Giải trí

Con người bắt đầu uống cà phê từ khi nào

字号+ 作者:NEWS 来源:Thời sự 2025-03-26 05:36:53 我要评论(0)

Các quán cà phê kiểu Ý là thứ mới mẻ ở London những năm 1950.Cuốn sách này nói về lịch sử canh tác cbóng đá kết quả anhbóng đá kết quả anh、、

Các quán cà phê kiểu Ý là thứ mới mẻ ở London những năm 1950.

Cuốn sách này nói về lịch sử canh tác cà phê ở những nước sản xuất cà phê trên toàn thế giới,ườibắtđầuuốngcàphêtừkhinàbóng đá kết quả anh nhưng xem xét nhu cầu ngày càng tăng đối với thức uống này cũng rất quan trọng. Cà phê thực sự là một thức uống toàn cầu, và người ta cũng thường được nghe tuyên bố rằng nó là thức uống phổ biến thứ hai trên thế giới sau nước lọc. Mặc dù không có chứng cứ nào ủng hộ luận điểm này, sự xuất hiện khắp mọi nơi ở dạng thức này hay dạng thức khác của cà phê khiến nó có vẻ hợp lý.

Khởi nguyên của việc uống cà phê khá là mờ mịt, với rất ít bằng chứng để khẳng định. Có một số bằng chứng cho thấy rằng từ xa xưa ở Ethiopia người ta ăn quả của cây cà phê, cuốn với mỡ động vật như một món ăn vặt tăng sự hưng phấn, tuy nhiên, chúng ta thiếu một mảnh ghép quan trọng: chúng ta không biết ai đã quyết định lấy hạt ra khỏi quả, rang nó, và nghiền nó thành bột, ngâm thứ bột ấy vào nước nóng và uống hỗn hợp đó. Đây là một bước nhảy vọt lạ lùng, và là một bí ẩn mà có lẽ không bao giờ tìm được lời giải đáp.

Có chứng cứ về việc người ta uống cà phê vào cuối thế kỷ 15, nhưng không đủ để khẳng định cho giai thoại rằng quán cà phê đầu tiên là Kiva Han, được mở năm 1475 ở Constantinople. Nếu nó đúng, thì cà phê hẳn là đã được trồng ở Yemen, và chúng ta biết rằng nó đã lan ra khắp khu vực.

Cà phê nhanh chóng trở nên gắn liền với các tư tưởng chính trị và tôn giáo, và các quán cà phê đã bị cấm ở Mecca năm 1511 và Cairo năm 1532. Trong cả hai trường hợp, nhu cầu của người sử dụng đã giành phần thắng, và các lệnh cấm nói trên đã sớm bị gỡ bỏ.

Cà phê vươn đến châu Âu và xa hơn nữa

Trước những năm 1600 thói quen uống cà phê chưa lan đến châu Âu và việc sử dụng cà phê chủ yếu là cho mục đích y tế chứ không phải để thưởng thức, trước khi có những quán cà phê ở châu lục này. Cà phê đã được giao dịch qua Venice vào đầu những năm 1600, nhưng không có quán cà phê nào được mở ở đó cho đến năm 1645.

viec uong ca phe anh 1

Quán cà phê đầu tiên được mở ở châu Âu vào khoảng giữa những năm 1600 và cà phê nhanh chóng thay thế bia và rượu vang trở thành thức uống lý tưởng cho bữa sáng. Ở Tân thế giới, sự phổ biến của cà phê tăng nhanh sau vụ việc Tiệc trà Boston năm 1773, khi uống cà phê trở thành một hành vi yêu nước.

Quán cà phê đầu tiên ở London được mở vào năm 1652 khởi đầu mối tình trăm năm giữa thức uống này và thành phố. Không nghi ngờ gì nữa, cà phê đã khơi nguồn cảm hứng cho văn hóa, nghệ thuật, thương mại, chính trị và để lại một tác động kéo dài lên chính thành phố này.

Ở Pháp, sức ảnh hưởng của trào lưu đã lan tỏa thói quen uống cà phê. Cà phê được tặng cho triều đình của vua Louis XIV và sự phổ biến ngày càng tăng của nó trong triều đình đã làm lan tỏa thói quen uống cà phê khắp Paris.

Vienna cũng là thành phố đã phát triển một nền văn hóa cà phê phong phú vào cuối thế kỷ 17. Câu chuyện quán cà phê đầu tiên ở Vienna, quán Blue Bottle, dùng hạt cà phê mà quân Ottoman bỏ lại khi bỏ chạy sau khi vây hãm Vienna thất bại vào năm 1683, nghe thú vị nhưng có lẽ không đúng; một số bằng chứng mới phát hiện gần đây cho thấy quán cà phê đầu tiên ở Vienna được mở vào năm 1865.

Một trong những khoảnh khắc then chốt trong quá trình lan tỏa của thói quen uống cà phê và nền văn hóa cà phê thực ra lại xoay xung quanh trà.

Vụ việc Tiệc trà Boston năm 1773, khi những người định cư khai hoang ở Mỹ chống lại sự áp bức của người Anh bằng cách tấn công các tàu buôn ở cảng Boston và ném các hòm trà qua mạn tàu, không chỉ là một hành động cự tuyệt quan trọng đối với đế quốc Anh, mà đồng thời còn đánh dấu khoảnh khắc cà phê trở thành thức uống yêu nước ở Mỹ. Một dân số phát triển nhanh đồng nghĩa với một thị trường phát triển nhanh, khiến Mỹ ngày càng có nhiều ảnh hưởng trong ngành công nghiệp cà phê trong những năm tiếp theo.

1.本站遵循行业规范,任何转载的稿件都会明确标注作者和来源;2.本站的原创文章,请转载时务必注明文章作者和来源,不尊重原创的行为我们将追究责任;3.作者投稿可能会经我们编辑修改或补充。

网友点评
精彩导读

"Toàn bộ theo đúng kế hoạch." Người đàn ông bên đầu dây bên kia trầmtĩnh nói: "Toàn bộ quá trình tối hôm qua Hạ Thần bị hai cô gái chơi đùađều đã được ghi lại, lát nữa tôi sẽ cho người đưa đến cho tiểu thư."

Nguyệt Ly cong môi cười: "Được."

"Hai cô gái kia đã được đưa đến một nơi an toàn."

"Tốt, tôi biết rồi."

Nguyệt Ly tắt điện thoại, giữa chân mày và trong tim đều là cảm giác vui sướng khi trả thù.

Hạ Thần lại bị hai cô gái kia luân phiên, lúc này liệu có tức giận đến mức muốn giết người hay không đây?

Chuyện lần này là do Nguyệt Ly lên kế hoạch tỉ mỉ, cô biết Hạ Thần vàbạn bè của anh ta thường xuyên đến một quán bar, quán bar này tuy đăngkí dưới tên của dì cả của cô nhưng thực chất lại là quán bar của ba cô.

Cô cố ý sai người chế tạo một cánh cửa thủy tinh có thể xoay được, chỉcần dùng lực đẩy một chút là có thể sang được căn phòng bên cạnh.

Cánh cửa này nhìn qua không khác gì những cánh cửa khác cho nên haingười kia mới có thể thuận lợi trốn thoát. Hai người đó giúp cô nhục nhã Hạ Thần, cô đương nhiên sẽ giúp cho hai người đó an toàn mà sống tiếp.

Đợi Liễu Dật trở về, cô phải chia sẽ với anh tin tức này để anh cũng vui lây mới được.

Phải rồi, ngày mai chính là ngày Tết Nguyên Đán, khắp nơi đều tràn ngập không khí vui mừng của ngày lễ. Hôm nay tâm tình của Nguyệt Ly rất tốtliền đi giúp dì Trương trang trí nhà cửa.

Giữa trưa, Liễu Dậttrở lại. Tuy rằng ngày nào cũng gặp nhưng chỉ xa nhau có mấy tiếng đồnghồ cô đã cảm thấy nhớ cậu rồi. Nếu không có dì Trương ở đây, cô thực sựmuốn lao vào lòng cậu.

Cùng nhau ăn bữa trưa ngọt ngào ấm áp, Nguyệt Ly về phòng mình chờ cậu.

"Nguyệt Ly..." Cậu từ trước đến giờ vẫn vậy, trước khi vào phòng của cô đều gõ cửa.

Nguyệt Ly cười đáp: "Vào đi."

Thấy cậu bưng một ly nước ấm đi vào, Nguyệt Ly liền hỏi: "Sao vậy? Anh phải uống thuốc sao?"

Liễu Dật cười lắc đầu, dịu dàng nói: "Vừa rồi em ăn cơm xong quên chưa xúc miệng.

"Liễu Dật, anh thật tốt!" Cậu luôn luôn cẩn thận, ôn nhu che chở cho cô.

Sau khi xúc miệng xong, Nguyệt Ly kể với Liễu Dật tin tức sáng nay nhận được.

Lúc này rốt cục Liễu Dật cũng biết vì sao từ lúc bước vào nhà đã thấy cô cười tít cả mắt.

Liễu Dật cũng kể với Nguyệt Ly một chút chuyện thú vị trong trường học, hai người cười đùa, vô cùng vui vẻ.

Lúc buổi chiều, trời có mưa phùn lất phất, mưa không lớn nhưng gió lạilạnh thấu xương. Cái lạnh của phía nam không giống với cái lạnh hanh khô của phía bắc.

Vì thời tiết cho nên Liễu Dật từ bỏ ý định buổi tối đi chơi với Nguyệt Ly.

Buổi tối, ba mẹ khó có được một ngày về sớm, người một nhà vui vẻ hòa thuận ăn một nồi lẩu ấm áp.

Bọn họ một nhà bốn người ấm áp nhưng Cố Phương Phương lại cô đơn một mình.

Ba mẹ mất sớm, về sau đều phải một mình đối mặt với mọi chuyện. Vốntưởng rằng Hạ Thần sẽ là hy vọng tương lai của cô nhưng mà cuối cùng lại chỉ là một giấc mộng.

Hành động của anh khiến cho cả tâm hồnvà thể xác cô đều bị tổn thương nặng nề, cô và anh cuối cùng vẫn khôngthể quay về như xưa, những ngọt ngào lúc trước giờ chỉ còn là hồi ức.

Cho dù trong lòng yêu anh nhưng mà phần tình cảm này vì hành động cầmthú đêm đó của anh mà giảm đi rất nhiều. Cô không thể khôi phục lại nhưtrước trong một sớm một chiều.

Con người luôn luôn học được trưởng thành sau khi đã trải qua đau thương.

Qua ba ngày, Cố Phương Phương đã tốt hơn rất nhiều, cuộc sống lại tiếp tục, cô không thể sống mãi trong đau khổ được.

Chuông điện thoại bỗng nhiên vang lên, cô nhìn dãy số xuất hiện trênmàn hình, trầm ngâm một lúc, cuối cùng vẫn nghe: "Hạ Thần, có chuyệngì?"

Thanh âm vẫn êm ái như vậy nhưng giọng điệu đã không cònmột chút tình cảm, không còn sự sung sướng vui vẻ mỗi khi nhận được điện thoại của anh như trước kia. Bây giờ chỉ bình tĩnh nhàn nhạt, điều nàykhiến cho Hạ Thần vốn tràn đầy nhiệt tình có chút uể oải.

Nhưng mà Hạ Thần là ai chứ, là một người mặt dày vô cùng, anh ta tin tưởng cô sẽ tha thứ cho anh.

"Anh muốn giải thích với em." Tất cả những ngày không có cô bên cạnh Hạ Thần đều cảm thấy trống rỗng. Vừa nhắm mắt thì trong đầu lại hiện rahình bóng của cô. Anh biết, anh thực sự yêu cô rồi, trước kia chỉ là cóchút ưa thích, ham mê sắc đẹp của cô.

Vẻ mặt Cố Phương Phương không chút thay đổi: "Không cần, tôi coi như bị chó cắn là được."

"Em hãy nghe anh nói, anh là thật lòng." Hạ Thần biết cô đã bị tổnthương nhưng mà khó khăn lắm mới liên lạc được với cô, nếu như cứ giấutrong lòng thì không bằng một lần nói rõ luôn: "Anh yêu em, chính là vìyêu em cho nên mới không chịu được trong lòng em có người khác, mới cóthể không khống chế được. Anh làm em tổn thương, anh biết, anh sẽ cốgắng để bù đắp cho em."

" alt="Truyện Nhật Ký Báo Thù Của Nữ Phụ" width="90" height="59"/>

Truyện Nhật Ký Báo Thù Của Nữ Phụ