您现在的位置是:NEWS > Thế giới
Về Việt Nam, tablet 10inch ZenPad 10 có giá 5,49 triệu đồng
NEWS2025-01-24 14:47:53【Thế giới】3人已围观
简介ZenPad 10 có thiết kế theo triết lý Zen của ASUS với các mép hơi bo tròn,ềViệtNamtabletinchZenPadcóggiá sh 2020giá sh 2020、、
ZenPad 10 có thiết kế theo triết lý Zen của ASUS với các mép hơi bo tròn,ềViệtNamtabletinchZenPadcógiátriệuđồgiá sh 2020 họa tiết da dập nổi ở mặt lưng với kiểu dáng lấy cảm hứng từ các phụ kiện thời trang như túi xách, ví cầm tay.
Dù là tablet 10 inch, Z300CG vẫn giữ được thiết kế mỏng nhẹ với thân máy mỏng 7.9mm, trọng lượng 500g.
ASUS ZenPad 10 trang bị màn hình 10.1 inch HD IPS tích hợp công nghệ xử lý hình ảnh ASUS VisualMaster độc quyền từ ASUS. Màn hình của máy trang bị tấm nền IPS cho góc nhìn rộng 178°, màn lọc ánh xanh giảm thiểu ảnh hưởng lên mắt khi sử dụng dài giờ.
很赞哦!(4)
相关文章
- Nhận định, soi kèo San Carlos vs Sporting San Jose, 08h00 ngày 21/01: Ám ảnh xa nhà
- Truyện Huyền Cực Online
- BeoVision 10 thêm phiên bản viền đen
- HTC Explorer – “Dế” cho người mới dùng smartphone
- Nhận định, soi kèo Gol Gohar vs Malavan, 19h00 ngày 20/1: Cửa trên thắng thế
- Truyện Nhân Gian Tham Niệm
- Vượt đèn đỏ, tai nạn ô tô thảm khốc
- Smartphone giá rẻ của Huawei sẽ 'đổ bộ' vào Việt Nam
- Nhận định, soi kèo Chadormalou vs Sepahan, 18h30 ngày 21/1: Khó cho khách
- Amazon Store mới là sát thủ iPad đích thực
热门文章
站长推荐
Nhận định, soi kèo Benfica vs Barcelona, 3h00 ngày 22/1: Chủ nhà có điểm
Truyện Hủy Diệt Hệ Thống
Truyện Xuyên Thành Vai Ác Phải Sống Làm Sao
Người này, nước da trắng, dáng người gầy thấp dường như có chút nhỏ hơn so với triều phục quan bào màu lục lam, trước ngực quan phục thêu bạch hạc cùng hoa văn vần vũ. Bất quá, không thể trông mặt mà bắt hình dong. Tướng mạo hoa quý, người này thực chất lại xuất thân là một người chuyên chép tranh thơ trên phố. Năm đó Khang Nhạc đế ban chiếu lệnh, các địa phương thuộc Đế Kinh phải tu sửa sách sử, cả một đại công trình như thế cần rất nhiều người có tài hoa bút pháp. Chính vì như thế, một lão học sĩ dưới trướng Hàn Lâm Viện, ngày ấy dạo phố đã nghỉ chân trước họa quán của người này một lúc lâu, sau đó mở quan lộ ra cho hắn, giúp hắn gia nhập quan trường. Từ ấy, thư sinh áo vải chép thơ để kiếm sống này một bước lên mây, quan lộ rộng mở, đến nay đã thăng lên đến Lại bộ Thị lang.
Người vừa vào âm thầm liếc qua hai người đối diện, hỏi: "Tại sao chỉ có hai người các ngươi? Còn Thám Hoa lang vừa được Bệ hạ ban ân ở Quỳnh Lâm yến đêm qua đâu rồi?"
Một người dáng người mảnh khảnh, gương mặt còn rất trẻ, chắp quyền trước ngực, đáp: "Bẩm đại nhân, Đường đại nhân nhờ mỗ chuyển lời tới ngài, hôm nay sợ rằng Đường đại nhân không tới tham kiến Lục bộ đại nhân được."
Kỳ thi mùa Xuân năm nay, người chiến thắng không giống như Thẩm Dật – xuất thân từ dòng dõi quan lại, trâm anh thế tộc; cũng không phải như người còn lại kia, tiến từng bước một trên đường quan lộ ghập ghềnh, mạo hiểm đến mức khiến lòng người cả kinh.
Liên Khoáng Đạt, viên quan phụ trách nghe thế, chớp chớp mắt, đột nhiên nhớ lại tên của người nọ, Lục Hòa.
"Vì cớ gì lại như thế?" Liên Khoáng Đạt không khỏi khó hiểu, mà Thẩm Dật và Lục Hòa đứng bên cũng âm thầm trao đổi ánh mắt đầy nghi hoặc.
Lục Hòa lại lên tiếng, cười: "Đêm qua sau khi tiệc tàn, mỗ chia tay Đường đại nhân ở Ngọ Môn. Vừa lúc chuẩn bị lên đường lại tình cờ nghe ngài ấy nói người hầu sơ ý làm tắt mất ngọn đèn, rốt cuộc đành quay về trong đêm. Vừa vào xuân, ngoài thành đang còn tu sửa, mà khu vực ấy cũng thật tối, cho nên..."
Liên Khoáng Đạt nghe đến đây, dở khóc dở cười, bàn tay vỗ vào nhau thành tiếng: "'Ngọc Lâu Xuân' có câu thế này - Khi về đừng đốt đuốc hoa hồng, vó ngựa đêm thanh in bóng nguyệt. Xem ra hắn không đốt được đuốc hoa hồng, cũng không có vó ngựa in bóng nguyệt rồi!"
Lục Hòa lại lắc đầu, cho rằng không phải: "Cũng không hẳn là như thế, xem ra Liên đại nhân chỉ biết một mà không biết hai."
"Sao vậy?" Câu này khơi lên niềm hứng thú trong Liên Khoáng Đạt, hắn đáp, "Nếu thực là vậy, mỗ xin lắng nghe."
Thẩm Dật đã sớm cảm nhận được sự bài xích của Liên Khoáng Đạt đối với Đường Từ, lại nghĩ, họa như Đường Từ xảy ra mệnh hệ gì, e rằng người này còn vui mừng phấn khởi hơn Trạng Nguyên lang, là chính bản thân mình đây mấy phần đấy. Thẩm Dật lại nghĩ đến chuyện hắn bại trước Đường Từ ở yến tiệc đêm qua, cũng đã dặn bản thân vạn lần nhẫn nhịn.
"Đêm qua yến tiệc chiêu đãi không thiếu sơn hào hải vị, khi tiệc tàn Đường đại nhân còn gói lại không ít mang đi, hẳn là đưa tới cho dân nghèo. Khi ra tới Ngọ Môn ước chừng cũng đã giờ Tuất canh ba, vạn hộ nhà dân ngoài thành đều đã tắt đèn hết cả. Vốn là biết rằng nương theo ánh trăng mà tìm đường về hẳn là không ổn, nhưng đáng trách, hạ nhân lại sơ ý làm đèn tắt, đèn tắt rồi cũng đành đưa bước mà thôi. Về đến phố Chu Tước, ai ngờ lại sơ ý ngã vào một hố bùn. Sáng nay vừa về đã vội vã cho người đuổi theo báo với mỗ sự tình, chuyển lời tới đại nhân, mong đại nhân hiểu cho." Lục Hòa kể lại, ngữ điệu không nhanh không chậm. Ngũ quan người này vốn đoan chính, đứng trước ánh nắng ấm áp hắt vào từ cửa sổ, đột nhiên phảng phất khí chất thanh thoát phiêu dật.
Tựa như là câu trả lời này có chút ngoài ý muốn, Liên Khoáng Đạt trầm tư trong chốc lát, sau mới từ từ lên tiếng: "Đột nhiên mỗ nghĩ, nhớ đến bản thân mình năm đó, lưu lạc đầu đường, bánh bao, màn thầu, hay một đơn thuê chép tranh, cũng đều đủ khiến mỗ mang lòng cảm kích, một mẩu bánh vụn rơi trên đất cũng đủ khiến mỗ tiếc nuối không thôi. Hiện tại áo ấm cơm no, yên giấc chăn gấm, đáng lẽ phải luôn nghĩ cho bá tính xã tắc mới phải. Lúc sống an ổn chớ có quên ngày gian nan, Đường đại nhân còn trẻ đã nghĩ được như thế, cũng không tệ. Thuận Thiên phủ hưởng bổng lộc của Quân thượng, quả nên làm việc của mình cho thật tốt."
Lục Hòa và Thẩm Dật, cả hai đều cúi đầu, đồng thanh nói phải.
Liên Khoáng Đạt phất ống tay áo, hai bàn tay đan trước bụng, thẳng lưng hiên ngang đi ra cửa: "Đi thôi, cả hai người theo ta."
Hai đôi giày nhung đen một lớn một nhỏ cùng lúc bước lên, Lục Hòa liền nhanh nhạy phản ứng, lui bước chân về, đưa tay khẽ cười: "Thẩm huynh, xin mời."
Thẩm Dật cũng không khách sáo, vén vạt quan phục sải bước đi lên, chỉ là khi đi qua hành lang uốn lượn, hắn liếc mắt nhìn qua luống hạnh hoa trồng trong viện, lại quét qua thân ảnh của Lục Hòa đang bước bên cạnh, chợt, nơi yết hầu của hắn dường như khẽ nghẹn lại.
">Truyện Quy Tự Dao
Nhận định, soi kèo U20 Genoa vs U20 Bologna, 22h00 ngày 22/1: Bám sát top 6
Dư Nhiễm đi chuyến tàu 6 giờ sáng mai, cậu chọn ngủ tạm một đêm tại ga tàu. Vài năm trước khi xưởng vừa mới mở, Dư Nhiễm bận rộn đến mức không có thời gian nghỉ ngơi, vì vậy cậu đã quen với việc ngủ qua đêm ở các ga tàu và sân bay.
Để hoàn thành dự án gần đây nhất, Dư Nhiễm đã thức trắng đêm ở công ty suốt một tuần, trước đó cậu đã gửi chú mèo về nhà cho mẹ chăm sóc, bây giờ trở về nhà riêng không có bất kỳ sinh vật sống nào ở đây.
Dư Nhiễm vốn không thích cô đơn, hôm nay sau khi hoàn thành công việc một cách suôn sẻ, thành phố Tây An bỗng đổ mưa vào chiều tối. Hít vào bầu không khí ẩm ướt, cậu bỗng không muốn đối mặt với căn nhà trống trải.
Cậu muốn đi ngắm biển. - wattpad: pod1803
Dư Nhiễm nằm tựa lưng trên giường, đặt quyển sổ vẽ dở dang sang một bên, vuốt ve ngón trỏ, dõi theo đoàn tàu rời khỏi từng ga, bỗng nhiên nhớ lại một lần thực tập mỹ thuật toàn khoa hồi đại học, hình như cũng đến Thanh Đảo.
2.
Dư Nhiễm chọn một nhà nghỉ trên núi, được cải tạo từ một công trình kiến trúc cổ cấp tỉnh, do đó cơ sở vật chất không được tốt lắm, nhưng cậu cũng không quá quan trọng, vì phần lớn thời gian cậu đều đi chơi bên ngoài.
Nhà nghỉ này ít người, ánh sáng và thông gió không tốt, đèn hành lang tối, khi đi lại có mùi ẩm mốc, mục nát.
Trên hành lang treo rất nhiều tranh, đều sử dụng gam màu tối trầm và phóng đại, tạo nên một tổng thể vô cùng u ám. Dư Nhiễm lại vô cùng thích, cầm điện thoại chụp mãi không thôi, hối hận vô cùng vì đã quên mang theo máy ảnh.
Dư Nhiễm đi xuống lầu khi đã là rạng sáng. Cậu tự quét mã, lấy trong tủ lạnh một chai nước suối, định ngồi trong phòng khách nhỏ một lát rồi mới lên lầu nghỉ ngơi.
Do ánh sáng hơi yếu, lúc quay người bước vào phòng khách nhỏ, Dư Nhiễm mới nhìn thấy trên ghế sofa có người đang ngồi. Cậu tiến đến gần mới phát hiện người đó đã ngủ thiếp đi.
Người đàn ông trước mặt có vẻ ngoài thanh tú, hay gọi là thanh niên nhỉ?
Dư Nhiễm hơi băn khoăn, tạm gọi là thanh niên vậy, nhìn kỹ thì có vẻ chưa đến hai mươi tuổi, trên mặt có trang điểm, nhưng vì dính nước nên hơi phai đi.
Dư Nhiễm nhìn chăm chú vào thanh niên một hồi lâu, càng nhìn càng thấy quen thuộc, nhưng nhất thời lại không thể nhớ ra gặp ở đâu.
Dư Nhiễm cười nhạt một tiếng, bỏ qua suy nghĩ ấy, ngồi xuống chiếc ghế sofa đối diện với thanh niên, mở nắp chai nước trong tay.
Mở nắp chai nước khoáng, Dư Nhiễm bỗng sực nhớ —
Đây là Thu Thừa Án. - wattpad: pod1803
Công việc của Dư Nhiễm đôi khi đụng chạm đến mảng thiết kế cho phim ảnh, nên cậu cũng có dịp gặp gỡ các diễn viên. Cậu từng gặp Thu Thừa Án cách đây khá lâu.
Cậu khẽ nghiêng đầu, suy nghĩ: Thu Thừa Án rõ ràng không hòa hợp với nơi đây, nhưng điều đó không ngăn cản Dư Nhiễm cảm thấy hắn rất đẹp trai, xinh đẹp và tinh tế như một bức tranh.
Trên tường, chiếc tivi treo cao vẫn đang phát sóng bản tin buổi tối, âm lượng được cố tình chỉnh nhỏ, ánh đèn trên đầu u ám, tạo nên một chút dịu dàng cho vẻ ngoài và khí chất lạnh lùng của Thu Thừa Án.
Dư Nhiễm im lặng một lúc, sau một hồi đấu tranh tư tưởng, vẫn chụp lại cảnh tượng này, đồng thời một lần nữa dặn lòng mình, lần sau nhất định phải nhớ mang theo máy ảnh.
Dư Nhiễm quyết định đợi ở đây cho đến khi Thu Thừa Án tỉnh dậy, hỏi hắn xem có thể cho phép mình giữ lại những bức ảnh vừa chụp hay không.
Bên cạnh chiếc ghế sofa nơi Thu Thừa Án đang ngồi có một chiếc lồng lớn, bên trong nhốt một chú mèo Nga màu xanh lam. Dư Nhiễm đợi lâu quá, đâm ra chán, bèn tiến đến gần ngó vào.
Dư Nhiễm nhìn chằm chằm vào chú mèo nãy giờ, quyết định phớt lờ dòng chữ "Mèo nhát, không được vuốt, cẩn thận bị cào" trên lồng, đưa tay ra định vuốt ve. Tuy nhiên, trước khi cậu kịp thực hiện hành động tiếp theo, tay cậu đã bị ai đó nắm chặt.
"Đừng vuốt, con mèo này dữ lắm."
Dư Nhiễm giật mình, bị bức tranh "sống động" bên cạnh làm cho lóa mắt, nhất thời sững sờ, chỉ cảm nhận được bàn tay nắm lấy tay mình đeo rất nhiều nhẫn, cấn đến mức hơi ngứa.
Dư Nhiễm lấy lại bình tĩnh, ngượng ngùng đáp lại một câu cảm ơn gượng gạo.
Thu Thừa Án buông tay Dư Nhiễm, nhưng ánh mắt vẫn dõi theo Dư Nhiễm không rời.
">Truyện Gặp Nhau Vào Mùa Ngắm Biển
Telephone Shilpa Sangstha (TSS), công ty viễn thông thuộc sở hữu nhà nước của Bangladesh, sẽ sản xuất 4 mẫu Doel, ban đầu để dành cho các quan chức chính phủ. Tuy nhiên, mục tiêu lâu dài là phân phối laptop giá rẻ cho hàng chục triệu sinh viên Bangladesh.
">Laptop Doel siêu rẻ 130 USD
Qosmio X770 có lớp vỏ kim loại vân xước nổi với lớp sơn chuyển dần từ gam đỏ sẫm sang màu xám cá tính. Lớp vỏ này có khả năng chống bám vân tay rất hiệu quả. Máy có lối thiết kế phẳng phiu đơn giản và thuôn tròn về phía các cạnh. Ngoài ra, bàn phím với hệ thống đèn nền đỏ rực luôn tạo ra bầu không khí “hừng hực” vốn rất nóng của những trận game chiến thuật đỉnh cao hoặc game 3D thời thượng.
X770 được trang bị để trở thành laptop game thủ nhanh và mạnh nhất với chip xử lý bốn lõi Intel Core i7-2630QM, 8GB RAM 1333 MHz, 1TB ổ cứng tốc độ cao 7200rpm và card đồ họa NVIDIA Geforce GTX 560M với 1.5GB DDR5 VRAM. Toshiba cho biết Qosmio X770 có thể xử lý “ngon” những tựa game hạng nặng ngay cả ở chế độ 3D với hiệu năng làm việc ấn tượng.
">Laptop 3D Qosmio X770 sắp bán tại Việt Nam