您现在的位置是:Thời sự >>正文
Truyện Tập Truyện Ngắn: Hoa Nở Rồi
Thời sự1人已围观
简介Người dịch: Hoa Linh Linh“Vết bỏng đó,ệnTậpTruyệnNgắnHoaNởRồsố liệu thống kê về ngoại hạng anh không...
“Vết bỏng đó,ệnTậpTruyệnNgắnHoaNởRồsố liệu thống kê về ngoại hạng anh không phải trên mặt cô, mà ở trong tim anh”
1.
Lúc Tiểu Mãn trực nhật xong, cả khuôn viên trường đã lặng ngắt như tờ. Cơn gió mang theo hương thơm của cây mộc hương bám trên bức tường trắng thổi qua cửa sổ bay vào trong phòng học. Lúc tiểu Mãn thu dọn cặp sách mới nhớ ra Phương Hưởng rời đi rồi.
Tiểu Mãn tên là Tô Mãn.
Cho đến nay, cuộc đời của tiểu Mãn vẫn luôn rất tốt đẹp.
Cô có cha mẹ đằm thắm lại hoà nhã, mỗi khi cô cầm bài kiểm tra vẻn vẹn chỉ có bảy mươi lăm điểm về, họ đều dịu dàng khen ngợi, không hổ là tiểu Mãn, đã tiến bộ hơn lần trước năm điểm rồi.
Có ông ngoại đã ngoài bảy mươi nhưng vẫn rất khỏe mạnh, ăn cơm xong liền xách lồng chim đi dạo, lúc về lại mang cho cô một que kem, không ngớt lời gọi tiểu Mãn, tiểu Mãn đừng làm bài tập nữa, ăn chút đồ ăn vặt trước đã nào.
Có một con mèo già đã nuôi mười hai năm, mỗi ngày ngoài việc quét sạch thức ăn cho mèo ra thì chỉ nằm dưới chân tường phơi nắng, sờ đầu nó, nó mới lười biếng “khò khè” hai tiếng.
Còn có một thiếu niên không cười rất đẹp, cười lên lại càng đẹp trai hơn.
Tiểu Mãn là “tuỳ tùng nhỏ” của anh.
Thiếu niên ấy chính là Phương Hưởng, là Phương Hưởng mà cả khu Kiều Hoa không ai không biết.
Tiểu Mãn đeo chiếc cặp sách đựng đầy bài tập về nhà rời khỏi trường, ở ngã tư cô đụng phải ba bạn học cùng lớp. Tiểu Mãn vô thức cúi đầu trốn tránh, Vương Gia Thạch đứng đầu nhanh chóng nắm lấy cặp sách của cô, học theo tiểu lưu manh trong phim Hong Kong khẽ huýt sáo: “Này, cậu có biết ‘nửa tai’ trong ‘Cảnh sát mèo đen’ không? “
Tiểu Mãn không nói gì, nắng chiều chiếu xuống, bóng cô đổ dài trên mặt đất kéo về phía con đường bê tông xám xịt.
“Chắc chắn cậu biết, bởi vì cậu là ‘nửa mặt’ mà!”
Hai nam sinh còn lại haha cười lớn, hùa theo: “Nghe nói khi chụp ảnh, cậu chỉ để người khác chụp nửa khuôn mặt thôi có đúng không?”
Tiểu Mãn vẫn không nói gì.
“Nói đi chứ, câm rồi à?”
Vương Gia Thạch đưa tay ra đẩy Tiểu Mãn một cái, cô lảo đảo một bước rồi đứng vững lại. Vương Gia Thạch cười hihi hỏi: “‘Hưởng ca’ của cậu đâu? Chẳng phải cậu là tùy tùng của cậu ta sao? Bây giờ cậu ta không quản cậu nữa rồi à?”
Vừa nói dứt lời, liền nghe thấy một giọng nói ở phía bên kia đường: “Ông nội mày đây, có gì chỉ giáo?”
Phương Hưởng ngậm một cây kem trong miệng, anh cắn một miếng, sau đó ném phần còn lại đi, bước đến lan can thấp nhảy vọt qua, tiến tới phía trước, túm lấy cổ áo của Vương Gia Thạch, nhằm ngay một cú đấm vào cằm.
Ba nam sinh sợ chết khiếp chạy đi, Phương Hưởng vỗ vỗ bụi không tồn tại trên người, ngẩng đầu nhìn phía đối diện, có chút đau lòng khi thấy que kem trên mặt đất đã chảy chỉ còn que gỗ: “Bọn họ nói gì em?”
Tiểu Mãn cúi đầu không nói gì, mũi giày da nhỏ cọ cọ trên mặt đất.
Phương Hưởng có chút mất kiên nhẫn, vươn tay ra đẩy cô: “Hỏi em đó.” Lúc anh đẩy, tiểu Mãn cũng nghiêng đầu qua, đưa má phải về phía anh.
Phương Hưởng sững người một lúc, lập tức liền hiểu ra.
Hồi năm tuổi, nửa bên trái khuôn mặt của tiểu Mãn bị thương nặng do nước sôi trong ấm đổ vào, từ trán xuống cằm, nửa khuôn mặt bị biến dạng xấu xí, gần như hủy dung.
Đây là điều không hoàn hảo duy nhất trong cuộc đời tiểu Mãn.
2.
Tiểu Mãn và Phương Hưởng mười ba tuổi đang ngồi bên vệ đường, mỗi người cầm một que kem trên tay. Là Tiểu Mãn mời, mẹ Tô cho tiền tiêu vặt rất hào phóng nên ví tiền của cô lúc nào cũng căng phồng.
Phương Hưởng cắn một miếng kem vị dứa: “Thật ra anh thấy em rất phiền phức.”
Tiểu Mãn mỉm cười, cúi đầu nhìn xuống mũi giày: “… Vâng.”
Tiểu Mãn nhỏ hơn tiểu Phương nửa tuổi, khi vừa sinh ra cả hai đã biết nhau. Quan hệ giữa nhà họ Tô và nhà họ Phương vô cùng thân thiết, từ nhỏ mẹ Phương đã ân cần dạy bảo, em gái tiểu Mãn nhỏ hơn con, con phải nhường em chăm sóc em. Mẹ Tô cũng căn dặn tiểu Mãn, con là con gái, chơi một mình ở ngoài sẽ rất nguy hiểm, phải đi theo anh Phương Hưởng, làm gì cũng để anh trai đưa con đi.
Cho nên từ khi Phương Hưởng bắt đầu hiểu chuyện, sau lưng anh vẫn luôn có một “cái đuôi” đi theo như vậy. Hôm nay không dễ dàng gì mới nhân lúc cô trực nhật mà rời đi trước được, kết quả vẫn phải bất lực mà hành hiệp trượng nghĩa.
Phương Hưởng quay đầu sang nhìn cô: “Anh phải thu phí bảo vệ, nếu ngày nào em cũng mời anh ăn kem, anh sẽ…”
“Bảo vệ em?”
“… Cho em làm tùy tùng của anh.”
Tiểu Mãn cười, đôi mắt cong lên thành hình trăng khuyết: “Trước đây không phải sao?”
Phương Hưởng bắn que gỗ đi, que gỗ vẽ một đường thẳng, ổn định rơi vào xe rác bên đường. Anh đứng dậy, giơ ngón tay cái lên ấn đầu cô một cái như đóng dấu: “Bây giờ chính thức được chứng nhận.”
Tiểu Mãn ngẩn người.
Hoàng hôn hôm nay rất đẹp, ánh nắng đỏ cam ấm áp làm cho cái bóng của Phương Hưởng cong sang một bên, in rõ vào trong mắt cô. Cũng giống như dấu vân tay in trên trán cô vậy.
“Về nhà thôi.”
Tiểu Mãn đứng lên đi theo sau Phương Hưởng, cách anh nửa bước. Suốt quãng đường cô dẫm lên bóng anh, nhìn hai bả vai ẩn hiện dưới chiếc áo phông trắng rộng thùng thình của anh, nhìn đôi giày thể thao không theo khuôn phép đá những hòn đá và nắp chai dọc đường của anh.
Cuối cùng, nhìn tay anh.
Theo lời kể của mẹ Tô thì khi sinh ra tiểu Mãn rất ngoan ngoãn dễ bảo, nhưng lúc tròn ba tháng tuổi, cô đột nhiên quấy khóc hàng đêm, cứ đến nửa đêm là khóc, khóc đến mức khiến mẹ Tô suy nhược thần kinh, cả đêm không thể ngủ được. Có một lần nhà máy của mẹ Phương có việc phải gửi tạm Phương Hưởng chín tháng tuổi sang nhà họ Tô. Tiểu Mãn đang khóc lanh lảnh vừa nhìn thấy Phương Hưởng đang ngủ say liền ngừng khóc, chớp chớp mắt, khua khua nắm tay nhỏ. Mẹ Tô mỉm cười kéo tay Phương Hưởng lại, hướng về phía nắm tay nhỏ của tiểu Mãn: “Tiểu Mãn, đây là anh trai Phương Hưởng.” Sau đó, khi Phương Hưởng lật người, bàn tay không cẩn thận đưa tới trước mặt tiểu Mãn. Tiểu Mãn há miệng ra, mút ngón tay anh ngon lành, mút một lúc liền ngủ thiếp đi, cũng không còn khóc nữa.
Phương Hưởng quay đầu lại xem tiểu Mãn có đi theo hay không, nhìn dọc theo ánh mắt cô về phía bàn tay mình, anh tiến lên trước nửa bước với vẻ ghét bỏ và cảnh giác: “… Sao em lại nhìn chằm chằm vào tay anh?”
Tiểu Mãn cười nhẹ: “Tay anh đẹp.”
Phương Hưởng lật lật bàn tay mình, gãi gãi đầu: “Đẹp à?”
Tiểu Mãn cảm thấy những thứ mà Phương Hưởng giỏi đều không giống người khác. Khi bạn bè cùng trang lứa còn đang lội trong hố bùn để tranh giành địa bàn, anh đã vượt cấp hai lần liên tiếp, trở thành “thần đồng” duy nhất ở khu Kiều Hoa học hết tiểu học khi mới mười tuổi. Khi đám khỉ bùn tranh giành địa bàn đột nhiên hiểu chuyện cố gắng học hành hơn, Phương Hưởng lại dùng ngọn lửa đốt cháy thảo nguyên, “thống trị” những nam sinh hư hỏng lớn nhỏ ở trường cấp ba, trở thành “Hưởng ca” tiếng tăm lừng lẫy danh xứng với thực.
Tiểu Mãn nghiêm túc nói: “Đẹp.”
Là một đôi tay đánh người và viết chữ đều rất đẹp.
3.
Tiểu Mãn cứ như vậy trở thành “tùy tùng nhỏ” của Phương Hưởng, thoáng cái đã làm ba năm.
Nước cam ép, trung tâm trò chơi, trò chơi mạo hiểm, xem phim thâu đêm, đạp xe, hai người ba chân… Ba năm tựa như một viên bi màu sắc rực rỡ.
Tiểu Mãn sẽ theo anh đi “kiểm tra” đám nam sinh hư hỏng, điểm danh tên từng người một, nghe anh phân phó: “Tiểu Mãn, ghi tên những người không đến cho anh” rồi lập tức “soạt soạt soạt” bắt đầu viết. Đến giờ ăn trưa lại đến lớp học tìm anh, lấy tiền anh đưa sau đó xách hai que kem trở về, vẫn vị dứa như mọi khi. Giờ nghỉ trưa, cô ngồi vào vị trí trước bàn anh, giúp anh chặn lại tất cả những “công vụ” đến gây rối…
Sau đó, hầu như tất cả bạn bè và bạn học của Phương Hưởng đều biết anh có một “tùy tùng nhỏ” như vậy, cũng thường nhân cơ hội Phương Hưởng không ở đó mà trêu đùa “tùy tùng nhỏ” vài câu.
“Tiểu Mãn, cô ngày ngày đi theo Hưởng ca, có phải là thích anh ta không?”
“Tiểu Mãn, nghe nói hai người quen nhau từ khi còn mặc tã lót, có phải hai người đã có hôn ước từ bé rồi không?”
“Tiểu Mãn, tôi cũng có thể che chắn cho cô, hay là cô làm tùy tùng cho tôi đi?”
Tiểu Mãn chỉ cười, không đáp lời cũng không phản bác, thế là lại có người nói, Tiểu Mãn không biết tức giận cũng không biết buồn bã, người khác nói xấu cô thế nào cô cũng không phản kích, e rằng là một kẻ ngốc.
Cô bé ngốc tiểu Mãn cũng không quan tâm, cô chỉ toàn tâm toàn ý làm tùy tùng nhỏ của Phương Hưởng.
Tiểu Mãn và Phương Hưởng bằng tuổi nhau, nhưng cô học dưới anh hai lớp. Giờ tự học của lớp mười hai phải lên đến mười rưỡi tối, không thể so với lớp mười. Tiểu Mãn ở nhà làm xong bài tập thật sớm, nắm chắc thời gian chạy tới bên cửa sổ, nhìn thấy một bóng người dần dần xuất hiện trong bóng đêm liền gọi xuống “Anh Phương Hưởng.”
Phương Hưởng ngẩng đầu lên, uể oải đáp một tiếng “Ừm.”
Tiểu Mãn chào mẹ, bưng đĩa bánh cupcake vừa nướng xong xuống tầng. Phương Hưởng đeo cặp quai chéo, đang cúi đầu thay giày, nhìn đĩa bánh trong tay tiểu Mãn một cái: “Đây là cái gì?”
“Đói không? Nếm thử xem?”
Phương Hưởng cầm một cái lên cắn một miếng, thấy ánh mắt mong đợi của tiểu Mãn, anh ậm ờ nói: “Cũng được.”
Tiểu Mãn cười thẹn thùng, sờ sờ mũi: “Lần đầu tiên em nướng đó, có cho thêm một ít dứa anh thích.”
Phương Hưởng nhìn cô cười.
Tiểu Mãn đi theo Phương Hưởng vào nhà, mẹ Phương lập tức bưng món “canh tẩm bổ thi đại học” được đun nấu tỉ mỉ ra, cũng thuận tiện múc cho tiểu Mãn một bát.
Phương Hưởng uống một ngụm canh: “Hôm nay kết quả thi tháng của bọn em đã ra chưa?”
Tiểu Mãn: “…”
“Mang bài kiểm tra ra đây cho anh xem.”
Mười phút sau, Phương Hưởng lật lật mấy tờ giấy, nhìn dấu gạch chéo đỏ chói trên đó, hận không thể rèn sắt thành thép: “Đơn giản như thế mà sao em có thể làm sai được vậy?”
Tiểu Mãn: “Thì là sai như trên bài kiểm tra đó.”
Phương Hưởng tức giận gõ đầu cô, cô bò ra bàn cười khúc khích: “Tùy tùng cũng phải nhìn thành tích à?”
Có một điểm tiểu Mãn luôn vô cùng khâm phục anh, đó là Phương Hưởng “thống lĩnh” nhiều thiếu niên hư hỏng như vậy, trăm công nghìn việc, lại vẫn có thể duy trì thành tích đứng đầu lớp.
“Đương nhiên, làm mất mặt anh.”
Hai từ “mất mặt” có chút chói tai. Tiểu Mãn bất giác cười nhẹ, rồi hỏi: “Vậy… nếu thành tích của em tốt thì có thể làm tùy tùng của anh cả đời được không?” Tiểu Mãn nhìn anh, đôi mắt hạnh trong suốt chứa đầy sự mong đợi đến bản thân cô cũng không phát hiện ra.
Phương Hưởng không trả lời, lấy hộp bút từ trong cặp sách ra: “Ngồi qua đây, anh giảng đề cho em.” Anh đóng cặp lại, Tiểu Mãn liếc nhìn một cái, thấy một chiếc cặp tóc hình con bướm màu trắng ở bên trong.
Ngày hôm đó tiểu Mãn vô cùng mất tập trung, bắt đầu từ chữ “giải” liền ngẩn người, cho đến khi “đề bài này được chứng minh” mới hoàn hồn lại.
“Nhớ chưa?”
“Vâng…”
Phương Hưởng đưa tờ giấy kiểm tra đã sửa những câu sai cho cô: “Những câu đã giảng qua một lần rồi thì không được phép làm sai nữa, nếu làm sai sẽ bị phạt.”
“Phạt thế nào?”
Phương Hưởng suy nghĩ hồi lâu, gãi gãi đầu: “Để anh nghĩ đã. Em mau về đi, anh phải đi ngủ rồi.”
Kỳ thi tháng tiếp theo, tiểu Mãn vẫn làm sai cùng một dạng câu hỏi, nhưng Phương Hưởng không hề phạt cô, cũng không giảng lại đề cho cô nữa.
Bởi vì Lâm Tịch Nguyệt.
Lâm Tịch Nguyệt là học sinh nghệ thuật của lớp xã hội, cô ấy học múa, khi đi bước chân nhẹ nhàng, uyển chuyển ưu nhã như thiên nga bơi dưới nước.
Tiểu Mãn biết từ lớp mười đến lớp mười hai, không ít nam sinh đều thầm để ý Lâm Tịch Nguyệt, bao gồm cả Vương Gia Thạch, người đã bị Phương Hưởng đánh năm lớp bảy, bây giờ không may lại tiếp tục học cùng lớp với cô.
Buổi tự học buổi tối, sau khi giáo viên rời đi, phòng học liền trở nên ồn ào. Vương Gia Thạch đá vào chân ghế của Tiểu Mãn một cái: “Tô Mãn, muốn nghe bát quái không?”
Tiểu Mãn vùi đầu chăm chú sửa những câu sai trong tờ giấy kiểm tra vừa mới được phát, coi như không nghe thấy.
“… Về Phương Hưởng, cậu không muốn biết à?”
Tay tiểu Mãn ngừng lại, cây bút chọc một lỗ nhỏ trên giấy.
Vương Gia Thạch ủ rũ: “Tôi nhìn thấy Phương Hưởng và Lâm Tịch Nguyệt đi uống cà phê với nhau.”
4.
Tháng mười hai, sau trận tuyết đầu tiên thời tiết liền trở nên lạnh giá, như thường lệ, sau tiết bốn buổi sáng, tiểu Mãn đến quầy bán đồ ăn vặt trong siêu thị. Chủ quán đã mua thêm một chiếc máy hâm và giữ ấm đồ uống. Tiểu Mãn mua hai lon cà phê nóng, đi đến phòng học lớp mười hai, lại phát hiện ra Phương Hưởng không có ở đó.
Bạn cùng bàn của Phương Hưởng có lòng tốt chỉ đường: “Tiểu Mãn! Tìm Hưởng ca à? Hưởng ca lên sân thượng rồi!”
Tiểu Mãn kéo cánh cửa đã hỏng ổ khóa ra, một luồng khí lạnh tạt vào mặt cô. Sắc trời sau khi rơi tuyết trở xám xịt mờ ảo, những đám mây trôi bồng bềnh, Phương Hưởng ngồi xổm dựa vào tường, vạt áo khoác buông thõng trên mặt đất.
Tiểu Mãn đi đến gần, ngửi thấy mùi hăng hắc mới phát hiện ra trong tay Phương Hưởng đang trầm ngâm kẹp một điếu thuốc còn chưa dập tắt.
Cô vô thức lùi lại một bước, giọng run run: “… Anh Phương Hưởng, anh hút thuốc…”
Phương Hưởng nâng mí mắt: “Ừ.”
“… Có thể dập đi không?”
Phương Hưởng ngừng lại một lát mới nhớ ra tiểu Mãn sợ lửa. Anh có chút bực bội khó tả, dí điếu thuốc xuống vùng nước đọng ở dưới đất, ngẩng đầu lên: “Làm sao vậy?”
Tiểu Mãn lại sửng sốt, một bên mặt Phương Hưởng sưng lên, khóe miệng còn có vết máu.
“… Anh đánh nhau à?” Tiểu Mãn vội vàng đưa tay ra.
Phương Hưởng nghiêng đầu tránh đi, không kiên nhẫn nói: “Chuyện gì?”
Tiểu Mãn đứng im một lúc, đưa cho anh hai lon cà phê, nói nhỏ: “Buổi chiều anh còn phải học tiết chính trị, đừng ngủ gật.”
Phương Hưởng không nhận, một lúc sau anh đứng dậy nói: “Em tự uống đi.”
“Nhưng mà…”
Phương Hưởng ấn huyệt thái dương: “… Có thể đừng đi theo anh nữa được không?”
“Nhưng…” Tiểu Mãn sờ sờ trán mình.
“Lúc đó em còn nhỏ, anh cũng còn nhỏ…” Phương Hưởng đút hai tay vào túi, cúi đầu xuống nhìn tiểu Mãn, nửa khuôn mặt của cô thanh tú dễ thương, nửa khuôn mặt còn lại dữ tợn đáng sợ: “Còn nửa năm nữa là anh thi đại học rồi, không có thời gian giúp em nữa đâu, về việc học, em tự để tâm chút.”
Tags:
相关文章
Nhận định, soi kèo Turan Tovuz vs Zira FK, 20h30 ngày 4/3: 3 điểm nhọc nhằn
Thời sựHồng Quân - 03/03/2025 16:50 Nhận định bóng đ ...
【Thời sự】
阅读更多Giám khảo bất bình vì kiểu chấm thi lạ đời
Thời sự
Thí sinh làm bài thi tốt nghiệp. Ảnh: Văn Chung
">...
【Thời sự】
阅读更多Clip gây phẫn nộ, ô tô kéo lê xe máy toé lửa hơn 1.000m
Thời sựTrong khi người đi xe máy bị thương, tài xế ô tô tiếp tục kéo lê chiếc xe máy trên đường gần 1.500m, trước khi bị buộc dừng lại.
Hình ảnh từ đoạn clip cho thấy, những tia lửa bắn tứ tung do chiếc xe máy mắc kẹt vào cản trước ô tô bị mài trên đường.
Những người đi đường phóng xe đuổi theo cố gắng hét to để tài xế ô tô giảm tốc độ.
Theo các nhân chứng, 2 người đi xe máy bị chiếc ô tô tông vào từ phía sau. Chiếc xe máy mắc kẹt vào cản trước, nhưng tài xế ô tô tiếp tục phóng đi, chạy trốn khỏi hiện trường.
Tài xế ô tô đã bị cảnh sát bắt giữ. Các nạn nhân được đưa đến bệnh viện ngay sau đó.
D.T(theo Newsflare)
">...
【Thời sự】
阅读更多
热门文章
- Nhận định, soi kèo Shanghai Port vs Yokohama Marinos, 19h00 ngày 4/3: Tiếp tục gieo sầu
- Chương trình Môn Sinh học ở phổ thông đổi mới như thế nào?
- 'Mẹ rơm' tập 12: Liễu phát hiện chồng phản bội mình
- Nhạc sĩ Phú Ân
- Nhận định, soi kèo Vancouver Whitecaps vs LA Galaxy, 05h00 ngày 3/3: Chủ nhà bùng nổ
- Kết quả tốt nghiệp THPT: Nhiều nơi cán 'mốc 90'
最新文章
-
Soi kèo góc Barcelona vs Real Sociedad, 23h15 ngày 2/3
-
NASA vừa phóng thành công tàu vũ trụ Orion thuộc sứ mệnh Artemis-1. Ảnh: Space SLS là tên lửa mạnh nhất NASA từng chế tạo, nặng khoảng 2.500 tấn và cao gần 100m, còn tàu Orion nặng 23 tấn và có đường kính 5m.
Artemis-1 chỉ là nhiệm vụ đầu tiên cho chương trình Artemis của NASA. Ở nhiệm vụ này, dự kiến tàu vũ trụ không người lái Orion thực hiện chuyến bay kéo dài 42 ngày xung quanh Mặt Trăng, rồi quay trở lại Trái Đất.
Chương trình thám hiểm Mặt Trăng Artemis được chia làm ba giai đoạn. Sau Artemis I, Artemis II sẽ đưa các phi hành gia bay quanh Mặt Trăng vào năm 2024 và Artemis III sẽ đưa các phi hành gia hạ cánh xuống bề mặt Mặt Trăng năm 2025.
Hải Nguyên
" alt="NASA vừa phóng thành công tàu vũ trụ Mặt Trăng">NASA vừa phóng thành công tàu vũ trụ Mặt Trăng
-
"Tốt nhất mày nên câm miệng lại. Hôm nay tao chỉ cho con Hạt Dẻ (bé Suri) về thắp nhang cho mẹ nó nhưng nếu mày hé răng, tao sẽ để mày phải thắp nhanh cho nó. Mày nhớ đấy", Khoản khiến Mô vô cùng sợ sệt.
Ở một diễn biến khác, Mô đưa Hạt Dẻ tới chỗ Loan (Hồng Loan) gặp nạn để kể cho con gái về mẹ. "Cha Mô muốn con biết chỗ này để sau này con lớn lên con nhớ ngày giỗ của mẹ Loan", Mô nói với Hạt Dẻ.
Thấy cha nói vậy, Hạt Dẻ khóc vì sau này không được gặp mẹ nữa. Mô thấy con gái khóc nên thương con vô cùng: "Đừng buồn nhé con, bây giờ con có cha Mô rồi. Con còn mẹ rơm nữa, mẹ rơm sẽ thay thế mẹ Loan để bảo vệ cho con".
Cũng trong tập này, Hào (Minh Luân) có ý định giải quyết nhanh chuyện công việc cho người dân tại nhà thì vô tình bị người bà con là Thược chứng kiến.
Liệu, Mô sẽ làm gì để bảo vệ Hạt Dẻ?, diễn biến chi tiết tập 18 phim Mẹ rơm sẽ lên sóng tối 1/12, trên VTV1.
'Mẹ rơm' tập 17: Khoản bắt cóc Hạt Dẻ?" alt="'Mẹ rơm' tập 18: Khoản dọa giết Hạt Dẻ ">
'Mẹ rơm' tập 18: Khoản dọa giết Hạt Dẻ
-
- Đó là thông tin được Bộ GD-ĐT xác định để chuẩn bị cho triển khai áp dụng chương trình phổ thông mới tại hội nghị triển khai công tác chuẩn bị các điều kiện để áp dụng chương trình, SGK mới do Sở GD-ĐT Hà Nội tổ chức ngày 20/1.
Thiếu hàng nghìn giáo viên ở cấp Tiểu học
Để chuẩn bị các điều kiện áp dụng chương trình, SGK mới, Bộ GD-ĐT đã có báo cáo kết quả rà soát thực trạng điều kiện về đội ngũ giáo viên hiện nay và dự báo nhu cầu cho chương trình mới.
Theo Bộ GD-ĐT, nhu cầu về giáo viên ở các cấp để thực hiện chương trình giáo dục phổ thông mới về cơ bản không có sự biến động nhiều so với số giáo viên hiện có.
Đối với tiểu học, bình quân 1 năm có 2% giáo viên nghỉ hưu, tương đương với 7940 giáo viên, như vậy, số được tuyển mới bổ sung thay thế giáo viên nghỉ hưu hàng năm sẽ khoảng 3.970 giáo viên, cộng với mỗi năm tuyển mới khoảng 3.900 giáo viên do tăng quy mô, trung bình mỗi năm sẽ tuyển mới khoảng hơn 7.000 nghìn giáo viên.
Các đại biểu dự hội nghị trực tuyến của Hà Nội về chuẩn bị cho chương trình giáo dục phổ thông mới sáng 20/1. Ảnh: Thanh Hùng Do đó, theo Bộ GD-ĐT, các địa phương cần tính toán cụ thể số lượng giáo viên cần tuyển theo nhu cầu từng năm, ưu tiên tuyển dụng giáo viên tiểu học, giáo viên tiếng Anh, Tin học còn thiếu, hạn chế hoặc không tuyển giáo viên các môn Âm nhạc, Mỹ thuật, Thể dục, vì các môn học này giáo viên tiểu học đã được đào tạo để dạy.
Theo tính toán của Bộ GD-ĐT, căn cứ vào lộ trình triển khai, bắt đầu từ năm học 2021-2022 đến năm học 2023-2024, mỗi năm học sẽ phải tuyển bổ sung khoảng 2.000 giáo viên tiếng Anh và khoảng 2.000 giáo viên Tin học.
Đồng thời, cần rà soát để tuyển dụng số giáo viên tiếng Anh, Tin học còn trong diện hợp đồng lao động.
Hiện cả nước thiếu khoảng 5.616 giáo viên tiếng Anh, 5.607 giáo viên Tin học ở tiểu học.
Dấu (+) là số GV thừa so với tổng số GV hiện có, dấu (-) là số GV thiếu so với tổng số GV hiện có Có thể tạm dừng tuyển mới để giải quyết tình trạng thừa giáo viên THCS
Ở cấp THCS, bình quân 1 năm có 2% giáo viên THCS nghỉ hưu, tương đương với 6.219 giáo viên, như vậy số tuyển bổ sung thay thế nghỉ hưu là 3.110, cộng với số giáo viên cần tuyển mới do tăng quy mô học sinh là 1.250 GV.
So với số giáo viên THCS đang thừa là 9.246 (tính đến thời điểm tháng 11/2017) thì các địa phương cần tính toán cụ thể số lượng giáo viên cần tuyển mới, trong đó ưu tiên tuyển giáo viên cho những môn học còn thiếu.
Đối với giáo viên dạy môn Tin học trong chương trình mới (theo chương trình hiện hành là môn học tự chọn) đã được bố trí cơ bản là đủ cho các trường THCS.
Bộ GD-ĐT cho rằng, đối với các địa phương đang thừa giáo viên, trong khoảng 3 năm học tới, có thể tạm dừng tuyển mới để giải quyết dứt điểm tình trạng thừa giáo viên. Đồng thời, rà soát, sắp xếp, điều tiết giáo viên hợp lý giữa các trường trên cùng địa bàn để bảo đảm hợp lý về số lượng giáo viên và cơ cấu môn học cho từng trường THCS theo số lượng hiện có.Tuy nhiên, các địa phương cần rà soát để xác định giáo viên đã được tuyển dụng (biên chế), giáo viên hợp đồng để có phương án tuyển dụng ngay từ năm học 2018-2019.
Dấu (+) là số GV thừa so với tổng số GV hiện có, dấu (-) là số GV thiếu so với tổng số GV hiện có Về cấp THPT, bình quân 1 năm có 2% số giáo viên nghỉ hưu, tương đương với khoảng 3.014 giáo viên, số được tuyển mới bổ sung thay thế giáo viên nghỉ hưu hàng năm sẽ khoảng 1.507 giáo viên, cộng với số giáo viên cần tuyển mới do tăng quy mô học sinh là 2.250.
Theo Bộ GD-ĐT, trên cơ sở số giáo viên thừa khoảng 8.874 giáo viên THPT khi thực hiện chương trình mới, các địa phương cần tính toán nhu cầu tuyển mới từ nay đến năm 2025 để vừa giải quyết bài toán thừa và nhu cầu tuyển bổ sung.
Trong đó để ưu tiên tuyển giáo viên dạy môn Nghệ thuật 5.400 người (Âm nhạc 2.700, Mỹ thuật 2.700) để bắt đầu dạy từ năm 2021.
Dấu (+) là số GV thừa so với tổng số GV hiện có, dấu (-) là số GV thiếu so với tổng số GV hiện có Xây dựng mới 50 chương trình đào tạo
Theo kế hoạch của Bộ GD-ĐT, từ nay đến năm 2024, Bộ sẽ ban hành chuẩn, tiêu chuẩn cùng các chương trình đào tạo, bồi dưỡng giáo viên, cán bộ quản lý trường phổ thông thống nhất cả nước, trong đó có chương trình đào tạo giáo viên dạy các môn học mới.
Bộ cũng giáo các trường sư phạm trọng điểm, chủ chốt phối hợp với các cơ sở đào tạo giáo viên, cán bộ quản lý trường phổ thông và Chương trình ETEP tổ chức các tập huấn về đổi mới chương trình, bồi dưỡng đáp ứng yêu cầu đổi mới giáo dục phổ thông.
Cùng đó, tiến hành nghiên cứu đổi mới chương trình, nội dung đào tạo để xây dựng mới 50 chương trình đào tạo thống nhất trong cả nước; xây dựng kế hoạch đào tạo, bồi dưỡng giáo viên đáp ứng yêu cầu và lộ trình đổi mới chương trình, SGK; phối hợp với địa phương xây dựng chương trình, tài liệu và tổ chức các khóa bồi dưỡng tập trung về phát triển các năng lực nghề nghiệp nền tảng.
Cơ sở vật chất còn thiếu hụt để đáp ứng chương trình phổ thông mới
Cả nước có 28.177 cơ sở giáo dục phổ thông công lập, trong đó có 15.050 trường tiểu học, 10.697 trường trung học cơ sở, 2.430 trường trung học phổ thông, 14.883.647 học sinh, 476.924 lớp học và 419.903 phòng học.
Song những điều kiện về phòng học bộ môn, trang thiết bị dạy học, thư viện hiện chưa đáp ứng được nhu cầu.
Các cơ sở giáo dục (đặc biệt ở các vùng Đông Bắc, Tây Bắc, Tây Nguyên và Tây Nam Bộ) còn nhiều phòng học bán kiên cố, phòng học tạm thời và phải đi thuê, mượn các cơ sở bên ngoài.
Cả nước có 419.903 phòng học, trong đó số phòng học kiên cố khoảng 323.551 phòng, đạt tỷ lệ 77,1% (tiểu học 68,7%, trung học cơ sở 85,7%, trung học phổ thông 93,9%).
Tỷ lệ trung bình phòng học/lớp là 0,88 (tiểu học 0,89; trung học cơ sở 0,86; trung học phổ thông 0,88).
Tỷ lệ trung bình phòng học kiên cố/lớp là 0,68 (tiểu học 0,61; trung học cơ sở 0,74; trung học phổ thông 0,83).
Về phòng học bộ môn, cấp THCS có 30.817 phòng/10.697 trường/146.910 lớp, tương đương tỷ lệ 2,88 phòng/trường (số phòng đáp ứng quy định là 20.573 phòng, đạt tỷ lệ 66,8%).
Cấp THPT có 11.750 phòng/2.349 trường/60.084 lớp, tương đương tỷ lệ 5 phòng/trường (số phòng đáp ứng quy định là 8.555 phòng, đạt tỷ lệ 72,8%).
Số lượng thiết bị phòng học bộ môn mới chỉ đáp ứng được khoảng 68% nhu cầu giảng dạy.
Số lượng bàn ghế 2 chỗ đạt khoảng 63% nhu cầu tối thiểu (cấp tiểu học là 65%, cấp trung học cơ sở là 65%, cấp trung học phổ thông là 60%).
Về thiết bị ứng dụng công nghệ thông tin, trung bình tại cấp tiểu học 2,1 trường có 01 phòng máy, tại cấp THCS 1,3 trường có 01 phòng máy và cấp THPT mỗi trường có 1,9 phòng máy.
Để đáp ứng được nhu cầu giảng dạy tối thiểu, tại cấp tiểu học và THCS, mỗi trường cần ít nhất 1 phòng máy và đối với cấp THPT, mỗi trường cần ít nhất 2 phòng máy.
Về thiết bị dạy học ngoại ngữ, trung bình tại cấp tiểu học có gần 1 bộ/trường, cấp trung học cơ sở có khoảng 4 bộ/trường và cấp trung học phổ thông có khoảng 14 bộ/trường.
Các thiết bị này chủ yếu là những thiết bị cầm tay, đơn chiếc phục vụ cho việc giảng dạy của giáo viên, các hệ thống thiết bị dạy ngoại ngữ chuyên dùng còn ít.
Theo Bộ GD-ĐT, cần đầu tư xây dựng bổ sung khoảng 57.084 phòng học (Tiểu học 30.344 phòng học, THCS 20.571 phòng học, THPT 6.169 phòng học). Cùng đó, để kiên cố hóa các phòng học, đầu tư xây dựng thay thế 96.352 phòng học (tiểu học 55.035 phòng học, THCS 18.017 phòng học, THPT 3.330 phòng học).
Về phòng học bộ môn, cấp THCS (với quy mô quy ước 1 trường THCS 16 lớp, cần 6 phòng) cần xây dựng bổ sung khoảng 24.300 phòng còn thiếu và 10.244 phòng chưa đáp ứng quy định; cấp THPT (với quy mô quy ước 1 trường THPT 24 lớp, cần 6 phòng) cần xây dựng bổ sung khoảng 3.270 phòng còn thiếu và 3.195 phòng chưa đáp ứng quy định.
Cần bổ sung thêm 27.849 phòng cho thư viện (Tiểu học 15.538 phòng; THCS 9.831 phòng; THPT 2.480 phòng).
Cần bổ sung 156.075 bộ thiết bị (theo danh mục sẽ ban hành) trong đó: Tiểu học 134.328 bộ; THCS 17.099 bộ và THPT 4.648 bộ.
Cần bổ sung thêm ít nhất khoảng 30.112 bộ thiết bị phòng học bộ môn (THCS là 23.613 bộ, THPT là 6.499 bộ).
Thanh Hùng
Thừa giáo viên nhưng vẫn ký hợp đồng số lượng lớn
Theo kết luận thanh tra của Thanh tra Chính phủ, một số đơn vị ký hợp đồng với giáo viên, nhân viên thừa so với nhu cầu. Có huyện thừa giáo viên, nhân viên nhưng vẫn tiếp tục ký hợp đồng với số lượng lớn.
" alt="Chương trình giáo dục phổ thông mới: Thiếu hàng ngàn giáo viên">Chương trình giáo dục phổ thông mới: Thiếu hàng ngàn giáo viên
-
Nhận định, soi kèo Moreirense vs Estrela, 22h30 ngày 2/3: Con tầu mắc cạn
-
Thêm vụ hiếp tập thể trên xe buýt chấn động Ấn Độ