Truyện Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Chơi Game (Thần Sủng Ta Muốn An Tĩnh)
[Kinh doanh] 时间:2025-01-27 22:48:34 来源:NEWS 作者:Thời sự 点击:140次
“Sau hồi Thứ Nguyên Phong Bạo chục năm trước,ệnTaChỉMuốnAnTĩnhChơiGameThầnSủngTaMuốnAnTĩbóng đá trực tiếp việt nam hôm nay khắp nơi trên thế giới xuất hiện vô số dị thứ nguyên lĩnh vực, Thần, Tiên, Quỷ, Quái, Ác Ma, Thiên Sứ, Tinh Linh… Rất nhiều sinh vật dị thứ nguyên trong truyền thuyết bị phát hiện, nhân loại thông qua việc săn giết sinh vật dị thứ nguyên, thu lấy năng lực của bọn nó…”
Lão sư Dư Thái Bạch tóc đã hoa râm, vừa giàng bài, ánh mắt vẫn không quên nhìn về góc nhỏ giảng đường.
Những học sinh khác đều đang tập trung tinh thần lắng nghe bài giải, chỉ có nam sinh ngồi tại góc nhỏ kia, lại dùng sách giáo khoa che mặt, nằm sấp trên mà mà ngủ, thỉnh thoảng còn có thể nghe được tiếng ngáy nhẹ nhàng.
Dư Thái Bạch khẽ lắc đầu, âm thầm thở dài: “Thiên phú có tốt thì có tác dụng gì? Chỉ một chút khó khăn trở ngại cũng không chịu nổi, sao có thể thành tựu việc lớn? mặc dù thất bại như vậy đả kích tương đối lớn, nhưng cũng không đến mức không thể gượng dậy nổi a? hắn thực sự không đáng để lão hiệu trưởng tán dương như thế.”
Dư Thái Bạch nhớ tới lời lão hiệu trưởng trước khi lão về hưu, lại nhìn nam sinh nằm sấp trên bàn, khóe miệng còn ánh lấp lánh nước miếng, không khỏi lần nữa lắc đầu thở dài.
“Thái Bạch a, đời này ta từng gặp rất nhiều thiên tài, tổng kết lại, ta phát hiện thiên tài chia làm hai loại.”
Khi đó, ánh mắt lão hiệu trưởng sáng như tinh hà.
“Hai loại?”
Dư Thái Bạch tò mò hỏi thăm.
“Một loại thiên tài gọi là Chu Văn, một loại khác là những thiên tài còn lại.”
Dư Thái Bạch nhớ rất kỹ câu nói này của lão hiệu trưởng, thế nhưng học sinh được lão hiệu trưởng khen ngợi như thế, giờ lại xa đọa thành một kẻ đồi phế không cầu phát triển, ngày ngày lên lớp chỉ biết ngủ, tan học liền ôm điện thoại di động mà chơi game.
Dư Thái Bạch cũng từng thử kích thích đấu khí cho Chu Văn, để hắn lần nữa thức tỉnh, nhưng sau mấy lần nói chuyện, Chu Văn vẫn chứng nào tật nấy, lên lớp thì ngủ, tan học liền chơi game, không chút khắc khổ tu luyện, tựa như đã hoàn toàn không còn lòng tiến thủ.
“Linh linh!”
Tiếng chuông tan học vang lên, Chu Văn trong mắt Dư Thái Bạch vốn nằm sấp trên bàn lập tức phấn chấn ngồi dậy, nắm chắc điện thoại, lao khỏi giảng đường. Dư Thái Bạch không khỏi càng thất vọng, lầm bầm giận dữ: “Lão hiệu trưởng, ta đã cố hết sức, nhưng tên Chu Văn này rõ ràng là một thằng ngu không chịu nổi.”
Chu Văn một đường chạy vội, tận sức nhanh chóng rời khỏi giảng đường, chạy tới một khu vực yên lặng hẻo lánh trong khuôn viên trường học.
không phải Chu Văn hắn không biết các lão sư cùng học sinh khác nhìn hắn bằng ánh mắt khác thường, thế nhưng hắn lại hoàn toàn không để trong lòng.
người ngoài cho rằng Chu Văn hắn thất bại mà không chịu nổi đả kích, cho nên mới tự cam đọa lạc. thế nhưng Chu Văn hắn lại rất rõ ràng, hắn chưa bao giờ để lần thất bại đó trong lòng, sở dĩ hắn “Tự cam đọa lạc” như vậy, đương nhiên là có nguyên nhân mà người ngoài không thể hiểu được, mà hắn cũng càng không thể nói ra.
Mở khóa màn hình điện thoại di động, Chu Văn thành thục mở trò “Huyệt Ma Kiến”, hình ảnh nhanh chóng biến thành một cái sào huyệt u ám, trong lối đi quanh co có không ít kiến đen bò qua bò lại.
Đảo mắt nhìn xung quanh, xác nhận không có người nào chú ý, Chu Văn dùng kim đâm rách ngón tay, nhỏ một giọt máu tươi lên màn hình điện thoại.
Lão sư Dư Thái Bạch tóc đã hoa râm, vừa giàng bài, ánh mắt vẫn không quên nhìn về góc nhỏ giảng đường.
Những học sinh khác đều đang tập trung tinh thần lắng nghe bài giải, chỉ có nam sinh ngồi tại góc nhỏ kia, lại dùng sách giáo khoa che mặt, nằm sấp trên mà mà ngủ, thỉnh thoảng còn có thể nghe được tiếng ngáy nhẹ nhàng.
Dư Thái Bạch khẽ lắc đầu, âm thầm thở dài: “Thiên phú có tốt thì có tác dụng gì? Chỉ một chút khó khăn trở ngại cũng không chịu nổi, sao có thể thành tựu việc lớn? mặc dù thất bại như vậy đả kích tương đối lớn, nhưng cũng không đến mức không thể gượng dậy nổi a? hắn thực sự không đáng để lão hiệu trưởng tán dương như thế.”
Dư Thái Bạch nhớ tới lời lão hiệu trưởng trước khi lão về hưu, lại nhìn nam sinh nằm sấp trên bàn, khóe miệng còn ánh lấp lánh nước miếng, không khỏi lần nữa lắc đầu thở dài.
“Thái Bạch a, đời này ta từng gặp rất nhiều thiên tài, tổng kết lại, ta phát hiện thiên tài chia làm hai loại.”
Khi đó, ánh mắt lão hiệu trưởng sáng như tinh hà.
“Hai loại?”
Dư Thái Bạch tò mò hỏi thăm.
“Một loại thiên tài gọi là Chu Văn, một loại khác là những thiên tài còn lại.”
Dư Thái Bạch nhớ rất kỹ câu nói này của lão hiệu trưởng, thế nhưng học sinh được lão hiệu trưởng khen ngợi như thế, giờ lại xa đọa thành một kẻ đồi phế không cầu phát triển, ngày ngày lên lớp chỉ biết ngủ, tan học liền ôm điện thoại di động mà chơi game.
Dư Thái Bạch cũng từng thử kích thích đấu khí cho Chu Văn, để hắn lần nữa thức tỉnh, nhưng sau mấy lần nói chuyện, Chu Văn vẫn chứng nào tật nấy, lên lớp thì ngủ, tan học liền chơi game, không chút khắc khổ tu luyện, tựa như đã hoàn toàn không còn lòng tiến thủ.
“Linh linh!”
Tiếng chuông tan học vang lên, Chu Văn trong mắt Dư Thái Bạch vốn nằm sấp trên bàn lập tức phấn chấn ngồi dậy, nắm chắc điện thoại, lao khỏi giảng đường. Dư Thái Bạch không khỏi càng thất vọng, lầm bầm giận dữ: “Lão hiệu trưởng, ta đã cố hết sức, nhưng tên Chu Văn này rõ ràng là một thằng ngu không chịu nổi.”
Chu Văn một đường chạy vội, tận sức nhanh chóng rời khỏi giảng đường, chạy tới một khu vực yên lặng hẻo lánh trong khuôn viên trường học.
không phải Chu Văn hắn không biết các lão sư cùng học sinh khác nhìn hắn bằng ánh mắt khác thường, thế nhưng hắn lại hoàn toàn không để trong lòng.
người ngoài cho rằng Chu Văn hắn thất bại mà không chịu nổi đả kích, cho nên mới tự cam đọa lạc. thế nhưng Chu Văn hắn lại rất rõ ràng, hắn chưa bao giờ để lần thất bại đó trong lòng, sở dĩ hắn “Tự cam đọa lạc” như vậy, đương nhiên là có nguyên nhân mà người ngoài không thể hiểu được, mà hắn cũng càng không thể nói ra.
Mở khóa màn hình điện thoại di động, Chu Văn thành thục mở trò “Huyệt Ma Kiến”, hình ảnh nhanh chóng biến thành một cái sào huyệt u ám, trong lối đi quanh co có không ít kiến đen bò qua bò lại.
Đảo mắt nhìn xung quanh, xác nhận không có người nào chú ý, Chu Văn dùng kim đâm rách ngón tay, nhỏ một giọt máu tươi lên màn hình điện thoại.
(责任编辑:Thế giới)
Nhận định, soi kèo Porto vs Olympiacos, 0h45 ngày 24/1: Chủ nhà sa sútNhận định, soi kèo Port FC vs Ratchaburi, 19h00 ngày 24/1: Rượt đuổi mãn nhãn
相关内容
- Nhận định, soi kèo Hà Tĩnh vs Hải Phòng, 17h00 ngày 24/1: Khó cho cửa trên
- Cuộc hôn nhân 14 năm của MC Trần Quang Minh
- Gia đình mình vui bất thình lình tập 2: Hà ăn vạ vì không được chồng bênh
- Nhận định, soi kèo Millwall vs Oxford United, 20h00 ngày 1/1: Cửa dưới ‘tạch’
- Nhận định, soi kèo Freiburg vs Bayern Munich, 21h30 ngày 25/1: Kiểm điểm bản thân
- Gia đình mình vui bất thình lình tập 2: Hà ăn vạ vì không được chồng bênh
- BTV/MC Thu Hương tiết lộ câu chuyện phía sau hậu trường
- Hoàng Dũng kết hợp cùng GDucky ra mắt Đôi mươi remix
- Nhận định, soi kèo Boca Juniors vs Argentino Monte Maiz, 07h10 ngày 23/1: Qúa dễ cho Boca
- Hôn nhân của Britney Spears 'gặp rắc rối nghiêm trọng'
- 'Dưới bóng cây hạnh phúc' tập 16: Son gặp tai nạn
- Ông Đoàn Ngọc Hải: 'Tôi không bao giờ nghĩ trong đời sẽ gặp được Việt Hương, Đan Trường'
- Nhận định, soi kèo CSD Xelaju vs Antigua GFC, 09h00 ngày 24/1: Cơ hội đòi nợ
- Sao Việt hôm nay 6/4: BTV thời sự 19h Hoài Anh đẹp dịu dàng
精彩推荐
- Soi kèo góc Hoffenheim vs Tottenham, 0h45 ngày 24/1
- Show truyền hình Hàn Quốc bị tẩy chay vì cổ súy ngoại tình
- MC Hạnh Phúc tiết lộ về vợ và đám cưới bị hoãn 2 lần
- MC Tuấn Tú trở lại với phim mới, làm tình địch của Thanh Sơn?
- Nhận định, soi kèo Al
- Cuộc hôn nhân 14 năm của MC Trần Quang Minh
热门点击