Ngoại Hạng Anh
Dụ Vi Hề sửng sốt ba giây sau đó phục hồi lại tinh thần,ệnBạnHọcChàngoại cười nhạt với anh một cái rngoạingoại、、
Dụ Vi Hề sửng sốt ba giây sau đó phục hồi lại tinh thần,ệnBạnHọcChàngoại cười nhạt với anh một cái rồi rất nhanh đứng dậy lao ra ngoài cửa. Điên rồi điên rồi, người đàn ông này điên rồi! Nhưng đi tới trước cửa lại phát hiện cánh cửa kính trong quán đã bị khoá. Dụ Vi Hề xoay người, lúc này mới chú ý đến việc đây đang là buổi chiều mà trong quán không có lấy một người khách, đồng thời, tất cả người phục vụ đều cúi đầu, làm bộ không nhìn thấy bọn họ. "Bịch" một tiếng, tim Dụ Vi Hề chìm xuống đáy cốc, cô đã hiểu ra chủ quán cà phê này chính là Mộ Tử Khâm, cô đã bị rơi vào tay giặc!
Nhìn Mộ Tử Khâm ung dung đi về phía mình, chân Dụ Vi Hề mất hết sức lực, cô dần dần ngồi sụp xuống đất.
"Em đang nghĩ gì thế?". Mộ Tử Khâm hỏi.
"Tôi đang nghĩ nếu mình là một con chim thì tốt biết bao". Trong mắt Dụ Vi Hề tràn đầy ước mơ, "Nếu vậy, tôi có thể tự do mà bay thoát khỏi anh... Đúng rồi, lúc sắp đi còn có thể nhảy lên mặt anh ị một bãi nữa".
Mộ Tử Khâm mỉm cười, "Dù em có biến thành chim thì với dáng người của em cũng không bay nổi đâu".
Dụ Vi Hề mãi cũng quen với mấy lời châm chọc của anh, cô không nói gì nữa mà chỉ thở thật dài. Sau khi bị bắt ở quán cà phê, Mộ Tử Khâm ép cô lên xe đóng sầm cửa lại, bảy rẽ tám quẹo đi tới cái biệt thự trên đỉnh núi kia. Từ nay về sau, Dụ Vi Hề phải nếm trải cuộc sống bị giam cầm. Cô thân cô thế cô, bơ vơ không ai giúp đỡ đành phải tạm thời khuất phục dưới sự lạm dụng uy quyền của anh.
Nghe nói, căn biệt thự này là ba mẹ Mộ Tử Khâm tặng anh làm quà trưởng thành, nếu như bọn họ biết con mình dùng nó để tiếp tay cho việc làm làm phạm pháp thật không biết sẽ có tâm trạng ra sao. Nhưng lúc này Dụ Vi Hề đã không còn lòng dạ nào mà đi quan tâm đến ba mẹ anh nữa, cô chỉ biết là mình sắp buồn chán đến chết rồi.
"Rốt cuộc anh muốn nhốt tôi tới khi nào?". Dụ Vi Hề hỏi.
"Đến khi em không chạy nữa mới thôi”. Mộ Tử Khâm thẳng thắn đáp.
Dụ Vi Hề khẽ cắn môi, "Cùng lắm thì tôi đồng ý tiếp tục làm cấp dưới của anh, ngày nào cũng mang cơm hộp cho anh, chạy việc cho anh. Thế nào?".
"Cấp dưới của anh rất nhiều, thiếu em cũng chẳng sao". Mộ Tử Khâm không bị dụ dỗ.
"Vậy anh còn muốn tôi làm gì?". Dụ Vi Hề hỏi: "Nói thẳng ra đi".
"Yêu cầu của anh em sẽ tuân thủ hết?". Mộ Tử Khâm hỏi lại.
"Sẽ tuân thủ, chỉ cần anh thả tôi ra". Dụ Vi Hề gật đầu như giã tỏi.
Mộ Tử Khâm nhìn cô, chỉ nói một câu: "Lên giường với anh".
"Không được!". Dụ Vi Hề nghiêm túc cự tuyệt: "Chúng ta đã làm sai hai lần, không thể tiếp tục sai lầm nữa".
"Tại sao như thế lại là sai?". Mộ Tử Khâm nhướn mày, "Lẽ nào biểu hiện trong hai lần đó của anh không làm em hài lòng?".
"Không phải chuyện đó", Dụ Vi Hề chọc chọc ngón tay, "Chuyện đó chẳng phải là chuyện mấy người yêu nhau mới làm hay sao?".
"Em cứ tưởng tượng quan hệ giữa chúng ta thành người yêu không được à?". Mộ Tử Khâm nói qua loa.
"Cái gì mà người yêu, rõ ràng là nô lệ và chủ nhân thì có". Dụ Vi Hề bất đắc dĩ lắc đầu.
"Anh cũng không muốn uy hiếp em, có điều", Mộ Tử Khâm đến gần Dụ Vi Hề, chống hai tay bên cạnh người cô, chậm rãi nói: "Nếu như không đồng ý thì cứ ở lại đây mãi mãi là xong mà".
Đây rõ ràng chính là uy hiếp trắng trợn còn gì nữa!
"Tôi muốn nghỉ ngơi, mời ra ngoài". Dụ Vi Hề giận đến tức ngực, đẩy Mộ Tử Khâm ra cửa.
Buổi tối, Dụ Vi Hề lật qua lật lại trên giường không thể ngủ được.
Nếu như không đồng ý thì ở lại đây mãi mãi đi. Câu nói của Mộ Tử Khâm vẫn quanh quẩn bên tai khiến cô toàn thân lạnh ngắt. Không được, còn ở cùng với Mộ Tử Khâm thì cô sẽ phát điên mất.
Dụ Vi Hề ngồi bật dậy, chạy trốn, cô nhất định phải nghĩ cách chạy trốn. Đầu Dụ Vi Hề nhanh chóng hoạt động, đúng rồi, cô có thể lợi dụng lúc này để chạy. Chỉ cần đóng công tắc nguồn điện trước rồi có thể trèo tường ra ngoài, sau đó chạy xuống núi.
Bởi vì sợ Dụ Vi Hề trốn nên tối nào Mộ Tử Khâm cũng khoá cửa dưới lầu lại, không có cách nào mở được. Nhưng thế không làm khó được Dụ Vi Hề, cô lấy ra giường thắt vào thành một dây thật dài, cố định chắc chắn vào chân giường chuẩn bị trèo xuống lầu.
Vốn Dụ Vi Hề cho rằng sẽ không khó lắm, ai ngờ lúc thật sự đứng ở trên bệ cửa sổ cô mới phát hiện chân mình đang run.
"Không sao đâu không sao đâu, mày nhất định có thể làm được mà". Dụ Vi Hề tự an ủi mình nhưng không có tác dụng, chân còn càng run hơn.
"Cố lên cố lên, nếu thành công sẽ cho phép mày được ăn một thùng kem lớn". Dụ Vi Hề không ngừng cố gắng nhưng chân vẫn chẳng có chút sức lực nào.
"Lẽ nào mày định ở cùng Mộ Tử Khâm cả đời chắc?". Dụ Vi Hề bắt đầu uy hiếp bản thân, chiêu này quả nhiên hữu hiệu, chân giật một cái không run nữa.
Dụ Vi Hề canh đúng thời gian, thả ra giường xuống dưới. Người đang lơ lửng giữa trời có một sự sợ hãi không nói nên lời, gió thổi vù vù qua mái tóc, tim như sắp ngừng đập. Dụ Vi Hề nắm chặt ra giường, chậm rãi di chuyển xuống dưới, sắp thành công đến nơi rồi. Thế nhưng, tiếng chó sủa bỗng vang lên. Dụ Vi Hề sợ đến buông cả tay ra, ngã luôn xuống đất.
"Bịch" một tiếng, vật nặng rơi xuống đất. Sau đó là một tiếng khóc kinh thiên động địa đào núi lấp biển rống lên: "Chân của tôi! Hu hu hu!".
"Lá gan em thật không nhỏ". Mộ Tử Khâm trừng mắt nhìn Dụ Vi Hề đang nằm trên giường, cắn răng nói: "Dám nhảy từ lầu hai xuống, đúng là chỉ có em".
Nhìn Mộ Tử Khâm ung dung đi về phía mình, chân Dụ Vi Hề mất hết sức lực, cô dần dần ngồi sụp xuống đất.
"Em đang nghĩ gì thế?". Mộ Tử Khâm hỏi.
"Tôi đang nghĩ nếu mình là một con chim thì tốt biết bao". Trong mắt Dụ Vi Hề tràn đầy ước mơ, "Nếu vậy, tôi có thể tự do mà bay thoát khỏi anh... Đúng rồi, lúc sắp đi còn có thể nhảy lên mặt anh ị một bãi nữa".
Mộ Tử Khâm mỉm cười, "Dù em có biến thành chim thì với dáng người của em cũng không bay nổi đâu".
Dụ Vi Hề mãi cũng quen với mấy lời châm chọc của anh, cô không nói gì nữa mà chỉ thở thật dài. Sau khi bị bắt ở quán cà phê, Mộ Tử Khâm ép cô lên xe đóng sầm cửa lại, bảy rẽ tám quẹo đi tới cái biệt thự trên đỉnh núi kia. Từ nay về sau, Dụ Vi Hề phải nếm trải cuộc sống bị giam cầm. Cô thân cô thế cô, bơ vơ không ai giúp đỡ đành phải tạm thời khuất phục dưới sự lạm dụng uy quyền của anh.
Nghe nói, căn biệt thự này là ba mẹ Mộ Tử Khâm tặng anh làm quà trưởng thành, nếu như bọn họ biết con mình dùng nó để tiếp tay cho việc làm làm phạm pháp thật không biết sẽ có tâm trạng ra sao. Nhưng lúc này Dụ Vi Hề đã không còn lòng dạ nào mà đi quan tâm đến ba mẹ anh nữa, cô chỉ biết là mình sắp buồn chán đến chết rồi.
"Rốt cuộc anh muốn nhốt tôi tới khi nào?". Dụ Vi Hề hỏi.
"Đến khi em không chạy nữa mới thôi”. Mộ Tử Khâm thẳng thắn đáp.
Dụ Vi Hề khẽ cắn môi, "Cùng lắm thì tôi đồng ý tiếp tục làm cấp dưới của anh, ngày nào cũng mang cơm hộp cho anh, chạy việc cho anh. Thế nào?".
"Cấp dưới của anh rất nhiều, thiếu em cũng chẳng sao". Mộ Tử Khâm không bị dụ dỗ.
"Vậy anh còn muốn tôi làm gì?". Dụ Vi Hề hỏi: "Nói thẳng ra đi".
"Yêu cầu của anh em sẽ tuân thủ hết?". Mộ Tử Khâm hỏi lại.
"Sẽ tuân thủ, chỉ cần anh thả tôi ra". Dụ Vi Hề gật đầu như giã tỏi.
Mộ Tử Khâm nhìn cô, chỉ nói một câu: "Lên giường với anh".
"Không được!". Dụ Vi Hề nghiêm túc cự tuyệt: "Chúng ta đã làm sai hai lần, không thể tiếp tục sai lầm nữa".
"Tại sao như thế lại là sai?". Mộ Tử Khâm nhướn mày, "Lẽ nào biểu hiện trong hai lần đó của anh không làm em hài lòng?".
"Không phải chuyện đó", Dụ Vi Hề chọc chọc ngón tay, "Chuyện đó chẳng phải là chuyện mấy người yêu nhau mới làm hay sao?".
"Em cứ tưởng tượng quan hệ giữa chúng ta thành người yêu không được à?". Mộ Tử Khâm nói qua loa.
"Cái gì mà người yêu, rõ ràng là nô lệ và chủ nhân thì có". Dụ Vi Hề bất đắc dĩ lắc đầu.
"Anh cũng không muốn uy hiếp em, có điều", Mộ Tử Khâm đến gần Dụ Vi Hề, chống hai tay bên cạnh người cô, chậm rãi nói: "Nếu như không đồng ý thì cứ ở lại đây mãi mãi là xong mà".
Đây rõ ràng chính là uy hiếp trắng trợn còn gì nữa!
"Tôi muốn nghỉ ngơi, mời ra ngoài". Dụ Vi Hề giận đến tức ngực, đẩy Mộ Tử Khâm ra cửa.
Buổi tối, Dụ Vi Hề lật qua lật lại trên giường không thể ngủ được.
Nếu như không đồng ý thì ở lại đây mãi mãi đi. Câu nói của Mộ Tử Khâm vẫn quanh quẩn bên tai khiến cô toàn thân lạnh ngắt. Không được, còn ở cùng với Mộ Tử Khâm thì cô sẽ phát điên mất.
Dụ Vi Hề ngồi bật dậy, chạy trốn, cô nhất định phải nghĩ cách chạy trốn. Đầu Dụ Vi Hề nhanh chóng hoạt động, đúng rồi, cô có thể lợi dụng lúc này để chạy. Chỉ cần đóng công tắc nguồn điện trước rồi có thể trèo tường ra ngoài, sau đó chạy xuống núi.
Bởi vì sợ Dụ Vi Hề trốn nên tối nào Mộ Tử Khâm cũng khoá cửa dưới lầu lại, không có cách nào mở được. Nhưng thế không làm khó được Dụ Vi Hề, cô lấy ra giường thắt vào thành một dây thật dài, cố định chắc chắn vào chân giường chuẩn bị trèo xuống lầu.
Vốn Dụ Vi Hề cho rằng sẽ không khó lắm, ai ngờ lúc thật sự đứng ở trên bệ cửa sổ cô mới phát hiện chân mình đang run.
"Không sao đâu không sao đâu, mày nhất định có thể làm được mà". Dụ Vi Hề tự an ủi mình nhưng không có tác dụng, chân còn càng run hơn.
"Cố lên cố lên, nếu thành công sẽ cho phép mày được ăn một thùng kem lớn". Dụ Vi Hề không ngừng cố gắng nhưng chân vẫn chẳng có chút sức lực nào.
"Lẽ nào mày định ở cùng Mộ Tử Khâm cả đời chắc?". Dụ Vi Hề bắt đầu uy hiếp bản thân, chiêu này quả nhiên hữu hiệu, chân giật một cái không run nữa.
Dụ Vi Hề canh đúng thời gian, thả ra giường xuống dưới. Người đang lơ lửng giữa trời có một sự sợ hãi không nói nên lời, gió thổi vù vù qua mái tóc, tim như sắp ngừng đập. Dụ Vi Hề nắm chặt ra giường, chậm rãi di chuyển xuống dưới, sắp thành công đến nơi rồi. Thế nhưng, tiếng chó sủa bỗng vang lên. Dụ Vi Hề sợ đến buông cả tay ra, ngã luôn xuống đất.
"Bịch" một tiếng, vật nặng rơi xuống đất. Sau đó là một tiếng khóc kinh thiên động địa đào núi lấp biển rống lên: "Chân của tôi! Hu hu hu!".
"Lá gan em thật không nhỏ". Mộ Tử Khâm trừng mắt nhìn Dụ Vi Hề đang nằm trên giường, cắn răng nói: "Dám nhảy từ lầu hai xuống, đúng là chỉ có em".
1.本站遵循行业规范,任何转载的稿件都会明确标注作者和来源;2.本站的原创文章,请转载时务必注明文章作者和来源,不尊重原创的行为我们将追究责任;3.作者投稿可能会经我们编辑修改或补充。

-
Nhận định, soi kèo Atalanta vs Inter Milan, 02h45 ngày 17/3: Nỗi sợ xa nhà
2025-03-19 14:56
-
Nhận định, soi kèo Zhanyi Skywalkers vs Hang Yuen, 14h00 ngày 19/4
2025-03-19 13:58
-
Nhận định, soi kèo Sunderland vs Hull City, 23h30 ngày 7/4
2025-03-19 13:32
-
Nhận định, soi kèo Telavi vs Shukura, 22h00 ngày 10/5
2025-03-19 12:38



- Siêu máy tính dự đoán Leicester City vs MU, 2h00 ngày 17/3
- Sinh viên Việt Nam tại Nga tổ chức Đại hội thể thao nhân dịp các ngày lễ lớn của dân tộc
- Nhận định, soi kèo Sporting Cristal vs The Strongest, 09h00 ngày 3/5
- Nhận định, soi kèo Moroka Swallows vs Maritzburg, 22h30 ngày 27/4
- Siêu máy tính dự đoán Newcastle vs Liverpool, 23h30 ngày 16/3
- Nhận định, soi kèo Queensland Lions vs Brisbane Wolves, 16h30 ngày 26/4
- Nhận định, soi kèo Zhenis vs FK Arys, 20h00 ngày 14/4
- Nhận định, soi kèo Fluminense vs River Plate, 07h00 ngày 3/5
- Nhận định, soi kèo Arsenal vs Chelsea, 20h30 ngày 16/3: Pháo thủ đáng tin

关注微信公众号,了解最新精彩内容