Truyện Si Tướng Công
“Nhất bái thiên địa,ệnSiTướngCôtỷ số arsenal nhị bái cao đường, phu thê giao bái….”
Lễ quan vẫn chưa kịp dứt lời, tân lang đột nhiên làm mọi người kinh ngạc.
Tất cả tân khách ở sảnh đường đều không hiểu. Cao đường bên tay trái, mộttrưởng giả mặt trắng râu quai nón hỏi: “Ái tế, đã xảy ra chuyện gì?”
“Ái tế?” Tân lang mặc y phục đỏ thẫm, thân thể cao ngất tuấn lãng, bất chợt nhếch môi cười lạnh: “Không dám nhận, La đại hoàng thương, tại hạ chẳng qua chỉ là một thư sinh bần cùng khốn khổ, làm sao dám làm ái tế củahoàng thương Ngọc Hạ quốc?”
Tân nương bỗng nhiên ngửa đầu, cách chiếc khăn đỏ mờ ảo, nhìn chăm chú vào nam nhân này.
“Ái tế, rốt cuộc con đang làm gì? Hôm nay, là ngày vui của con cùng Chẩn nhi, ý của con là sao?”
“Ngày vui? Ha ha ha… La Tử Kiêm, không lẽ ông đã già nên bắt đầu hồ đồ? Chẳng lẽ, ông thật sự không nhớ gương mặt này của tại hạ?”
Sắc mặtTrưởng lão kia nháy mắt trắng bệch, “Con thật là…” Gương mặt này, đúnglà cực kỳ giống gương mặt của cố nhân. Nhưng năm đó mình tìm mọi cách dò hỏi, chỉ biết được một tin: Giang gia xảy ra trận hỏa hoạn lớn. Sautrận hỏa hoạn đó, không ai may mắn thoát khỏi. Chẳng lẽ, chẳng lẽ…
“Đúng vậy, chính là bị tên gian thương như ngươi ép Giang gia nhà tan cửanát. Tại hạ không phải họ Mạc, đương nhiên cũng không gọi là ‘Mạc VongSầu’ mà là Mạc Vong Cừu, lấy nó để giờ giờ phút phút nhắc nhở tại hạ,không nên quên mối đại thù của La gia ngươi đối với Giang gia ta. Mà hôm nay, là lúc tại hạ báo thù!”
Bàn tay trắng nõn của Tân nương siết chặt lớp lụa bằng tơ lót bên trong tay áo rộng, các đốt ngón tay tái nhợt.
“Thật sự là con, con là đứa con yêu quý của Giang hiền đệ? Giang hiền chất,thật sự là con sao?”— La Tử Kiêm nét vui mừng lộ rõ trên mặt, khoan dung kích động, “Ta nhớ, con tên là Bắc Hồng, Giang Bắc Hồng, có phải không, hiền chất?”
“Hiền đệ? Hiền chất? La Tử Kiêm, ngươi là tên ngụyquân tử, còn muốn giả vờ đến khi nào?” Tân lang lạnh lùng nói: “Cha ta,cũng bởi vì tin tên ngụy quân tử hư tình giả ý như ngươi, đã dốc hếttiền mua về đống hàng hóa phế phẩm, tâm huyết tài trí nhiều năm hóathành hư không! Ngươi vốn là gian thương, cần gì che giấu?”
“Hiền chất, trong này chắc có hiểu lầm. Ta với phụ thân của con là sinh tửchi giao, làm sao có thể lừa gạt đệ ấy? Ta tuy không phải quân tử, nhưng việc kinh doanh từ trước đến nay ngay cả ông lão bán hàng rong ta đềuchưa hề dối gạt, huống chi là bằng hữu của ta? Chúng ta đến hậu viện, từ từ đem chuyện trước kia…”
“Hậu viện? Sợ chuyện xấu của ngươicông bố khắp thiên hạ, mất đi tư cách đại hoàng thương mà ngươi đã tốnbiết bao tiền của đút lót mới có được sao? Hay là muốn nhân lúc thầnkhông biết quỷ không hay giết người diệt khẩu?
Tại hạ nói qua,lần này tại hạ tới, chính là vì trả thù mà đến. La Tử Kiêm ngươi từngkhông chỉ một lần khoe khoang với người bên ngoài rằng, bình sinh kiêungạo nhất, không phải là có gia tài bạc vạn, mà là có một nữ nhi thôngminh tuyệt đỉnh.
Nữ nhi này của ngươi quả thật thông minh, tạihạ chỉ cần dùng vài lời nói, là có thể đem tại hạ coi là tri kỷ. Chẳngqua chỉ mới quen biết hơn một tháng đã cho phép tính đến việc chungthân. Nếu tại hạ giống như ngươi, đã chờ cho gạo nấu thành cơm, sau đómới buông tay, để cho đứa con gái mà ngươi hãnh diện nhất trở thành tànhoa bại liễu. Càng độc ác hơn một chút, đem gia tài bạc vạn của ngươiphá hủy tiêu tan.
Nhưng tại hạ không phải là ngươi, tại hạ khinh thường đứa con gái mà ngươi kiêu ngạo, lại càng không muốn dính dángđến gia tài bẩn thỉu của ngươi. Chẳng qua tại hạ muốn ngươi biết, cõiđời này còn có hai chữ ‘báo ứng’. Năm đó, tại hạ đã lâm vào đường cùng,bị chủ nợ tới cửa làm hư cuộc lương duyên, nên hôm nay trả lại đủ số cho ngươi!”
La Tử Kiêm giống như bị sét đánh, tất cả râu tóc đềurun rẩy, “Con… hiền chất, con hại Chẩn nhi của ta, cứ xem như ta với phụ thân con có bất kỳ hiểu lầm gi, thì đó là chuyện của ta? Con….”
Ánh mắt của tân lang lạnh như băng giá, lời nói lạnh lẽo, “Nàng có lẽ vôtội, nhưng nàng ta là con gái của ngươi, sẽ vì ngươi gánh hết tộinghiệt!”
“Tỷ tỷ!”— Mấy thiếu nữ như hoa như ngọc kêu lên, vội vã bước đến đỡ tân nương.
Ánh mắt tân lang bất chợt u ám, thân ảnh đứng thẳng như núi, không độngchút nào, “La Tử Kiêm, lời tại hạ cũng đã nói xong, ngươi nên biết. Cáotừ!”
Tất cả kết quả hôm nay đều là việc của ngươi tạo ra.
La Tử Kiêm, là một thương gia làm mưa làm gió trong chốn thương trường nhiều năm, lúc này đứng ngơ ngác như con rối gỗ.
Tất cả tân khách tại sảnh đường này, cũng đều bị diễn biến vừa rồi làm cho kinh hoàng bất động.
Tân Lang ngang nhiên bước đi. Chẳng qua là, trong nháy mắt trước khi vượtqua ngưỡng cửa đó, khẽ liếc mắt nhìn về phía tân nương tử đầu đến giờkhông hề phát ra một tiếng. Hắn cảm thấy, nàng không nên có phản ứng như thế; hắn cho là, nàng cảm thấy bị lăng nhục. Nhưng nàng, không hề làmgì, không khóc, không mắng, không hề biểu hiện gì hết. Trước mắt, hắn bỏ đi, nàng thậm chí ngay cả một câu ép hỏi cũng không hé môi….
Nhưng không như vậy, thì có thể như thế nào? Tân lang cười khổ, lần nữa cất bước, lần này, không hề có bất kỳ do dự nào……
Tân lang đã đi.
“Tỷ tỷ!”— Mấy thiếu nữ mặt mày biến sắc, tân nương mềm nhũn ngã nhào vào trong ngực các nàng……
Trưởng nữ La Chẩn, là người nổi danh nhất trong chốn thương trường Ngọc HạQuốc cũng là niềm kiêu ngạo nhất của La Tử Kiêm, vào năm mười sáu tuổiấy đã bị tân lang hạch tội rồi vứt bỏ ngay tại hỉ đường.
Từ đó về sau, chuyện này vẫn là tiêu đề cho những người rảnh rỗi trà dư tửu hậu đàm luận…
Một ngày ấm áp của tháng ba, trên một bờ sông xinh đẹp.
Nam nhân đang đứng thổi tiêu trên đình, nữ tử ngồi gảy đàn trên bàn đá. Một khúc cầm tiêu hợp xướng «Giang Thượng du », lúc mềm mại dịu êm như ngọn gióxuân tươi mát, lúc cao vút như tiếng sóng vỗ bờ, tiếng đàn thật tuyệt,tiếng tiêu hòa nhịp thật hay…
Khúc nhạc vừa hoàn, làm những du khách từ xa xa đang ngơ ngác lắng nghe hồi thần, không ngừng khen ngợi.
Nam tử cầm tiêu vắt ngang cánh tay, bước đến bên trong đình, “Tiếng đàn của Chẩn nhi, vẫn thu hút hồn của người khác như thế.”
Nữ tử ngửa mặt, gương mặt thanh khiết như suối nước, tinh tế như sứ, vừathanh tú lại nhã nhặn. “Tấn Vương đã quá khen, tiếng tiêu của Tấn Vươngmới giống như dẫn dụ chim phượng, làm người ta ao ước.”
Nam tửchăm chú nhìn vào gương mặt thanh nhã của nàng, bên trong mắt có áng mây mờ đang bao phủ. “Chẩn nhi, đề nghị của ta, nàng còn chưa nghĩ đếnsao?”
Nữ tử đứng dậy, chiếc váy màu vàng nhạt theo gió tung bay, thanh nhã phong lưu uyển chuyển. “Tấn Vương đa tài danh tiếng vang xa,chẳng những là đệ nhất mỹ nam tử ở Ngọc Hạ quốc, còn đứng đầu các quốcgia khác, có ai lại không ngưỡng mộ phong thái của Tấn Vương Ngọc Hạquốc như ngài? La Chẩn tự biết tài sơ học thiển, tướng mạo bình thường,chỉ là một bụi hoa dân dã, làm sao dám mơ mộng được Tấn Vương yêuthương? La Chẩn đa tạ tấm thịnh tình của Tấn Vương, vị trí sườn phi củaTấn Vương, La Chẩn không dám với cao.”
“Chẩn nhi, ta và nàng làm quân tử chi giao cũng đã nhiều năm, nàng không ngại thật nói cho tabiết, nàng không lấy ta làm chồng, là bởi vì ta chỉ có thể cho nàng mộtvị trí sườn phi? Hay nàng thủy chung vẫn chưa thể quên được Giang BắcHồng?”
Gương mặt thanh tú của nữ tử khẽ giật mình, nhướng màymỉm cười nhẹ nói: “Tấn Vương đã thẳng thắn hỏi, La Chẩn cũng thẳng thắnnói cho Tấn Vương, không chỉ là vị trí sườn phi đó của ngài, bất luậnlàm tiểu thiếp của bất kì ai, La Chẩn đều không làm. Về phần Giang BắcHồng…” Nữ tử thở dài, “Hắn đã cho La Chẩn một bài học khắc cốt ghi tâm,La Chẩn ngay cả muốn quên cũng khó quên, sợ là La Chẩn quên, thì dânchúng ở Ngọc Hạ quốc cũng sẽ nhắc nhở giùm cho La Chẩn.”
“Trong lòng nàng còn có hắn?”
“Hắn?” Nữ tử bật cười thật xinh đẹp, “Không bằng Tấn Vương ngài tới nói cho La Chẩn biết, nếu có một nữ tử từng khiến cho ngài bị ô nhục như vậy, ngài còn dám đem nàng ta đặt ở trong tim hay không. Không sợ hàng đêm nằmthấy ác mộng sao?”
Nam tử ngắm nhìn gương mặt thanh tú một lúclâu, không khỏi thở dài nói: “Chẩn nhi, phản ứng của nàng thật sự khácngười. Nhưng cho dù nàng có thông minh đến đâu, nàng vẫn chỉ là một nữnhân. Là nữ nhân, luôn luôn phải lập gia đình.
Năm đó, Giang Bắc Hồng làm cho nàng khó xử, khiến cho nàng trở thành…. Trò cười của NgọcHạ quốc, nam nhân Ngọc Hạ quốc ta nghĩ không ai có đủ can đảm đối diệnvới lời bàn tán của thế tục. Năm nay nàng cũng đã hai mươi tuổi, cũngkhông thể suốt đời không lấy chồng được?”
Nam tử dùng hết lờikhuyên nhủ, nhưng ẩn ý bên trong câu nói, làm gì nữ tử không hiểu đượcchứ? Nói trắng ra là, nam nhân ở Ngọc Hạ Quốc này, không ai không biếtđến sự khó khăn năm ấy mà La Chẩn vướng phải, đừng nói vị trí chánh thê, ngay cả thiếp thất cũng không có ai dám ngó đến nàng. Nàng cần gì phảikiên trì?
La Chẩn khẽ mím môi cười, lúm đồng tiền khẽ ẩn hiện,“Nếu trong thiên hạ, đều là nam nhi nhát gan sợ lời dèm pha như chuột,La Chẩn suốt đời này không lấy chồng cũng không sao.”
“Chẩnnhi…” một tia khó chịu khẽ hiện lên giữa chân mày của nam tử. “Ta đã nói qua, tuy là tiểu thiếp, cũng chỉ là một danh phận mà thôi. Tình yêu của ta dành cho nàng không ít hơn với nàng ấy…”
“Tấn Vương, nếungài thật sự thương yêu Vương phi, xin đem toàn bộ chân tình giao lạicho một người. Trên thế gian này, tri âm là khó tìm nhất, hãy để tìnhnghĩa chi giao này, giữ vững đoạn tình cảm tốt đẹp nhất của chúng takhông tốt sao? La Chẩn lén ra ngoài dạo chơi đã hơn nửa ngày, cũng nêntrở về làm nữ thương gia hơi tiền khắp người rồi, La Chẩn cáo từ.”
Nữ tử hành lễ, cương quyết bước xuống bậc thang. Nha hoàn đang hầu bên cạnh, vội vã ôm cầm đuổi theo chủ nhân.
“Chẩn nhi!” Tấn Vương Ngọc Thiên Diệp gọi với theo. La Chẩn khẽ xoay người,mỉm cười nhìn hắn, “Vẫn là câu nói kia, khi nào nàng nghĩ thông suốt,lúc đó hãy đến tìm ta. Vị trí đó, vĩnh viễn dành cho nàng.”
“Tạ ơn Tấn Vương.” Khẽ nghiêng đầu, bóng dáng mảnh mai đã hòa mình vào ánh dương ấm áp của tháng ba, dần dần khuất bóng.
Ngọc Thiên Diệp đưa mắt nhìn theo, cho đến khi hoàn toàn không thấy, mớiphát ra một tiếng thở dài, “Bắc Hồng huynh, huynh đã nghe được?”
Rừng trúc phía sau đình, một bóng dáng nam nhân cao ngất bước ra, trên khuôn mặt tuấn lãng đã bị vẻ lạnh lùng che khuất.
“Huynh đã bảo, nàng hôm nay thân bại danh liệt, huynh nhờ ta cứu nàng, nhưngngười ta không hề đón nhận, cũng không hề cảm thấy hổ thẹn với hoàn cảnh hiện nay. Tấm lòng áy náy này của huynh đã bị người ta cô phụ rồi.”
“Tấn Vương, ngài đang trách tại hạ sao?” Nam tử cao ngất hừ nhẹ, “Năm đó,ngài giúp ta đến gần nàng, giúp ta hoàn thành kế hoạch, cũng không phảilà muốn chờ nàng sau khi thân bại danh liệt, yên phận làm sườn phi củangài sao? Hay nói đúng hơn, ta và ngài kẻ tám lạng người nửa cân thôi?”
Lời ấy vừa xong, thân ảnh cao ngất khẽ di chuyển, biến mất trong rừng trúc.
“Tỷ tỷ, tỷ về rồi!”
Mới vào cửa hiệu, La Chẩn đã bị La Đoạn đứng trước quầy níu lấy. La Chẩn xếp dù lại, nhìn Nhị muội xinh đẹp nóngtính của mình khẽ lắc đầu, “Đã mười tám tuổi rồi, tính tình còn náonhiệt như vậy, phụ thân nhìn thấy sẽ mắng muội cho xem.”
La Đoạn bĩu cái miệng nhỏ nhắn, “Aiz—, không còn cách nào, muốn ta dưỡng thànhlãnh đạm như tỷ tỷ vậy, trừ phi trở lại bụng mẹ, đầu thai lại thôi.”
“Miệng nói không thèm suy nghĩ phải không?” La Chẩn khẽ búng vào trán của nàng một cái. Người sau le lưỡi, làm cái mặt quỷ.
Bước ra chỗ nghỉ ngơi phía sau quầy hàng, La Chẩn mới hỏi: “Nói cho tỷ nghe, lại xảy ra chuyện gì nữa rồi?”
“Chính là số lụa tơ tằm bên Phong Hà đó, đến kiểm tra hàng, bên ấy nói hoa văn có vấn đề. Muội có để cho chưởng quỷ đem giấy khế ước ban đầu bọn họđưa tới, nhưng chưởng quỹ đã tìm hai canh giờ, lật tung cả hiệu đã nửangày cũng tìm không thấy. Mà lúc này hai người đến kiểm tra hàng, đều là người mới, nên chẳng thèm quan tâm đến giao tình của hai bên.”
La Chẩn khẽ cau mày, người bên Phong Hà đều là người hay soi mói bắt bẻ,mấy lần kiềm tra hàng trước đó đều cố bới móc chuyện nhỏ để bắt bẻ, mụcđích đương nhiên tìm cách để ép giá mà thôi. Nếu giấy khế ước đó khôngthể tìm thấy, đúng là khó giải quyết…
“Người Phong Hà hôm nay ở đâu?”
“Ở phía sau nhà nhỏ bằng gỗ.”
“Tỷ đi trước ứng phó, muội trở về phủ một chuyến, đến trong phòng của tỷlấy miếng tơ tằm tỷ mới thêu hôm qua. Sau nửa canh giờ, nếu chưởng quỹvẫn không tìm được tờ khế ước ấy, muội hãy cầm miếng tơ tằm kia đến bênđó tìm ta thỉnh giáo màu sắc hoa văn trên đó nhé.”
Đôi mắt totròn của La Đoạn bất chợt sáng lấp lánh, vươn tay ôm choàng thân thể mềm mại của tỷ tỷ. “Tỷ tỷ, muội biết ngay mà, không có chuyện gì có thể làm khó được tỷ.”
“Được rồi, dùng sức lớn như vậy, muội muốn tỷ bị thương à?”
“Ai nha…” La Đoạn dụi đầu nũng nịu vào người của tỷ tỷ, “Ai bảo ôm tỷ tỷthoải mái như vậy chứ, người ta thích ôm tỷ tỷ nhất mà.”
“Còn không mau đi. Nếu gặp phải Khởi nhi, cũng bảo muội ấy đến đây để tỷ hỏi chuyện Điền gia đặt hàng hôm qua.”
“Vâng ạ, Đại tiểu thư, nô tỳ đi ngay!” La Đoạn nghiêng người thi lễ, vẫy vẫy khăn rời đi.
“Đi chậm một chút….” Aizz—, La Chẩn khẽ lắc đầu, Đoạn nhi này, sợ là cả đời như thế. Mặc con bé vậy, vui vẻ là tốt rồi.
“Tiểu thư.” Nha hoàn thi lễ xong ôm cầm bước đến, “Cầm để ở chỗ này, hay là đưa về trong phủ?”
“Để lại ở chỗ này đi, em đi theo ta, nhìn mắt ta mà làm việc.”
“Nô tỳ hiểu.” Trên mặt Hoàn Tố hiện lên nụ cười vui vẻ. Mỗi lần nhìn tiểu thư cùng người khác đấu nhau, quả thực rất vui.
……
“Nếu như thế, xem ra các vị không thể dàn xếp được rồi.” La Chẩn buông chéntrà, khẽ cụp mắt xuống. Trên gương mặt thanh tú nhã nhặn kia không hềche giấu thất vọng, “Hoàn Tố, đi nói choVương chưởng quỹ, theo khế ước,lấy bạc bồi thường lại cho nhị vị này gấp đôi đi.”
“Vâng, tiểu thư, vậy còn những thước lụa này…”
“Bảo Vương chưởng quỹ bày bán trong cửa hàng đi. Sắp đến mùa mọi người lập gia đình rồi, cũng sẽ không tổn thất quá nhiều.”
“Tiểu thư, hai ngày trước Đại quản gia của Phùng đại tài chủ tới mua một trăm khối tơ lụa, bởi vì lúc ấy hàng trong tiệm không đủ, Vương chưởng quỹcòn cảm thấy áy náy với vị khách quen này. Hay là nô tỳ xin Đại quản gia tới một chuyến, xem thử ngài ấy có vừa lòng với mặt hàng lần nàykhông?”
“Cũng tốt, đi một chuyến đi, đừng ngại, làm hết sức.”
“Nô tỳ đi ngay…”
“Aizz….”
Người bên Phong Hà thấy bước chân của tiểu nha hoàn vội vã muốn rời đi, lậptức đứng dậy, giơ tay lên kêu: “La đại tiểu thư, đều là giao tình lâunăm, chúng tôi cũng không muốn tiểu thư phải chịu tổn thất quá nhiều,đúng không? Hay là như vậy đi, mấy khối tơ lụa này chúng tôi nhận, nhưng ngài hãy chiết khấu chút đỉnh, lấy sáu phần giá ban đầu được không? Đây là chúng tôi đã nể mặt mũi của La đại tiểu thư, mạo hiểm một lần, dù có bị đại chưởng quỷ cách chức cũng cam lòng…”
La Chẩn thở dài một hơi, khẽ cười nói: “La Chẩn làm sao có thể để hai vị phải khó xử chứ?Thay vì như thế, La Chẩn tình nguyện nhận lấy mọi trách nhiệm, sẽ tốthơn để hai vị gánh một mình. Hoàn Tố, bảo Vương chưởng quỹ mau đem bạcđến đây.”
“Vâng.” Hoàn Tố cười thật tươi, “Nô tỳ hiểu, La giabuôn bán cho dù có bị thua thiệt, cũng nhất quyết không để cho kháchhàng bị thua thiệt, đây là quy định từ trước đến nay của La gia ta…”
Hai vị khách Phong Hà âm thầm trao đổi ánh mắt, người có vóc người hơi cao cười nói:
“Danh dự của La gia trên thương trường chúng tôi tin tưởng, nếu không cũng sẽ không hợp tác lâu đến như vậy. Xảy ra chuyện thế này, nếu có tổn thấtthì phải hai bên cùng chịu mới đúng, chúng tôi ra giá sáu phần rưỡi giában đầu thu mua số tơ lụa này cho La gia được không? Tin rằng đại chưởng quỹ của chúng tôi nghĩ tình giao hảo nhiều năm của lão gia, sẽ có thểthông cảm cách làm của chúng tôi.”
“Đa tạ hai vị trượng nghĩa…”La Chẩn vừa nói đến đây, chợt nghe ngoài cửa tiếng bước chân dồn dập,người chưa đến, tiếng đã vào trước rồi, “Tỷ tỷ, tỷ tỷ…”
Hoàn Tốvội vã tránh ra, một bóng dáng nhỏ nhắn mặc bộ y phục màu vàng nhạt xông thẳng vào, “Tỷ tỷ nhìn nè, màu hoa hôm qua tỷ dạy muội, muội đã thêuxong rồi nè, nhưng bên dưới nên dùng chỉ gì mới tốt đây?”
La Chẩn đối với tình tình nóng nảy xúc động này của Nhị muội bất đắc dĩ lắc đầu, “Đoạn nhi, có khách đang ở đây.”
La Đoạn im bặt dừng bước, gò má phấn thẹn thùng, kéo tay áo lên che mặtlại, “Người ta đang cao hứng mà… Để cho các vị chê cười.”
相关推荐
-
Nhận định, soi kèo Abidjan vs Al Ahly, 23h00 ngày 11/01: Tạm biệt chủ nhà
-
Soi kèo góc Nottingham vs Newcastle, 21h00 ngày 10/11
-
Soi kèo góc Paraguay vs Argentina, 06h30 ngày 15/11
-
Soi kèo góc Bồ Đào Nha vs Ba Lan, 2h45 ngày 16/11
-
Soi kèo góc Monza vs Fiorentina, 2h45 ngày 14/1
-
Soi kèo góc Pháp vs Israel, 2h45 ngày 15/11
- 最近发表
-
- Nhận định, soi kèo Gaziantep vs Adana Demirspor, 22h59 ngày 12/1: Điểm tựa sân nhà
- Nhận định, soi kèo Cruz Azul với Atletico San Luis, 8h05 ngày 11/2: Quà nào cho khách?
- Nhận định, soi kèo Kowloon City vs Lee Man, 14h00 ngày 15/12: Sức mạnh Lee Man
- Xót xa nụ cười tạm biệt của cố diễn viên 'Ký sinh trùng' Lee Sun Kyun
- Nhận định, soi kèo Brentford vs Plymouth Argyle, 22h00 ngày 11/1: Dưỡng sức
- Nhận định, soi kèo Atlas với Pumas UNAM, 10h00 ngày 15/2: Thay đổi lịch sử
- Nhận định, soi kèo Nakhon Ratchasima vs Buriram United, 19h00 ngày 14/12: Cửa trên ‘ghi điểm’
- Nhận định, soi kèo Brazil vs Colombia, 7h ngày 24/6
- Nhận định, soi kèo U21 Bristol City vs U21 Swansea, 21h00 ngày 13/1: Đối thủ khó chịu
- Soi kèo góc Qatar vs Uzbekistan, 23h15 ngày 14/11
- 随机阅读
-
- Nhận định, soi kèo U20 Torino vs U20 Roma, 20h00 ngày 13/1: Tin vào cửa dưới
- MONO và Low G ‘cực cool’ trên sân khấu lễ hội biển Sprite
- Soi kèo góc Roma vs Bologna, 21h00 ngày 10/11
- Giang Hồng Ngọc 'già trước tuổi'
- Nhận định, soi kèo Le Havre vs Lens, 21h00 ngày 12/1: Bóng tối bao trùm
- Nhận định, soi kèo Club America vs Mazatlan, 10h00 ngày 22/2: Chủ nhà thể hiện đẳng cấp
- Quyền Linh giảm gần 30kg, con gái bật khóc khi thăm cha
- Nhận định, soi kèo Kryvbas vs Karpaty Lviv, 20h30 ngày 14/12: Cửa dưới thất thế
- Nhận định, soi kèo Persis Solo vs PSM Makassar, 19h00 ngày 13/1: Nỗi đau kéo dài
- Soi kèo phạt góc Indonesia vs Campuchia, 16h30 ngày 23/12
- Soi kèo phạt góc Philippines vs Brunei, 17h ngày 23/12
- Soi kèo góc Cyprus vs Lithuania, 00h00 ngày 16/11
- Nhận định, soi kèo U19 Huế vs U19 Hoàng Anh Gia Lai, 15h00 ngày 14/1: Trả nợ sòng phẳng
- Dự đoán, soi kèo thẻ vàng Uruguay vs Chile, 4h ngày 22/6
- Nhận định, soi kèo Monterrey với Pachuca, 10h00 ngày 11/2: Vị khách khó ưa
- Dự đoán, soi kèo thẻ vàng Uruguay vs Chile, 4h ngày 22/6
- Nhận định, soi kèo Rennes vs Marseille, 3h05 ngày 12/1: Nối mạch toàn thắng
- Soi kèo phạt góc Chelsea vs Arsenal, 23h30 ngày 10/11
- Soi kèo phạt góc Argentina vs Paraguay, 7h ngày 22/6
- Nhận định, soi kèo Cruz Azul với Atletico San Luis, 8h05 ngày 11/2: Quà nào cho khách?
- 搜索
-
- 友情链接
-