Nhận định, soi kèo Deportivo Pereira vs Petrolera, 06h30 ngày 4/2: Ám ảnh xa nhà
(责任编辑:Kinh doanh)
下一篇:Nhận định, soi kèo Adhyaksa Farmel vs Bekasi City, 15h30 ngày 4/2: 3 điểm nhọc nhằn
- Có phải sau khi quan hệ, bạn gái sẽ bị cương ngực và đau tức hay không?
"Yêu" nhiều ngực sẽ chảy xệ?" alt="'Yêu' xong ngực sẽ cương lên" />
- Bên cạnh mức giảm tiền mặt 100 triệu cho Ford Explorer, các đại lý tặng kèm gói bảo hiểm vật chất để thu hút khách hàng. So với các đối thủ như Volkswagen Teramont, Toyota Land Cruiser Prado, mẫu SUV của Ford hiện bán với giá thấp nhất phân khúc.
Món thịt ba chỉ quay giòn bì Nguyên liệu:
- 1,4kg thịt ba chỉ
- 2 thìa rượu
- 2 thìa muối
- 1 thìa đường
- 1/2 thìa ngũ vị hương
- ¼ thìa hạt tiêu trắng
- 1,5 thìa dấm gạo
- ½ thìa muối hạt
Cách làm:
Rửa sạch miếng thịt, sau đó thấm nước cho khô.
Cho miếng thịt vào đĩa, phần bì hướng xuống dưới. Trộn muối, đường, ngũ vị hương và hạt tiêu. Cho hỗn hợp gia vị vừa trộn lên miếng thịt. Lật miếng thịt lên để phần bì hướng lên trên.
Để khay thịt trong tủ lạnh tầm 3 - 6 tiếng cho ngấm gia vị.
Nồi chiên không dầu để ở 200 độ C. Dùng tăm nhọn xăm thịt trên phần bì. Càng chọc nhiều lỗ càng tốt.
Đặt một tấm giấy bạc to lên khay nướng, cho miếng thịt vào, gấp các cạnh giấy bạc lại để tạo thành một cái hộp xung quanh thịt, đường viền cao 2,5cm.
Rưới dấm gạo lên trên bì. Rắc muối biển thô lên trên lớp bì, phủ muối thật dày.
Cho khay vào trong nồi chiên không dầu, nướng trong 1 tiếng. Sau đó, bạn gạt bỏ lớp muối thô trên miếng thịt, mở giấy bạc ra, đặt miếng thịt lên trên giá đỡ trong nồi chiên không dầu, phần bì hướng lên trên. Nướng tiếp thịt trong 10 phút.
Khi bì lợn đã phồng lên thì lấy miếng thịt ra khỏi nồi. Để thịt nguội bớt, tầm 10 phút, rồi thái miếng vừa ăn.
Vũ Văn Võ
" alt="Cách làm thịt ba chỉ quay giòn bì bằng nồi chiên không dầu vô cùng đơn giản" />- - Trong số các tác giả được đề nghịHội đồng cấp Nhà nước xét tặng Giải thưởng Nhà nước về văn học, nghệ thuật tronglĩnh vực Văn học chỉ có một nhà biên kịch phim là Nguyễn Thị Hồng Ngát.
GS.TS Nguyễn Lân Tuất nổi giận với Giải thưởng Nhà nước
"Hà Nội đêm trở gió", "Chị tôi" được xét giải thưởng Nhà nước
Bùi Công Duy: Giá trị thật không ở giải thưởng!
Ca sĩ Ái Vân đã đoạt giải thưởng quốc tế nào?
Nhiếp ảnh lép vế tại giải thưởng Nhà nước
Vì sao ít tác phẩm múa xét Giải thưởng Nhà nước?
Phim truyền hình thất sủng ở Giải thưởng Nhà nước
Ai xứng với giải thưởng nghệ thuật cao quý?
" alt="Duy nhất một biên kịch được xét giải thưởng Nhà nước" /> - Tôi sẽ lấy đi tất cả của anh: sự nghiệp, sức khỏe, gia đình, tình yêu, bồ bịch. Để đến khi anh ốm yếu hom hem không con nào thèm để ý, tôi sẽ đập đơn ly hôn vào cái mặt thớt trơ trẽn của anh.Rùng mình trước đòn trả thù của chồng khi vợ ngoại tình" alt="Âm mưu đầu độc chồng của một bà vợ khốn đốn vì ghen" />
Hình ảnh cắt từ clip của người dân quay cảnh ông Chánh đi bán trái cây. Ảnh cắt từ clip. “Hai ngày đó, nhiều người mua trái cây để cúng nên bán buôn đắt khách hơn. Ông đẩy xe đi bán từ 6 giờ đến 11 giờ trưa thì về”, bà Phước cho biết.
Do nhiều bệnh tật nên ông Chánh không thể đi bán thường xuyên. Mỗi lần đi bán, ông phải đem theo thuốc và đeo ống thông tiểu bên cạnh.
Trước khi bán trái cây, ông Chánh làm nghề thu mua ve chai. Cách đây hơn 6 năm, ông lên cơn nhồi máu cơ tim. Sau khi xuất viện, ông không đi làm được nữa và chuyển sang công việc bán trái cây dạo.
Xe trái cây của ông Chánh có đủ loại từ dưa hấu, mãng cầu, chuối… Có lúc, xe nặng hơn 100kg mà ông vẫn gồng mình đạp qua lại trên con đường Trần Xuân Soạn.
Có lần, vì quá mệt, ông ngất xỉu giữa đường. Thấy vậy, người dân bế ông vào nhà, lau mồ hôi, thoa dầu… rồi gọi điện cho người nhà ra rước. Về nhà, bà Phước khuyên ông đừng đi bán trái cây nữa. Thế nhưng, ông vẫn nhất quyết đi bán cho bằng được.
Ông Chánh thều thào: “Lâu lâu, tôi mới đi bán một lần, xe nặng lắm nhưng tôi vẫn cố đạp. Tôi chỉ nặng có 40kg mà xe tới hơn 100kg”.
Nói đoạn, ông lại ngả lưng nằm xuống giường, lấy hơi thở hổn hển. Dạo gần đây, ông không nuốt nổi cơm, chỉ uống nước, ăn cháo, bún… tạm qua ngày.
Xoay xở đủ cách để không mang nợ
Vừa xoay cái quạt điện về phía giường của chồng, bà Phước vừa chia sẻ: “Nói cho đúng thì một tháng chỉ bán hai ngày nhưng lãi cũng khoảng 2-3 triệu đồng”.
“Bấy nhiêu cũng đủ cho chúng tôi đóng tiền trọ và mua thuốc cho ông ấy uống. Ông bán có lời là do được bà con thương tình, mua mà không trả giá. Có người còn cho thêm”, bà Phước nói thêm.
Tuy vậy, khi nhẩm tính, bà Phước vẫn nhận thấy mỗi tháng phải đóng 3,2 triệu đồng tiền trọ, 1 triệu đồng tiền khám bệnh, tiền thuốc, tiền ăn uống… Bấy nhiêu khoản phải lo, khiến vợ chồng già mất ăn mất ngủ.
Tiệm tạp hóa nho nhỏ của bà Phước cũng chỉ đủ tiền chợ. Gần đây, giá cả leo thang, tiền đi chợ bà cũng phải dè xẻn. Bà ưu tiên mua bún, bánh canh cho ông ăn, còn bà rau cháo gì cũng được.
Bà Phước nói: “Chăm ông cũng cực nhưng phải ráng, vợ chồng mà. Hồi còn khỏe, ông đối xử với tôi đâu có bạc, cũng nhẹ nhàng, quan tâm”.
20 năm rời quê lên TP.HCM kiếm sống, vợ chồng ông Chánh không dám mơ ước điều gì. Cả hai chỉ mong không phải nợ nần.
Ở quê không còn nhà cửa thế nên ông bà không nghĩ đến việc trở về. Lúc mới lên TP.HCM, nhà trọ cũ bị ngập nước, quần áo, giấy tờ của ông bà cứ theo đó mà trôi đi.
Không có giấy tờ tùy thân, ông bà không mua được bảo hiểm y tế. Mỗi lần khám bệnh, ông không dám mua thuốc ở bệnh viện mà chỉ dám ra tiệm thuốc mua một ít, uống cầm chừng.
“Ở bệnh viện, người ta bán theo toa một tháng, chúng tôi đâu có đủ tiền để mua. Chúng tôi đành ra ngoài mua khoảng một tuần thuốc thôi”, bà Phước nghẹn lời.
Ông bà không có con cái, chỉ có một người con nuôi khờ khạo. Dù nghèo khổ, ông bà vẫn cố gắng đùm bọc cho cậu con nuôi từ tấm bé.
Hơn 40 tuổi, con nuôi của ông bà chỉ biết nhặt ve chai kiếm sống. “Kiếm được bao nhiêu đâu, cũng chỉ đủ cho nó ăn uống qua ngày”, bà Phước thở dài.
Hàng xóm thấy ông bà khó khăn cũng quan tâm, lo lắng nhưng biết bao nhiêu cho đủ. Ở cái tuổi gần đất xa trời mà phải chạy ăn từng bữa, lại không có ai nương tựa, ông bà Chánh thường mủi lòng, khóc thương cho phận bạc.
Bà Phước thủ thỉ: “Số phần mình trời định như vậy, có buồn cũng không thay đổi được. Ước thì nhiều cái để ước lắm nhưng biết bao giờ mới được…”.
Thấy hoàn cảnh khó khăn của vợ chồng ông Chánh, một số người dân đến thăm hỏi, tặng quà và tiền mặt. Năm 2021, chị Nguyễn Đỗ Trúc Phương kêu gọi trên mạng xã hội được 100 triệu đồng. Số tiền này chị Phương mua tặng ông bà chiếc ti vi và trao tiền mặt để ông bà trả được viện phí lúc ông nhập viện, tái khám và sống qua những ngày giãn cách xã hội. Mới đây, chị Phương tiếp tục quyên góp giúp ông bà thêm 50 triệu đồng nữa. Ông bà rất mừng khi nhận được sự quan tâm từ cộng đồng.
Vịnh Nhi
" alt="Lý do cụ ông 83 tuổi dù nói không ra hơi cũng phải đạp xe bán trái cây" />
- ·Nhận định, soi kèo Atletico San Luis vs Pumas UNAM, 08h00 ngày 3/2: Nối dài mạch thắng
- ·Xuất tinh thường xuyên làm tăng khả năng sinh sản
- ·Hồng Kim Bảo trở lại màn ảnh
- ·Toyota Việt Nam dừng bán Hilux vì sợ chất lượng diesel
- ·Nhận định, soi kèo Sreenidi Deccan vs Aizawl, 20h30 ngày 3/2: Cửa trên ‘tạch’
- ·Ngoại tình: Nhận kết đắng vì có con trai bằng mọi giá để giữ chồng
- ·Con dâu muốn mẹ chồng ra khỏi nhà
- ·TP.HCM chuẩn bị đón “Bão rock”
- ·Nhận định, soi kèo Al Minaa vs Newroz, 21h00 ngày 4/2: Tin vào chủ nhà
- ·Tấn công mạng nhắm vào website chính phủ Pháp
- - Tiệc rượu tất niên theo tôi không hề có lỗi, lỗi ở chính chúng ta khi tham gia tiệc đã uống quá chén vẫn liều lĩnh lái xe, để rồi gây tai nạn.