưởng Hướng Đạo Sinh Cao Đài cùng các bạn nối vòng tay Đại Đạo nhảy múa, đốt lửa trại, diễn kịch... tại các tụ điểm tổ chức những ngày lễ lớn như: Đại Đồng Xã, Đạo Đức Học Đường, Lê Văn Trung…

Bây giờ thời đại văn minh các bạn có đủ điều kiện sinh hoạt thoải mái gắp trăm ngàn lần của thập niên 50-60, trình độ, sinh hoạt đời thường, trong Tôn Giáo… đều mang tính “khôn” hơn lớp trẻ chúng tôi thời đó, và có thể nói bây giờ có cái vẫn hơn... Tuy nhiên chúng tôi cầm chắc, tuổi đời, tuổi Đạo kể luôn cả tấm lòng trung thành với Tôn Giáo, thâm niên hành đạo, các bạn không bao giờ sánh bằng.

Nói thế không phải các bạn chịu thua hẳn chúng tôi đâu! các bạn tuổi thọ còn dài, chúng tôi càng ngắn. Do vậy những gì các bạn tiếp thu được trong Tôn Giáo tại hải ngoại vẫn  chưa  đủ, cần phải đột phá bức màn bí mật một chiều của Đạo nơi hải ngoại, qua phát ngôn, che giấu sự thật, thiếu hình ảnh chứng minh, lập lờ chiếm dụng tuổi thanh niên đầy nhiệt huyết dâng hiến cho Tôn Giáo, tâng bốc là Đơn vị kế thừa nghiệp Đạo, thời gian lập công từ tuổi niên thiếu, đến nay kể cả trên dưới 10 năm mà thu hoạch được gì hữu ích cho Đại Đạo? nếu hỏi ra chỉ có 2 bàn tay trắng, cao lắm có được một tờ chứng nhận “Là Hội viên ĐĐTNH/HN” mà người ký tên không hội đủ tư cách.

Ngày xưa cho đến bây giờ tuổi đời chồng chất mãi ngót đã gần 75 rồi mà tôi cùng các bạn có cùng tâm niệm: trung thành với Đạo, phục vụ nhân sinh. 

Vậy tôi xin hỏi các bạn trẻ ĐĐTNH/HN dưới sự chăn dắt của Hội Trưởng Nguyễn Kim Thế Vinh đã làm được gì mà tôi vào trang mạng không thấy điều gì cụ thể nói lên sự trung thành với Đạo.

Tôi muốn nói phàm làm việc gì cũng phải có chủ tâm định hướng, vạch đường tới đích mới mong thành đạt được câu chuyện phục vụ Đạo!, và thành quả cụ thể xem ra chỉ có lèo tèo mấy tin chúc lành cưới xin, chết chóc. Ấy là hành Đạo của ĐĐTNH/HN ấy sao? hay bầu bán cho lấy có để nổi danh, ngồi trên trước, quyền chỉ tay 5 ngón?

Các bạn muốn tu, hay muốn lập công bồi đức, nơi nôm na làm “Công Quả” các bạn có biết việc làm công quả này không? Thuở xưa và nay đều có loại người này hễ mở mắt ra là “Tôi đi làm công quả” nhưng đến nơi chẳng chịu làm, mong tới giờ vào bàn no bụng. Cứ đều đặn như thế, khi chung mạng công lập chưa đủ để trả hột cơm nuôi miệng mà mình đã ăn, thế là mang thêm quả chứ công cán gì? Ấy là “Phải thì nên Công, Trái thì mắc Quả, chỉ có nhà chùa, điện thờ (dễ kiếm ăn) nên người xưa đặt cho một cái tên là “Công Quả”

Tôi muốn gửi bài viết này cho các bạn cốt lõi là làm thế nào có ích cho Tôn Giáo mình, cho mình, nếu có tu là Tu cho mình. Các bạn  nên chất vấn người lãnh đạo của mình: Tôn Giáo Cao Đài ở Đâu”?  ĐĐTNH/HN chúng tôi phục vụ cho cá nhân hay cho Đạo? Tổ chức này thuần túy Đạo hay mượn Đạo làm Chánh trị? Người lãnh đạo hiện thời chịu dưới quyền lãnh đạo tinh thần hàng dọc là ai? Lấy gì làm thước đo Công Nghiệp của người hành đạo? Lập Công?

Còn rất nhiều câu hỏi nữa của tôi, nhưng muốn tự các bạn nêu lên để chính người cầm đầu giải mã các thắc mắc trong kỳ Đại Hội của các bạn sắp tới tháng 7/2014 này.

Sau đại hội của các bạn, tôi rất mong các bạn có hướng đi đúng để về nguồn. Và nên nhớ rằng hoạt động nào trên đất Mỹ cũng cần có License mới đúng là thường trú nhân thực thụ và ngược lại đều là “Quảng cáo dởm”,  “Di dân trá hình”.

Chúc các bạn có kỳ họp tiến bộ, thành công, có ích cho tuổi trẻ, là bàn đạp thật sự kế thừa Nghiệp Đạo Cao Đài trong nước và Hải Ngoại.

 Tùy Duyên Cao Hải Đăng

" alt="Tâm thư gửi các bạn trẻ hải ngoại" width="90" height="59"/>

Tâm thư gửi các bạn trẻ hải ngoại