Giải trí

Truyện Vòng Bảy Người

字号+ 作者:NEWS 来源:Công nghệ 2025-03-26 05:42:27 我要评论(0)

Khúc ngoặc đường Văn Tinh có một tòa kiến trúc cao tầng nhỏ khoảng 50 niên đại,ệnVòngBảyNgườtỷ số bótỷ số bóng đá anhtỷ số bóng đá anh、、

Khúc ngoặc đường Văn Tinh có một tòa kiến trúc cao tầng nhỏ khoảng 50 niên đại,ệnVòngBảyNgườtỷ số bóng đá anh là thư viện lâu đời nhất trong thành phố này, kích thước không lớn. Kết cấu bên trong thư viện vẫn hoàn toàn mang phong cách của thập niên 50, mặt tường ngoài tòa nhà bò đầy dây thường xuân xanh biếc. Loài thực vật này có thể hấp thụ lượng lớn ánh nắng và nhiệt lượng, do đó đi trong hành lang của cao ốc không cảm thấy được một tia nắng mỏng manh của mùa hè thiêu đốt, ngược lại bởi vì tầng tầng loang lổ này mà có vẻ có chút âm u mù mịt.

Yên tĩnh là bầu không khí duy nhất của nơi này. Do đó lượng người dù cao tới đâu, một năm bốn mùa cũng đều im ắng như vậy, nguyên tắc cơ bản nhất của thư viện đó là điểm yêu cầu ấy, nhưng không mảy may tiếng động nào lại có một tầng ý nghĩa khác, chính là sự cân bằng hết sức yếu ớt. Bởi vì bạn không cách nào biết được giây tiếp theo sẽ có cái gì phá tan sự cân bằng an tĩnh này, cho dù đó là một cây kim rơi xuống mặt đất, cũng sẽ khiến linh hồn bạn bị rung động.

Chu Quyết thu dọn xong giấy báo ngẩng đầu nhìn đồng hồ treo tường kiểu cũ kia, vỗ bả vai lão Triệu đang ngồi ăn điểm tâm nói: "Chú Triệu, con đi trước chỉnh lý lại giá sách một chút."

Lão Triệu xem như là tam đương gia của nơi này, đại đương gia chính là viện trưởng, nhị đương gia xem như Cố Lão, còn lão Triệu bị đẩy vào vị trí thứ ba còn lại. Bất quá qua một năm nay, Chu Quyết cũng biết ông già này nếu so với hai người trước còn láu cá hơn, cùng cậu lộn xộn còn giả bộ thành thật, bằng không thì cá chạch gặp gỡ tảng băng (Bánh Tiêu: cả hai đều trơn ^^~), còn chưa chắc là đầu ai gian giảo hơn ai đâu. Lão Triệu không nhanh không chậm nhấp một ngụm trà, vui a híp mắt nói: "Được đó, vậy làm phiền cậu rồi. Đúng rồi, lần này cuối cùng đã đến một lượng lớn sách mới, tôi phỏng chừng viện trưởng nhất định là muốn đem đám sách cổ này đá bay rồi. Đến lúc lại xuất hiện một đống việc bận."

Ánh mắt Chu Quyết xẹt qua một tia thần sắc tính lầm, nhưng giây tiếp theo liền đổi mặt hé ra nụ cười, bởi vì giữa trưa cậu còn có việc, vốn muốn thay ca sẽ dành thời gian chuồn đi, đáng tiếc hiện tại không có cơ hội rồi. Cậu thở dài một hơi ngẫm nghĩ: "Xem ra phải trì hoãn rồi. Lão già này thật con mẹ nó giảo hoạt."

Hiện tại thư viện còn chưa chính thức mở cửa kinh doanh, vì tiết kiệm điện, viện trưởng yêu cầu bọn họ chỉ mở một dãy đèn giữa, cho nên buổi sáng công việc tra tiêu đề sách là phiền nhất. Buổi này vốn là lão Triệu tra.

Chu Quyết giảo hoạt quay đầu lại nhìn thoáng qua, xác định không ai theo dõi cậu, cậu lúc này mới len lén mang tai nghe lên, túi xách cậu còn có một gói thuốc lá, cậu chuẩn bị trốn đến mặt sau cửa sổ len lén rút ra một điếu. Chu Quyết nghĩ đến điểm ấy tâm lý hơi chút sảng khoái, ngâm nga khúc nhạc nhỏ, cầm đèn pin ở giữa một loạt dãy giá sách qua lại dạo chơi, cậu biết tuyệt không xảy ra sai lầm quá lớn, chỉ cần chú ý loại giá sách đặc biệt lỏng lẻo này là được, công việc này không khó, khó là khó ở chỗ bạn cứ phải nhìn chằm chằm như vậy mỗi ngày.

Đi chưa được bao lâu cậu đã tới dãy khu lưu trữ sách tận cùng bên trong, dựa theo thứ tự đó là một loạt giá sách lâu đời nhất, lúc đầu ý viện trưởng muốn vứt hết sách cũ, nhưng chẳng biết tại sao cuối cùng vẫn giữ lại. Cậu cũng từng lén hỏi Cố Lão, thần sắc Cố Lão có chút băn khoăn, chỉ nói cấp trên không cho phép vứt. Tóm lại làm nửa ngày cậu cũng không biết tại sao giá sách cũ nọ cứ đặt ở nơi này. Nhưng xem ra hôm nay phải đem đám đồ cổ này đá xuống rồi. Cậu đều có thể trong lúc mơ hồ cảm giác được sự bi ai của đám sách này, đương nhiên trong lòng Chu Quyết cũng biết đây đơn thuần chỉ là cảm giác vô nghĩa.

Đến nơi này, ngọn đèn nơi thông đạo đã mất tác dụng, giá sách chính là loại màu nâu tối này, cho nên nhìn qua nhìn lại ngoại trừ một tí hình dáng mơ hồ ra chính là một mảnh đen ngòm, mà phía bắc giá sách này chính là kho hàng chỉ vào ngày phơi sách mới có thể mở ra. Cậu cơ hồ chưa bao giờ sắp xếp nhãn sách của nơi này, dù sao cũng không ai tới góc xó xỉnh ánh mặt trời căn bản không chiếu tới này. Nhưng hôm nay cậu tới sớm, nếu bây giờ cậu trở về, cậu nghĩ rằng lão Triệu còn chưa bắt đầu xếp báo đâu, đến lúc đó cậu vẫn phải đến làm công việc cậu vốn nên làm đây.

Cậu lấy MP3 ra, điều chỉnh âm lượng lớn gấp đôi. Chuyển tay cầm đèn pin, đi thẳng vào khu lưu trữ sách cũ. Chu Quyết không thường xuyên tới đây, bởi vì mùi vị của nơi này vẫn khiến cậu không cách nào quen được. Phả vào mặt chính là một cỗ mùi mục nát nói không nên lời, cỗ mùi vị này không phải thối, mà là một loại mùi tanh. Giống như mùi của sợi bông cũ. Cậu hướng không khí phất phất tay. Nhưng cỗ mùi nọ căn bản vẫn không tiêu tán, cậu bịt mũi đi vào, trong lòng nghĩ chỉ cần đi một vòng sau đó dựa vào giá sách bên ngoài cho qua thời gian, đến lúc đó có thể trở về. Nghĩ tới đây cậu lại bước nhanh hơn, cũng không thèm nhìn đến sách trên giá.

Lúc này cậu chợt cảm giác có một người từ trong kho hàng vọt ra, tốc độ cực nhanh. Song Chu Quyết ngờ ngợ cảm thấy được đó là một nữ nhân, bởi vì tóc của cô ta rất dài, lúc chợt lóe qua đó, cậu chỉ nhìn thấy tóc bóng người đó như khăn lụa màu đen phấp phới sau người. Trong thư viện cũng có nữ nhân viên công tác, nhưng không có ai tóc dài như vậy. Chu Quyết ở phía sau hô một câu, nhưng căn bản không có người để ý tới. Nháy mắt liền biến mất giữa giá sách.

Chu Quyết không thể gọi nữ nhân kia lại, không đợi cậu hồi thần, thình lình cậu lại nghe phía sau cậu truyền ra tiếng vang sàn sạt, giống như có người lật sách cực nhanh. Cậu mạnh xoay thân người, phát hiện giữa khoa hàng đóng chặt, nhỏ hẹp nọ chẳng biết từ khi nào đã bị người mở ra, Chu Quyết cảm thấy không đúng, cậu nghĩ có thể là có ai đến trộm đồ. Vì vậy cậu nhanh chóng bước đến, cả thư viện trống rỗng chỉ có tiếng bước chân dồn dập và tiếng hít thở của cậu. Xung quanh cửa kho hàng dựng đứng giá sách u ám, Chu Quyết cũng không thèm nhìn tới trực tiếp xuyên qua, đang lúc hốt nhiên cậu cảm thấy chân bị vật gì đó bắt được, bởi vì đi quá nhanh trực tiếp vọt tới trước, xuất phát từ bản năng, Chu Quyết lập tức lấy tay đỡ giá sách bên cạnh. Dùng một chút lực từ trong giá sách rút ra một quyển sách, rồi người cùng sách té lăn quay trên mặt đất.

Khi cậu còn chưa kịp từ trong đau đớn phục hồi lại tinh thần, liền cảm thấy vài quyển sách lốp bốp rơi thẳng trên người cậu, cậu vội vàng dùng tay bảo vệ đầu mình. Tai nghe của cậu cũng bị kéo xuống, trong tai nghe truyền đến tiếng nhạc rất nhỏ, như tiếng kêu của loài sâu bọ nào đó, cậu vừa mới đứng lên, lại nghe được từ cửa truyền đến thanh âm của Cố Lão hỏi cậu xảy ra chuyện gì. Cậu bối rối gạt sách trên người ra quay về phía cửa hô: "Không có gì, có chút sách rớt xuống con cất kỹ rồi ra ngay."

Cố Lão ừm một tiếng, sau đó liền không còn âm thanh gì truyền đến. Chu Quyết cậu thật nhanh nhặt sách trên mặt đất lên, cũng không nhìn loại nào trực tiếp nhét loạn trở về trên giá, khi cậu cầm quyển sách kia trong tay muốn nhét vào, cậu phát hiện quyển sách này làm thế nào cũng nhét không vào nữa, hoàn toàn không còn chỗ trống cho nó, hình như đây là một quyển sách dư ra. Cậu dùng lực đem sách nhồi lại gần, thật vất vả gạt được một khe hở, nhưng căn bản không đủ để nhét quyển sách này vào. sau đó lại nghe thanh âm của Cố Lão ở cửa hô: "Xong chưa? Tiểu Chu mau ra đây giúp a!"

Chu Quyết nhìn thoáng qua quyển sách, đây là một quyển sách bìa ngoài màu vàng đất, da phi thường cũ, đã có chút mốc meo. Nhưng chất lượng không tồi, vẫn bền chắc như cũ, cũng không có bong tróc. Cậu bất đắc dĩ đem sách đặt trong một góc. Rồi nhìn thoáng qua đế của giá sách, phát hiện không có gì để vướng chân cậu. Tiếng thúc giục của Cố Lão lại truyền đến, hơn nữa mang theo vài phần không kiên nhẫn.

Chu Quyết vội vàng đi tới, phát hiện tất cả mọi người đang chờ cậu. Cậu ngại ngùng cười nói mình không cẩn thận ngã sấp.

Viện trưởng nhìn thấy Chu Quyết một thân tro bụi, giúp cậu phủi phủi bụi trên vai. Sau đó nói: "Chúng ta nhập một nhóm sách mới, Tiểu Chu và lão Triệu hai người giúp đỡ Cố Lão những sách cũ trong viện này lấy ra, sau đó đem sách mới đặt vào."

1.本站遵循行业规范,任何转载的稿件都会明确标注作者和来源;2.本站的原创文章,请转载时务必注明文章作者和来源,不尊重原创的行为我们将追究责任;3.作者投稿可能会经我们编辑修改或补充。

相关文章
网友点评
精彩导读
 – Chọn thể hiện "Queen of the  night" – một trong những vở Opera nổi tiếng thế giới vì độ phức tạp, cậu bé Trần Phi Hùng 12 tuổi khiến ba đội HLV kinh ngạc khi sở hữu chất giọng “khủng” dù còn khá nhỏ tuổi.

HLV Giọng hát Việt nhí “chặn” nhau không kiêng nể vì cậu bé 11 tuổi

Lộ diện 6 huấn luyện viên Giọng hát Việt nhí 2018

Tiết mục dự thi của Phi Hùng:

{keywords}
Để lại ấn tượng mạnh mẽ nhất trong tập 4 Giọng hát Việt nhí là tiết mục cuối cùng của thí sinh Trần Phi Hùng, 12 tuổi đến từ Đắc Lắk với ca khúc "Queen of the  night". Lựa chọn thể hiện nhạc phẩm nổi tiếng trên thế giới gắn liền với những giọng ca Opera nổi tiếng, Phi Hùng thể hiện khả năng làm chủ trong giọng hát cùng phong cách trình diễn tự tin, cuốn hút mặc dù chưa học qua bất cứ trường lớp nào về thanh nhạc.

 

{keywords}
Các HLV cùng nhau "ùa" lên sân khấu để mong lấy lòng được cậu bé. HLV Khắc Hưng cho biết năm ngoái anh đã dựng ca khúc này cho học trò của chị Thu Minh và anh rất hiểu về dòng nhạc này. HLV Hồ Hoài Anh chia sẻ đây là nhạc học thuật và anh là giáo viên dạy nhạc 15 năm nay.Trong giây phút quan trọng, các HLV còn đồng loạt ngồi xuống sân khấu để chờ kết quả của Phi Hùng trong sự hồi hợp và lo sợ. Và kết quả, cậu bé 12 tuổi sở hữu giọng hát "Phi giới tính" đã về với đội của Lưu Hương Giang - Hồ Hoài Anh.

 

{keywords}
Sở hữu chất giọng trầm ấm, ngọt ngào, cậu bé Nguyễn Minh Nhật , 14 tuổi thể hiện ca khúc "Đêm mưa nhớ mẹ" mang đến không gian đầy cảm xúc về mẹ. 6 HLV phải liên tục thốt lên "hay quá" và cùng nhau bấm nút chọn để tranh giành. Riêng HLV Soobin Hoàng Sơn đã bật khóc trên ghế nóng vì cảm xúc trong bài hát mà cậu bé mang đến.

 

{keywords}
Kết thúc phần trình diễn, HLV Hồ Hoài Anh phải thốt lên "em không phải là thí sinh nữa rồi, em đã là một ngôi sao, và sớm thôi em sẽ trở thành đồng nghiệp với anh". Soobin Hoàng Sơn đã có những giây phút trải lòng về quá khứ và cho biết anh trước đây đã từng nghĩ mình là gánh nặng của mẹ. Nam HLV chia sẻ những gì Minh Nhật hát ngày hôm nay đã khiến tim của anh nhói lên và chỉ biết rơi nước mắt.

 

{keywords}
HLV Vũ Cát Tường còn bất ngờ khi đây là cậu bé đã từng dừng chân sớm ở vòng Giấu mặt năm ngoái. Cả trường quay và HLV còn rớt nước mắt trước câu chuyện về hoàn cảnh của Minh Nhật khi mẹ đang bị bệnh và phải từ Bình Định vào TP.HCM để chữa trị. Trước nghị lực của cậu bé, HLV Hồ Hoài Anh định hướng cho cậu bé phải học thêm về nhạc để đi con đường xa. HLV Khắc Hưng cho rằng Minh Nhật cần nhất là những tiết mục phối khí hay nhất tại chương trình. Sau cùng, cậu bé đã về đội của Vũ Cát Tường - Soobin Hoàng Sơn.

 

{keywords}
Mở màn đêm thi là cô bé Trần Đặng Phương Vy 11 tuổi đến từ TP.HCM với ca khúc "Girl like you". Vì để tranh giành thí sinh tốt về đội của mình, cả hai HLV Bảo Anh và Vũ Cát Tường đã nổ ra một số tranh cãi về quan điểm định hướng thí sinh. Phương Vy đã chọn về đội Bảo Anh - Khắc Hưng sau một lúc đắn đo trước khi đưa ra quyết định.

 

{keywords}
Thí sinh Huỳnh Tấn Đạt, 12 tuổi thể hiện liên khúc "Dòng máu lạc hồng - Thư pháp". Hai ca khúc nổi tiếng đã được khoác lên mình một chiếc áo mới bằng chất giọng nội lực và cảm xúc của Tấn Đạt cùng bản phối mới lạ trong giai điệu. 6 HLV đã bấm nút chọn để tranh giành cậu bé. Đặc biệt hơn, cuộc chiến càng hấp dẫn và kịch tính hơn khi đội "Sơn - Tường" đã quyết định bấm chặn "Anh - Hưng". Kết quả, Tấn Đạt đã chọn về đội "Sơn - Tường" trước sự phấn khích của hai ca sĩ.

Tuấn Chiêu

Cậu bé 12 tuổi khiến 6 HLV The Voice Kids ‘chặt chém’ nhau

Cậu bé 12 tuổi khiến 6 HLV The Voice Kids ‘chặt chém’ nhau

Cậu bé 12 tuổi Phạm Lê Quốc Hưng đến từ Gia Lai đã khiến 6 HLV The Voice Kids “chặt chém” nhau không thương tiếc để mời cậu về đội của mình. 

" alt="Giọng hát Việt nhí tập 4: Cậu bé 12 tuổi hát Opera khiến HLV Giọng hát Việt nhí ‘đứng hình’" width="90" height="59"/>

Giọng hát Việt nhí tập 4: Cậu bé 12 tuổi hát Opera khiến HLV Giọng hát Việt nhí ‘đứng hình’