当前位置:首页 > Thời sự > Nhận định, soi kèo Arouca vs Estoril Praia, 22h30 ngày 16/3: Tin vào khách 正文
标签:
责任编辑:Thế giới
Kèo vàng bóng đá nữ Bayern Munich vs nữ Lyon, 03h00 ngày 19/3: Khách hoan ca
Nằm gần con phố mua sắm sầm uất Jiefangbei Pedestrian của Trùng Khánh, Công viên Nhân dân Trùng Khánh có diện tích chỉ 1,2 ha với tuổi đời hơn 100 năm.
Mặc dù có ít điểm tham quan, nơi này nối nửa trên và nửa dưới của thành phố, với những con đường uốn khúc và bậc đá đan chéo nhau.
Ở đây cũng có khu vực mai mối, được truyền thông mô tả là “góc tình yêu mới nhất trong công viên” của Trung Quốc, theoZaobao.
Trước đây, góc mai mối Trùng Khánh được đặt tại điểm thu hút khách du lịch Hongyadong trong hơn một thập kỷ. Việc tiếp cận khu vực này trong 3 năm qua bị hạn chế do dịch Covid-19.
Vì vậy, góc mai mối được chuyển đến Công viên Nhân dân Trùng Khánh vào nửa cuối năm 2022.
Vào cuối tuần, các bậc phụ huynh đổ xô đến công viên từ sáng sớm, dành thời gian xem xét thông tin cá nhân của những người độc thân được trưng bày ở nhiều góc để không bỏ lỡ bất kỳ bạn tình tiềm năng nào cho con cái.
Trớ trêu thay, thường có rất ít người trẻ tuổi trong đám đông.
Những người mai mối hoạt động ở công viên cho biết kể từ khi các hạn chế Covid-19 được nới lỏng, nhu cầu tăng đột biến. Nhiều ông bố, bà mẹ ở Trùng Khánh tới đây tìm bạn đời cho con.
Liu Jun, bà mối 60 tuổi, nói: “Nhiều ông bố, bà mẹ tích cực giúp con cái tìm bạn đời vì thông cảm với khối lượng công việc và sự căng thẳng của thế hệ trẻ”.
Vào một ngày oi ả, Shen Zaicheng (50 tuổi) bất chấp nắng nóng để tìm đối tượng phù hợp cho con trai, nhưng thất vọng sau khi lướt qua “biển” thông tin cá nhân. Trên thực tế, ông lui tới góc này hơn một tháng nay.
Shen và gia đình sống ở khu Jiefangbei của Trùng Khánh 20 năm. Dù ở góc mai mối có rất nhiều cô gái có thể phù hợp với con trai ông, gia đình họ lại đòi hỏi quá khắt khe.
“Họ không chỉ nhìn vào học vấn và công việc của người đàn ông, mà còn muốn cậu ta có nhà lầu, xe hơi, ý chí phấn đấu và giá trị sống đúng đắn, cao ráo, đẹp trai…”, ông than thở.
Hầu hết “quảng cáo” của người độc thân được trưng bày tại góc mai mối đều do cha mẹ trả tiền, với thông tin về chiều cao, cân nặng, nghề nghiệp, thu nhập, trình độ học vấn và yêu cầu về đối tác tiềm năng được liệt kê rõ ràng. Chi tiết liên lạc cũng được cung cấp.
Nhiều phụ huynh than thở góc mai mối giống như “đại siêu thị” và họ phải cố gắng “vượt mặt” các ông bố, bà mẹ khác. Đó cũng là mô hình thu nhỏ của sự phân chia kinh tế xã hội.
![]() ![]() |
Người mai mối ở góc mai mối Trùng Khánh mời các bậc phụ huynh quét mã QR để tham gia nhóm WeChat, mở rộng mối quan hệ sang các nền tảng xã hội (trái). Ảnh:Edwin Ong/SPH. |
Shen nói rằng cha mẹ ở góc mai mối là người gác cổng cho lựa chọn bạn đời của con cái. Họ sẽ gọi điện thoại hoặc WeChat trong nửa tháng để tìm hiểu mọi thứ có thể về đối phương và kiểm tra kỹ lưỡng tính xác thực của thông tin được quảng cáo, ví như tài sản, trình độ học vấn, công việc.
Buổi hẹn xem mắt giữa những người trẻ tuổi chỉ có thể được sắp xếp sau khi xác minh thỏa đáng.
Vì gia đình không khá giả, Shen nói rằng ông không dám tiếp cận gia đình của các cô gái.
“Chúng tôi không đáp ứng được tiêu chí của họ. Vì vậy, có mở lời cũng vô nghĩa”, ông kể.
Kết quả từ cuộc Tổng điều tra dân số quốc gia lần thứ 7 của Trung Quốc được công bố tháng 5/2021 cho thấy nam giới trong độ tuổi 20-40 nhiều hơn 17,52 triệu người so với nữ giới. Điều này cho thấy sự mất cân bằng giữa những người trong độ tuổi kết hôn và phụ nữ nắm giữ lợi thế khi lựa chọn bạn đời.
Trong hầu hết gia đình ở Trùng Khánh, theo truyền thống, người phụ nữ nắm giữ hầu bao và có tiếng nói quyết định, khiến đàn ông trở thành “phái yếu”.
Shen nói rằng do có quá nhiều nam giới đến tuổi kết hôn hơn phụ nữ, việc gia đình nhà trai phải nịnh bợ nhà gái thường xảy ra nhiều hơn.
“Nếu có bằng cử nhân, một cô gái sẽ muốn nửa kia có học vấn cao hơn. Nếu kiếm được mức lương 10.000 nhân dân tệ (1.400 USD), cô ấy chọn yêu người kiếm được nhiều hơn thế”, ông nói, nhấn mạnh sự bất bình đẳng trong tiêu chí hẹn hò.
Shen cũng quan sát thấy những thanh niên có công việc ổn định, thu nhập cao, nhà riêng và ôtô vẫn được ưa chuộng ở góc mai mối.
“Ngay cả khi đẹp trai và cao 1,8 m, một chàng trai vẫn không được lựa chọn nếu công việc bấp bênh, không có tiền tiết kiệm và nhà riêng. Các cô gái thậm chí sẽ không thèm ngó ngàng vì cậu ta không làm cho họ cảm thấy an toàn”, ông nói.
Shen than thở rằng “cơ hội mai mối thành công rất thấp, thậm chí không đến 10%. 99,99% người ở đó rất thực dụng, chỉ nhìn vào tiền”.
Chen Zihan, bà mối 32 tuổi ở Trùng Khánh, đồng tình rằng cơ hội thành công ở góc mai mối là “không cao lắm”. Cô chỉ ra rằng ngày nay, giới trẻ nhìn chung không mặn mà với hôn nhân. Khá nhiều người chỉ đến các buổi mai mối vì hiếu kỳ.
Theo Chen, người trẻ ở Trùng Khánh đến tuổi kết hôn được chia thành 3 loại: nhóm có thể tự nuôi sống bản thân và khao khát tự do; nhóm không thể nuôi sống bản thân, nói gì đến gia đình; nhóm cảm thấy họ xuất thân từ gia đình khá giả và đặt ra những yêu cầu không thực tế cho đối phương.
Chen quan sát thấy rằng trong khi những người ở nhóm thứ 2 muốn ổn định cuộc sống và lập gia đình, họ thường thiếu điều kiện vật chất và không thể làm được điều đó.
Cô chỉ ra rằng ngày nay, phụ nữ Trùng Khánh kén chọn bạn đời hơn nam giới. Họ muốn những người đàn ông “phục tùng họ”, vì vậy “khó tìm được người phù hợp hơn vì đòi hỏi cao hơn”.
![]() |
Góc mai mối Trùng Khánh của Trung Quốc được chuyển từ Hongyadong đến Công viên Nhân dân Trùng Khánh. Ảnh:Edwin Ong/SPH. |
Dù tỷ lệ thành công không cao, Shen vẫn trông chờ vào “cơ hội duy nhất” này để tìm vợ cho con trai vì cả nhà đều không có mối quan hệ xã hội lớn.
Yu Ping (ngoài 50 tuổi) thay mặt con trai đến góc mai mối. Con trai bà cao gần 1,8 m và khá đẹp trai, nhưng gia đình không khá giả. Họ thuê nhà và không sở hữu bất động sản, xe hơi. Ngay cả khi con trai muốn kết hôn và lập gia đình, họ cũng không thể sắm sửa.
Yu nói hơn 3 năm xảy ra đại dịch khiến cuộc sống gia đình trở nên khó khăn hơn. Nhiều công ty tước bỏ phần thưởng tiền mặt và quà cho nhân viên vào các dịp lễ, Tết để giúp họ trang trải chi phí sinh hoạt. Tác động kinh tế đối với người trẻ tuổi là đáng kể.
Những ông mai, bà mối cũng như phụ huynh ở góc mai mối tiết lộ mức lương mà những người trẻ tuổi ở Trùng Khánh kiếm được thường ở mức thấp, chỉ 4.000-6.000 nhân dân tệ/tháng. Rất ít người trong số họ kiếm được hơn 10.000 nhân dân tệ/tháng.
Nhiều thanh niên làm việc ở trung tâm thành phố Trùng Khánh phải thuê nhà trọ. Với giá thuê rẻ nhất trên thị trường khoảng 1.000 nhân dân tệ/tháng, họ cần phải thận trọng phân bổ thu nhập còn lại hàng tháng cho các nhu yếu phẩm hàng ngày, thực phẩm, hàng tạp hóa, tiện ích và phương tiện đi lại.
Gu Jia (ở độ tuổi 30) đang phải đối mặt với áp lực kết hôn lớn từ gia đình. Cô là một trong số ít người trẻ tuổi ở góc mai mối. Cô cho rằng có nhiều yếu tố ngăn cản người trẻ lập gia đình.
“Mọi thứ ngày càng đắt đỏ mà lương thì bấp bênh, không nuôi nổi gia đình. Tôi hầu như không thể lo được cho chính mình”.
Gu chỉ ra rằng triển vọng tồi tệ của thị trường lao động có nghĩa là những người trẻ tuổi không có nhiều hy vọng về việc tăng lương.
“Không phải giới trẻ không muốn kết hôn, chỉ là chúng tôi không thể đủ khả năng”, cô nói.
![]() |
Cứ mỗi cuối tuần, một nhóm lớn các bậc cha mẹ lại đổ xô đi tìm bạn đời cho con cái của họ. Ảnh:Edwin Ong/SPH. |
Tan Gangqiang, người đứng đầu trung tâm tư vấn tâm lý ở Trùng Khánh, nói rằng những điều kiện bên ngoài không thuận lợi hiện nay ngăn cản những người trẻ tuổi kết hôn vì trước tiên họ cần phải tự lo cho mình.
Giới trẻ có thể thay đổi công việc và địa điểm làm việc thường xuyên hơn hoặc có thể lựa chọn học lên cao hơn để nâng cấp bản thân. Đây là tất cả trở ngại chính để ổn định với một gia đình.
Bên cạnh đó, Gu thú nhận rằng cô sợ hôn nhân vì tỷ lệ ly hôn cao ở Trung Quốc cùng với tác động của các vụ ly hôn gây chấn động của ngôi sao nổi tiếng khiến nhiều người thuộc thế hệ của cô mất niềm tin vào hôn nhân.
“Ngay cả những người yêu nhau sâu đậm cũng phải ly dị nhau”, cô nói.
Thống kê của Bộ Nội vụ Trung Quốc cho thấy tỷ lệ ly hôn ở Trung Quốc tăng cao trong hai thập kỷ qua, từ 1,05% (năm 2003) lên hơn 3% (năm 2020). Trên thực tế, cuộc khảo sát hôn nhân quốc gia năm 2020 cho thấy tỷ lệ ly hôn giữa những người sinh sau năm 1990 cao tới 56,7%.
Hơn nữa, Gu chỉ ra rằng hôn nhân thất bại có thể gây ra những hậu quả nghiêm trọng đối với phụ nữ.
“Họ không chỉ mất đi tuổi trẻ, tệ nhất là có thể phải một mình nuôi con sau khi ly hôn. Tôi nhận thấy phụ nữ lỡ dở hôn nhân có con cảm thấy khó tái hôn. Trên thực tế, họ có thể bị xa lánh và coi thường trong quá trình mai mối. Ngay cả những anh chàng không nổi bật cũng sẽ từ chối phụ nữ ly hôn và có con riêng”, cô nói.
Gu cảm thấy việc những người trẻ tuổi không muốn kết hôn là vấn đề nghiêm trọng hơn già hóa dân số trong bối cảnh khủng hoảng dân số ở Trung Quốc.
Gần đây, một số chính quyền địa phương đưa ra các chính sách mới để đảm bảo rằng trẻ em sinh ra ngoài giá thú cũng được nhà nước bảo vệ tương tự, điều này sẽ tác động đến thể chế hôn nhân.
“Thành thật mà nói nếu điều này trở thành tiêu chuẩn trên toàn quốc, tỷ lệ kết hôn có thể giảm hơn nữa vì nó khiến chúng tôi sợ hãi”, cô nói.
Chính phủ Trung Quốc có nhiệm vụ khó khăn là loại bỏ các rào cản và thuyết phục các cặp đôi trẻ Trung Quốc bước vào lễ đường trong tương lai gần.
Và góc mai mối Trùng Khánh sẽ tiếp tục chứng kiến cảnh các bậc phụ huynh lo lắng và mong mỏi trong thời gian tới.
Theo Zing
![]() |
Khối xương hóa thạch được người dân phát hiện trong lúc đào giếng, ở độ sâu chừng 4m. |
Khoảng 6h30’ ngày 14/6, gia đình anh Nguyễn Văn Toản (xóm 6 Diễn Kỷ) trong lúc đào giếng đã phát hiện bộ xương nói trên.
Anh Toản cho biết khi đào xuống độ sâu chừng 4m, anh và người thân rất bất ngờ khi gặp một khối màu trắng rất cứng nằm chắn ngang.
Cẩn thận đào bới, người dân phát hiện một khối xương hóa thạch lớn gồm 3 khúc, có đường kính từ 30 – 35cm. Mỗi đoạn dài khoảng 30cm.
Thông tin gia đình anh Toản đào được khối xương hóa thạch lạ mắt đã thu hút nhiều người dân tò mò trong vùng đổ về xem. Đến chiều cùng ngày, anh Toản đã báo cho chính quyền địa phương về vụ việc.
Hiện anh Nguyễn Văn Toản đang liên hệ với Bảo tàng Nghệ An đến kiểm tra, xác định rõ thông tin chính xác về khối xương này.
Cao Thái
" alt="Đổ xô đi xem bộ xương hoá thạch lạ ở Nghệ An"/>Nhận định, soi kèo Atletico vs Barca, 03h00 ngày 17/3: Ca khúc khải hoàn
Bù lại, mỗi ngày, chúng tôi đều gọi video call trò chuyện. Cả hai rất thoải mái chia sẻ các chuyện vui buồn trong công việc, cuộc sống.
Tôi cũng về ra mắt nhà người yêu, đồng thời xin phép cho cả hai tìm hiểu. Gia đình bạn gái cũng rất hài lòng về tôi. Thế nên, mẹ tôi và bên nhà bạn gái đều hối thúc kết hôn.
Sau khi bàn bạc, tôi và người yêu dự kiến cuối năm sẽ tổ chức lễ cưới. Vốn sinh ra trong gia đình có điều kiện, vợ sắp cưới muốn đám cưới thật hoành tráng. Chiều lòng em, tôi chỉ biết cố gắng làm việc và tiết kiệm để đủ tiền lo chi phí cưới hỏi.
Không chỉ đến lúc sắp cưới mà trước đó, tôi cảm thấy rất áp lực mỗi lần đi chơi hoặc tặng quà cho cô ấy.
Một số món quà như túi xách, quần áo… của tôi tặng, cô ấy không bao giờ dùng đến. Tôi hỏi thì vợ sắp cưới giải thích đại khái muốn giữ làm kỷ niệm, không dám mặc sợ hỏng…
Chính cách hành xử của người yêu khiến tôi có chút gợn sóng trong lòng. Tôi nghĩ cô ấy chưa thực sự muốn kết hôn. Hoặc, điều kiện của tôi chưa đáp ứng tiêu chí có phần khắt khe của bạn gái.
Hoài nghi, lo lắng của tôi cuối cùng cũng được giải tỏa. Thế nhưng, mối quan hệ của chúng tôi lại trở nên căng thẳng, thậm chí cô ấy nhất quyết hủy hôn.
Lần đó, tôi dẫn đoàn du lịch ở Sapa và ở trong khách sạn 5 sao. Lúc trả phòng, tôi có lấy dầu gội, sữa tắm… của khách sạn mang về cho vợ sắp cưới sử dụng.
Thế nhưng, sau khi về nhà mở túi đồ tôi đưa, vợ sắp cưới gọi điện mắng tôi té tát. Cô ấy nói tôi coi thường, tặng cho vợ sắp cưới những thứ thừa thãi.
Tôi cố giải thích rằng đồ trong khách sạn 5 sao như dầu gội, sữa tắm… dùng rất tốt. Tôi dùng không hết, mới gom về cho cô ấy, chứ bỏ đi rất hoang phí.
Sau lời giải thích của tôi, cô ấy chốt hạ một câu: “Lương của tôi cao, gia đình lại khá giả thì chẳng có lý do gì phải dùng những thứ đó. Tôi muốn hủy hôn”.
Nghe cô ấy nói, tôi choáng váng, bối rối, không hiểu chuyện gì đang xảy ra. Có phải cô ấy nghĩ tôi keo kiệt, bẩn tính nên mới chia tay tôi?
Tôi thực sự không biết mình đã sai ở chỗ nào. Tôi phải làm thế nào thì cô ấy mới tha thứ?
Độc giả Trần
Tâm sự vợ sắp cưới hủy hôn sau khi xem túi đồ tôi lấy trong khách sạn 5 sao
Người lớn thô lỗ trên mạng, viết sai chính tả: đáng lẽ phải tăng cường dạy tiếng Việt, dạy Văn từ phổ thông.
Doanh nghiệp tuyển không được người lao động thành thạo ngoại ngữ: cần phải dạy tiếng Anh cho học sinh từ nhỏ.
Con người hành xử vô cảm, thiếu tình người: là vì môn đạo đức không được chú trọng.
Đất nước tụt hậu về khoa học công nghệ: giáo dục phổ thông lẽ ra phải tăng cường các môn khoa học kỹ thuật thay vì văn chương chữ nghĩa...
Những cách đặt vấn đề như trên tuy phiến diện nhưng có phần đúng ở khía cạnh nhìn ra ý nghĩa nhân - quả trong giáo dục: cái "gốc" giáo dục phổ thông sẽ để lại những ảnh hưởng đến toàn bộ đời người, cũng như tác động về mặt xã hội với độ lùi 20-50 năm.
Nhưng việc quy mọi thứ về giáo dục phổ thông sẽ dẫn tới sự cực đoan. Chẳng hạn, nhiều người đòi đưa vào sách giáo khoa mọi thứ: một tấm gương dũng cảm cứu người; kỷ niệm một ngày lễ lớn; chân dung một nhà khoa học vừa đoạt giải; một vụ tai nạn thương tâm, một chuyện vi phạm pháp luật (để các em biết được mà tránh)... Theo thời gian, chương trình phổ thông được kỳ vọng "chất" thêm tin học, ngoại ngữ, STEM, kỹ năng sống, hùng biện - thuyết trình, trải nghiệm - sáng tạo, luật giao thông, tài chính cá nhân, giáo dục giới tính, phòng chống bạo lực học đường...
Nhưng sách giáo khoa, hay giáo dục phổ thông là những khái niệm hữu hạn, ở đó phải cân bằng rất nhiều thứ: giữa các môn học, nhóm môn học; giữa lý thuyết và thực tiễn, giữa lợi ích ngắn hạn và dài hạn, giữa quá khứ, hiện tại và tương lai; giữa nông thôn, vùng xa và thành thị; giữa tính dân tộc và quốc tế...
Đó là lý do rất khó đạt đồng thuận toàn dân cái gì nên có trong giáo dục phổ thông. Rất khó có một chương trình vừa thống nhất trong toàn quốc, vừa thỏa mãn tất cả mọi người. Giáo dục phổ thông được kỳ vọng trang bị "đủ mọi thứ" trong khi bản thân nó luôn ở trạng thái không bao giờ có đủ: không đủ thời gian, không cập nhật hết, không thấu hiểu hết, không thể cá nhân hóa hết...
Giáo dục phổ thông, đúng nghĩa "phổ thông", thực ra lại khá tương đồng ở khắp nơi trên thế giới, bao gồm những nội dung, nguyên tắc mà con người dù sống ở đâu hay ở quãng thời gian nào cũng cần để tồn tại; bao gồm:
Một hệ thống các môn học bao gồm toán, ngôn ngữ, khoa học tự nhiên, khoa học xã hội.
Một hệ thống các nguyên lý chung nhất để con người hiểu và lý giải các vấn đề cá nhân, xã hội, tự nhiên.
Một tập hợp kiến thức và kỹ năng để một người làm tốt vai trò của công dân trong xã hội.
Khi so sánh các nền giáo dục, nếu bỏ đi sự khác biệt ngôn ngữ và văn hóa thì các nội dung của giáo dục phổ thông có sự tương đồng cao. Nhưng cách thức giáo dục lại có khác biệt đáng kể. Cụ thể là:
Khác biệt lớn về triết lý, mục tiêu giáo dục: Mỗi nền giáo dục có cách trả lời cho các "câu hỏi lớn" rất khác nhau tùy thuộc vào định hướng và trình độ phát triển, như: Học để làm gì? Học cái gì? Học như thế nào?
Khác biệt lớn về việc phân chia môn học. Ví dụ giáo dục trung học phổ thông ở Anh phân chia các môn khoa học tự nhiên thành Vật lý, Hóa học, Sinh học; chia khoa học xã hội thành Lịch sử, Địa lý thì giáo dục Mỹ tích hợp các nội dung vật lý, hóa học, khoa học trái đất, khoa học sự sống thành môn chung Khoa học, còn môn Nghiên cứu xã hội bao gồm các nội dung không chỉ lịch sử Mỹ, lịch sử thế giới, địa lý tự nhiên, địa lý nhân văn mà còn có chính phủ và nhà nước, tâm lý, kinh tế học, kinh doanh...
Khác biệt lớn về việc đặt nội dung gì, môn nào vào cấp học nào: Ví dụ, chương trình giáo dục hiện hành của Việt Nam (ban hành năm 2018) đã có sự thay đổi đáng kể, nhưng ở bậc học trung học phổ thông không có những môn học giống như các nước Anh, Mỹ, tức không có: Quan hệ quốc tế, Du lịch, Tâm lý học, Xã hội học, Triết học, Tôn giáo học... Chương trình phổ thông GCSE và A level của Anh có trung bình 40 tới hơn 50 môn học mà ở Việt Nam chỉ đến bậc đại học mới dạy, buộc học sinh Anh phải chọn môn này, bỏ môn kia.
Khác biệt rất lớn về hiệu quả và trải nghiệm: có những nền giáo dục đạt được thành tích cao thì học sinh phải học số giờ rất lớn, thi cử căng thẳng và không mấy hạnh phúc; có những nền giáo dục học sinh được tự do hơn nhiều, ít áp lực nhưng kết quả các bài kiểm tra so sánh năng lực quốc tế (như PISA) lại không cao. Có những nền giáo dục thiết kế đơn giản nhưng lại đạt được cả kết quả cao lẫn mức độ hạnh phúc cao.
Giáo dục thế giới cũng vận động liên tục với những câu hỏi tự vấn là làm thế nào để học sinh học ít hơn mà giỏi hơn, hạnh phúc hơn, có trách nhiệm hơn. Những mục tiêu giáo dục đưa ra hầu như trong nó đều chứa đựng sự mâu thuẫn nội tại, và phản ánh sự cầu toàn, đôi khi không thể có giải pháp.
Một trong những lý do khiến giáo dục phổ thông bế tắc chính là kiến thức phổ thông ngày càng tăng lên theo cấp số nhân. Một nghiên cứu cho thấy vào năm 1945, phải mất 25 năm để tổng tri thức của nhân loại tăng lên gấp đôi, nhưng hiện tại, cứ 12 giờ thì kiến thức nhân loại đã nhân đôi. Vì lẽ đó, rất nhiều nền giáo dục vốn đặt trọng tâm vào việc dạy kiến thức nay trở nên "mệt mỏi" vì không có cách nào dạy hết lượng kiến thức càng lúc càng nở bung như "bột mì vĩnh cửu".
Để khắc phục, các cải tiến trong giáo dục hiện chuyển trọng tâm dần sang dạy cách họchơn là chỉ dạy kiến thức, đồng thời mở rộng không gian học tập mọi lúc, mọi nơi, tận dụng mọi cơ hội, mọi khoảnh khắc thay vì chỉ học ở trong lớp, tại nhà trường.
Khi học sinh biết cách học, các em sẽ luôn tìm được câu trả lời cho hầu hết vấn đề phổ thông, và cũng không cần thiết phải biến mình thành cỗ máy ghi nhớ. Thang tư duy của Bloom cho chúng ta biết, Nhớ là cấp độ thấp nhất của việc học, của tư duy trong các cấp bậc từ thấp lên cao: Nhớ - Hiểu - Áp dụng - Phân tích - Đánh giá - Sáng tạo. Học rộng rất quan trọng, nhưng học sâu có ý nghĩa hơn nhiều.
Sự không hài lòng với giáo dục phổ thông có ở khắp mọi nơi, do kỳ vọng cao vào một bữa tiệc "buffet" chung của những thực khách có khẩu vị khác nhau sẽ tạo áp lực cho cả những "đầu bếp" lành nghề nhất. Nhưng ở góc nhìn tích cực, đó là cơ hội cho các cải tiến tiếp theo trong giáo dục. Các nhà giáo dục sẽ cần đặt những cải tiến của mình dựa trên các cơ sở pháp lý của nước sở tại, cơ sở khoa học của nghiên cứu trong giáo dục, cũng như cơ sở thực tiễn của các thông lệ tốt trên thế giới.
Cả cha mẹ và nhà trường cũng cần thống nhất, giáo dục hay việc học phổ thông không chỉ xảy ra trong trường, với thầy cô, mà còn xảy ra ở nhà, cùng cha mẹ, ở ngoài cộng đồng nữa. Đó là lý do mà khi chúng ta muốn hỗ trợ cho việc học của trẻ em, thì:
Nếu trường học còn thiếu, sẵn sàng bổ sung thêm cho trẻ.
Nếu con chưa học ở trường, hãy khuyến khích con tìm hiểu.
Nếu cha mẹ biết hoặc có kinh nghiệm, hãy hướng dẫn cho con.
Nếu con quan tâm, con có thể học thêm qua sách, qua báo, qua Internet, qua kết nối bạn bè, qua trải nghiệm cộng đồng.
Rất nhiều kỹ năng phổ thông và phẩm chất cá nhân cần sự rèn tập hàng tháng, hàng năm trời mới có, chứ không thể có ngay như tiếp nạp kiến thức, do vậy việc học phổ thông không có điểm dừng, ngay cả khi trẻ em thành người lớn.
Người lớn, bao gồm cha mẹ, thầy cô và bất cứ ai quan tâm đến trẻ em, đều có thể và có quyền đưa ngay những điều hữu ích đến với trẻ vào "chương trình phổ thông", vào "sách giáo khoa" của chúng mỗi ngày. Để làm điều đó một cách hiệu quả, sẽ đòi hỏi sự nhọc công: người lớn phải làm gương một "người học" trọn đời bằng cách chính mình cũng không ngừng học tập và khuyến khích học tập.
Bùi Khánh Nguyên
" alt="Khi giáo dục 'làm dâu trăm họ'"/>
![]() |
Đây là lần hiếm hoi nam nghệ sĩ chia sẻ cởi mở về cuộc sống riêng tư. Alice sinh ra ở Wiesbaden (Đức) với một nửa dòng máu Hàn Quốc. Cô học piano năm 4 tuổi, có màn trình diễn solo đầu tiên năm 8 tuổi và tốt nghiệp Đại học Sân khấu Thanh nhạc Hamburg. |
![]() |
Alice vừa là nghệ sĩ piano vừa là soạn giả. Cô từng tổ chức nhiều buổi hòa nhạc tại nhà hát Berliner Philharmonie (Berlin, Đức) và các tỉnh miền Nam Trung Quốc như Quảng Châu, Thâm Quyến... Alice có thể nói thông thạo nhiều thứ tiếng như Đức, Anh, Pháp, Hàn và Trung. |
![]() |
Một nguồn tin Trung Quốc cho biết Lang Lang sẽ tổ chức lễ cưới với hôn thê kém 12 tuổi tại một khách sạn ở Pháp và thêm một buổi tiệc cưới nữa tại Cung điện Versailles. |
![]() |
Lang Lang và Alice gặp nhau ở Berlin (Đức). Cặp đôi có nhiều năm tìm hiểu và yêu nhau trước khi tiến tới hôn nhân. |
![]() |
Tin thiên tài piano sắp kết hôn khiến dư luận xứ Trung dậy 'sóng', hiện đang dẫn đầu top tìm kiếm của mạng Weibo với 240 triệu lượt xem và 43.000 bài đăng, tính đến 20 giờ địa phương ngày 2/6. |
![]() |
Riêng bài đăng khoe vợ của Lang Lang được chia sẻ đến 132.000 lần, thu hút 35.000 bình luận chỉ sau 2 giờ đăng tải. |
![]() |
Diva Trương Lương Dĩnh, "Quốc bảo" Lý Ngọc Cương cùng rất nhiều nghệ sĩ Trung Quốc đã gửi lời chúc phúc đến vợ chồng Lang Lang. |
![]() |
Lang Lang mệnh danh là thần đồng khi từng trình diễn chuyên nghiệp trước công chúng khi chưa đến 5 tuổi. Trong những năm tháng hoạt động, Lang Lang luôn là nghệ sĩ được ưa chuộng mời diễn ở các sự kiện toàn cầu như Olympic, World Cup, lễ trao giải Nobel... Nam nghệ sĩ từng hai lần sang Việt Nam biểu diễn vào năm 2003 và 2018. |
Gia Bảo
Trong chuyến biểu diễn trở lại Việt Nam lần này của Lang Lang, 1 trong 100 người ảnh hưởng nhất thế giới do tạp chí TIME bình chọn, có sự đồng hành của mẹ anh.
" alt="Lang Lang gây bão khi công bố ảnh cưới với hôn thê xinh đẹp kém 12 tuổi"/>Lang Lang gây bão khi công bố ảnh cưới với hôn thê xinh đẹp kém 12 tuổi