当前位置:首页 > Bóng đá > Truyện Làm Mẹ Con Anh Nhé 正文

Truyện Làm Mẹ Con Anh Nhé

来源:NEWS   作者:Thế giới   时间:2025-01-21 21:36:45
Mùa thu ở nông thôn lạnh hơn bình thường,ệnLàmMẹConAnhNhélý hoàng nam Hướng Thiển Ngôn nằm mãi khôngngủ được, sợ đánh thức Từ Vi Vi đang nằm bên cạnh, bèn dứt khoát dậychoàng áo khoác ra ngoài ngồi một chút.

Nằm trong ban tổ chức của chương trình “Bố ơi, bố à!”, mùa thứ sáu này làmùa khiến cô rối rắm nhất. Khương Trì – thần tượng cô đã hâm mộ bao nămlần đầu tiên công khai con trai của mình, mà cô lại bị chỉ đích danh phụ trách cha con họ từ đầu đến cuối. Cô bạn thân Hà Vãn còn hào hứng hơncả cô, trước hôm khởi hành còn nhắn cho cô cái tin ngắn, ngắn đến nỗichẳng thể coi là tin nhắn, mà cứ lặp đi lặp lại nhấn mạnh một chuyện:

“Nhanh tay túm lấy thần tượng của cậu đi, fan cuồng lâu năm hãy lên làm bà lớn!”

Đối với chuyện này, Hướng Thiển Ngôn hết nói nổi luôn, cô chỉ ngưỡng mộthôi, chứ có phải yêu thích đâu. Nhưng mà từ khi chương trình mùa nàykhởi quay đến nay, cô nhận ra sự tình vượt xa khỏi dự kiến của mình. Vídụ như buổi sáng khi đến nhà Khương Trì đón hai người họ, bánh bao nhỏKhương Triết cứ ôm riết lấy cô mà gọi mẹ; lại như khi cả đoàn đi đến TừGia Thôn, bánh bao nhỏ cứ lén nắm lấy tay cô mãi không buông; lại cònhôm nay nữa, bánh bao nhỏ rụng mất một chiếc răng, nhè lúc không ai để ý lại chạy tới đòi bằng được cô khen nó dũng cảm.

Gió đêm nơi sơn cước phả vào người khiến càng thanh tỉnh, Hướng Thiển Ngônxua đi hết những suy nghĩ nặng đầu này, rút điện thoại ra lướt Weibo.Tài khoản Weibo mới chỉ hé lộ một phần danh sách các cặp cha con mà đãdấy lên cả tràng bình luận oanh tạc, mà độ chú ý của người ta với chacon Khương Trì cũng vượt xa các cặp cha con khác. Lắm người còn hăng máu bày tỏ rằng nếu như có thể ở bên hai người đó nhất định phải tốn hết cả vận may của kiếp này.

- Không ngủ được à?

- Ừ. – Hướng Thiển Ngôn trả lời theo phản xạ, bỗng nhận ra được người vừa mới ngồi xuống bên cạnh là ai, cô tin chắc vận may cả kiếp sau của mình cũng dùng hết luôn rồi. Khóa màn hình điện thoại rồi quay sang nhìnKhương Trì, ánh đèn vàng ấm áp ngoài cửa phủ lên một bên mặt anh, nụcười trên môi không xa cách như trên màn ảnh, cô cảm thấy như hết thảyánh sao đều đọng lại bên môi anh, ấm áp đến nao lòng.

Khương Trì dường như cũng đã quen với bộ dạng hoảng hồn của cô, ngầng đầu nhìn trời sao không khỏi thốt lên một tiếng:

- Lâu lắm rồi không có ngày nào đẹp thế này!

– Vâng, thầy Khương cũng không ngủ được ạ? (1)

- Ra ngoài suy nghĩ chút chuyện thôi.

Không nên hỏi thì không hỏi, Hướng Thiển Ngôn cũng nhất thời chẳng biết nói chuyện gì khác.

Một lúc lâu sau chẳng thấy cô nói năng gì, Khương Trì quay sang thấy cô đang chống cằm suy tư, cười nói:

- Chuyện liên quan đến Tiểu Triết, vừa hay gặp cô ở đây, giúp tôi phân tích một chút nhé.

Thụ sủng nhược kinh, Hướng Thiển Ngôn rụt tay lại ngồi ngay ngắn chờ anh nói tiếp.

- Thực ra chúng tôi tham gia chương trình lần này cũng là vì Tiểu Triếtmuốn vậy, tuy nhiên sau đó thằng bé cũng đã thay đổi rất nhiều. Từ trước đến nay nó không chịu gần gũi với ai, vậy mà giờ lại chỉ thích ở bêncô.”

- Tôi có làm cái gì đâu… nhỉ?

- Khụ, tôi cũng không nói là do cô. – Khương Trì nói đoạn ghé đầu nhìnsang cô – Mẹ của Tiểu Triết đã qua đời vì tai nạn xe từ khi nó mới mộttuổi, từ nhỏ nó đã có nhiều biểu hiện không giống với những đứa nhỏ cùng độ tuổi, không làm nũng cũng không quấy khóc, tôi thậm chí đến giờ cònkhông rõ nó buồn vui như nào. Nhưng khi ở trước mặt cô, nó có vẻ khôngnhư bình thường…

Chưa nghe đến chuyện này bao giờ, trong suy nghĩ của Hướng Thiển Ngôn,Khương Trì có một cậu con trai bảo bối, quan hệ hai người họ tốt đến mức làm người ta phát thèm. Mỗi cây mỗi hoa mỗi nhà mỗi cảnh, bây giờ thầntượng của cô đang giãi bày chuyện nhà anh với cô, lại còn nhũn nhặn xincô cho lời khuyên, Hướng Thiển Ngôn ngẩn ngơ một chút mới tỉnh táo suynghĩ được.

- Ngài có từng nghĩ rằng, có khi nào phương pháp giáo dục của ngài dànhcho Khương Triết có vấn đề không? – Hướng Thiển Ngôn dè dặt hỏi lại, dùsao đây cũng là chuyện nhà người ta.

- Đừng đùng kính ngữ, cứ nói chuyện bình thường thôi đừng ngại.

Quả tim đã treo lơ lửng của Hướng Thiển Ngôn rốt cuộc cũng rơi xuống, thở dài nhẹ nhõm một hơi rồi sắp xếp lại câu từ:

- Ngài… à không anh có phải vẫn áp dụng phương pháp giáo dục tinh anh cho thằng bé không?

- Phương pháp giáo dục tinh anh ư?

- Vâng, nghĩa là cái gì cũng đòi hỏi nó phải làm được tốt nhất, giống như nam tử Hán phải dũng cảm làm tốt mọi chuyện. Mặc dù anh không trực tiếp nói vậy, nhưng anh kỳ vọng vào nó nhiều như vậy. Tiểu Triết còn nhỏ vậy đã không có mẹ, nó làm như vậy chẳng qua chỉ là mong được anh côngnhận. – Nói ra suy nghĩ của mình xong, Hướng Thiển Ngôn thấy anh nhíumày không nói gì.

Hình như ai cũng bảo rằng Khương Trì đối xử với bánh bao nhỏ thật tốt, màanh cũng chưa hề nghĩ rằng, đôi khi chăm sóc tận tình quá lại vô tìnhgây nên áp lực khiến cho Khương Triết trở nên hiểu biết chín chắn hơnbình thường như bây giờ. Anh nhíu mày rồi lại giãn ra:

- Xem ra tôi lại đi vào vết xe đổ của Tề vương năm xưa rồi.

- Vậy tôi hẳn là Trâu Kỵ nhỉ?(2) – Ghế đá về đêm hơi lành lạnh, cô nhấpnhổm một chút rồi quyết định đứng lên. – Thầy Khương không thấy lạnhsao?

Khương Trì lắc đầu, ngẩng lên nhìn bắt gặp nụ cười có chút tai tái của cô,tham gia chương trình này là ý muốn của con mình, mà còn chỉ đích danhcô làm biên đạo cho cha con họ. Anh từng hỏi con vì sao lại làm như vậy, Khương Triết chỉ ngượng ngùng cười cho qua. Mà giờ đây anh mơ hồ bắtđầu cảm thấy có chút hứng thú nào đó với cô, chính xác hơn phải nói làhiếu kỳ.

Bỡ ngỡ khi bị anh nhìn, cô có chút ngượng ngùng mở miệng:

- Thôi, nếu không còn chuyện gì nữa thì thầy Khương về ngủ đi ạ, sáng mai còn có nhiệm vụ.

标签:

责任编辑:Ngoại Hạng Anh