您现在的位置是:Ngoại Hạng Anh >>正文
Cười nghiêng ngả với ‘Nhím Sonic’, Will Smith, Vin Diesel và The Rock
Ngoại Hạng Anh3436人已围观
简介Trailer phim ‘Nhím Sonic’:Hơn 30 năm tính từ ngày ra đời, chú nhím siêu tốc độ mang tên Sonic từ l ...
Trailer phim ‘Nhím Sonic’:
Hơn 30 năm tính từ ngày ra đời,ườinghiêngngảvớiNhímSonicWillSmithVinDieselvàlead 2024 chú nhím siêu tốc độ mang tên Sonic từ lâu đã trở thành nhân vật quen thuộc đối với nhiều thế hệ. Từ các trò chơi giải trí, 'Nhím Sonic' (tựa gốc: 'Sonic the hedgehog') cuối cùng cũng đã công phá màn ảnh thế giới và xuất sắc mang về 94% ‘cà chua tươi’ (đánh giá tích cực) từ khán giả trên Rotten Tomatoes. |
Tạo hình Sonic ban đầu bị những người hâm mộ chú nhím trên toàn thế giới gọi là thảm hoạ. Cặp mắt nhỏ hơn nguyên bản, hàm răng giống người, đôi chân dài đến kì dị cùng vẻ mặt tinh quái khiến người xem có phần cảm thấy nhân vật bước ra từ tuổi thơ họ trông đáng sợ hơn là đáng yêu. Tuy nhiên sau khi dời lịch chiếu để chỉnh sửa toàn bộ hình ảnh CGI của nhân vật này, 'Nhím Sonic' ra rạp nhanh chóng xác lập kỷ lục phòng vé Bắc Mỹ, trở thành bộ phim chuyển thể từ game có doanh thu cuối tuần mở màn cao nhất lịch sử, với 57 triệu đô. |
Ra mắt khán giả Việt Nam vào ngày 21/02/2020, 'Nhím Sonic' xoay quanh câu chuyện của chú nhím cùng tên (Ben Schwartz lồng tiếng) phải đến trái đất để lẩn trốn sự truy bắt của kẻ thù. Ở môi trường mới, Sonic phải đối mặt với vô số những vấn đề phức tạp trong cuộc sống mới. Sonic chọn căn nhà của Tom (James Marsden thủ vai) – cảnh sát trưởng tại Green Hill để dừng chân, dần hoà nhập và xem mình là một thành viên trong gia đình Tom mặc dù họ chưa một lần chạm mặt. Tuy nhiên tốc độ siêu việt và bản tính ngây thơ hiếu thắng của Sonic khiến quân đội và lực lượng Tình báo trung ương (C.I.A) chú ý. Nhà khoa học điên rồ Robotnik (Jim Carrey thủ vai) vào cuộc với tham vọng sở hữu nguồn năng lượng đột biến từ việc bắt sống Sonic. Cảnh sát trưởng Tom vô tình trở thành cộng sự bất đắc dĩ của Sonic, giúp cậu thoát khỏi sự truy đuổi của kẻ có âm mưu thống trị thế giới. |
Là con át chủ bài của Sega cũng như Paramount, 'Nhím Sonic' được cầm trịch bởi đạo diễn Jeff Fowler - người từng được đề cử Oscar với tác phẩm Gopher broke. Ngay cả nhà sản xuất phim cũng là những tên tuổi đình đám như Neal Moritz - nhà sản xuất của bom tấn The fast and the furious và Tim Miller - đạo diễn của Deadpool. Ngoài ra, hai diễn viên thủ vai chính của bộ phim đều là những gương mặt nổi tiếng đến từ Hollywood: tài tử điển trai, tài năng James Marsden và ngôi sao gạo cội Jim Carrey. |
'Nhím Sonic' có nội dung đơn giản, an toàn, phù hợp mọi lứa tuổi. Chính sự ngây ngô và hiếu thắng như một đứa bé của Sonic đã tạo nên nhiều tình huống hài hước. Những pha hành động được xây dựng ấn tượng nhưng vẫn không quên nhiệm vụ mang đến tiếng cười từ nhiều tuyết nhân vật. |
Đơn cử như nhân vật Robotnik – một nhân vật phản diện nhưng không đen tối. Lối diễn hài hước đáng yêu cùng vô số những món đồ công nghệ đỉnh cao mà bất kỳ bạn nhỏ nào đi xem phim cũng sẽ thích thú) khiến Robotbik trở thành cây hài trong 'Nhím Sonic' chứ không phải là một tên độc tài đáng sợ. |
Là người bạn đồng hành bất đắt dĩ của Sonic, anh cảnh sát điển trai và cũng vô cùng có tâm với nghề - Tom Wachowski đã chiếm được nhiều cảm tình của khán giả nhờ sự chính trực, tình yêu thương đối với cư dân Green Hill, tình bạn ngày càng khăng khít với Sonic. |
Lời thoại ngắn gọn, thông minh cũng là một ưu điểm của phim. Dàn cameo đình đám xuất hiện trong những màn ‘cà khịa’ dễ thương như Will Smith, Vin Diesel hay The Rock cũng sẽ mang đến nhiều trận cười nghiêng ngả cho khán giả, dù bạn ở bất kỳ độ tuổi nào. |
Màu sắc tươi sáng, âm thanh sống động cho những màn rượt đuổi trở nên cuốn hút hơn bao giờ hết. 'Nhím Sonic' nhờ đó trở thành bộ phim giải trí hàng đầu trong danh sách những phim ra rạp tuần này. |
After credit với sự xuất hiện của Tails cùng số phận nhân vật Cánh Dài ở đầu phim vẫn còn là một bí ẩn, cộng thêm việc khả năng của Sonic cũng chưa được bộc lộ rõ ràng (ngoài lợi thế về tốc độ), 'Nhím Sonic' hứa hẹn sẽ có phần hai và khán giả lại được dịp kỳ vọng một câu chuyện mới với nhiều tuyến nhân vật hơn, nội dung hấp dẫn, mang lại nhiều tiếng cười hơn. Vì trên cơ bản, Green Hill Zone cũng chỉ mới là cấp độ đầu tiên của trò chơi Nhím Sonic ngày nào mà thôi. |
Thanh Minh
Jim Carrey tái xuất màn ảnh siêu lầy lội, thành kẻ thù của 'Nhím Sonic'
Tài tử sinh năm 1962 có màn tái xuất cực kỳ ấn tượng với vai phản diện siêu lầy trong phim chuyển thể từ game 'Nhím Sonic' (Sonic The Hedgehog).
Tags:
相关文章
Nhận định, soi kèo Brentford vs Man City, 2h30 ngày 15/1: Tiếp đà hồi sinh
Ngoại Hạng AnhHoàng Ngọc - 14/01/2025 03:52 Ngoại Hạng Anh ...
阅读更多[Infographic] Những con số ấn tượng giữa năm 2015của Giải Vô Địch Quốc Gia 3Q Củ Hành
Ngoại Hạng Anh"> ...
阅读更多Liên Minh Huyền Thoại sắp sạch bóng tool hack?
Ngoại Hạng Anh"> ...
阅读更多
热门文章
- Nhận định, soi kèo Marseille vs Lille OSC, 03h10 ngày 15/1: Vé đi tiếp cho chủ nhà
- Webgame bắn súng Xạ Thủ tung ảnh Việt hoá hẹn ngày ra mắt không còn xa
- Truyện Đẳng Cấp Trà Xanh Nằm Thắng Trận
- Truyện Đẳng Cấp Trà Xanh Nằm Thắng Trận
- Nhận định, soi kèo Newcastle vs Wolves, 2h30 ngày 16/1: Phong độ hủy diệt
- Vì sao trong Dragon Ball, con trai của Songoku lại trông giống Yamcha hơn?
最新文章
-
Nhận định, soi kèo Western United vs Newcastle Jets, 13h00 ngày 17/1: Tin vào chủ nhà
-
Truyện Đào Hoa Tới Số
-
Truyện Nhị Thiếu Tà Ác
-
" alt="Asus giới thiệu pin dự phòng 10050 mAh, giá 600 ngàn đồng">Asus giới thiệu pin dự phòng 10050 mAh, giá 600 ngàn đồng
-
Nhận định, soi kèo Buriram United vs Chiangrai United, 19h00 ngày 15/1: Cửa trên ‘tạch’
-
Giang Kiều miễn cưỡng cười cười, "Đương nhiên nhớ ba rồi, có đoạn thời gian không được gặp ba mà."
Vương Bằng Phi sờ sờ mặt con gái: "Ba cũng là không có cách nào, bận quá."
"Bận à, gần đây bận rộn làm gì vậy?" Cô ta thử: "Hiện tại hẳn là không có ai ở bên nói xấu chứ?"
"Đúng vậy, hiện tại không có ai nhàn thoại về anh nữa."
Vương Bằng Phi cười cười nghĩ: Hiện tại nếu có ai còn nhằm vào anh ta, anh ta có thể sẽ không nhịn tiếp nữa đâu.
Giang Kiều nhìn anh ta: "Thịt này là anh đi mua sao? Hiện tại thịt dễ mua vậy sao? Có phải gần đây cung ứng bên xưởng thịt heo không khẩn trương đến vậy nữa không?"
Vương Bằng Phi gật gật đầu: "Đúng vậy, gần đây khá là dễ mua."
Giang Kiều hít một hơi thật sâu, lại ngửi thấy mùi kem bảo vệ da.
Anh Bằng rất ít mua thịt heo về, bởi vì anh không có kiên nhẫn đi sớm xếp hàng, thịt heo mà anh mang về hôm nay chính là bộ vị ngon nhất, đi chậm tuyệt đối không có, mà anh giờ này mới về nhà, nên không có khả năng là chồng cô ta vào lúc này mới xếp hàng mua được đi? Hơn nữa nếu anh chỉ là đi lúc này, vậy sao mà biết được gần đây cung ứng thịt heo khá là rộng rãi?
Càng nghĩ lòng Giang Kiều càng nặng nề, một bàn tay sờ sờ bụng, cảm thụ được bụng phồng lên, nhìn anh ta một cái thật sâu, sau đó cười, như là lơ đãng: "Lúc anh về có phải gặp được ai không? Sao em như là ngửi thấy mùi gì đó ấy."
Cô ta phát hiện được một tích tắc cứng đờ không được che giấu tốt kia của Vương Bằng Phi.
Tầm mắt Vương Bằng Phi trôi đi một chút: "Có thể là lúc về vừa lúc đụng vào ai đó thôi."
Anh ta nói xong liền nói sang chuyện khác ngay: "Giờ em có bầu, vất vả rồi, anh cố ý mua đồ ăn ngon cho em nè, không phải em thích kẹo đậu phộng sao? Lúc này anh mua một cân."
Giang Kiều: "Em không muốn ăn kẹo đậu phộng, em chỉ muốn được gặp anh. Về sau em có rảnh liền tới xưởng tìm anh được không? Con gái cũng nhớ anh, anh thời gian dài không về nhà, ngày nào con bé cũng quấn lấy em hỏi ba."
Lời này nói đến Vương Bằng Phi mềm lòng: "Em còn đang lớn bụng, không cần quá mệt mỏi."
Đây ý là không phản đối, Giang Kiều cười: "Em biết, sẽ không để mình bị mệt."
Cô ta muốn đến xưởng thực phẩm nhiều chút để tuyên cáo chủ quyền, mặc kệ hoa dại bên ngoài của chồng cô ta là ai, cô ta mới là người vợ duy nhất bên cạnh anh ta.
Nghĩ đến đó, trong mắt Giang Kiều hiện lên một mảnh âm trầm cùng kiên quyết.
Đầu bên kia, Giang Nhược Cầm dẫn con trai về nhà mẹ đẻ một chuyến, trò chuyện với mẹ trong chốc lát, về lại nhà liền nói với mẹ chồng chị: "Thôn bên nhà mẹ đẻ con xác thật có một cái máy nghiền gạo, con đi nhìn rồi, gạo thóc nghiền ra không khác mấy với gạo ở huyện thành, giá như nhau."
"Người phụ trách nghiền gạo ở đó là một chú bác rất công chính, tuyệt đối sẽ không trộm nhẹm đi lương thực."
Mẹ chồng chị ấy nghe xong rất vừa lòng: "Nếu là vậy, vậy về sau liền sang bên nhà mẹ đẻ con đi."
Qua mấy hôm, lúc chồng Giang Nhược Cầm gánh gạo đi vào thôn Thượng Trang ấy, chị nghĩ nếu đã tới rồi liền về nhà mẹ đẻ ngồi một chốc đã, mà mới vừa ngồi không bao lâu liền thấy em trai chị ấy đã về, trong tay cầm hai túi đồ ăn.
Nhìn thấy chị gái ở đây, em trai nhỏ của chị lấy ra một túi cho chị: "Bánh hạch đào, chị cả mang về cho cháu ngoại ăn nhé."
Anh hào phóng đến vậy, làm Lưu Tuệ Chi thấy đau thịt: "Cháu ngoại con còn thiếu đồ ăn sao? Bên bà ngoại của con cũng chưa được ăn nhiều như vậy."
Mẹ lại vậy nữa, Giang Nhược Thư không nghe lời mẹ mình, vẫn cứ đưa cho chị cả, chỉ là Giang Nhược Cầm nghe mẹ mình nói như thế, hơi xấu hổ nhận lấy.
Giang Nhược Thư xụ mặt: "Chị cả, đây là cho cháu ngoại, thằng bé lớn vậy rồi, mới ăn được có mấy lần, ông bà ngoại ăn còn thiếu sao?"
Lưu Tuệ Chi vừa nghe đến đó liền không vui: "Con nói làm sao vậy con? Không hiểu chuyện gì hết, ông bà ngoại con tới cái tuổi này, có thể ăn một miếng tính một miếng, còn có mấy đứa anh em họ bên ngoại của con nữa, tụi nó cũng sống không dễ dàng, giờ con được vào thành rồi, cái khác không nói, chút đồ ăn này cũng không muốn cho sao?"
Nói đến cái này, Lưu Tuệ Chi liền thấy oán khí đầy bụng. Đều tại cái lũ bên xưởng gia cụ khi trước quấy rối.
Nếu không phải cái lũ kia nhân lúc nhà họ bàn chuyện cưới hỏi đi nói bậy, thiếu chút nữa hủy hoại luôn việc hôn nhân này, bác ta không thể không khuất nhục mà tới cửa ký kết một loạt điều ước tang nhục, cũng sẽ không để đến mức như bây giờ. Hiện tại mỗi tháng con trai chỉ cho bà ta 5 đồng tiền, còn lại đều ở trong tay vợ chồng tụi nó, lại bởi vì chưa có con, bà ta sợ chia rẽ hai đứa nó nên còn không thể quậy.
Hai đứa nó trẻ tuổi như vậy, nào biết được cái gì là tồn tiền? Bà ta cầm rồi hai đứa mới sẽ không xài bậy. Chỉ là mặc kệ bà ta nói với con trai mình như thế nào, hoặc nói bóng nói gió bên chỗ con dâu ra sao, đứa thì thoái thác, đứa thì trực tiếp coi như không nghe thấy, làm bà ta tức chết được.
Giang Nhược Thư đều phải tuyệt vọng, anh không có khả năng dung túng cho cái hành vi dán nhà mẹ đẻ này của mẹ mình, nhìn thấy mẹ còn muốn nói, anh trực tiếp bẻ nửa miếng bánh xốp nữa đưa đến bên miệng bà, sau đó lại đưa một kia cho chị cả: "Mẹ, mẹ cũng vất vả rồi, ông bà ngoại không dễ dàng, mẹ cũng không dễ dàng. Nào, mẹ nếm thử coi có ngon không, bánh này mới ra lò, rất thơm."
Bánh hạch đào đều đã vào trong miệng, Lưu Tuệ Chi đành phải nuốt lời muốn nói về, cắn từng miếng nho nhỏ, vừa hưởng thụ lại vừa thấy không nỡ: "Bán đắt, cũng là tiền nào của nấy, ngon đấy."
Ăn được vào miệng không thể nghi ngờ là hưởng thụ, nhưng mà cũng không nỡ, vì bác ta nghĩ đồ tốt thế này, nhiều đến vậy, vào miệng bác ta thì thật có chút lãng phí: "Không cần cho mẹ nữa, con ăn đi."
Dư lại bác ta muốn gói kỹ.
Kết quả con trai lại rút ra một miếng, tay mắt lanh lẹ mà bẻ thành 2 nửa, lại nhét vào trong miệng mỗi người một miếng: "Bánh này mua về là để ăn." Giang Nhược Thư lo lắng mẹ cất bánh này đi, quay đầu lại đưa ngay đến nhà bà ngoại, làm kiểu này bà chỉ thuần túy là qua tay một lần, cái gì cũng chưa ăn được, nên còn không bằng nhân lúc này ăn nhiều chút.
"Ba không ở nhà à? Hôm nay không phải ngày nghỉ sao?"
"Ba con chạy tới trường rồi, nói là gần đây em họ con lại mang về một ít sách và báo chí, ổng còn chưa có đọc xong."
"Ra vậy, con đi thăm ba." Nói rồi, anh lại rút ra trọn một miếng bánh hạch đào, làm Lưu Tuệ Chi nhìn mà thịt đau ghê gớm.
"Đúng rồi, chị cả, chị tới đây một mình sao?"
Giang Nhược Cầm lắc đầu: "Không phải, anh rể em cũng tới, ảnh đi nghiền gạo rồi."
Giang Nhược Thư: "Trưa nay ở lại ăn cơm chứ chị?"
Giang Nhược Cầm thức thời lắc đầu: "Sao vậy được? Đồ ăn nhà mình cũng không dư dả, anh chị về ăn."
Lưu Tuệ Chi cũng cảm thấy không được, vì bác ta nghĩ con gái mình về ăn cũng thôi đi, nếu con rể còn tới nữa...... đồ ăn trong nhà cũng không dư dả, mà về phần tại sao lại không dư dả... Giang Nhược Thư rất là rõ. Còn không phải là có chút dư thừa sẽ liền bị mẹ hốt đi trợ cấp cho nhà ngoại à. Anh thấy vô lực mười phần.
Sau đó, Lưu Tuệ Chi liền nghĩ tới một cái đề tài khác được quan tâm mười phần: "Con trước đừng có đi, giờ vợ con còn chưa có tin tức tốt sao?"
"Tụi con giờ mới kết hôn không được bao lâu, không nóng nảy."
Lưu Tuệ Chi ha hả cười lạnh: "Còn không nóng nảy đấy, giờ đều sắp được 1 năm rồi."
"Còn chưa có được một năm, rất nhiều nhà kết hôn 3 năm mới......"
Anh còn chưa dứt lời đã bị 3 tiếng "phi phi phi" liên tục của Lưu Tuệ Chi cắt ngang: "Đồng ngôn vô kỵ, đồng ngôn vô kỵ, con nào cần dùng thời gian lâu thế, rất mau sẽ có tin tức tốt!"
Bác ta trừng mắt liếc con trai một cái: "Trước đó mẹ có đưa thuốc cho con, con có biểu vợ con uống chưa hả? Đấy chính là bà ngoại con cố ý bốc thuốc cho đấy, tốn không ít tiền đâu."
Đương nhiên là không uống rồi, vợ chồng họ còn trẻ, cũng mới kết hôn không được bao lâu, Giang Nhược Thư căn bản là không có mang thuốc về.
Không thể không nói, sau khi kết hôn, lại vào trong thành làm nhân viên tạm, anh đã thay đổi rất nhiều, không hề hướng nội ngượng ngùng như khi trước, cũng càng có chủ ý hơn.
"Mẹ, về sau mẹ biểu bà ngoại đừng có mua mấy cái đó nữa, thân thể vợ chồng con đều rất tốt, uống thuốc nhiều không có tốt."
Lưu Tuệ Chi nhíu mày: "Thuốc đó là bà ngoại con thật vất vả mới bốc về được cho con đó, không phải con chỉ để đó không uống chứ? Mau mau, về nhà sắc thuốc, cho vợ con uống đi, thuốc này hiệu quả lắm, có mấy người uống rồi liền có bầu đó, hai đứa nhất định cũng sẽ được."
Giang Nhược Thư không muốn nghe mấy cái này, "Giờ con đi đưa đồ cho ba đây, muộn chút con về."
Nói xong liền đi luôn, lưu lại 2 mẹ con Giang Nhược Cầm với Lưu Tuệ Chi hai mặt nhìn nhau.
Giang Nhược Cầm cảm thấy chị cũng nên đi, cơ mà lại bị mẹ chị nhéo lấy một phát: "Con nói thằng em con cái coi, nó càng ngày càng không nghe lời. Con nói nó như thế có phải là bị con vợ của nó dạy hư không? Hồi trước nó đều nghe lời mẹ nói, cũng đối tốt với ông bà ngoại nó, giờ là cánh cứng rồi."
Giang Nhược Cầm cười khổ: "Em trai giờ cũng thành gia lập nghiệp rồi, chắc chắn sẽ có ý nghĩ của chính mình, em nó vẫn luôn rất hiếu thảo. Mẹ, mẹ cũng không thể nói em như vậy, sẽ làm nó buồn lòng đó." Về phần ông bà ngoại, chị ấy do dự một chút, vẫn là chưa nói.
Bảo em trai chị hiếu thuận ông bà ngoại, nói thiệt nghen, chị cảm thấy hơi bị khó. Chị biết rõ, em trai vẫn luôn không quá vui với việc mẹ và ba cứ mãi trợ cấp bên nhà ngoại, chỉ là khi trước em không có quyền lên tiếng gì nên không nói thôi. Hiện tại em nó đã đứng vững chân trong thành rồi, còn cưới một cô vợ trong thành nữa, có thể tự mình đứng lên rồi, nó không muốn nghe lời nữa, vậy sẽ nghĩ cách không nghe.
Lưu Tuệ Chi: "Nó mới bao lớn đâu, lại ở bên cha vợ nó cả ngày, chắc chắn là bên đó chơi xấu rồi......"
Giang Nhược Thư dạo bộ tới trường tiểu học, thấy được ba của anh trong thư viện, ông đang cầm một tờ báo đọc.
Giang Nhược Thư thò lại gần, đấy là một tin báo, người gửi bài nói là mình lúc đi xe bus nghe được có người đang hát ca khúc chủ nghĩa tư bản, sau đó hắn ta nghe cảm thấy không thích hợp, nói thao thao bất tuyệt, tất cả đều lời lẽ mang tính phê phán, cuối cùng người bị kéo vô chuyện này phải xin lỗi trước mặt bao người, bảo đảm sẽ không hát nữa.
Đây chỉ là không cẩn thận hát nhỏ hát ra một bài hát thôi đấy, bị phản ứng như này, hơi quá đáng rồi.
Giang Nhược Thư lại nhìn trên trang đầu một cái, đây là báo trên tỉnh. Anh lại tùy tay cầm một tờ khác, sau đó thấy được ba chữ Giang Cảnh Du của đại đội Thượng Trang. Anh lập tức cười lên, thấy có chung vinh dự.
Đây là người của thôn bọn họ, đấy là em họ của anh ấy đấy.
"Mấy cái này đều là bọn họ mang về sao?"
Giang Minh Tông ừ một tiếng: "Đúng vậy, hôm qua mới đưa tới đây, còn có một chút được đưa sang bên nhà ăn. Cùng nhau đọc nhé?"
Đám báo cũ này đối với người trên tỉnh là quá hạn, có vài tờ vẫn là báo một hai tháng trước rồi, nhưng mà đối với người dưới quê như bọn họ thì ngày thường là không nhìn thấy đâu, ở trên báo có thể nhìn thấy rất nhiều thứ.
Lúc không có radio hay TV, báo chí là con đường duy nhất để họ có thể tiếp xúc với thế giới rộng lớn bên ngoài.
Giang Nhược Thư cũng thích đọc báo, lúc anh ở trong xưởng đã rất thích đọc báo cũ, chẳng qua ở trong xưởng anh phần lớn là đọc được báo cũ của thành phố, tỉnh thành thì không nhiều lắm.
Anh nhét bánh hạch đào vào trong tay ba mình: "Ba, nếm thử nè, nhân lúc nóng ăn đi."
"Con mua hả?"
"Đúng vậy, vừa lúc gặp được, liền mua một chút về cho mọi người nếm thử, con còn gặp được chị cả nữa."
Giang Minh Tông nếm một miếng: "Bánh hạch đào này hương vị khá ngon đó." Ông ấy thả báo xuống, vui vẻ nhìn con trai: "Làm cho tốt vào, tranh thủ sớm ngày chuyển chính thức, em rể họ của con đều đã chuyển chính thức rồi kìa, con có chỗ nào kém hơn nó đâu." Cái người em rể họ này hiển nhiên là cái vị nhà họ Vương kia.
Giang Nhược Thư không hé răng.
Anh ấy cũng muốn chuyển chính thức chứ, nhưng mà quá khó, lấy cái tư lịch này của anh, trừ phi kỳ tích xảy ra lần nữa.
Giang Nhược Thư có điều tự mình hiểu lấy nhất định, cha vợ của anh có thể cho anh vào xưởng làm nhân viên tạm đã không dễ rồi. Giang Nhược Thư vùi đầu vào bắt đầu đọc báo không đáp.
Nhìn thấy anh ấy như thế, Giang Minh Tông cũng không nói nữa, vừa đọc báo, vừa cắn từng miếng bánh hạch đào mà ăn. Không được bao lâu lão hiệu trưởng tới đây, nhìn thấy hai cha con này ngẩn người, sau đó cười, nói với Giang Minh Tông: "Con trai chú chính là đứa bé hiếu thảo."
Giang Minh Tông cười, trong mắt có tự hào, trên miệng lại làm thấp đi, "Nào chứ ạ, nó còn kém xa lắm."
Giang Nhược Cầm nghe mẹ chị lèm bèm một trận mới thoát thân được, một túi bánh xốp hạch đào kia rốt cuộc cũng xách đi.
Lúc này chồng chị đã xếp hàng tới lượt, gạo nhà chị đã tách vỏ thành công.
Nhìn thấy chị cầm một túi đồ, chồng hỏi: "Đây là cái gì?"
Giang Nhược Cầm cười cười: "Em trai em đã về, nó cho bánh hạch đào. Nào, anh cũng nếm thử."
" alt="Truyện Khi Tôi Đổi Đối Tượng Đính Hôn Với Nữ Chính">Truyện Khi Tôi Đổi Đối Tượng Đính Hôn Với Nữ Chính