Nhận định

Hà Nội thêm 35 ca Covid

字号+ 作者:NEWS 来源:Thế giới 2025-03-23 10:08:19 我要评论(0)

Các ca Covid-19 phân bố tại Thanh Trì (10),àNộithêbxh ngoại hạng anh mới nhất Thanh Xuân (8), Hai Bàbxh ngoại hạng anh mới nhấtbxh ngoại hạng anh mới nhất、、

Các ca Covid-19 phân bố tại Thanh Trì (10),àNộithêbxh ngoại hạng anh mới nhất Thanh Xuân (8), Hai Bà Trưng (8), Hoàng Mai (4), Thường Tín (3), Đống Đa (1) và Cầu Giấy (1). Trong đó, 7 ca mắc ghi nhận tại cộng đồng phân bố ở Hai Bà Trưng (3), Thanh Trì (2), Thanh Xuân (1) và Hoàng Mai (1).

Thông tin 35 bệnh nhân Covid-19 như sau:

7 ca cộng đồng, gồm:

3 bệnh nhân ĐTT sinh năm 1963; TTH sinh năm 1962 và ĐTH sinh năm 1995 ở Minh Khai, Hai Bà Trưng. 3 Bệnh nhân cùng nhà, được lấy mẫu theo diện sàng lọc khu vực nguy cơ, ngày 8/9 có kết quả dương tính.

Bệnh nhân thứ 4 được phát hiện tại cộng đồng là chị HTP, sinh năm 1990 ở Liên Ninh, Thanh Trì. Chị P. có biểu hiện đau rát họng, được lấy mẫu mẫu xét nghiệm sàng lọc ho sốt cộng đồng. Ngày 8/9, chị P. có kết quả dương tính.

Bệnh nhân tiếp theo là anh NĐN sinh năm 1987 ở Tứ Hiệp, Thanh Trì. Bệnh nhân được lấy theo diện sàng lọc khu vực nguy cơ, ngày 8/9 có kết quả dương tính.

Bệnh nhân nữ NTLH sinh năm 1974 ở Nhân Chính, Thanh Xuân cũng được phát hiện tại cộng đồng. Ngày 7/9, bệnh nhân được lấy mẫu sàng lọc diện rộng. Ngày 8/9, chị H. có kết quả xét nghiệm dương tính.

Ca thứ 7 ghi nhận tại cộng đồng là bà PTP, sinh năm 1951 ở Hoàng Liệt, Hoàng Mai. Bệnh nhân được lấy mẫu sàng lọc khu vực nguy cơ, ngày 8/9 có kết quả dương tính.

Các ca còn lại được ghi nhận tại khu cách ly, đã cách ly tại nhà hoặc khu phong tỏa.

Ở Phương Mai, Đống Đa có 1 ca là UTT, sinh năm 1969. Bệnh nhân là F1 của bệnh nhân N.T.T.H, đã được cách ly tập trung và xét nghiệm âm tính. Ngày 7/9, bệnh nhân được lấy mẫu cho kết quả dương tính.

Mai Dịch, Cầu Giấy có 1 ca là anh NBT, sinh năm 1980. Bệnh nhân là F1, được chuyển cách ly tập trung và xét nghiệm âm tính. Ngày 7/9, anh T. được lấy mẫu cho kết quả dương tính.

Ở Tân Minh, Thường Tín có 3 bệnh nhân là NVC sinh năm 1953; NTL sinh năm 1981 và NTM sinh năm 2006. 3 bệnh nhân trên là F1 của bệnh nhân N.T.N, ngày 7/9 được lấy mẫu xét nghiệm, kết quả dương tính.

Khu vực Thanh Xuân Trung, quận Thanh Xuân có 7 bệnh nhân. Trong đó có 3 bệnh nhân NKN sinh năm 2009; NMQ sinh năm 2006 và NMC sinh năm 1978. 3 bệnh nhân trên là F1 của bệnh nhân N.T.Đ, được chuyển cách ly tập trung. Ngày 8/9, họ có kết quả xét nghiệm dương tính.

Ở địa chỉ Tứ Hiệp, Thanh Trì có 4 bệnh nhân. Các bệnh nhân đều là F1. Ngày 7/9, họ được lấy mẫu xét nghiệm, kết quả dương tính.

Ở Thanh Liệt, Thanh Trì có 1 bệnh nhân nữ là TTD, sinh năm 2019. Bệnh nhân là F1 (sống cùng nhà) của T.H.Y, được xét nghiệm âm tính và chuyển cách ly tập trung từ ngày 5/9. Ngày 7/9, D. xuất hiện triệu chứng được lấy mẫu xét nghiệm kết quả dương tính.

Tả Thanh Oai, Thanh Trì có 3 bệnh nhân là NTM, PUN, và PVQ. Các bệnh nhân sống trong khu vực phong tỏa từ ngày 5/9. Ngày 7/9, họ được lấy mẫu xét nghiệm, kết quả dương tính.

Minh Khai, Hai Bà Trưng có 5 ca mắc Covid-19 là ĐMH, N.T.H, NTQ, ĐKN và ĐMK. Các bệnh nhân là F1 của bệnh nhân Đ.T.T, ngày 7/9 được lấy mẫu xét nghiệm, kết quả dương tính.

2 bệnh nhân tiếp theo là PĐK sinh năm 2000 ở Vĩnh Hưng và ĐGB sinh năm 2006 ở Lĩnh Nam, quận Hoàng Mai. Các bệnh nhân là F1, ngày 7/9 được lấy mẫu xét nghiệm, kết quả dương tính.

Ở địa chỉ Thịnh Liệt, Hoàng Mai còn có 1 bệnh nhân nam là NCT, sinh năm 2005. BN là F1 (con) của bệnh nhân T.T.Y, được chuyển đi cách ly tập trung. Ngày 7/9, T. có ho sốt được lấy mẫu xét nghiệm và có kết quả dương tính.

Trong đợt dịch 4 (từ ngày 27/4), Hà Nội có 3.658 ca Covid-19, trong đó số mắc ghi nhận ngoài cộng đồng 1.578 ca, số mắc là đối tượng đã được cách ly 2.080 ca.

>>> Xem thêm tình hình dịch Covid-19 tại Hà Nội mới nhất

Ngọc Trang

Chiều 8/9, Hà Nội thêm 2 ca Covid-19, cả ngày có 41 trường hợp

Chiều 8/9, Hà Nội thêm 2 ca Covid-19, cả ngày có 41 trường hợp

Chiều ngày 8/9, Hà Nội ghi nhận thêm 2 bệnh nhân Covid-19, đều ở quận Hoàng Mai.

1.本站遵循行业规范,任何转载的稿件都会明确标注作者和来源;2.本站的原创文章,请转载时务必注明文章作者和来源,不尊重原创的行为我们将追究责任;3.作者投稿可能会经我们编辑修改或补充。

相关文章
网友点评
精彩导读
Lập cập vào thang máy, tôi mở điện thoại đọc tin nhắn của Thu: “Chúc anh tai qua nạn khỏi!”. Tôi không hiểu cái gì đang xảy ra thế này?

Tôi không đẹp trai như tài tử, không có kiểu “mỹ nam” như mấy diễn viên Hàn Quốc nhưng bù lại tôi có nét phong trần của một gã đàn ông từng trải. Vợ tôi từng bảo, nếu mổ xẻ từng nét thì tôi thậm xấu. Nhưng nhìn tổng thể, cũng được. 

Nhưng quan trọng hơn, đàn ông đâu cần phải quá đẹp trai để vợ phải canh chừng. Tôi, hình thức, nói chung đủ dùng.

{keywords}

Ảnh: Placebookmarks

Về tài chính, tôi chẳng giàu nhưng cũng chẳng nghèo. Một tháng đôi lần vung tay mua quà cho vợ (hoặc là cho em nào đó) cũng là chuyện đơn giản. Nhưng tôi lại chẳng vung tay quá trán, cái gì cũng phải hưởng từng chút một mới có thi vị. Có lẽ vì thế nên tôi càng được lòng chị em.Về chuyện đó, tôi thấy mình là đàn ông chính hiệu.

Nói rông nói dài để tôi chốt lại rằng, việc ngoài người vợ hiền danh chính ngôn thuận ở nhà, tôi có vài em “dự phòng” bên ngoài là điều hoàn toàn dễ hiểu, nếu không muốn nói là như việc dĩ nhiên nó phải vậy. 

Lạ kỳ ở chỗ, tôi nói rõ với các em chân dài chân ngắn quanh mình rằng tôi đã có vợ, vợ tôi đẹp và rất tuyệt vời, thế nên tôi sẽ không bao giờ bỏ vợ, nhưng các cô ấy vẫn chấp nhận. Đàn ông mà, muốn thêm chứ đâu muốn bớt, nên các em bật đèn xanh thì tôi vượt!

Vì tôi nói rõ tôi đã có gia đình, nên dù bất cứ lúc nào, ở bên em nào, vợ gọi điện là tôi nghe máy ngay lập tức, nhỡ có đang “hành sự” dở thì cũng chỉ “xong việc” là tôi gọi lại ngay nên vợ chẳng mảy may nghi ngờ. 

Tôi cũng chỉ đi ra ngoài “có chừng mực”. Về nhà, tôi vẫn là chồng, là cha, là thằng đàn ông chính hiệu trong nhà. Tôi đảm bảo cuộc sống đầy đủ cho vợ con, dành thời gian chơi với con, đưa con đi chơi, cuối tuần đưa vợ đi dạo, thư giãn, thỉnh thoảng về thăm bố mẹ vợ. Thế là đủ đối với vợ tôi. Mà chính tôi cũng thấy gia đình mình khá hạnh phúc.

Trong số các cô tình nhân nhỏ bé bên ngoài, tôi gắn bó nhiều hơn với Thu, dành nhiều thời gian cho em hơn. Còn các cô kia chỉ là qua đường mà thôi. Thế nên, ngày lễ, ngày sinh nhật hay chả ngày gì, tôi cũng tặng quà cho em. Là thỏi son, là lọ nước hoa, là chiếc khăn quàng… 

Chỉ thế thôi nó cũng đủ để em chiều lòng tôi. Nhưng, ít ra tôi cũng biết áy náy, nên mỗi lần tặng quà gì cho Thu, tôi cũng đều mua một cái như thế cho vợ. Mỗi lần, tôi còn cẩn thận cài một chiếc thiệp nhỏ, ghi vài dòng sến súa lên đó, thực ra là để đỡ… nhầm. Tính tôi hay quên, tặng rồi lại nghĩ là chưa thì chết.

Valentine này cũng vậy. Tôi mua một bộ đồ ngủ satin màu đỏ nóng bỏng cho Thu và màu tím dịu dàng cho vợ. Tôi cũng cẩn thận ghi những dòng yêu thương “anh chỉ có mình em” cho… cả hai. Tôi lại còn làm cho hai nàng bất ngờ bằng cách gửi shipper mang đến chứ không đưa trực tiếp. Nhưng nét chữ của tôi, làm sao họ không nhận ra. 

Cuối giờ làm việc buổi sáng, đang mơ màng nghĩ đến một buổi trưa “nóng bỏng” với em Thu và một buổi tối dịu dàng với vợ thì có tin nhắn của Thu. Chưa kịp mở ra đọc thì vợ gọi điện, mở máy chưa kịp alo, giọng vợ rít lên đầy hung dữ: “Em đang ở dưới công ty anh. Đi xuống ngay đây không thì bảo!”. 

Thôi chết, chuyện gì đây. Vợ tôi chưa bao giờ như thế. Lập cập vào thang máy, mở điện thoại đọc tin nhắn của Thu: “Chúc anh tai qua nạn khỏi!” Cái quái gì thế này?

Nhìn vợ đằng đằng sát khí, tôi hết hồn. Giữa thanh thiên bạch nhật, giữa bao nhiêu đồng nghiệp, vợ tôi ném túi quà vào mặt tôi và không ngừng cào cấu tôi, vừa đánh vừa chửi: “Anh là đồ khốn nạn. Bao lâu nay anh lừa dối tôi, tằng tịu với bao nhiêu con ở ngoài. Hả?”.

Chưa kịp lên tiếng, vợ đưa ngay cái thiệp nhỏ xinh, có nét chữ rành rành của tôi trên đó: “Món quà nóng bỏng cho nàng Thu nóng bỏng của anh!” Thôi chết tôi rồi, đúng là đi đêm lắm cũng có ngày gặp ma mà. 

Chẳng hiểu tôi nhét nhầm thiệp hay thằng shipper (vận chuyển hàng) giao nhầm quà tôi mua cho hai nàng. Vì tôi đâu kịp mở xem cái gói quà kia là đỏ hay tím! Nàng lôi tôi xềnh xệch lên taxi, hướng nhà ông bà nội thẳng tiến, mồm vẫn không ngừng chửi rủa.

Phen này tôi chết chắc. Giờ thì tôi hiểu tin nhắn của em Thu rồi đấy!

Chuyện tình quý ông yêu say đắm giai nhân Hà thành

Chuyện tình quý ông yêu say đắm giai nhân Hà thành

Hơn 70 năm chung sống, họchưa một lần nặng lời. Ở tuổi xế chiều, mỗi sáng, ông vẫn đến đúng quán phở ấy mua một bát về cho vợ...

" alt="Ngoại tình: Tặng nhầm quà Valentine cho vợ và bồ" width="90" height="59"/>

Ngoại tình: Tặng nhầm quà Valentine cho vợ và bồ

Tôi là một cô gái đến từ nước Úc. Vì yêu chồng là người Việt Nam nên tôi theo anh về đây "làm dâu", mọi người gọi tôi là "dâu tây".

Dâu tây rất hay bị để ý nhưng không thường xuyên bị ne nét, góp ý như dâu ta. Có lẽ vì thế tôi cũng có thời gian quan sát lại những người thân của chồng, những con người nơi quê hương chồng và thấy rằng, ngày Tết, người Việt bộc lộ thật nhiều thói xấu.

{keywords}

Ảnh: Romanticlovemessages

Thói xấu thứ nhất là họ đòi hỏi phụ nữ trong nhà phục vụ nhiều điều quá. Mấy chị em dâu bên chồng tôi thức từ 3 giờ sáng để làm cơm, làm cỗ tiếp đãi họ hàng ngày Tết với mẹ chồng. 

Tôi không thể dậy từ giờ đó nên cứ mặc họ xủng xoảng xoong nồi bát đĩa dưới bếp, ôm chồng ngủ tiếp đến sáng sớm hôm sau. Đó cũng là một trong những nguyên do họ gọi tôi là "dâu tây". 

Không biết những gia đình khác thế nào, bên nhà chồng tôi dâu tây cũng dễ được bỏ qua, nhưng nếu là một chị em dâu khác giờ đó chưa dậy sẽ bị bóng gió là "lười chảy thây", có khi sáng mùng 1 đã bị mẹ chồng mặt nặng mày nhẹ. 

Nhiều nàng dâu vì không muốn gặp cái sự mặt nặng mày nhẹ này nên cố dậy từ sớm cho xong chứ họ cũng chẳng thích gì công việc này. Tôi thì không cố được, tôi có niềm tin riêng của tôi, tôi tin rằng việc đày đọa bản thân như vậy chỉ để chứng minh mình đảm đang tháo vát hay để người khác hài lòng là điều không cần thiết.

Suốt cả những ngày Tết, phụ nữ trong nhà sẽ bận tối mắt lên xuống với làm cơm nấu cỗ, dọn cỗ, phục vụ khách khứa đến nhà dùng cơm trong khi tới lúc ngồi vào ăn họ lại phải ngồi "mâm dưới", với toàn đám trẻ con hoặc đàn bà với nhau, nhấp nha nhấp nhổm vừa ăn vừa chạy đi phục vụ cho đám đàn ông đang khề khà uống rượu nói chuyện mồm mép chứ tuyệt nhiên không thấy giúp đỡ gì cho người phụ nữ của họ. 

Đi lấy thêm đồ ăn - phụ nữ lấy. Đi lấy thêm bát nước mắm - phụ nữ lấy. Đồ ăn trên bàn nguội lạnh cần đem đi hâm nóng - cũng là phụ nữ làm. Như vậy thật xấu xí, bàn tiệc kia nên có sự điểm xuyết, đàn ông phụ nữ ngồi bên nhau, và phụ nữ được nhận lời cảm ơn, sự trân trọng về bữa cơm rất công phu họ đã nấu, được người đàn ông của họ phục vụ, chăm chút lại, thế mới đúng là ngày đoàn viên, vui vẻ đầm ấm cho tất cả mọi người.

Những bữa cơm là nỗi kinh hoàng của tôi khi mẹ chồng chưa xong bữa này đã lên kế hoạch cho bữa sau và tất cả các nàng dâu bắt đầu quay trở lại bếp từ 2 giờ chiều để chuẩn bị cho bữa ăn buổi tối. Cho nên quanh quanh quẩn quẩn, ngày Tết là ngày phụ nữ cắm mặt vào bếp.

Một thói quen xấu xí nữa của người Việt là "nhậu". Đàn ông Việt xấu kinh khủng khiếp trên bàn nhậu. Mặt mũi nham nhở, đỏ tưng bừng, họ nói chuyện vô nghĩa vì rượu nói chứ họ không nói, họ chuốc nhau và uống để nâng cao sĩ diện chứ không thực sự dùng rượu như ý nghĩa thanh lịch vốn có của loại đồ uống này.

Trên bàn tiệc, đàn ông ép nhau bằng những lời khích tướng hoa mỹ, họ hả hê khi ép được nhau uống, người lịch sự từ chối bị cho là không "hết mình", không nể mặt người mời rượu. Chỉ trong vài ngày Tết, số đàn ông Việt nhập viện cấp cứu vì bia rượu lên đến hàng nhìn, những người phải nhập viện vì đánh nhau (cũng do không làm chủ được bản thân do rượu) cũng là hàng nghìn. Thật xấu xí!

Ngày Tết là dịp gia đình quây quần, gặp gỡ họ hàng hàn huyên, thật ra cũng là dịp để họ tụ tập nói xấu nhau. Nhà người này người kia năm qua có chuyện gì, kiếm được bao nhiêu, thua lỗ thế nào cũng được mang ra thì thào bình phẩm hết. Như vậy thật tọc mạch. Tôi tin tài chính, những chuyện xảy ra trong nội bộ gia đình là những chuyện riêng tư, không phải đề tài để ai đó khác mang ra "làm mồi nhậu", đặc biệt khi họ chẳng giúp được gì.

Khi mới sang đây tôi rất thích văn hóa lì xì của quê hương chồng trong ngày Tết. Một chút tiền trong chiếc phong bao nho nhỏ màu đó mang ý nghĩa mang tới may mắn cho người được lì xì. Nhưng sự thích thú nhanh chóng biến thành mất hứng khi tôi chứng kiến có những bà mẹ già tranh thủ gặp con này nói xấu con kia, trách móc nó không mừng tuổi mình hoặc mừng tuổi không nhiều, hoặc mang ra so sánh người này mừng nhiều người kia mừng ít.

Tôi nói với chồng tôi, đất nước của anh rất xinh xắn, tươi đẹp, con người thân thiện, hiếu khách, nhưng hóa ra cũng còn thật nhiều điểm xấu, hơi... kém văn minh. Anh lại cười gọi tôi là "dâu tây" - như cách rất nhiều người Việt đã ứng xử lại với tôi mỗi khi tôi cư xử khác họ. Tôi không thỏa mãn với câu trả lời này, bởi xét cho cùng, dâu "loại" nào đi chăng nữa, thì cũng là vợ, là mẹ, họ lấy chồng và mong muốn một cuộc hôn nhân mang lại cho mình hạnh phúc, bình đẳng - chẳng phải vậy sao?

Lạ lùng phiên chợ cuối năm ở Thủ đô chỉ dành cho quý ông

Lạ lùng phiên chợ cuối năm ở Thủ đô chỉ dành cho quý ông

Cách Hà Nội hơn 20km, chợ Nủa (xã Bình Phú, huyện Thạch Thất) là phiên chợ quê cổ thuộc đồng bằng Bắc bộ. Chợ họp vào các ngày 2, 7, 12, 17, 22, 27 âm lịch hàng tháng. Phiên cuối của năm đàn ông, trẻ nhỏ đi chợ đông nhất.

" alt="Tâm sự: Thói quen xấu của người Việt ngày Tết trong mắt một dâu Tây" width="90" height="59"/>

Tâm sự: Thói quen xấu của người Việt ngày Tết trong mắt một dâu Tây

Không chịu nổi cảnh tượng trớ trêu đó, tôi thẳng thắn hỏi Ly thì thay vì lúng túng, sợ hãi hay hối hận, em trơ trẽn bảo “con ai không quan trọng, tôi đẻ ra thì nó là con tôi, còn anh muốn làm chồng tôi để hưởng gia tài của nhà này thì anh nên im lặng chấp nhận thằng bé, còn không anh cứ ra khỏi nhà tôi tay trắng như khi anh bước vào đây, tùy anh chọn!”.

32 tuổi, tôi mới dắt người con gái tôi nguyện yêu thương đến cuối đời về ra mắt ông bà nội ngoại và ba má tôi ở quê. Khỏi phải nói mọi người chào đón cháu dâu, con dâu tương lai nhiệt tình, thân thiện đến mức nào.

Gia đình tôi quý người con gái sẽ là vợ tôi bởi cho đến tôi thì tộc họ đã 4 đời độc đinh, người con gái tôi chọn sẽ là người cho dòng dõi nhà tôi được nối dài mà báo hiếu ông bà tổ tiên. Ông nội và ba tôi mừng nhưng còn kìm chế được, chứ bà nội tôi và má tôi thì thiếu điều reo lên khi nhìn thấy tôi đi cùng Ly về nhà.

{keywords}

Ảnh: Volvoab

Bà nội cứ xuýt xoa với má tôi là Ly đẹp quá, Ly hiền dịu quá lại ngó tướng sang như tiểu thư, eo thắt đáy lưng ong, hông nở chắc sẽ sớm sinh quý tử cho nhà tôi thôi, làm tôi vừa ngượng vừa thương bà nội quá.

Thực ra bà nội nhìn người không lầm mặc dù Ly không phải tiểu thư khuê các, giàu sang hơn người gì nhưng em là gái thành phố xịn, ba má em chỉ có 2 người con, anh trai Ly đang công tác ở một công ty vốn nước ngoài cho thu nhập gấp mấy lương một kĩ sư bình thường. 

Anh trai Ly đã có gia đình riêng nên mọi sự ưu ái ba má Ly dành cho cô con gái rượu của họ. Sau khi tốt nghiệp đại học tài chính, Ly không theo cái nghề khô khan toàn những con số mà ba má em đầu tư vốn để em mở một cửa hàng thời trang cao cấp ngay trên con phố chính. 

Tiền không phải là vấn đề quan tâm của Ly, hàng ngày rỗi rãi em thường xuyên cùng bạn đi café, đi shopping giải trí và tôi được quen Ly cũng nhờ tối nào cũng ngồi đồng ở quán café gần cửa hàng thời trang của em.

Với vóc dáng, khuôn mặt điển trai, tính tình hài hước, lởi xởi dễ gần tôi đã chiếm được tình cảm của Ly ngay lần đầu gặp gỡ. Sau 2 năm đi lại tôi đã được Ly đồng ý đưa em về cho gia đình tôi coi mắt. Đám cưới viên mãn của chúng tôi được tổ chức long trọng ở cả quê tôi lẫn thành phố nơi gia đình Ly đang sinh sống.

Một ngôi nhà 2 tầng xây theo kiểu biệt thự là quà cưới của ba má Ly dành cho đôi vợ chồng mới ra riêng. Nói chung người quê thì bảo tôi cưới Ly như chuột sa chĩnh gạo, còn người ở phố bảo Ly có tôi làm chồng thật đáng tấm chồng công ăn việc làm đàng hoàng…

Ly ngoan ngoãn lo trọn phận sự của một người vợ được vài ba tháng thì chắc em cuồng chân. Tiếng nhạc du dương ở quán café, những điệu nhảy sôi động ở vũ trường không để em yên. Cửa hàng thời trang đã có nhân viên lo, cơm nước cho chồng đã có vú già giúp việc vậy là Ly lại bay nhảy, lại vắng nhà như những em còn gái rỗi.

Làm vợ tôi được gần nửa năm thì Ly thông báo em có bầu, tôi không thể giấu được cho riêng mình niềm vui, niềm hạnh phúc bất ngờ đó nên gọi điện ngay về cho ông bà nội, ngoại và ba má biết.

Ở thành phố ba má Ly cũng không để em phải thiếu thứ gì còn má tôi cứ tuần một lại xe đò tay xách nách mang nào thịt, nào cá, nào trứng, nào rau do bà nội và má làm ra hoặc mua lại của bà con làng xóm đảm bảo sạch để Ly bồi dưỡng sức khỏe.

Đủ ngày đủ tháng, Ly sinh cho dòng họ nhà tôi một cậu quý tử có nước da trắng, mái tóc xoăn bồng bềnh và đôi mắt đen nhánh mà dù đang mê mẩn trong cơn hạnh phúc tôi cũng thấy choáng váng vì cậu bé chẳng có một nét nào của tôi hoặc chí ít là giống một người nào đó trong họ của tôi cả.

Càng lớn bé càng vỡ nét, càng khác biệt tôi, ông bà nội chỉ lên có 1 lần rồi thôi với lí do sức khỏe. Còn ba má tôi thỉnh thoảng ghé cho phải phép nhưng hiếm khi thấy ba má ẵm bồng cháu.

Không chịu nổi cảnh tượng trớ trêu đó, tôi thẳng thắn hỏi Ly thì thay vì lúng túng, sợ hãi hay hối hận, em trơ trẽn bảo “con ai không quan trọng, tôi đẻ ra thì nó là con tôi, còn anh muốn làm chồng tôi để hưởng gia tài của nhà này thì anh nên im lặng chấp nhận thằng bé, còn không anh cứ ra khỏi nhà tôi tay trắng như khi anh bước vào đây, tùy anh chọn!”.

Tôi thật lòng yêu em mà sao em nỡ tàn nhẫn với tôi như vậy…

Bố chồng ngoại tình vẫn lớn tiếng mắng mỏ

Bố chồng ngoại tình vẫn lớn tiếng mắng mỏ

Tôi lấy chồng đến nay ngót 10 năm, vợ chồng tôi sống chung cùng bố mẹ ở căn nhà 4 tầng mặt phố. Bạn bè ai cũng bảo tôi tốt số, lấy chồng có của ăn của để, không phải vật vã tích cóp mua nhà như chúng nó.

" alt="Chuyện ngoại tình: 'Quý tử' ra đời bóc mẽ chuyện vợ cặp bồ" width="90" height="59"/>

Chuyện ngoại tình: 'Quý tử' ra đời bóc mẽ chuyện vợ cặp bồ