Nhận định, soi kèo Thitsar Arman vs Sagaing United, 16h00 ngày 27/2: Tiếp tục gieo sầu

Nhận định 2025-03-03 00:54:21 63
ậnđịnhsoikèoThitsarArmanvsSagaingUnitedhngàyTiếptụcgieosầbảng xếp hạng bóng ngoại hạng anh   Hồng Quân - 26/02/2025 15:59  Nhận định bóng đá giải khác
本文地址:http://web.tour-time.com/html/64a198827.html
版权声明

本文仅代表作者观点,不代表本站立场。
本文系作者授权发表,未经许可,不得转载。

全站热门

Nhận định, soi kèo Myawady FC vs Yadanarbon FC, 16h30 ngày 27/2: Không thể gắng gượng

Kế hoạch của HLV Shin Tae Yong phá sản, Indonesia chịu thiệt ở AFF Cup 2024 - 1

Ivar Jenner không được CLB Utrecht cho phép về thi đấu ở AFF Cup 2024 (Ảnh: Getty).

Tới hôm nay, Indonesia đã có câu trả lời về trường hợp của hai cầu thủ này. Theo đó, hai CLB Utrecht (Hà Lan) và Wolves (Anh) đều không chấp thuận yêu cầu nhả người từ phía Liên đoàn bóng đá Indonesia (PSSI).

Do giải AFF Cup 2024 không thuộc hệ thống thi đấu chính thức của FIFA nên các CLB có quyền không nhả người. Đó là lý do mà Indonesia không thể mang hàng loạt cầu thủ nhập tịch tham dự giải đấu này.

Vì danh sách đã chốt nên Indonesia buộc phải tham dự AFF Cup 2024 với 24 cầu thủ. Điều này khiến họ chịu thiệt thòi so với các đội bóng khác về quân số.

Ở giải đấu năm nay, HLV Shin Tae Yong chỉ triệu tập đội U22 Indonesia. Độ tuổi trung bình của đội bóng chỉ là 20,3 tuổi, thấp nhất giải đấu. HLV người Hàn Quốc từng kỳ vọng ba cầu thủ nhập tịch là Ivar Jenner, Justin Hubner và Rafael Struick sẽ gánh vác đội hình trẻ này. Tuy nhiên, kế hoạch của ông đã phá sản khi chỉ triệu tập được tiền đạo Rafael Struick.

Kế hoạch của HLV Shin Tae Yong phá sản, Indonesia chịu thiệt ở AFF Cup 2024 - 2

Rafael Struick là cầu thủ nhập tịch duy nhất của Indonesia tham dự AFF Cup 2024 (Ảnh: PSSI).

Đội tuyển Indonesia đã lên đường sang Myanmar tham dự giải AFF Cup 2024. Hai cầu thủ Rafael Struick và Asnawi Mangkualam sẽ hội quân muộn do bận thi đấu cùng CLB.

Ở AFF Cup 2024, đội tuyển Indonesia nằm chung bảng với đội tuyển Việt Nam, Philippines, Myanmar và Lào. Họ sẽ thi đấu trận ra quân gặp Myanmar vào ngày 9/12. Tới ngày 15/12, đoàn quân HLV Shin Tae Yong sẽ đụng độ với đội tuyển Việt Nam ở sân Việt Trì (Phú Thọ).

Danh sách đội tuyển Indonesia dự AFF Cup 2024

Thủ môn: Cahya Supriadi (FC Bekasi City), Daffa Fasya (Borneo FC Samarinda), Erlangga Setyo (PSPS Pekanbaru)

Hậu vệ: Achmad Maulana Syarif (Arema FC), Kadek Arel Priyatna (Bali United), Mikael Alfredo Tata (Persebaya Surabaya), Sulthan Zaky (PSM Makassar), Dony Tri Pamungkas (Persija Jakarta), Muhammad Ferarri (Persija Jakarta), Kakang Rudianto (Persib Bandung), Robi Darwis (Persib Bandung), Asnawi Mangkualam (Port FC, Thái Lan), Pratama Arhan (Suwon FC, Hàn Quốc)

Tiền vệ: Arkhan Fikri (Arema FC), Rivaldo Eneiro Pakpahan (Borneo FC Samarinda), Rayhan Hannan (Persija Jakarta), Zanadin Fariz (Persis Solo), Alfriyanto Nico (Dewa United), Victor Dethan (PSM Makassar), Marselino Ferdinan (Oxford United, Anh)

Tiền đạo: Hokky Caraka (PSS Sleman), Arkhan Kaka (Persis Solo), Rafael Struick (Brisbane Roar, Australia), Ronaldo Kwateh (Muangthong United, Thái Lan).

">

Kế hoạch của HLV Shin Tae Yong phá sản, Indonesia chịu thiệt ở AFF Cup 2024

{keywords} 

Nhiều năm sau khi ly hôn, tôi không còn niềm tin vào chuyện tình cảm. Nhưng cách đây 1 năm, tôi quen anh - người đã làm thay đổi cuộc đời tôi. Anh kém tôi 3 tuổi, chưa từng lập gia đình. Hiểu và thông cảm hoàn cảnh của tôi, anh bất chấp sự ngăn cản của gia đình đến với tôi.

Thậm chí, anh còn dọn ra ngoài để được ở cùng tôi. Điều này càng làm tôi cảm động. Tôi luôn có cảm giác mang nợ tình nghĩa với anh. Vì vậy tôi không tiếc điều gì để chăm sóc cho anh.

Tôi mua sắm cho anh quần áo, nấu cho anh những bữa ăn ngon dù công việc của tôi rất bận rộn. Anh cũng rất biết cách chiều chuộng và chăm sóc tôi. Chúng tôi bên nhau rất hạnh phúc.

Anh làm nghề tự do, kinh doanh một số mặt hàng. Nhưng số chưa may mắn nên chưa kiếm được nhiều tiền. Anh hứa với tôi, sau này anh ăn nên làm ra chúng tôi sẽ đón con gái và mẹ già ở quê lên để chăm sóc, phụng dưỡng. Tôi nghe anh nói vậy, cảm động vô cùng.

Anh cũng về quê để ra mắt gia đình tôi. Mẹ tôi thấy anh trẻ tuổi hơn lại nghĩ anh chưa trải sự đời, khó làm chỗ dựa cho tôi nên khuyên tôi suy nghĩ lại. Tuy nhiên yêu và thương anh quá nhiều, tôi chỉ biết nghe theo con tim mình.

Gần đây, anh có dự định lập nhà xưởng thiết kế, sản xuất thiết bị máy móc cho các nhà máy. Anh cùng 2 người bạn nữa định bắt tay làm ăn. Tuy nhiên điều khiến anh đau đầu là tiền vốn đang hạn hẹp. Anh vay mượn nhiều nơi nhưng không được là bao và cuối cùng anh đề nghị tôi giúp.

Bản thân tôi đi làm phải gửi tiền về nuôi con nên không dư giả nhiều. Cách đây 2 năm tôi cùng 2 chị gái gom tiền mua một mảnh đất ở quê, nay giá trị mảnh đất ấy cũng lên đến tiền tỷ.

Anh biết được chuyện đó liền đề nghị tôi cắm bìa đỏ vay cho anh 500 triệu đồng để làm ăn. Sau này, kinh doanh có lời anh hứa trả cả vốn lẫn lãi.

Tôi rất băn khoăn nên về hỏi ý kiến 2 chị. Chỉ nghe thế, các chị gái tôi đều gạt đi. Các chị tôi cho rằng giữa chúng tôi chưa có ràng buộc gì (kết hôn, đám cưới) không nên mạo hiểm cho vay.

Tôi đành phải nói khéo với anh là không thể thuyết phục được các chị. Tôi chỉ có cuốn sổ tiết kiệm 50 triệu có thể cho anh vay mượn.

Nghe vậy, anh nổi giận đùng đùng. Anh cho rằng, chị em nhà tôi quá tính toán. Trước sau gì cũng là người một nhà mà lại so đo thiệt hơn, đề phòng với anh.

Anh nói rằng, anh lao tâm khổ tứ như vậy cũng là vì tương lai 2 đứa sau này, thậm chí là của con gái tôi nhưng tôi quá ích kỷ chỉ biết giữ của phòng thân, không tin tưởng anh. Anh còn nói rằng, tôi cư xử như vậy là dập tắt ý chí của chồng tương lai, cản đường đi, sự nghiệp của anh.

Mấy nay anh thường xuyên đi nhậu. Mỗi lần nhậu say về, anh lại chỉ trích tôi, vẫn là điệp khúc yêu thương thật lòng nhưng tôi quá tính toán, ích kỷ. Anh còn dọa nói lời chia tay. Tôi đau khổ lắm. Tôi cũng muốn giúp người mình yêu nhưng lực bất tòng tâm vì số tiền quá lớn với khả năng.

Cuối cùng tôi đành chấp nhận khi anh đề nghị tạm xa nhau một thời gian. Điều này làm tôi buồn vô cùng. Đã trải qua một lần đổ vỡ, tôi muốn tìm lại hạnh phúc mà khó như vậy sao?

Có lối thoát nào cho cuộc tình đầy toan tính?

Có lối thoát nào cho cuộc tình đầy toan tính?

Anh gặp chị khi chị vừa trải qua nỗi đau mất chồng. Chị lạc lõng, thiếu thốn tình cảm lẫn quyết đoán trong công việc. Anh thì gia đình không hạnh phúc, tuy chưa ly hôn nhưng ly thân từ rất lâu rồi.

">

Bị chia tay vì không cho bạn trai vay nửa tỷ đồng để làm ăn

Chuẩn bị:

Dẻ sườn bò: 0.5kg

Gấc: 01 bát con

Ngũ vị hương: 01 gói

Tỏi: 01 củ

Cà rốt: 01 củ

Bột năng, nước mắm, đường vàng, hạt tiêu xay, rau mùi, dầu ăn

Cách làm:

Bước 1: Dẻ sườn bò sơ chế sạch sẽ thái miếng vuông quân cờ rồi chần qua nước sôi cho bớt mùi hôi. Gấc bỏ hạt chỉ lấy phần thịt. Tỏi bỏ vỏ bằm nhỏ, cà rốt gọt vỏ cắt miếng vừa ăn.

Ướp thịt bò 1 tiếng cùng gói ngũ vị hương, ½ tỏi đã bằm nhỏ, nước mắm, đường và gấc.

Cuối tuần đổi món Bò sốt vang thơm ngon hấp dẫn cho cả gia đình - Ảnh 1.

Bước 2: Cho dầu ăn phi thơm ½ tỏi còn lại cho thơm rồi trút phần thịt bò đã ướp vào đảo săn, cho cà rốt vào rồi đổ ngập nước. Ninh cho tới khi thịt mềm tầm 45p, nếu dùng nồi áp suất thì 10 phút.

Cuối tuần đổi món Bò sốt vang thơm ngon hấp dẫn cho cả gia đình - Ảnh 2.

Bước 3: Pha 2 thìa bột năng vào bát nước lọc rồi đổ từ từ vào nồi sốt vang, quấy đến khi nào thấy nước sánh lại là được (Có thể bỏ qua bước này nếu không thích nước sánh).

Cuối tuần đổi món Bò sốt vang thơm ngon hấp dẫn cho cả gia đình - Ảnh 3.

 Nêm lại gia vị cho vừa miệng. Múc sốt vang ra bát hoặc đĩa sâu lòng. Rắc hạt tiêu xay và mùi lên trên. Sốt vang có thể ăn cùng bánh mì nóng, bún phở hoặc cơm nóng cũng rất ngon.

Bữa tối chỉ cần món gà trộn này là đủ chất mà lại không sợ tăng cân

Bữa tối chỉ cần món gà trộn này là đủ chất mà lại không sợ tăng cân

Thịt gà mềm ngọt, đu đủ giòn giòn thấm đều gia vị trộn chua ngọt khiến ai ăn cũng thích mê mẩn.

">

Đổi món bò sốt vang hấp dẫn, ăn bún, phở, bánh mì đều ngon quên sầu

Soi kèo góc West Ham vs Leicester, 3h00 ngày 28/2

Hồi đó, vào mỗi ngày lễ, hai vợ chồng thường chở nhau trên chiếc xe máy cà tàng ra chợ cùng chọn thịt, chọn rau tự làm cho mình một bữa thịnh soạn nhất có thể.

Ngày đó, mỗi khi đi ngang qua những nhà hàng sang trọng, thấy người ta từng đôi từng đôi váy áo dập dìu, tôi nói với chồng: "Sau này mình có tiền, anh đưa em vào nhà hàng đó nhé".

Lúc đó trong đầu tôi hình dung ra cảnh chồng mình ăn mặc thanh lịch, còn mình váy áo sang trọng, có thêm hai đứa con nữa ngồi đàng hoàng ở trong nhà hàng, đọc menu, gọi món và có phục vụ chu đáo tận bàn chứ không phải hai vợ chồng hì hục đi chợ, hì hục nấu ăn trong căn bếp nhỏ nghèo nàn thiếu thốn.

Mỗi lần nghe tôi nói như vậy, chồng tôi sẽ nói: "Anh nhất định sẽ đưa em đi khắp các nhà hàng sang trọng nhất ở thành phố này". Chúng tôi cười thật tươi, hăm hở về nhà, cùng nhau ngồi bên bữa cơm đạm bạc.

Thấm thoắt như vừa mới đó mà đã mười năm chúng tôi sống bên nhau. Chúng tôi đã không còn nghèo khổ, đã sung túc hơn xưa. Những bữa cơm xa xỉ ở các nhà hàng không phải nằm trong ước mơ xa xôi nữa.

Công việc làm ăn của chồng ngày càng phát triển nhưng đồng thời cũng khiến anh vắng nhiều hơn những bữa cơm gia đình. Những ngày lễ, hội hè, nhiều khi là những bó hoa tặng muộn, là những lời chúc tụng vội vàng. Để cùng nhau ăn một bữa cơm đàng hoàng thong thả đôi khi cũng phải chờ đợi rất lâu, đừng nói chuyện cùng nhau đi chợ và vào bếp cùng nhau nữa.

Cuộc đời, cái gì cũng có cái giá của nó. Cái giá của một người chồng giỏi giang, biết kiếm tiền chính là ở ngoài thì nhiều còn thời gian dành cho gia đình sẽ dần ngắn hẹp lại. Không phải tôi không biết điều đó, không phải tôi không hiểu. Chỉ là, có một vài lần nào đó, chờ anh về với nồng nặc hơi men, tôi đã ước giá như cuộc sống của chúng tôi có thể quay lại mười năm trước. Khi đó chúng tôi còn nghèo nhưng quấn quýt, nghèo nhưng không bao giờ cảm thấy mình cô đơn.

Còn bây giờ, nhiều khi tôi cảm tưởng như gia đình không còn quá quan trọng với chồng. Những hợp đồng làm ăn, những mối quan hệ xã giao bên ngoài quan trọng hơn niềm vui của con, nụ cười của vợ. Là người ta luôn thèm muốn những gì mình không còn có được, hay là vì tôi quá tham lam.

Một tối, chồng nói với tôi: “Sắp tới kỉ niệm mười năm ngày cưới của vợ chồng mình. Em xem muốn tổ chức ở đâu?”. Tôi im lặng, cố nén tiếng thở dài, định nói: “Em muốn cùng anh đi chợ, cùng nhau nấu cơm, cả nhà sẽ cùng nhau quây quần”. Nhưng rồi tôi đã không nói, vì tôi biết anh sẽ nói: Anh không có thời gian, hoặc là sẽ bảo tôi đừng tự đày đọa hành xác mình nữa.

Rồi ngày kỉ niệm cũng đến, nhưng chẳng thấy chồng tôi nói gì cả. Tối qua anh nói ngày mai anh có một hợp đồng quan trọng, là cơ hội khó khăn lắm mới nắm bắt được. Có lẽ anh đã quên rồi, như bao lần anh đã vì bận bịu mà quên đi những ngày đáng nhớ.

Vậy nên tan làm tôi không vội về nhà. Tôi lang thang siêu thị, ngồi ở một góc nhỏ nhìn ngắm người người đi lại ngược xuôi. Con gái nhắn tin: “Hôm nay mẹ về muộn thế. Mẹ về đi. Con cắm cơm cho mẹ rồi”.

Tôi bước vào nhà, cảnh tượng hiện ra khiến tôi không tin nổi. Là chồng tôi, anh ấy đang cởi trần, mặc quần ngố, đứng trong bếp, tay xào tay nấu, mồ hôi túa ra nhễ nhại trên vầng lưng rộng. Hai cô con gái lăng xăng đứng chờ bố sai vặt, thỉnh thoảng lại dùng vài lợi nịnh hót khen bố hết lời. Cả ba bố con như bước ra từ một bức tranh gia đình siêu thực nào đó.

- A, vợ về rồi. Hôm nay kỉ niệm ngày cưới mà không thèm về sớm cùng anh đi chợ nhé. Đây đây, món cá bống kho rau răm sở trường của anh. Còn đây là món mề gà rán ngày xưa em rất thích. Còn đây nữa, rau lang xào tỏi đặc sản quê mình. Còn cánh gà chiên mắm cho hai cô con gái. Sao em lại cứ tần ngần ra thế, phụ ba bố con đi nào.

Tôi đã khóc, thực sự là tôi đã khóc. Nước mắt cứ thế tuôn rơi không cách nào kìm lại được. Hai cô con gái ngơ ngác không hiểu nhưng có lẽ chồng tôi biết. Anh lại gần, vòng tay ôm qua bờ vai tôi, khẽ thủ thỉ: "Anh xin lỗi vì những bữa cơm vắng mặt hoặc để mấy mẹ con em phải chờ. Anh biết, tiền có thể cho em những bữa ăn đắt tiền trong những nhà hàng sang trọng nhưng không cho em được không khí ấm cũng gia đình. Không cần phải xúc động đến như vậy, anh dù thế nào đi nữa vẫn từng là người chồng nghèo khổ của em".

Ngày xưa, khi thấy những người đàn ông ăn mặc lịch lãm, ô tô sang trọng dẫn vợ đi ăn tôi thường ước một ngày có thể thấy chồng mình trong bộ dạng như vậy.

Nhưng giờ tôi mới nhận ra: Chẳng cần anh mặc vest lịch lãm, bóng bẩy, cái cảm giác được thấy chồng cởi trần đứng trong bếp, giản dị xuề xòa tự tay nấu một bữa cơm mới tuyệt vời biết bao nhiêu.

17 năm yêu thương, anh thợ bị vợ phản bội, giành quyền nuôi con

17 năm yêu thương, anh thợ bị vợ phản bội, giành quyền nuôi con

Xuất hiện tại chương trình Bạn muốn hẹn hò, anh Thanh Tuấn khiến khán giả thương cảm với những đổ vỡ trong quá khứ.

">

Những bữa cơm chồng nấu

Chúng tôi là vợ chồng đến nay cũng được mười mấy năm. Ngần ấy năm chúng tôi sống cùng ông bà nội của tụi nhỏ. Các anh chị em khác của tôi không sống cùng, họ có gia đình riêng và ở riêng, chỉ có tôi ở lại trong căn nhà của bố mẹ, nhận trọng trách phụng dưỡng bố mẹ.

Cuộc sống của chúng tôi như mọi gia đình khác, cũng có lúc nọ lúc kia, có lúc mâu thuẫn trong gia đình nhưng tôi cho rằng không có chuyện gì lớn lắm.

{keywords}
Ảnh: Quốc Khánh

Về cơ bản vợ tôi vẫn ngày 3 bữa lo đủ cho bố mẹ, đi làm về thì dọn dẹp nhà cửa, giặt giũ quần áo. Vợ không phải người quá chỉn chu sạch sẽ nên đôi lúc bị bố mẹ tôi chê lười, chê nhà bẩn, nhưng tôi hiểu cho cô ấy, bận rộn công việc cơ quan về đến nhà đã mệt rồi, nhà cửa làm rối một tí cũng xong, tôi không phải người kỹ tính.

Song bị chê nên vợ tôi không thích, nhiều lần cuối ngày về phòng cô ấy ấm ức nói ông bà “chê vậy sao không tự làm tự dọn luôn cho rồi”. 

Đối với các anh chị em nhà chồng, vợ tôi cũng không chú ý lấy lòng nên tình cảm với họ không thân thiết. Nhà tôi có 3 anh chị em nhưng giỗ chạp vì vợ chồng tôi ở với ông bà nên chỉ có mình vợ tôi làm, những người anh chị em còn lại đưa tiền góp giỗ từ hôm trước, hôm sau đến giờ cơm mới sang.

Bố mẹ tôi quen nếp bao năm giỗ luôn mời cả đại diện họ hàng. Thành ra nhà có giỗ bao giờ cũng đông, vợ tôi đi chợ từ sáng, nấu nướng cả chiều, tối xong lại loay hoay rửa bát, dọn dẹp.

Năm nào vào ngày giỗ cô ấy cũng vô cùng mệt mỏi. Bố mẹ tôi thì lại hay chê con dâu làm chậm, nhận xét món này nhạt món kia mặn ngay trước mặt khách, nên cứ ngày giỗ là vợ tôi cực kỳ không vui.

Gần đến ngày giỗ năm nay cô ấy nói trước với tôi là nhất định cô ấy không làm nữa. Cô ấy bảo giỗ ông bà tổ tiên là việc của cả nhà, nhưng xưa nay chỉ có cô ấy làm quần quật, anh chị em quăng được tí tiền sang, tới giờ mới đến ngồi vào mâm y như khách.

Gia đình họ hàng khề khà từ chiều tối đến tối khuya “ăn xong phủi đít đứng lên đi về” cũng lại là cô ấy dọn, chịu cảnh ấy 10 năm rồi, giờ cô ấy không muốn chịu nữa, mười mấy năm “làm dâu” vậy cũng đủ rồi. Năm nay thì dẹp, cô ấy không làm, các cụ muốn tổ chức sao thì tuỳ. 

Tôi hiểu cho nỗi vất vả của vợ nhưng không thể chấp nhận được thông báo của cô ấy. Cô ấy làm dâu, lại là con dâu đang sống với ông bà, cái nhà này sau chẳng của cô ấy thì của ai, đấy chẳng phải là trách nhiệm cô ấy phải làm hay sao, kiểu đâu có kiểu nói không làm là không làm như thế. 

Cô ấy lại bảo tôi người ta yêu và kết hôn chỉ biết mỗi nhau thôi là đủ, đằng này cô ấy lấy tôi lấy cả gia đình chồng, nhưng lâu nay mọi người coi sự cố gắng của cô ấy là đương nhiên, là trách nhiệm, cô ấy không thiết nữa. Cái nhà này ông bà chưa một lần nói cho vợ chồng tôi, mà có cho hay không cô ấy cũng không chờ đến ngày cho để mà sống bức xúc mãi được.  

Cô ấy cãi với tôi như vậy có đúng không thưa các bạn? Ý vợ tôi rất quyết liệt, tôi phải làm sao để cô ấy chịu hiểu vấn đề? Đang ở Việt Nam chứ có phải ở Tây đâu!

Cô giáo bị bạn đời ly hôn vì tổ chức đám cưới cho bố chồng

Cô giáo bị bạn đời ly hôn vì tổ chức đám cưới cho bố chồng

Chồng tôi nằng nặc đòi ly hôn vì tôi dám cãi anh, đứng ra tổ chức đám cưới cho bố chồng với người yêu cũ.

">

Ngày giỗ, vợ không làm vì ghét anh em họ hàng nhà chồng

Theo khảo sát của VnExpress với hơn 230 người đã lập gia đình, 56,3% cho biết đang cùng lúc chăm sóc con nhỏ và cha mẹ già, 35,9% cảm thấy áp lực và mệt mỏi khi vừa phải phụng dưỡng cha mẹ già vừa chăm con. Quan niệm ''trẻ cậy cha, già cậy con'' hay ''con cái là của để dành'' vẫn tồn tại trong suy nghĩ của nhiều người Việt. Cũng vì thế, nhiều người con xem việc gửi tiền về cho cha mẹ bất chấp mình đang sống khổ sở là lẽ thường, vì chữ hiếu đè nặng. Nhiều người Việt trẻ đối diện với áp lực lớn phải báo đáp cha mẹ, gồng lên kiếm tiền, sinh ra mệt mỏi, ảnh hưởng đến sức khỏe thể chất lẫn tinh thần của mình và tổ ấm nhỏ.

Đồng cảm với áp lực báo hiếu cha mẹ, độc giả Nguyen Anchia sẻ về chính trường hợp của mình:

Nhiều bậc cha mẹ nuôi con 18 năm nhưng bắt chúng phải báo hiếu, phụng dưỡng mình tới già cỗi, nhắm mắt xuôi tay. Bản thân tôi là con gái trong gia đình, dù đã đi lấy chồng, có gia đình nhỏ, cuộc sống riêng nhưng vẫn vô cùng áp lực khi phải gánh trên vai trách nhiệm với cả hai gia đình lớn hai bên nội ngoại.

Các bậc phụ huynh của vợ chồng tôi không áp lực chuyện phụng dưỡng cha mẹ già, nhất là bố mẹ ruột của tôi, nhưng họ lại vô cùng đòi hỏi, thường xuyên nhắc nhở, kể công chuyện sinh thành, nuôi dưỡng tôi tới ngày hôm nay. Thực tế, năm 18 tuổi, tôi đã cố gắng thoát ly dần khỏi gia đình, không cần đến sự hỗ trợ của bố mẹ. Còn bố mẹ tôi lại chỉ biết lo lắng mọi điều cho con trai.

Ấy thế mà họ ghi sổ không thiếu khoản tiền nào chu cấp cho tôi, thậm chí giữ toàn bộ phiếu chuyển tiền nuôi tôi học đại học. Lâu lâu họ lại lấy ra để kể công với tôi. Nhiều lần, tôi gửi tiền, gửi quà, biếu xén to nhỏ, nhưng cha mẹ chẳng bao giờ nhớ. Họ chỉ chì chiết tôi rằng "nuôi con gái lớn mà chẳng bao giờ cho gì bố mẹ".

>> 'U60 để tiền dưỡng già thay vì đem cho con cái'

Đến mức, nhiều lúc tôi cố tình chuyển khoản hẳn một số tiền lớn thay vì mua quà để lưu lại giao dịch làm bằng chứng đối chất với mẹ sau này nếu bị thắc mắc, đòi hỏi. Khi tôi lấy sao kê ngân hàng ra thì mẹ mới không nói được gì nữa.

Nhiều lúc, tôi thấy buồn vì bố mẹ lâu lâu mới gặp mà chẳng hỏi thăm con cháu đang sống như thế nào, chẳng giúp tôi trông con được bữa nào, ấy vậy mà chỉ đòi phải đóng góp tiền này tiền nọ để xây lăng, sửa nhà, mua ghế mát xa... Trong khi đó, nhà cửa để lại, con trai hưởng tất, tôi không lấy một thứ gì. Chính bố mẹ tôi tới giờ vẫn đang phải hỗ trợ gia đình con trai hết thứ này đến thứ khác, chứ cũng chưa được hưởng gì từ người con quý tử.

Bản thân tôi lớn lên chưa được trọn vẹn tình thương của gia đình, chỉ toàn nỗi buồn và tôi thấy không đáng. Thế nên, tôi luôn tỉnh táo để lo cho con của mình. Tôi cũng xác định, sau này khi con 18 tuổi cũng sẽ để con ra khỏi nhà và tự lập. Sau này, tôi chỉ giúp trông cháu và cho chúng ít tiền để khởi nghiệp, chứ không nuôi nấng, nuông chiều một mù quáng. Bên cạnh đó, tôi cũng sẽ không coi con cái là bảo hiểm tuổi già, bắt chúng phải có trách nhiệm báo hiếu mình.

Với tôi, con cái có hiếu là phước đức, chúng thương được mình bao nhiêu thì thương, cho bố mẹ được nhiều hay ít không quan trọng. Tôi sẽ luôn chủ động tiết kiệm để tự lo cho tuổi già, để con cái đỡ áp lực và trách tôi "đẻ con ra chỉ để làm sổ tiết kiệm".

Nguyen An

>> Quan điểm của bạn thế nào? Gửi bài tại đây. Bài viết không nhất thiết trùng với quan điểm VnExpress.net.

">

Tôi như cuốn sổ tiết kiệm của cha mẹ già

友情链接