Thời sự

Tuyển thủ nổi tiếng DOTA 2 nghe nhạc Sơn Tùng MTP khi đang stream

字号+ 作者:NEWS 来源:Bóng đá 2025-01-16 18:06:36 我要评论(0)

Mới đây,ểnthủnổitiếngDOTAnghenhạcSơnTùngMTPkhiđlich vạn niên 2024 game thủDOTA 2nổi tiếng người Đức lich vạn niên 2024lich vạn niên 2024、、

Mới đây,ểnthủnổitiếngDOTAnghenhạcSơnTùngMTPkhiđlich vạn niên 2024 game thủ DOTA 2 nổi tiếng người Đức Dominik "Black^" Reitmeier đã bất ngờ mở 2 bản hit đình đám của ca sĩ Sơn Tùng là Cơn Mưa Ngang Qua và Nắng Ấm Xa Dần trên kênh stream của mình.

Điều đáng chú ý hơn rằng không chỉ bật làm nhạc nền khi stream, Black còn giới thiệu luôn tên của 2 bài hát này, cũng như giới thiệu tên ca sĩ Sơn Tùng MTP một cách khá đầy đủ. Ngoài ra, anh cũng giới thiệu luôn rằng đây là 2 bài hát hay đến từ Việt Nam.

Chuyện thật tưởng như đùa, khi 2 bài hát của ca sĩ Sơn Tùng MTP lại được một game thủ người Đức biết đến và yêu thích. Ngay lập tức, nhiều fan hâm mộ DOTA 2 Việt Nam đã bày tỏ thái ngạc nhiên về điều này. Mặc dù vẫn biết rằng Sơn Tùng MTP hiện đang là ca sĩ nổi tiếng nhất nhì Việt Nam, nhưng âm nhạc của anh lại phổ biến sang cả nước ngoài.

 

Theo Trí Thức Trẻ

1.本站遵循行业规范,任何转载的稿件都会明确标注作者和来源;2.本站的原创文章,请转载时务必注明文章作者和来源,不尊重原创的行为我们将追究责任;3.作者投稿可能会经我们编辑修改或补充。

网友点评
精彩导读
Bà Chín trôi mất trong đại hồng thủy, không tìm thấy xác. Ngoại tôi thương nên nhớ hoài. Bà Chín chưa được hưởng niềm vui làm vợ, làm mẹ dù đã được hỏi cưới trước đó mấy tháng.

Quê tôi hầu như nhà nào cũng có người trong gia đình hoặc họ hàng xa thiệt thân vì bão lụt. Ký ức về thiên tai là một phần không thể tháo bỏ trong đời tôi, không chỉ vì nhà mình từng có người mất, mà chính bản thân cũng từng suýt chết trên chiếc bè mùa lụt. Gió và nước bốn bề, chiếc bè tròng trành chở má con tôi trong trận lụt năm 1999 úp ngược khi bão thổi mạnh. Má tôi ngoi lên được, rồi má kéo tôi lên khi tôi đã uống no nước. Từ đó tôi sợ nước, ám ảnh với tin bão gần bão xa.

Người quê đã quen, năm nào đến mùa cũng dọn nhà, chèn ngói, chằng mái tôn để đón báo chờ lụt. Kỹ càng, phòng xa đến mấy cũng không thắng nổi thiên nhiên. Có những năm mái vẫn tốc, tường vẫn sập, chỉ chừa lại con người co ro, run rẩy giữa đống tan hoang, đổ nát.

Hai năm 1998, 1999 đều lụt to. Nhà tôi mái tranh, vách phên, bão về, cầm chắc sập, nhưng ngoại và má vẫn "bình tĩnh sống" vì đã nhắm nhà cậu Sáu ở phía trên - đã có tường gạch, lát xi-măng. Gió mạnh lên là sơ tán tới nhà cậu. Người làng bao năm nay đều thế, thiên tai tới là nhà nọ mở cửa đón nhà kia, nhà trên cao đỡ đần nhà dưới thấp.

Lớn lên tôi xa quê, vào miền Nam sinh sống - nơi này ít bão lụt hơn, những ký ức tưởng như đã xa bỗng hiện về ám ảnh trước những cảnh tượng đang diễn ra ở miền Bắc. Kinh hoàng nhất là vụ sạt núi, vùi lấp gần như cả một ngôi làng ở Lào Cai. Tôi nhìn hình ảnh chụp từ trên cao, cả một khoảng núi mênh mông như bị cứa làm đôi, há miệng nuốt hàng chục hộ dân với cả trăm con người, vào lòng đất. Không kịp chạy.

Lụt quê tôi nước dâng dần lên cao, vẫn còn thời gian đối phó, nhà nọ kịp dìu nhà kia. Còn sạt lở, lũ quét ở miền núi phía Bắc đường đột và khốc hại. Vợ chồng, cha con nằm cạnh nhau, tuột tay cũng người còn người mất.

Còn lại gì sau cơn thịnh nộ của thiên nhiên?

Có người đàn ông chỉ còn lại một mình, mất cả mẹ, vợ và những đứa con. Có gia đình không còn ai cả. Có những người vô vọng trông chờ thi thể người thân - những phận người đắp lá chuối được khênh ra từ trên cáng.

Nước mắt đã cạn khô, lòng người héo quắt. Nhưng người còn vẫn phải đứng lên mà sống. Không gì bù đắp nổi nỗi đau mất người thân, nhưng sự chung tay trợ giúp của cộng đồng - từ bữa ăn no lòng, cái áo ấm thân những ngày trước mắt, cho tới vật lực để dựng lại cái nhà, sắm lại cái bếp về sau - sẽ phần nào an ủi, giúp cho cuộc sống bớt phần vất vả đi.

Tôi chưa từng nghi ngờ về tinh thần đùm bọc, san sẻ của người Việt. Sau những trận lụt, cả xã, thôn chung tay khắc phục bằng cách dọn phụ những gia đình bị nước ngập hay tốc mái, cây gãy đổ. Tiếp đến là cả làng cả xã được sự hỗ trợ từ thiện từ những chuyến xe ắp đầy tình người trên khắp đất nước.

Tôi nhớ nhà tôi những năm đó thường nhận về gạo, mì, cả đồ cũ, trong đó tôi thích nhất là chiếc chăn dày thay thế cái mền của nhà mình đã rách lỗ chỗ.

Trong những ngày này, trên các cung đường, hàng chục chuyến xe chở nhu yếu phẩm đang từ miền Nam, miền Trung tiến ra Bắc. Trên mạng xã hội, không biết bao nhiêu hội nhóm từ thiện đang kêu gọi ủng hộ, trợ giúp đồng bào với nỗ lực "đặt tính mạng, an toàn, sức khỏe của người dân lên trên hết, trước hết", "không để ai bị đói, bị rét, bị khát, không có chỗ ở". Chỉ tính riêng trong ngày 10/9, sau lễ phát động ủng hộ đồng bào của Trung ương Mặt trận Tổ quốc, đã có hơn 400 tỷ đồng từ các cá nhân, cơ quan, đoàn thể... chung góp.

Nhưng tôi có chút băn khoăn về khả năng rối loạn của các đoàn từ thiện tự phát do thiếu kinh nghiệm và thiếu thông tin cụ thể.

Kinh nghiệm liên quan đến sự hiểu biết về thời điểm, tính chất của cứu nạn và cứu trợ; nhu cầu của đối tượng cần trợ giúp, khả năng thông thuộc địa bàn; kế hoạch, lịch trình và luồng đi của các tổ chức, đơn vị từ thiện... Tất cả sự thiếu thốn này phát sinh các vấn đề bất cập nhiều năm qua như: cứu trợ làm thay việc của cứu nạn (vốn yêu cầu phương tiện và nhân lực chuyên nghiệp), đồ cứu trợ không phù hợp, phải đổ bỏ, nơi thừa - chỗ thiếu cứu trợ...

Để tận dụng năng lượng của tình đồng bào, để nguồn lực xã hội được sử dụng hiệu quả hơn, tôi nghĩ rất cần vai trò điều phối bao quát của Nhà nước. Một trung tâm điều phối nhanh có thể cần được thiết lập. Đơn vị này không trực tiếp nhận hỗ trợ, không can thiệp vào quyết định của các đoàn từ thiện, nhưng sẽ đảm nhận các công việc logistics không kém phần quan trọng như:

Xây dựng "bản đồ cứu trợ", trong đó thể hiện và cập nhật thường xuyên phạm vi, những thiết bị, nhu yếu phẩm cần hỗ trợ của từng khu vực, làm cầu nối giữa cung và cầu trong từ thiện, giúp phân phối nguồn lực hiệu quả.

Cung cấp kiến thức, kinh nghiệm tổ chức và các khảo sát ban đầu về địa bàn, tình trạng của các khu vực thiệt hại, trở thành trung tâm tham khảo, hướng dẫn cho các đoàn từ thiện.

Cập nhật luồng đi - đến của các đoàn từ thiện khác nhau, nhằm phân phối đều hơn nguồn hàng cứu trợ.

Cuối cùng, lực lượng này có thể giúp xây dựng một "trạm thông tin" để các tổ chức từ thiện công bố, minh bạch các khoản thu chi.

Từng kêu gọi, tổ chức các hoạt động từ thiện, tôi nhận ra rằng, các đoàn cứu trợ thường không thiếu tiềm lực vật chất, họ thiếu thông tin và kinh nghiệm. Cùng lúc nhiều đoàn từ thiện gặp tình trạng đó sẽ có thể gây rối loạn trên quy mô lớn. Đoàn cứu trợ cũng cần được cứu trợ.

Tình người vẫn luôn là một biệt dược đặc trị nỗi đau và sự vô cảm. Và "còn da lông mọc, còn chồi nẩy cây" - nguồn lực xã hội phát huy hiệu quả sẽ khiến cho vết thương chóng lành, mầm xanh chóng sống dậy.

Lưu Đình Long

" alt="'Cứu trợ' đoàn cứu trợ" width="90" height="59"/>

'Cứu trợ' đoàn cứu trợ

{keywords}Những món quà mà cộng đồng mạng gửi tới người vợ
{keywords}
Chủ yếu là đồ dùng cho trẻ sơ sinh

Chia sẻ với tờ The New Paper, bà Dipa cho biết vợ của bệnh nhân này đã không được gặp chồng nhiều tháng nay. Lần cuối hai vợ chồng họ gặp nhau là khi anh này về thăm nhà ở Bangladesh hồi tháng 6/2019. Cô vợ cho biết anh chồng đã làm việc ở Singapore gần 10 năm nay.

Thậm chí, trước đó anh này còn gọi về cho vợ dặn dò chuyện phòng tránh dịch bệnh. Khi bị ốm, anh nghĩ rằng mình chỉ mắc cúm thông thường.

Theo chia sẻ của người vợ, anh đang là trụ cột kinh tế gia đình, không chỉ nuôi vợ con mà còn phải nuôi cả 4 cô em gái.

‘Tất cả chúng ta đều đang phải vượt qua cuộc khủng hoảng này. Nó đang tác động đến tất cả mọi người theo một cách nào đó. Nếu tôi có thể làm được gì để cho cô ấy một chút niềm an ủi vào lúc này thì tôi sẽ làm’ - bà Dipa nói.

{keywords}
Rất nhiều người Singapore sẵn lòng giúp đỡ cặp vợ chồng người Bangladesh

Chị Jasmine Puang, 42 tuổi - một người tặng đồ - cho biết: ‘Bản thân tôi là một người mẹ, tôi cũng cảm thấy rất buồn cho người vợ. Thật vui khi có sáng kiến này giúp cô ấy. Tôi muốn đóng góp phần của mình dù chỉ là một chút’.

Dịch vụ Bưu điện Singapore cũng đã liên hệ với bà Dipa để cho biết họ sẽ giảm giá chi phí chuyển phát nhanh đến Bangladesh.

Ông Robin Goh - đại diện cho Bưu điện Singapore chia sẻ: ‘Tất cả chúng tôi đều thương cảm cho hoàn cảnh của gia đình họ trong thời gian khó khăn này. Việc cung cấp các dịch vụ của Singapore cho bà mẹ là điều tối thiểu mà chúng tôi có thể làm. Chúng tôi mong rằng cô ấy sẽ có ca vượt cạn an toàn, còn chồng cô ấy sẽ phục hồi lại sức khoẻ’.

'Cứ đẻ xong rồi làm tiệc cưới, vội gì'

'Cứ đẻ xong rồi làm tiệc cưới, vội gì'

Nhà bà Tình mấy hôm nay rối như canh hẹ chỉ vì việc cưới xin của con trai. Chuyện sẽ chẳng có gì căng thẳng nếu như cô con dâu tương lai của bà không có bầu trước khi cưới.  

" alt="Chồng mắc Covid" width="90" height="59"/>

Chồng mắc Covid