您现在的位置是:Thế giới >>正文
TP.HCM tổ chức các đội tiêm vắc xin Covid
Thế giới99237人已围观
简介Trong họp báo chiều 27/12,ổchứccácđộitiêmvắtai nạn giao thông 24h bà Nguyễn Thị Huỳnh Mai, Chánh văn...
Trong họp báo chiều 27/12,ổchứccácđộitiêmvắtai nạn giao thông 24h bà Nguyễn Thị Huỳnh Mai, Chánh văn phòng Sở Y tế TP.HCM, cho biết, TP hiện đã tiêm được 133.037 liều bổ sung, 367.724 liều nhắc lại.
Theo kế hoạch ban đầu, TP hoàn thành tiêm mũi 3 vào quý 1/2022. Tuy nhiên, trong tình hình mới, TP sẽ quyết tâm, cố gắng tiêm trước ngày 30/1/2022 để bà con được đảm bảo an toàn, an tâm về quê đón tết Nguyên đán.
Chánh văn phòng Sở Y tế TP.HCM Nguyễn Thị Huỳnh Mai. |
Rút kinh nghiệm tự những đợt tiêm vắc xin Covid-19 trước đây, lần này, TP sẽ không tổ chức tiêm tập trung đông người nhằm đảm bảo giãn cách và an toàn. Từng quận huyện sẽ lên kế hoạch chi tiết việc tiêm chủng mũi 3 trên địa bàn.
Về nhân lực, địa phương huy động từ tất cả các ngưồn gồm y tế tư nhân (bệnh viện tư nhân, phòng khám tư nhân, phòng khám đa khoa, chuyên khoa..) và y tế công lập (trạm y tế), thành lập các đội tiêm đủ tiêu chuẩn.
Về địa điểm, ngoài các điểm cố định, địa phương có thể cử đội tiêm đến từng cơ sở, cơ quan, xí nghiệp, các khu chế xuất, khu công nghiệp.. nếu đủ điều kiện tổ chức tiêm chủng an toàn. Mục tiêu là tránh tập trung đông người tăng nguy cơ lây nhiễm.
“UBND các quận huyện lên kế hoạch, phối hợp cùng ngành y tế điều phối các đội tiêm”, bà Huỳnh Mai cho biết.
Hiện nay, TP vẫn còn khoảng 1,3 triệu liều vắc xin Covid-19 các loại. Trong thời gian tới, nếu nhu cầu tăng đến đâu sẽ báo cáo Bộ Y tế để điều phối, cung ứng kịp thời, không để xảy ra tình trạng thiếu vắc xin.
Theo bà Mai, đối tượng nguy cơ là nhóm được ưu tiên cao nhất lúc này. Những người thuộc nhóm nguy cơ gặp khó khăn trong di chuyển sẽ có đội tiêm lưu động đến tận nhà. Bên cạnh đó, TP tổ chức tiêm chủng song song với các đối tượng khác, đảm bảo phủ vắc xin mũi 3 cho người dân đúng tiến độ.
F0 vừa khỏi bệnh có thể tiêm vắc xin mũi 3 ngay khi kết thúc điều trị. |
Liên quan đến việc F0 vừa khỏi bệnh, kháng thể còn cao nhưng được tiêm vắc xin Covid-19 mũi 3 ngay, bà Huỳnh Mai cho rằng, đây là hướng dẫn của Bộ Y tế và Sở Y tế sẽ thực hiện đúng.
“Bộ Y tế chắc chắn đã được tham mưu và cân nhắc rất kỹ. Chúng tôi sẽ thực hiện nghiêm theo hướng dẫn của Bộ”.
Ngoài ra, TP.HCM vẫn tiếp tục tiêm vắc xin cho người dân, người lao động, sinh viên từ các tỉnh khác lên TP học tập và làm việc, không phân biệt tạm trú hay thường trú. Hiện nay, TP đang có những dấu hiệu tích cực trong phòng chống dịch như giảm số ca mắc, tăng số ca xuất viện, giảm số ca tử vong…
Tuy nhiên, đại diện Trung tâm kiểm soát bệnh tật TP.HCM khẳng định, không được chủ quan vì vừa trải qua dịp lễ Giáng sinh, sắp đến kỳ nghỉ tết, học sinh đi học trở lại… Khi tăng giao lưu, tăng tiếp xúc thì F0 tăng hoàn toàn có thể xảy ra, TP có phương án kiểm soát.
Hiện TP.HCM đang điều trị 7.929 bệnh nhân Covid-19. Trong đó, có 241 trẻ em dưới 16 tuổi, 403 bệnh nhân nặng đang thở máy, 16 bệnh nhân can thiệp ECMO. Trong ngày 26/12 có 436 bệnh nhân nhập viện, 543 bệnh nhân xuất viện và 30 trường hợp tử vong trong ngày.
Linh Giao
Có nên tiêm vắc xin Covid-19 mũi 3 cho F0 ngay khi vừa khỏi bệnh?
Theo hướng dẫn mới nhất, F0 vừa khỏi bệnh có thể được tiêm ngay vắc xin Covid-19 mũi 3. Tuy nhiên, các chuyên gia y tế cho rằng, không cần quá gấp rút.
Tags:
相关文章
Nhận định, soi kèo Al
Thế giớiPha lê - 24/01/2025 09:25 Nhận định bóng đá g ...
【Thế giới】
阅读更多Truyện Phi Tẩu Công Lược
Thế giới
Lâm Cẩm Vân xoay người sang vẫy vẫy tay chào người nọ: "Thím Vương."
"Chắc trên huyện người ta nghỉ hè rồi đấy. Ái chà, nhìn xem bao nhiêu là túi to túi nhỏ, lại mang thứ gì tốt về thế hở cháu?"
Lâm Cẩm Vân vội vàng cúi người lấy ra hai quả đào mật từ trong túi nilon màu đỏ dưới chân, theo đường mòn uốn lượn đến bên cạnh thím Vương, đưa ra hai quả đào: "Thím Vương, đây đây, nếm thử mấy quả đào nào."
"Ôi ngượng thế chứ lị."
Vương Bích Ngọc tuy miệng nói lời khách sáo nhưng tay lại không chút khách khí, vội vàng xoa xoa vạt áo lau đi đôi tay dính đầy bùn đất, vui tươi hớn hở cầm lấy đào trong tay Lâm Cẩm Vân.
"Vẫn là cháu Vân đây có bản lĩnh. Nhìn mà xem, làm giáo viên ở huyện trên vẻ vang cỡ nào, đến cả đồ mang về nhà cũng tốt hơn ở đây nhiều, nhìn quả đào này xem, tươi ơi là tươi nhé!"
Vương Bích Ngọc vừa nói chuyện vừa đưa đào lên gặm một miếng to: "Tư Tuệ nhà thím nếu có nửa phần bản lĩnh của cháu thôi thì thím đây nửa đêm nằm mơ cũng có thể cười tỉnh lại."
"Thế giờ Tư Tuệ đang làm gì hả thím?"
"Ai có biết nó làm gì đâu, ở trong nhà cứ không yên, ba ngày thì hết hai ngày chạy ra ngoài, cũng không biết tìm việc mà làm cho đường hoàng, suốt ngày vớ va vớ vẩn, mấy hôm trước còn nói với thím muốn hùn vốn làm ăn buôn bán với người ta. Cháu nói xem, dựa vào nó? Liệu có tin nổi không?!"
"Thím cũng đừng nôn nóng quá. Đất nước ta đang chủ trương cải cách mở cửa, hiện giờ đã không còn đóng cửa như trước mà đang khuyến khích nền kinh tế thị trường, đề xướng đi đầu làm giàu đó chứ."
Lâm Cẩm Vân thấy Vương Bích Ngọc mặt mày hoang mang, sợ bà ta nghe không hiểu, lại giải thích. "Nghĩa là cổ vũ người trẻ tuổi, khuyến khích dân nông thôn ra ngoài gầy dựng sự nghiệp, với đầu óc của chị Tư Tuệ có khi làm ăn lớn thành công cũng không chừng, đến lúc đó thì thím lại chả được hưởng phúc còn gì."
"Không làm thím phiền thêm đã thắp hương cảm tạ lắm rồi. May là còn thằng anh trai giỏi giang của nó biết làm gia cụ, đóng đồ gỗ kiếm tiền nuôi gia đình, bằng không chỉ còn cách bán hết mấy sào ruộng này mà đi xin ăn, cha bọn nó lại mất sớm, chả để lại được gì."
Vương Bích Ngọc nói xong liền chua mũi đỏ mắt, nước mắt chực trào, nhưng trong tay cầm hai quả đào không tiện lau, đành phải nâng ống tay áo dính bẩn của mình lên dụi dụi mấy cái.
Lâm Cẩm Vân nhìn bà thím kia nước mắt giao hòa cùng bùn đất, càng lau mặt càng bẩn, muốn nói lại thôi.
"Thím ấy hả, giờ cũng không mong ngóng gì khác hơn là thằng Tư Minh nhà thím có thể sớm thành gia, cưới một đứa con gái tốt về hầu hạ người mẹ số khổ của nó, ấy mới coi là hưởng phúc được."
Vương Bích Ngọc nói xong liền chuyển mặt về hướng Lâm Cẩm Vân, nở ra nụ cười còn nhiệt liệt hơn cả ngày hè.
Có thể nói là cười ý vị thâm trường.
Lâm Cẩm Vân không dám tùy tiện đón nhận nụ cười này, cô nhìn chằm chằm bộ mặt nhòe nhoẹt bùn đất lại còn óng ánh nước mắt trông thật buồn cười, vội mím môi cười hàm súc, cười không hé răng.
Vương Bích Ngọc thấy cô không nói nữa, có chút bực dọc cô đầu óc chậm chạp, đang tính mở miệng nói, lại bị Lâm Cẩm Vân cắt ngang: "Thím à, thím cứ làm tiếp đi nhé, cháu về nhà trước đã."
Vương Bích Ngọc cũng không nói thêm gì nữa, xua xua tay: "Ái chà, đi đi. Đi về mà gặp chị dâu mới của cháu."
"Chị dâu mới nào cơ?"
Lâm Cẩm Vân nghe không hiểu, chợt sửng sốt.
Vương Bích Ngọc thấy Lâm Cẩm Vân ngạc nhiên như thể chẳng hay biết gì, khóe mắt đầy nếp nhăn chợt cong lên, khóe miệng cũng nhếch lên tràn đầy sức sống, vội vàng cúi người gần sát lại, dùng khuỷu tay huých Lâm Cẩm Vân: "Cháu không biết sao? Mẹ cháu không nói cho cháu nghe à?"
"Trước kì nghỉ ở trường bộn bề nhiều việc, cả tháng rồi cháu không về nhà, lại xảy ra sự gì rồi sao?"
"Ha ha, chính là thằng anh ngốc... À không, chính là anh Hai bị bệnh của cháu đấy. Mẹ cháu đã tìm được cho anh Hai cháu một người vợ rồi, còn rất xinh đẹp nữa là. Cũng phải nói là mẹ cháu lợi hại thật, có thể âm thầm làm được chuyện lớn như vậy, đến con gái mình mà cũng giấu diếm. Thím mới gặp hôm trước đây thôi, chạy tới hỏi thì mẹ cháu không chịu nói, nhưng việc này không phải quá rõ ràng rồi sao, ha ha."
Lâm Cẩm Vân nghe xong lời này lại cảm thấy khiếp sợ, vội cáo biệt Vương Bích Ngọc, nhanh chân chạy như bay về nhà.
Một đường trở về này, trong lòng đủ loại cảm xúc đan xen.
Nhà họ Lâm cũng coi như là một hộ dân khá giả trong trấn. Ông Lâm trước kia dựa vào nghề chăn nuôi chằng nghịch mà sống, sinh được hai trai một gái, Lâm Cẩm Vân là út, trên còn có hai anh trai, Lâm Vĩ Kiện và Lâm Vĩ Khang. Anh Hai Lâm Vĩ Khang năm mười hai tuổi vô ý ngã vào ao cá, may sao được người cứu lên nhưng lại sốt cao suốt mấy ngày liền, một giấc ngủ dậy tuy bảo toàn mạng sống nhưng lại thất thần, trí lực chỉ bằng đứa con nít bảy tám tuổi.
Bà Lâm - Quách Xuân Lan là mẫu người tính tình quật cường không tin vào số mệnh, từ đó về sau liền dẫn Lâm Vĩ Khang đi khắp nơi tìm y hỏi dược, một năm hao tốn không biết bao nhiêu tiền bạc công sức nhưng vẫn không thấy Lâm Vĩ Khang tiến triển chút nào.
Thế mới biết khi tuyệt vọng người ta có thể thử bất cứ cách gì, Quách Xuân Lan cố chấp theo ý mình, không ngần ngại cho con trai thử bất kì phương pháp chữa bệnh hoang đường nào, từ phương thuốc cổ truyền đến các loại liệu pháp dân gian, nhưng chỉ làm cho bệnh tình Lâm Vĩ Khang ngày một xấu đi.
Sau đó Lâm Vĩ Khang lại vô tình mắc phải chứng hưng cảm*. Khi không hưng cảm thì chỉ ngây ngô vụng về xem như vô hại, nhưng một khi phát bệnh thì thấy vật liền đập gặp người liền đánh, chẳng khác gì thằng điên.
">...
【Thế giới】
阅读更多Ngày hội Anime hấp dẫn tại Nhật (P.1)
Thế giớiCoslay - 1 nét đẹp văn hóa của đất nước xứ sở mặt trời mọc - đến toàn Thế giới. Và quả là không ở đâu có thể cosplay đẹp hơn, hấp dẫn hơn được ở chính quê hương nó. Các cosplayer xinh đẹp nhưng không kém phần nóng bỏng, sexy đã thu hút rất nhiều du khách ghé tới thăm ngày hội Anime này. Hãy cùng GameSaođến với những bộ trang phục được cho là hấp dẫn nhất:
Q7 - sưu tập
">...
【Thế giới】
阅读更多
热门文章
最新文章
-
Soi kèo phạt góc Wolfsburg vs Holstein Kiel, 02h30 ngày 25/01
-
Cô nhắm mắt lại, đầu óc trống rỗng, sẵn sàng chuẩn bị kết thúc cuộc sống.
Một quãng thời gian trôi qua, cô gái vẫn còn thở .
" Chuyện gì thế này?" Cô nghĩ, tại sao chưa có gì xảy ra .
Màu đen u tối vẫn tồn tại. Khi nhắm lại một lần nữa, bỗng chốc một âm thanh truyền tới.
" Ai vậy?" Tiếng nói cứ tiếp tục vang lên phớt lờ đi câu hỏi của cô gái. Cô hỏi lại lần nữa, vẫn như vậy.
Giọng nói không rõ ràng giống hệt tiếng huýt sáo đồng thanh của nhiều người gộp lại, hay giống như tiếng thì thầm trộn lẫn vào nhau tạo nên một mớ hỗn độn.
Cơ thể thiếu hụt đi sự sống lại đứng dậy. Đôi mắt dõi về hướng xa xăm nơi bóng tối vĩnh hằng ngự trị để tìm kiếm âm thanh đó. Đi mỗi bước lững thững. Thật lạ. Rõ ràng điểm đến chỉ toàn màu đen vậy chuyện gì đang diễn ra. Đích đến để chạm đến tiếng nói lại càng gần khi tiến về phía trước. Ai đó muốn cô sống sao ?
Nụ cười đầu tiên suốt thời gian qua hé mở của cánh cửa thời gian dẫn lối đến với sự sống. Giọt sương trên đôi mắt đọng lại để níu giữ giây phút chờ đợi khát vọng. Âm thanh hồi sinh vang vọng truyền đến đôi tai lắng nghe nhịp điệu. Ánh sáng suốt hiện nơi màn đêm, chấm nhỏ tỏa nhất rọi vào. Cứ thế, sáng dần, đan vào bóng tối nhảy múa trên không trung, mấy chốc đã bao trùm.
Lấy tay che chắn đôi mắt, lòng đập rộn ràng nín thở chờ đợi thời khắc định mệnh. Một giây, hai giây, ba giây. Màn che dần hạ xuống.
Mộng tượng tan dần vào khung cảnh. Nơi nương tựa của máu vọng về trên ánh mắt. Xác người nằm la liệt. Những con người này mang nét thống khổ.
Thân thể bất giác run lên, bản thân đang sợ hãi. Đôi chân tự do chuyển động tiến về phía trước, tìm kiếm xem còn ai sống sót. Kết quả chỉ còn lại sự tĩnh lặng. Họ đã chết, chết một cách đau đớn khi trên người vẫn khoác bộ quân phục.
Chiến tranh ? Không, nó là nỗi kinh hoàng. Đôi mắt tuyệt đẹp đã bị nỗi sợ hãi bao phủ lấy.
Hai tay ôm lấy đầu tuyệt vọng. Cô bước lùi lại, lùi cho đến khi vấp phải một thứ gì đó. Cô ngã nhào xuống đất, đau điếng cố gắng đứng lên thì có bàn tay nắm lấy cổ chân cô.
Nó trắng bệch, gầy gò, đôi chỗ xương trắng lộ ra, máu chảy liên tục, gây ra sự kinh hãi đến ghê sợ. Cố gắng nhìn kĩ chủ nhân cánh tay, khoảnh khắc đó, tim cô dường như ngừng đập. Xác chết với làn da không còn huyết sắc, đôi mắt hõm vào trong, miệng ngoác rộng , thân thể bị thương tổn nghiêm trọng.
Cô cố gắng vùng vẫy để thoát ra nhưng đều vô ích. Một xác chết đứng dậy đi về phía cô. Từng cái một cũng như vậy. Điểm đáng sợ chính là ở đôi mắt. Hận thù, mỗi lúc một nhiều.
" Tất cả là do cô". Giọng nói vừa nãy vang lên phát ra từ một cái xác chết.
" Không, không phải". Cô cất giọng
" Đúng là nghiệp chướng. Lẽ ra chúng ta không nên tin cô ta.
" alt="Truyện Hỏa ca">Truyện Hỏa ca
-
" alt="Ngắm ảnh thực tế HTC Desire 610 tại Việt Nam">Ngắm ảnh thực tế HTC Desire 610 tại Việt Nam
-
1. Hình nền điện thoại sáng màu và rực rỡ
Những hình nền sáng màu và rực rỡ sẽ tạo thêm phong cách cá nhân cho màn hình chủ điện thoại, nhưng nếu bạn đang muốn tiết kiệm tối đa thời lượng pin, hình nền tối sẽ là lựa chọn tốt hơn.
Những chiếc màn hình Super AMOLED không dùng đèn nền. Thay vào đó, mỗi pixel “đi ốt phát quang hữu cơ” trên màn hình sẽ sản xuất ra ánh sáng. Khi pixel màu trắng, điện thoại sản xuất ra nhiều ánh sáng hơn và ngược lại, khi hình nền màu đen, nó sản xuất ra ít ánh sáng hơn và vì thế gây tốn ít năng lượng hơn.
Do vậy, khi bạn cần tiết kiệm tối đa pin điện thoại, hãy thay hình nền rực rỡ thành một hình nền chỉ toàn màu đen.
2. Các phần mềm miễn phí hỗ trợ quảng cáo
Các nhà nghiên cứu tại Microsoft và Đại học Purdue phát hiện ra rằng, các ứng dụng miễn phí có thể rất gây tốn pin, đó là do các dịch vụ quảng cáo hoặc tình năng theo dõi người dùng trong ứng dụng. Chúng sử dụng kết nối Internet và vi xử lý của điện thoại để tải về quảng cáo mới, thậm chỉ ngay cả khi bạn không mở ứng dụng.
Nếu không cần thiết, hãy tắt Wi-Fi hoặc 3G để ngăn các ứng dụng tải về quảng cáo.
3. Ứng dụng gây tốn pin ngay cả khi không mở
" alt="5 nguyên nhân không ngờ làm điện thoại sụt pin nhanh">5 nguyên nhân không ngờ làm điện thoại sụt pin nhanh
-
Siêu máy tính dự đoán Hoffenheim vs Tottenham, 0h45 ngày 24/1
-
Tiêu Vân Cơ cưỡi ngựa đi tới, nhướng mày cười nói:
"Lệnh huynh* nói muội muội hắn dịu dàng hiền thục, hôm nay gặp mặt, quả nhiên Dung nhị tiểu thư đoan trang hào phóng, đúng là trời sinh một cặp với bản tướng quân."
*Lệnh huynh là kính ngữ, dùng để xưng hô với người mình kính trọng.
Ta cười ôn nhu, bẻ gãy con dao găm trong tay áo.
1.
Ta tên Dung Nguyệt, phụ thân ta là Trấn Bắc Tướng quân của Đại Yến, mẫu thân ta là đệ nhất tài nữ của Đại Yến.
Ta còn có một ca ca sinh đôi, Dung Phong.
Hai huynh muội chúng ta kế thừa mọi thứ tốt đẹp nhất của cha mẹ, chỉ là có xảy ra một chút xíu sai lầm.
Ta giống cha ta, trời sinh vô cùng mạnh mẽ, cốt cách thanh kì*.
*Cốt cách thanh kì: ám chỉ người có tư cách trở thành "cao thủ võ lâm". ( Baike)
Còn ca ta thì giống mẹ, suốt ngày không rời sách vở, bắt một con gà cũng phải tốn rất nhiều công sức.
Mỗi lần ta leo lên nóc nhà lật ngói*, làm lộn xộn thư phòng của ca ta, huynh ấy đều sẽ dựng chiếc bàn bị rớt một chân lên, không nhanh không chậm viết một bài văn dài lên án hành vi phạm tội của ta.
*Leo lên nóc nhà lật ngói: chỉ những đứa trẻ nghịch ngợm.
Theo thời gian, võ nghệ của ta tiến bộ vượt bậc, văn chương của ca ta cũng càng thêm sắc bén và ấn tượng hơn.
Mẫu thân ta lo lắng sốt ruột: "Nếu cứ tiếp tục như vậy thì không được đâu, A Phong không cưới được thê tử cũng không sao, nhưng nếu A Nguyệt không thể gả đi thì phải làm sao?"
Ngược lại phụ thân ta rất lạc quan: "A Nguyệt trời sinh tài giỏi! Sao có thể không ai thèm cưới chứ?"
Ta thích lời khen này.
Răng rắc!
Ta nhất thời kích động, trực tiếp phá nát ba cái cọc hoa mai.
"Nếu con lợi hại như vậy, vậy sau này phu quân của con chắc chắn phải là nam nhân đẹp nhất Đại Yến?!"
Cha ta trầm mặc một lúc.
"...Nếu thật sự không gả được thì... trùm bao tải đi."
Sau đó ta liền lấy bao tải trùm Tiêu Vân Cơ, tiểu thế tử phủ An Quốc Công–– Sau một tháng ngồi canh ở khắp các ngõ hẻm ở kinh thành, ta chắc chắn, hắn chính là người đẹp nhất.
"Ngươi là ai?" Tiêu Vân Cơ tuổi còn nhỏ, nhưng thật ra tính cách lại cực kỳ trầm ổn, "Ngươi muốn thứ gì bản thế tử đều có thể cho ngươi."
Ta chống cằm: "Ta muốn bắt ngươi về làm áp trại phu quân!"
Bao tải yên tĩnh lại.
Ta bĩu môi, thật là không có thành ý, một yêu cầu nhỏ như vậy mà cũng không đồng ý.
Sau đó ta phát hiện bao tải bị rách một cái lỗ nhỏ, Tiêu Vân Cơ có ý đồ chạy trốn nhưng ta liếc mắt liền nhìn thấy, chỉ một quyền, hắn hoàn toàn ngất đi.
Ta ném bao tải trước cửa lớn phủ An Quốc Công rồi chuồn mất.
Tên Tiêu Vân Cơ này không thú vị, vậy nên ngay lập tức ta đã ném chuyện này ra sau đầu.
Ta để ý một chuyện khác hơn-- cha ta chuẩn bị đưa ta đến núi Vô Danh học võ nghệ!
Còn về ca ta, cũng nhân tiện đi theo đọc sách ở thư viện dưới chân núi Vô Danh.
Trước khi xuất phát ta phát hiện chiếc trâm cài tóc bằng ngọc đỏ mà mẹ ta tặng không biết đã biến đi đâu mất rồi, ca ta an ủi:
"Mất cũng tốt, sau này lúc đánh người đỡ vướng víu."
Cuối cùng, huynh ấy mang theo khuôn mặt bị cha mẹ đánh rời khỏi thành cùng với ta.
6 năm sau, chiến tranh Tây Nam bùng nổ, tin tức cha ta bị thương ở chiến trường truyền về.
Ta quyết định đóng giả ca ta xuất chinh.
2.
Hai mắt ca ca đỏ hoe: "A Nguyệt, ca ca không thể chăm sóc tốt cho muội, trên chiến trường đao kiếm không có mắt, muội nhất định phải..."
Ta nhận lấy cây giáo tua đỏ huynh ấy đưa tới: "Thứ này rất nặng đúng không?"
Ca ta bóp bóp cổ tay đau nhức: "...Ừm."
Ta vỗ vai: "Có chuyện gì thì viết thư đi, nếu còn chậm trễ nữa thì muội sẽ không kịp lập công."
Ta không ngừng đẩy nhanh tốc độ nhưng cuối cùng vẫn chậm một bước.
Tiêu Vân Cơ dẫn quân chi viện, lấy ít thắng nhiều, chẳng những cứu được cha ta còn cướp đi cơ hội thành danh của ta.
Khi ta phong trần mệt mỏi đi vào doanh trại liền nhìn thấy cha ta đang say rượu, xưng huynh gọi đệ với Tiêu Vân Cơ.
"A-- A Phong, con đến rồi! Mau tới hành lễ tiểu thúc thúc của con đi!"
Ta: "..."
Thử hỏi ai có thể chịu được, người đã từng là thủ hạ bại tướng bây giờ vô duyên vô cớ trở thành trưởng bối?
Ta đỡ cha ta, khách khí hành lễ: "Tiêu thế tử."
Thiếu niên rốt cuộc nghiêng đầu nhìn ta.
Lửa trại chiếu lên khuôn mặt tuấn lãng tuyệt sắc kia, mũi cao thẳng, mắt đen như mực.
Ta sửng sốt, cảm khái trong lòng, ánh mắt ta năm đó quả nhiên rất tuyệt.
Giá trị nhan sắc này của Tiêu Vân Cơ có thể làm rách bao tải.
Nhưng chuyện cướp đoạt công lao của ta-- không thể để yên!
" alt="Truyện Đối Thủ Một Mất Một Còn Muốn Cưới Ta">Truyện Đối Thủ Một Mất Một Còn Muốn Cưới Ta