Nàng nheo mắt, nhìn ra ngoài cửa sổ: "A, trời tối rồi, nên dậy thôi." Nàng ngáp một cái, xoay người ngồi dậy.

Ngồi trước gương chải đầu tóc xong, nàng đứng bên khung cửa sổ, đưa mắt nhìn vệt nắng đang dần khuất dạng ở ngoài kia. Đôi mày khẽ nhíu, ngón tay nhợt nhạt vươn ra, "két" một tiếng, nàng đẩy thanh chặn cửa sổ. Cả người đứng tựa vào vách tường, vươn tay chạm vào vệt nắng tàn đang lui về phía tây trên nền trời.

Ngay lúc này, đôi bàn tay vốn đã gầy gò của nàng dường như bị ánh mặt trời thiêu cháy da thịt, trong phút chốc hệt như lộ ra xương trắng đáng sợ. Mà khi ánh nắng rời đi, da thịt lại vẹn nguyên như lúc đầu.

Kỷ Vân Hòa xoa xoa tay, nhìn bàn tay gầy gò của mình lộ dưới ánh mặt trời, siết chặt tay: "Dọa chết ta rồi!" Vừa dứt lời, liền thấy ở lầu dưới, bên ngoàitiểu viện, một nha hoàn chậm rãi xách hộp thức ăn đi tới.

Nàng thu tay, nhưng không đóng cửa sổ lại.

Hôm nay trời không rơi tuyết, nhưng vẫn có gió lạnh thổi đến, gió lùa vào phòng, nàng cũng không cảm thấy lạnh, chỉ tựa người vào tường nhìn ngắm sông núi ở xa xa, nàng thở ra một ngụm khí trắng: "Xem ra tối nay sẽ có tuyết, chắc phải ủ một bầu rượu uống thôi."

"Rầm" một tiếng, cửa phòng bị đẩy ra một cách thô lỗ. Bên ngoài, ánh tịch dương đang chìm vào đường chân trời. Cả căn phòng rất nhanh liền trở nên tăm tối hơn.

Nha hoàn vừa rồi tên là Giang Vi Nghiên, tay xách hộp thức ăn, sắc mặt không tốt lắm bước đến: "Còn muốn uống rượu? Cái cơ thể bệnh tật ốm yếu của ngươi, không sợ uống đến chết à?". Giang Vi Nghiên nhướn cao mày, trông có mấy phần xảo trá ngang ngược: "Đóng chặt cửa sổ lại, ngươi chết cũng chả sao, nhưng nếu bị bệnh, lại liên lụy ta phải mệt mỏi chăm sóc ngươi." Nàng ta vừa nói, vừa đặt hộp thức ăn lên bàn, thanh âm vừa trầm vừa nặng.

Kỷ Vân Hòa dựa người vào cửa sổ, đưa mắt đánh giá nàng ta, nghe rõ nàng ta mắng mình, nhưng cũng không tức giận, trên môi còn treo ý cười như có như không.

"Ngày tuyết lớn như vậy, ai nấy đều an an ổn ổn ở trong nhà, vậy mà ta còn phải đến đưa cơm cho ngươi." Giang Vi Nghiên vừa oán than vừa đem cơm bày biện xong, ngoảnh đầu lại, nhìn thấy Kỷ Vân Hòa vẫn đang đứng bên cửa sổ mở toang, nhất thời lông mày liền dựng ngược lên: "Ta nói chuyện với ngươi, ngươi không nghe thấy sao?"

"Nghe thấy rồi." Kỷ Vân Hòa cong mắt cười nhìn nàng, không hề giống như đang đối mặt với một nha đầu tính khí nóng nảy liên tục quở trách, mà giống như đang thưởng thức một cảnh đẹp hiếm có, "Ngươi tiếp tục đi."

Thấy Kỷ Vân Hòa phản ứng như vậy, Giang Vi Nghiên lập tức nộ khí xung thiên, đặt cái bát trên tay xuống, bước hai bước dài đến bên cửa sổ, vươn tay muốn đóng cửa sổ lại, nhưng lúc nàng ta sắp đem cửa sổ đóng lại, một cánh tay từ phía dưới đưa lên, chầm chậm chống đỡ khung cửa sổ. Cư nhiên lại kẻ bệnh tật ốm yếu Kỷ Vân Hòa kia, vươn tay chặn cửa sổ, không cho nàng ta đóng lại.

Giang Vi Nghiên quay đầu, phẫn nộ nhìn Kỷ Vân Hòa, mà nàng lại như cũ giữ bộ dạng cười như không cười: "Ta muốn hóng hóng gió, hóng mát một chút, chỉ ngày hôm nay thôi..."

Nàng còn chưa dứt lời, Giang Vi Nghiên đập mạnh một phát lên tay nàng.

"Ai thèm quan tâm ngươi."

Kỷ Vân Hòa nhìn mu bàn tay bị đánh đỏ lên, đôi mắt khẽ nheo lại.

Giang Vi Nghiên đóng cửa sổ lại, xoay người đi vào trong: "Cơm tự mình ăn đi, ăn xong rồi thì..." Không đợi Giang Vi Nghiên nói xong, Kỷ Vân Hòa liền bắt lấy cổ tay nàng ta. Giang Vi Nghiên nhất thời khó hiểu, xoay đầu trừng mắt nhìn chằm chằm nàng, nhưng lời còn chưa kịp nói khỏi miệng, chỉ cảm thấy cơ thể nhẹ bẫng đi, không biết bị đẩy thế nào, đầu va vào cửa sổ vừa khép lại "rầm" một tiếng, đem nó lần nữa mở ra.

Gió lạnh bên ngoài liền quét vào mặt nàng ta, Giang Vi Nghiên nửa người bị lộ ra bên ngoài cửa sổ, hoàn toàn dựa vào tay Kỷ Vân Hòa đang giữ vạt áo nàng, cho nàng ta một điểm tựa, mới không khiến nàng ta từ tầng ba ngã xuống.

Sắc mặt của Giang Vi Nghiên tái xanh đi một nửa, âm thanh lập tức run rẩy: "Ngươi......ngươi làm gì đó? Ngươi buông...... Không! Ngươi đừng buông ra......"

Kỷ Vân Hòa một tay giữ lấy nàng ta, một tay lau lau tầng mồ hôi mỏng rỉ ra trên trán, lại ho khan hai tiếng, thở dài nói: "Ai, rốt cuộc là không được như xưa nữa rồi, động tác đơn giản như vậy đã thấy mệt đến tim đập tay run rồi."

Giang Vi Nghiên nghe xong, lập tức sợ hãi bắt lấy cổ tay Kỷ Vân Hòa: "Đừng đừng đừng, đừng run."

Kỷ Vân Hòa cười nói: "Ai thèm quan tâm ngươi." Nàng làm như muốn buông tay, Giang Vi Nghiên bị dọa đến thét chói tai, nhưng sau khi nàng ta thét lên, lại cảm thấy một cỗ lực đạo đem nàng kéo lên.

Hai mắt nhắm chặt của nàng ta mở ra, nhìn thấy Kỷ Vân Hòa thực sự đã kéo mình lại. Nàng ta vội vàng đứng vào bên trong phòng, đưa mắt nhìn về phía sau, bên ngoài gió lạnh đang mãnh liệt thổi vào, mặt trời đã xuống núi, không còn nửa phần độ ấm.

Nàng ta suýt nữa đã từ nơi này ngã xuống......
" />

Truyện [Ngôn Tình] Ngự Yêu (Ngự Giao Ký)

Thời sự 2025-02-22 12:31:46 2416
Vào mùa đông,ệnNgônTìnhNgựYêuNgựGiaoKýlịch vạn sự năm 2024 trời thường tối nhanh hơn, ánh hoàng hôn bên ngoài cửa sổ lặng lẽ buông xuống, ánh sáng màu cam lưu trên khung giấy đặc chế giống như phát ra kim quang, nhưng trong phòng cơ hồ không có chút ánh sáng, nếu như không phải nhờ ngọn nến leo lắt nhỏ tựa hạt đậu kia.

Người bên trong tấm chăn mỏng khẽ động, "hừ hừ" một tiếng rồi thức giấc.

Nàng nheo mắt, nhìn ra ngoài cửa sổ: "A, trời tối rồi, nên dậy thôi." Nàng ngáp một cái, xoay người ngồi dậy.

Ngồi trước gương chải đầu tóc xong, nàng đứng bên khung cửa sổ, đưa mắt nhìn vệt nắng đang dần khuất dạng ở ngoài kia. Đôi mày khẽ nhíu, ngón tay nhợt nhạt vươn ra, "két" một tiếng, nàng đẩy thanh chặn cửa sổ. Cả người đứng tựa vào vách tường, vươn tay chạm vào vệt nắng tàn đang lui về phía tây trên nền trời.

Ngay lúc này, đôi bàn tay vốn đã gầy gò của nàng dường như bị ánh mặt trời thiêu cháy da thịt, trong phút chốc hệt như lộ ra xương trắng đáng sợ. Mà khi ánh nắng rời đi, da thịt lại vẹn nguyên như lúc đầu.

Kỷ Vân Hòa xoa xoa tay, nhìn bàn tay gầy gò của mình lộ dưới ánh mặt trời, siết chặt tay: "Dọa chết ta rồi!" Vừa dứt lời, liền thấy ở lầu dưới, bên ngoàitiểu viện, một nha hoàn chậm rãi xách hộp thức ăn đi tới.

Nàng thu tay, nhưng không đóng cửa sổ lại.

Hôm nay trời không rơi tuyết, nhưng vẫn có gió lạnh thổi đến, gió lùa vào phòng, nàng cũng không cảm thấy lạnh, chỉ tựa người vào tường nhìn ngắm sông núi ở xa xa, nàng thở ra một ngụm khí trắng: "Xem ra tối nay sẽ có tuyết, chắc phải ủ một bầu rượu uống thôi."

"Rầm" một tiếng, cửa phòng bị đẩy ra một cách thô lỗ. Bên ngoài, ánh tịch dương đang chìm vào đường chân trời. Cả căn phòng rất nhanh liền trở nên tăm tối hơn.

Nha hoàn vừa rồi tên là Giang Vi Nghiên, tay xách hộp thức ăn, sắc mặt không tốt lắm bước đến: "Còn muốn uống rượu? Cái cơ thể bệnh tật ốm yếu của ngươi, không sợ uống đến chết à?". Giang Vi Nghiên nhướn cao mày, trông có mấy phần xảo trá ngang ngược: "Đóng chặt cửa sổ lại, ngươi chết cũng chả sao, nhưng nếu bị bệnh, lại liên lụy ta phải mệt mỏi chăm sóc ngươi." Nàng ta vừa nói, vừa đặt hộp thức ăn lên bàn, thanh âm vừa trầm vừa nặng.

Kỷ Vân Hòa dựa người vào cửa sổ, đưa mắt đánh giá nàng ta, nghe rõ nàng ta mắng mình, nhưng cũng không tức giận, trên môi còn treo ý cười như có như không.

"Ngày tuyết lớn như vậy, ai nấy đều an an ổn ổn ở trong nhà, vậy mà ta còn phải đến đưa cơm cho ngươi." Giang Vi Nghiên vừa oán than vừa đem cơm bày biện xong, ngoảnh đầu lại, nhìn thấy Kỷ Vân Hòa vẫn đang đứng bên cửa sổ mở toang, nhất thời lông mày liền dựng ngược lên: "Ta nói chuyện với ngươi, ngươi không nghe thấy sao?"

"Nghe thấy rồi." Kỷ Vân Hòa cong mắt cười nhìn nàng, không hề giống như đang đối mặt với một nha đầu tính khí nóng nảy liên tục quở trách, mà giống như đang thưởng thức một cảnh đẹp hiếm có, "Ngươi tiếp tục đi."

Thấy Kỷ Vân Hòa phản ứng như vậy, Giang Vi Nghiên lập tức nộ khí xung thiên, đặt cái bát trên tay xuống, bước hai bước dài đến bên cửa sổ, vươn tay muốn đóng cửa sổ lại, nhưng lúc nàng ta sắp đem cửa sổ đóng lại, một cánh tay từ phía dưới đưa lên, chầm chậm chống đỡ khung cửa sổ. Cư nhiên lại kẻ bệnh tật ốm yếu Kỷ Vân Hòa kia, vươn tay chặn cửa sổ, không cho nàng ta đóng lại.

Giang Vi Nghiên quay đầu, phẫn nộ nhìn Kỷ Vân Hòa, mà nàng lại như cũ giữ bộ dạng cười như không cười: "Ta muốn hóng hóng gió, hóng mát một chút, chỉ ngày hôm nay thôi..."

Nàng còn chưa dứt lời, Giang Vi Nghiên đập mạnh một phát lên tay nàng.

"Ai thèm quan tâm ngươi."

Kỷ Vân Hòa nhìn mu bàn tay bị đánh đỏ lên, đôi mắt khẽ nheo lại.

Giang Vi Nghiên đóng cửa sổ lại, xoay người đi vào trong: "Cơm tự mình ăn đi, ăn xong rồi thì..." Không đợi Giang Vi Nghiên nói xong, Kỷ Vân Hòa liền bắt lấy cổ tay nàng ta. Giang Vi Nghiên nhất thời khó hiểu, xoay đầu trừng mắt nhìn chằm chằm nàng, nhưng lời còn chưa kịp nói khỏi miệng, chỉ cảm thấy cơ thể nhẹ bẫng đi, không biết bị đẩy thế nào, đầu va vào cửa sổ vừa khép lại "rầm" một tiếng, đem nó lần nữa mở ra.

Gió lạnh bên ngoài liền quét vào mặt nàng ta, Giang Vi Nghiên nửa người bị lộ ra bên ngoài cửa sổ, hoàn toàn dựa vào tay Kỷ Vân Hòa đang giữ vạt áo nàng, cho nàng ta một điểm tựa, mới không khiến nàng ta từ tầng ba ngã xuống.

Sắc mặt của Giang Vi Nghiên tái xanh đi một nửa, âm thanh lập tức run rẩy: "Ngươi......ngươi làm gì đó? Ngươi buông...... Không! Ngươi đừng buông ra......"

Kỷ Vân Hòa một tay giữ lấy nàng ta, một tay lau lau tầng mồ hôi mỏng rỉ ra trên trán, lại ho khan hai tiếng, thở dài nói: "Ai, rốt cuộc là không được như xưa nữa rồi, động tác đơn giản như vậy đã thấy mệt đến tim đập tay run rồi."

Giang Vi Nghiên nghe xong, lập tức sợ hãi bắt lấy cổ tay Kỷ Vân Hòa: "Đừng đừng đừng, đừng run."

Kỷ Vân Hòa cười nói: "Ai thèm quan tâm ngươi." Nàng làm như muốn buông tay, Giang Vi Nghiên bị dọa đến thét chói tai, nhưng sau khi nàng ta thét lên, lại cảm thấy một cỗ lực đạo đem nàng kéo lên.

Hai mắt nhắm chặt của nàng ta mở ra, nhìn thấy Kỷ Vân Hòa thực sự đã kéo mình lại. Nàng ta vội vàng đứng vào bên trong phòng, đưa mắt nhìn về phía sau, bên ngoài gió lạnh đang mãnh liệt thổi vào, mặt trời đã xuống núi, không còn nửa phần độ ấm.

Nàng ta suýt nữa đã từ nơi này ngã xuống......
本文地址:http://web.tour-time.com/html/763a399172.html
版权声明

本文仅代表作者观点,不代表本站立场。
本文系作者授权发表,未经许可,不得转载。

全站热门

Siêu máy tính dự đoán PSV vs Juventus, 3h00 ngày 20/2

Vivo cho biết chiếc máy dùng cảm biến ảnh Sony IMX376 cho camera độ phân giải 20MP. Máy cũng sử dụng đèn flash hiệu ứng ánh trăng (moonlight selfie) như phiên bản V5 trước, cho phép chụp ảnh tự sướng tốt hơn trong điều kiện sáng yếu. Camera này cũng có khả năng chụp trước lấy nét sau, để sau khi chụp người dùng có thể chọn khu vực nét, khu vực mờ nhòe tùy ý.

Bên cạnh cụm camera kép phía trước đạt 20MP, camera sau của V5Plus có độ phân giải 16MP. Camera này được trang bị chế độ chụp thể thao, ghép các tấm ảnh lại với nhau để cho ra một ảnh không bị mờ nhòe; ngoài ra còn chế độ chụp đêm giúp tăng cường ánh sáng khi chụp buổi tối.

Vivo V5Plus có màn hình kích thước 5,5 inch độ phân giải FullHD, được bảo vệ bởi kính Gorilla Glass thế hệ 5. Máy dùng vi xử lý Qualcomm Snapdragon 625 64 bit 8 nhân, RAM 4GB, bộ nhớ trong 64GB (không có khe cắm thẻ nhớ).

Smartphone mới nhất của Vivo cũng được trang bị cảm biến vân tay với tốc độ 0,2 giây, dùng để bảo mật máy hoặc mở nhanh các ứng dụng. Pin V5Plus dung lượng 3.160mAh với tính năng sạc nhanh. Máy trang bị hai SIM, chạy hệ điều hành Funtouch 3.0 (nền tảng Android 6.0.1), với chip xử lý âm thanh AK4376.

Ca sĩ Hoàng Thùy Linh tiếp tục là đại sứ của sản phẩm Vivo V5Plus. Trước đó ca sĩ này đã là đại sứ của Vivo V5.

">

Vivo V5Plus ra mắt, hai camera trước xóa phông, giá bán 9.990.000 đồng

Hôm nay chúng ta sẽ so sánh tốc độ và khả năng đa nhiệm của chiếc smartphone được mệnh danh là “đỉnh selfie” với Galaxy J7 Prime - chiếc smartphone khá hot của Samsung trong phân khúc để xem liệu sản phẩm nào chiếm ưu thế?

Điểm qua thông số cấu hình Vivo V5-“đỉnh selfie”, máy trang bị chip 8 nhân (64-bit) tốc độ 1.5 GHz, RAM 4GB, 32GB bộ nhớ trong, bộ đôi máy ảnh "khủng" 20MP trước - 13MP phía sau, kết nối mạng 4G LTE, cảm biến vân tay một chạm và được cài sẵn Android 6.0 giao diện Funtouch OS 2.6

Về phần Galaxy J7 Prime, máy trang bị chip Exynos 7870, RAM 3GB, 32GB bộ nhớ trong, bộ đôi camera 13MP/ 8MP, pin 3.300 mAh  và chạy phiên bản Android 6.0 Marshmallow.

Bảng so sánh thông số cấu hình Galaxy J7 Prime – Vivo V5:

ViVo V5

Galaxy J7 Prime

Màn hình

5.5 inch HD IPS

5.5 inch FullHD PLS

Chip

MT6750, 8 nhân Cortex – A53

Exynos 7870, 8 nhân Cortex – A53

GPU

Mali-T860

Mali-T830

RAM

4 GB

3 GB

Kết nối

Wifi, bluetooth, 4G

Wifi, bluetooth, 4G

Bộ nhớ trong

32 GB

32 GB

Camera sau

13 MP khẩu độ F/2.2

13 MP khẩu độ F/1.9

Camera trước

20 MP khẩu độ F/2.0

8 MP khẩu độ F/1.9

Hệ điều hành

Android 6.0

Android 6.0

Pin

3.000 mAh

3.300 mAh

Tính năng

Cảm biến vân tay 0.2s, chip âm thanh Hi-Fi AK4376, Moonlight Selfie

Cảm biến vân tay

Phần đầu tiên của màn speedtest, chúng ta đến với những ứng dụng cơ bản hàng ngày mà người nào cũng sử dụng như: Thư viện ảnh, camera, từ điển TFlat, trình duyệt web Chrome, Facebook, Dịch vụ lưu trữ đám mây OnDrive, phần mềm Lozi, Sound Cloud đều không làm khó được hai máy và tốc độ tương đồng với nhau.

">

Đọ tốc độ và khả năng đa nhiệm của Vivo V5 “đỉnh selfie” và Galaxy J7 Prime

Trực tiếp V.League 2017 vòng cuối online: Hà Nội vs Quảng Nam vs FLC Thanh Hóa...

Nhận định, soi kèo HNK Vukovar vs Rudes Zagreb, 21h00 ngày 19/2: Cơ hội leo đỉnh

">

[LMHT] Kiếm hàng triệu USD nhưng ít ai biết rằng Faker chi tiêu rất tằn tiện

Không chỉ ra lệnh cấm sử dụng loại đồng hồ thông minh có chức năng liên lạc dành riêng cho trẻ nhỏ, chính phủ Đức còn khuyến nghị phụ huynh đập bỏ loại thiết bị này.

Các nhà làm chính sách viễn thông của Cơ quan Mạng Liên bang Đức (FNA) hôm 18/11 cho biết một lượng không nhỏ thiết bị thông minh thiết kế cho trẻ nhỏ từ 5-12 tuổi có thể bị điều khiển từ xa để nghe lén và định vị.

FNA lo ngại loại thiết bị này không chỉ do thám trẻ nhỏ mà còn được sử dụng để do thám bất cứ ai trong phạm vi phủ sóng.

Những chiếc đồng hồ thông minh như Apple Watch vẫn là thiết bị hợp pháp tại Đức. Tuy nhiên, nhiều loại smartwatch có thêm cả chức năng nghe lén, tương tự chức năng theo dõi trẻ từ xa, và có thể dễ dàng kích hoạt bằng ứng dụng.

FNA tỏ ra nghiêm túc khi đề nghị người dân đập bỏ smartwatch và báo cáo lại chính quyền. Sau khi đập bỏ smartwatch, người dân sẽ được cấp “chứng nhận phá hủy” thiết bị.

Đây không phải lần đầu tiên FNA khuyến cáo công dân Đức đập bỏ thiết bị điện tử. Hồi tháng 2 đầu năm, FNA cũng cấm loại búp bê "My Friend Cayla" và gán nhãn “thiết bị gián điệp” cho loại đồ chơi này.

"My Friend Cayla" được tích hợp công nghệ truyền sóng radio mà FNA cho rằng có thể bị lợi dụng để do thám trẻ nhỏ.

Không chỉ cấm "My Friend Cayla", FNA còn yêu cầu phụ huynh dùng búa để phá hủy đồ chơi này.

Trí tuệ nhân tạo sẽ biến smartphone thành Intelligent phone

Trí tuệ nhân tạo sẽ biến smartphone thành Intelligent phone

“Nếu bạn nhìn vào toàn bộ hệ sinh thái, trí tuệ nhân tạo sẽ cơ bản thay đổi điện thoại từ “smartphone” sang "intelligent phone”.

">

Đức yêu cầu phụ huynh đập bỏ “smartphone trẻ em”

友情链接