Giang Thừa Diệc bất quá cũng chỉ liếc mắt nhìn qua Tần Dịch một cái,ệnCôngLượ24/7 thu hồi ánh mắt, chuyển hướng về phía Dung Tự.
""Chuyện của quá khứ, chúng ta quên nó đi không được sao?Dung Tự...... Tim của em trai em vẫn luôn không tốt, nhiều năm như vậy rồi vẫn luôn kéo dài việc điều trị, hiện tại chỉ dựa vào thuốc cũng chỉ là miễn cưỡng, biện pháp tốt nhất là thay tim, anh ở nước ngoài mấy ngày nay cũng không phải là ăn không ngồi rồi, hiện tại liền có một quả tim khỏe mạnh đang chờ Dung Chính, chỉ cần em gật đầu, chúng ta sẽ quên đi hết chuyện trong quá khứ, về sau..... Về sau cũng đừng trở lại đây, anh tìm bác sĩ kia là nổi tiếng thế giới, giải phẫu xác xuất thành công là rất cao. Chờ em trai em hết bệnh rồi, ba người chúng ta đến một nơi khác sinh sống được không? Hơn nữa Dung Chính bây giờ vẫn luôn kêu anh là anh Thừa Diệc, vân luiin thích anh, chúng ta có thể lại giống như trước kia được không..."
Giang Thừa Diệc dụ hoặc mà nói, hai mắt vẫn luôn nghiêm túc cùng khẩn trương nhìn về phía Dung Tự, chỉ cần cô gật đầu, chỉ cần cô nguyện ý, hắn sẽ xem những chuyện xảy ra lúc trước không có phát sinh qua, nửa đời sau toàn tâm toàn ý mà đối xử với Dung Tự như châu như bảo, nói được thì làm được.
Bàn tay của Dung Tự vẫn luôn bị bàn tay to lớn của Giang Thừa Diệc nắm chặt, không có rút ra, đối phương ngược lại nắm đến càng thêm khẩn.
Thấy thế, Dung Tự khẽ thở dài, nhưng cũng không có rút lại bàn tay chính mình, cúi đầu liếc mắt nhìn Giang Thừa Diệc một cái ""Anh cảm thấy chúng ta có thể còn trở lại như trước đây được sao?""
""Đương nhiên!""
Giang Thừa Diệc vội vàng ngắt lời nói, ""Trước kia, em thích anh như vậy, hiện tại anh cũng thích em như vậy, chỉ cần hai chúng ta cùng nỗ lực, tuyệt đối có thể trở lại như xưa, Dung Tự tin tưởng anh sao?""
""Tin tưởng, tin tưởng, tôi tin anh bao nhiêu rồi cơ chứ? Giang Thừa Diệc, hiện tại tôi mệt mỏi rồi, anh biết không? Tôi cố gắng không nổi, tôi cũng không muốn cùng anh cố gắng nữa, cứ vậy đi...""
""Không cần, Dung Tự, anh không cần như vậy, em không cần tuyệt tình như vậy được không! Anh cầu xin em, lúc trước là anh không đúng, là anh sai, anh sẽ sửa mà, chỉ cần em gật đầu, chúng ta về sau sẽ còn con đường rất dài có thể đi...""
""Thừa Diệc em không...""
Dung Tự nhíu mày.
""Được, anh đã biết, khẳng định là hôm nay rất mệt đúng không, nhất định là mệt mỏi, anh quấy rầy em lâu như vậy, em sẽ không có bình tĩnh mà tự hỏi, không thể đưa ra quyết định chính xác, anh là biết!""
Dung Tự còn chưa nói xong, Giang Thừa Diệc bỗng nhiên lớn tiếng đánh gãy, sau đó nhanh chóng đứng lên, hốc mắt còn có chút đỏ ""Em, em trước nghỉ ngơi thật tốt, anh không quấy rầy em nữa, em dưỡng thương cho tốt, anh ngày mai, ngày mai anh lại đến thăm em!""
Nói xong cũng không có quay đầu lại mà bỏ chạy ra ngoài.
""Thừa Diệc!""
Dung Tự càng gọi hắn, hắn bỏ chạy càng nhanh.
Thấy thế, Dung tựu chậm rãi cúi đầu, nhìn về phía vết nứt ở góc tường suy nghĩ đến xuất thần, qua một hồi lâu mới cúi xuống đất nhặt chai nước bị lăn đến bên chân lên, quay đầu nhìn về phía Tần Dịch còn đúng ngây ngốc ở đó, dở khóc dở cười nói, ""Anh còn đứng ở nơi đó làm gì? Đẩy tôi về đi, sắp đến trưa rồi, nắng sắp cháy da đầu rồi""
""Hả? Được!""
Tần Dịch lập tức liền đi tới, đẩy xe lăn của Dung Tự hướng về phía phòng bệnh đi đến.
Trêи đường, dùng ánh mắt phức tạp mà nhìn thoáng qua đỉnh đầu của Dung Tự.
Cô ấy thế nhưng...
Nhưng chính là liếc mắt một cái như vậy, vẫn là bị Dung Tự cảm nhận được, cũng không có quay đầu nhìn hắn, chỉ là khẽ cười ""Như thế nào? Có phải hay không thấy mình đã hiểu lầm tôi? Hả? Bất giác nhận ra sự tình lúc trước anh điều tra cũng không phải toàn bộ, còn có ẩn tình phía sau, rồi sau đó chỉ bởi vì đống tài liệu đó hại tôi bị phá hủy hôn lễ, bôi đen thanh danh tôi, bắt đầu cảm thấy có lỗi, thậm chí thấy hối hận. Tôi nói có phải rất đúng không?"
Nói xong, Dung Tự ngẩng đầu lên nhìn hắn một cái, nhàn nhạt cười.
Thấy Dung Tự tươi cười như vậy, Tần Dịch thế nhưng cảm thấy trong lòng đau xót, không phải vì người khác, mà vì người này, nếu chân tướng là như Giang Thừa Diệc nói, như vậy cô gái này có bao nhiêu ủy khuất, rốt cuộc đã chảy bao nhiêu nước mắt.
Cô ấy yêu Giang Thừa Diệc nhưng hắn lại muốn cô ấy đi câu dẫn một người đàn ông khác, yêu một người đàn ông khác, muốn cùng hắn sống thật tốt, lại bị đối phương trực tiếp ở hôn lễ bỏ rơi, cùng bỏ đi với người con gái khác, hiện tại thậm chí đến nông nổi sắp kết hôn với người khác. Mà chính mình cũng là cái tên khốn nạn, cái gì cũng không biết mà đứng về phía Dĩ Nhu, còn nói cô ấy ghê tởm, thậm chí còn uy hϊế͙p͙ đe dọa.
Lúc này hắn có chút hiểu rõ bọn họ lần đó ở trêи xe cô gái này vuốt hình của em trai mình là có ý tứ gì, chỉ sợ chính cô ấy cũng vẫn luôn bị thống khổ dày vò......
""Thực xin lỗi...""
Nghĩ như vậy, Tần Dịch vẫn là nên xin lỗi nàng.
Nghe vậy, Dung Tự lại cười một tiếng ""Kỳ thật, cũng không có gì, khả năng tôi cùng bọn họ không có duyên phận, mới có thể xảy ra nhiều chuyện xấu như vậy, loại chuyện này, kỳ thật tôi cũng không hoàn toàn vô tội, xem như là báo ứng đi! Được rồi, đưa tôi về đi, buồn ngủ rồi! Nên ngủ trưa!""
"Được..."
Tần Dịch gật đầu, muốn nói cái gì nhưng đều bị Dung Tự bức trở về.
Chờ dung Tự nằm trêи giường bệnh, dần dần chìm vào giấc ngủ, hắn mới lặng lẽ đứng dậy, cầm di động, đi ra ngoài.
Mà trong phòng bệnh, trong nháy mắt khi Tần Dịch vừa mới bước ra ngoài, Dung Tự bỗng nhiên mở một con mắt, sau đó lại một lần nữa nhắm mắt.
Nàng cũng nên đi...
Một đầu khác Tần Dịch gọi điện cho Lâm Dĩ Nhu nhưng bắt máy lại là thanh âm hoàn toàn xa lạ của người đàn ông khác, hoảng sợ qua đi hắn liền hiểu rõ, Lâm Dĩ Nhu sợ là đổi số điện thoại, làm hắn trực tiếp dựa vào vách tường lạnh lẽo, tự trách cùng áy náy tra tấn hắn đến có chút không thở nổi, tay ý thức mà sờ soạng điếu thuốc, nhìn thấy biển báo cấm hút thuốc làm hắn dừng lại.
Than một tiếng, hắn liền hướng về phía bên ngoài chạy đi.
Chờ Dung Tự ngủ trưa dậy, mơ mơ màng màng, liền thấy một túi dâu tây đã rửa sach sẽ đặt trêи đầu giường.
""A!""
Dung Tự hoan hô một tiếng, vội vàng nếm thử một miếng, không cần quá ngọt a!"
""Như thế nào đột nhiên lại mua dâu tây?""
"Buổi sáng không phải cô nói muốn ăn sao...""
Tần Dịch cười nói.
""Tôi muốn ăn đồ ăn nhiều lắm""
""Về sau đều mua cho cô""
Nghe vậy Dung Tự không khỏi ngẩng đầu nhìn hắn, gương mặt vẫn như cũ, bất quá có chút đỏ,nhíu nhíu mày, con gái, đặc biệt là người con gái như cô cực kỳ mẫn cảm với người đàn ông có tâm tư với mình, từ nhỏ đến lớn trêи cơ bản chỉ cần người đàn ông đó có ý tứ với cô, cô đều có thể nhận ra, cái này gọi là giác quan thứ sáu của phụ nữ.
Cho nên tình huống của Tần Dịch như hiện tại thật là không khéo!
Nàng liền mở ra nhắc nhở độ hảo cảm, phát hiện hảo cảm của đối phương với mình đã là 80, xem như là tình cảm khác phái đối với nhau đi.
Bởi vì cảm thấy hắn trách nhầm cô, liền tăng hảo vảm nhiều như vậy, Dung Tự cảm giác người đàn ông này là người tốt, cũng đặc biệt tốt công lược a!
Bất quá cô cũng không có tâm tư công lược, càng không có ý lưu lại đây, tự nhiên không nghĩ làm đối phương hảo cảm tiếp tục tăng lên.
Đóng độ hảo cảm lại, tiếp tục ăn dâu tây, Dung Tự cau mày nghĩ như vậy, ngay sau đó liền nhìn về phía Tần Dịch, ""Bác sĩ nói khi nào thì tôi được xuất viện không?""
Trong đó, đười ươi Borneo và Heo vòi châu Á được xếp vào phụ lục I (danh sách các loại động, thực vật hoang dã nguy cấp) của Công ước CITES. Đây là hai loài động vật quý hiếm đang trên đà sụt giảm số lượng nghiêm trọng và cần có những chương trình bảo tồn cấp bách ở quy mô toàn cầu. Cụ thể, số lượng của loài Đười ươi Borneo nói chung giảm đi 50% trong hơn 60 năm trở lại đây, đồng thời môi trường sống của chúng bị thu hẹp đến 55% trong vòng 20 năm qua. Hiện Việt Nam cũng đang bảo tồn 6 cá thể này.
Tương tự, số lượng cá thể của Heo vòi châu Á cũng đang giảm mạnh dẫn đến nguy cơ tuyệt chủng. Đây là một trong 5 loài heo vòi lớn nhất thế giới và cũng là loài heo vòi duy nhất xuất xứ từ châu Á.
TS.Kanako Tomisawa, Phó chủ tịch của Tiểu ban quản lý loài chia sẻ: “Tiểu ban quản lý loài sẽ tiến hành thêm những khóa huấn luyện về công tác quản lý số lượng loài cho các thành viên trong Hiệp hội vườn thú Đông Nam Á.”
Được đánh giá cao về quy mô, cơ sở vật chất và tính chuyên nghiệp, Công viên Chăm sóc và Bảo tồn động vật hoang dã Vinpearl Safari Phú Quốc đã được chọn làm địa điểm đăng cai Hội thảo. Các thành viên Hiệp hội vườn thú Đông Nam Á đã khảo sát thực tế Vinpearl Safari và làm việc với đội ngũ chuyên viên của đơn vị. Hiện Vinpearl Safari đang có kế hoạch từng bước tiếp nhận và bảo tồn Đười ươi Borneo và Heo vòi châu Á.
Cũng trong tháng 4/2016, Vinpearl Safari đã đăng cai tổ chức Cuộc họp lần thứ I của Hiệp hội vườn thú Việt Nam (Vietnam Zoos Association - VZA) và Khóa tập huấn với các chuyên gia của SEAZA với chủ đề “Nâng cao phúc lợi động vật” cho tất cả các cán bộ nhân viên chăm sóc động vật đang làm việc tại Vinpearl Safari. Đây là những hoạt động thiết thực trong chuỗi đào tạo nhân sự, nâng cấp chất lượng công việc, củng cố năng lực của các thành viên SEAZA và VZA trong công tác bảo tồn động vật hoang dã.
Mới đi vào hoạt động từ tháng 12/2015, Vinpearl Safari đã không ngừng nỗ lực để nâng cao chất lượng chăm sóc và bảo tồn động vật, đồng thời đóng góp vào những mục tiêu chung của Hiệp hội vườn thú Đông Nam Á với vai trò là một thành viên chính thức và tích cực.
Công viên chăm sóc và bảo tồn động vật Vinpearl Safari Phú Quốc do Tập đoàn Vingroup đầu tư là vườn thú bán hoang dã đầu tiên và duy nhất tại Việt Nam xây dựng theo mô hình Safari thế giới.
Giai đoạn 1 của dự án có quy mô 380ha, gồm hai phân khu chính: khu vườn thú mở (open zoo) dành cho khách tham quan giữa các khu vực nuôi thú mở, hài hòa với thiên nhiên; khu bán hoang dã (safari park) chở khách tham quan bằng xe chuyên dụng với hình thức "thú thả, người nhốt" độc đáo, lần đầu tiên có mặt tại Việt Nam.
Hiện Công viên đã có khoảng 140 chủng loài, được sưu tầm, bảo tồn từ các động vật hoang dã quý hiếm địa phương, đồng thời quy tụ từ nhiều vùng địa sinh học đặc trưng trên thế giới như Nam Phi, Châu u, Úc, Mỹ... như Hổ Bengal, Linh dương A Rập, Linh dương sừng xoắn, Vượn cáo trắng đen…
Địa chỉ: khu Bãi Dài, xã Gành Dầu, huyện Phú Quốc, tỉnh Kiên Giang.
Trong phiên tòa xét xử, một mình trước vành móng ngựa, Doan không ngẩng đầu nhìn ai. HĐXX tuyên phạt cô ta bản án chung thân, thụ án tại Trại giam Ninh Khánh.
Trong trại giam, Doan bảo đang học làm nghề may và tâm lý ổn định, yên tâm cải tạo. Dường như nữ phạm nhân này vẫn tìm mọi cách để biện minh tốt nhất cho mình, bảo thỉnh thoảng vẫn mơ thấy chồng về bảo: "Anh thương em, em ngu lắm". Cũng có khi Doan lại mơ thấy người tình nói: "Anh xin lỗi em, tất cả là do anh". Trong những câu chuyện của Doan, cô ta vẫn muốn nhiều phần đúng thuộc về mình, nói do "chỉ ngu nghe theo", "mọi việc đều do tình nhân gây ra"…
Các con của Doan dù thương yêu mẹ nhưng trước hành động độc ác vì thứ tình yêu bất chính đã cùng gia đình bên nội ra công an xã trình báo sự việc dù bị Doan cấm cản: "Nếu ra báo thì bằng rút dao đâm mẹ". Thời điểm mới bị bắt, Doan nhận một mình gây ra tội để che giấu cho người tình, khi được đưa lên cơ quan công an để khuyên bảo mẹ, những đứa con đã không thể che giấu được sự phẫn uất…
Doan bảo bây giờ người chị chồng đã tha thứ và gọi điện hỏi thăm. Hai con trai cũng thi thoảng theo bà ngoại đến thăm mẹ ở trại giam. Nếu cải tạo tốt và được ra trại sớm, Doan bảo "không dám nói trước nhưng chắc sẽ nương nhờ cửa Phật”.
(Theo Emdep.vn)
Tin liên quan:
Vợ đẹp ngoại tình, xót xa công tôi “bắt tép nuôi cò”" border="0"/>
评论专区