Giải trí
Chiếc thuyền chòng chành trong gió bão,ệnĐộcTrùtrần đức bo giờ cũng phải tầm cuối buổi chiều và xungtrần đức botrần đức bo、、
Chiếc thuyền chòng chành trong gió bão,ệnĐộcTrùtrần đức bo giờ cũng phải tầm cuối buổi chiều và xung quanh bờ biển đã sụp tối. Chỉ có ngọn hải đăng ở mép đảo vẫn đứng sừng sững để dẫn lối cho những con người đi biển trở về. Bóng người tiều tụy mặc chiếc áo xơ xác đứng ở mũi thuyền, cố gắng phóng tầm mắt ra xa, trong lòng cồn cào gan ruột, mong chờ hình bóng mà anh đang mong nhớ. Hai người còn lại ở bên trong khoang thuyền, cố gắng vận hành chiếc thuyền trụ vững trên từng đợt sóng. Cũng hơn hai năm rồi... hơn một tháng không liên lạc...chỉ e là vật còn mà người mất.
Chiếc thuyền dần dần tiếp cận hòn đảo. Họ đang băn khoăn không biết nên đưa thuyền vào bờ biển chính không. Dường như có ánh sáng nào đó le lói trên bờ biển. Theo thông tin trên báo đài, chắc chắn vẫn còn sự sống ở nơi đây... Thế nhưng...
"CỨU! CỨU VỚI! CỨU... CỨU!" Tiếng kêu cứu vọng lại từ phía bờ biển khiến anh Lâm giật mình. Dường như có người đang cần giúp đỡ. Anh giục người đi cùng nhanh chóng cập bến. Thuyền vừa va kịch vào bãi cát, anh Lâm đã nhẹ nhàng nhảy xuống, liêu xiêu bước về phía tiếng kêu vừa phát ra. Tay anh lăm lăm con dao găm nhỏ, giấu sau lưng. Anh cần đề cao cảnh giác.
Lại gần, anh phát hiện một người đàn ông đang nằm úp mặt xuống cát, toàn thân rướm máu. Lưng áo người đàn ông ướt thẫm vệt đỏ, loang rộng. Tay chân người đó gầy gò, có những vết mụn vỡ đỏ lở loét. Không hề lạ với hòn đảo này... Anh Lâm thầm nghĩ.
"Nước...nước..." Người đàn ông thều thào. Anh Lâm bên lấy chai nước trong túi, mở nắp dốc vào miệng người đàn ông.
"Tôi...biết hết rồi...rồi...Cứu...cứu..." Anh ta chỉ nói thế rồi ngất lịm. Anh Lâm và anh Lộc – người đi cùng vội đưa người đàn ông lên thuyền rồi lại nhẹ nhàng rút ra khỏi bờ biển. Cả ba người trên con thuyền đó đều mong tiếng gió rít sẽ che mờ đi tiếng động cơ máy thuyền, xóa dấu vết của việc có người mới tới hòn đảo này. Họ sẽ tiếp cận hòn đảo ở nơi kín đáo hơn. Đã có nhiều chuyện kinh khủng xảy ra.
[TRỞ LẠI 4 THÁNG TRƯỚC]
Ở trong một bệnh viện tỉnh.
Anh Đức cúi gằm mặt trong văn phòng của trưởng khoa, hai bàn tay run lên.
"Cậu phải đi thôi. Vụ lùm xùm lần này ảnh hưởng quá lớn tới bệnh viện!" Vị trưởng khoa rít lên. "Đến tôi còn chẳng có mặt mũi nào nhìn giám đốc nữa!!"
"Em xin lỗi. Em đã cố gắng hết sức rồi... Em nghĩ lúc đó cấp bách... nên đành cứu bệnh nhân trước... Nếu không, bệnh nhân bị bục nội tạng, mất máu nhiều..."
"Cậu thôi ngay đi! Bao nhiêu lần họp, cấp trên đã chỉ đạo như thế nào? Tất cả mọi thứ phải theo đúng quy trình. Có chuyện gì xảy ra thì người nhà bệnh nhân không thể trách mình được! Giờ họ làm ầm lên, chính bản thân cậu đi tù, rồi cả bệnh viện điêu đứng theo..."
"Lúc đó không cứu thì bệnh nhân sẽ chết...Chắc chắn là vậy, còn nếu cứu thì còn có hi vọng sống...Anh biết mà... Em đâu mong muốn như vậy..." Đức lắp bắp.
Vị trưởng khoa thở hắt ra bực dọc, xoay chiếc ghế sang ngang, cúi gằm mặt, thì thầm trong miệng.
"Thà để bệnh nhân chết còn hơn... Bao nhiêu vụ rồi cậu không rút ra được tí kinh nghiệm nào à? Người nhà bệnh nhân chẳng quan tâm cậu đã nỗ lực cứu bệnh nhân như thế nào. Họ chỉ quan tâm tới kết quả: là cậu, chính cậu sờ tay vào người nhà họ rồi làm chết người nhà họ thôi. Trước lúc đó bệnh nhân chỉ đau bụng, thần trí tỉnh táo, vào viện thì chết queo. Ai quan tâm có y biến gì chứ! Thà cậu làm đúng quy trình thì chỉ có một người chết! Cậu làm như thế thì cả cái bệnh viện này chết theo đấy!"
Đức đứng cúi gằm mặt, không nói thêm câu nào.
Chiếc thuyền dần dần tiếp cận hòn đảo. Họ đang băn khoăn không biết nên đưa thuyền vào bờ biển chính không. Dường như có ánh sáng nào đó le lói trên bờ biển. Theo thông tin trên báo đài, chắc chắn vẫn còn sự sống ở nơi đây... Thế nhưng...
"CỨU! CỨU VỚI! CỨU... CỨU!" Tiếng kêu cứu vọng lại từ phía bờ biển khiến anh Lâm giật mình. Dường như có người đang cần giúp đỡ. Anh giục người đi cùng nhanh chóng cập bến. Thuyền vừa va kịch vào bãi cát, anh Lâm đã nhẹ nhàng nhảy xuống, liêu xiêu bước về phía tiếng kêu vừa phát ra. Tay anh lăm lăm con dao găm nhỏ, giấu sau lưng. Anh cần đề cao cảnh giác.
Lại gần, anh phát hiện một người đàn ông đang nằm úp mặt xuống cát, toàn thân rướm máu. Lưng áo người đàn ông ướt thẫm vệt đỏ, loang rộng. Tay chân người đó gầy gò, có những vết mụn vỡ đỏ lở loét. Không hề lạ với hòn đảo này... Anh Lâm thầm nghĩ.
"Nước...nước..." Người đàn ông thều thào. Anh Lâm bên lấy chai nước trong túi, mở nắp dốc vào miệng người đàn ông.
"Tôi...biết hết rồi...rồi...Cứu...cứu..." Anh ta chỉ nói thế rồi ngất lịm. Anh Lâm và anh Lộc – người đi cùng vội đưa người đàn ông lên thuyền rồi lại nhẹ nhàng rút ra khỏi bờ biển. Cả ba người trên con thuyền đó đều mong tiếng gió rít sẽ che mờ đi tiếng động cơ máy thuyền, xóa dấu vết của việc có người mới tới hòn đảo này. Họ sẽ tiếp cận hòn đảo ở nơi kín đáo hơn. Đã có nhiều chuyện kinh khủng xảy ra.
[TRỞ LẠI 4 THÁNG TRƯỚC]
Ở trong một bệnh viện tỉnh.
Anh Đức cúi gằm mặt trong văn phòng của trưởng khoa, hai bàn tay run lên.
"Cậu phải đi thôi. Vụ lùm xùm lần này ảnh hưởng quá lớn tới bệnh viện!" Vị trưởng khoa rít lên. "Đến tôi còn chẳng có mặt mũi nào nhìn giám đốc nữa!!"
"Em xin lỗi. Em đã cố gắng hết sức rồi... Em nghĩ lúc đó cấp bách... nên đành cứu bệnh nhân trước... Nếu không, bệnh nhân bị bục nội tạng, mất máu nhiều..."
"Cậu thôi ngay đi! Bao nhiêu lần họp, cấp trên đã chỉ đạo như thế nào? Tất cả mọi thứ phải theo đúng quy trình. Có chuyện gì xảy ra thì người nhà bệnh nhân không thể trách mình được! Giờ họ làm ầm lên, chính bản thân cậu đi tù, rồi cả bệnh viện điêu đứng theo..."
"Lúc đó không cứu thì bệnh nhân sẽ chết...Chắc chắn là vậy, còn nếu cứu thì còn có hi vọng sống...Anh biết mà... Em đâu mong muốn như vậy..." Đức lắp bắp.
Vị trưởng khoa thở hắt ra bực dọc, xoay chiếc ghế sang ngang, cúi gằm mặt, thì thầm trong miệng.
"Thà để bệnh nhân chết còn hơn... Bao nhiêu vụ rồi cậu không rút ra được tí kinh nghiệm nào à? Người nhà bệnh nhân chẳng quan tâm cậu đã nỗ lực cứu bệnh nhân như thế nào. Họ chỉ quan tâm tới kết quả: là cậu, chính cậu sờ tay vào người nhà họ rồi làm chết người nhà họ thôi. Trước lúc đó bệnh nhân chỉ đau bụng, thần trí tỉnh táo, vào viện thì chết queo. Ai quan tâm có y biến gì chứ! Thà cậu làm đúng quy trình thì chỉ có một người chết! Cậu làm như thế thì cả cái bệnh viện này chết theo đấy!"
Đức đứng cúi gằm mặt, không nói thêm câu nào.
1.本站遵循行业规范,任何转载的稿件都会明确标注作者和来源;2.本站的原创文章,请转载时务必注明文章作者和来源,不尊重原创的行为我们将追究责任;3.作者投稿可能会经我们编辑修改或补充。

-
Nhận định, soi kèo Karpaty vs Shakhtar Donetsk, 23h00 ngày 11/3: Khó tin cửa dưới
2025-03-14 22:41
-
Nguyên nhân Note 7 phát nổ sẽ được tiết lộ trong tháng này
2025-03-14 22:38
-
Xuất hiện bộ anime đồng tính Super Loves làm các fan nữ điên đảo
2025-03-14 22:06
-
Virus gây thiệt hại khoảng 8700 tỷ đồng mỗi năm tại Việt Nam
2025-03-14 20:13


- Nhận định, soi kèo Madura United vs Tainan City, 20h30 ngày 13/3: Tin vào cửa dưới
- Ngôi sao Châu Kiệt Luân chính thức ký hợp đồng thành lập đội tuyển LMHT mang tên J Team
- [LMHT] Chi tiết bản cập nhật 6.7
- Hào Kiệt Tam Quốc ra mắt trang landing page ấn định Close Beta ngày 8/4
- Nhận định, soi kèo Deportes Tolima vs Once Caldas, 8h30 ngày 11/3: Chủ nhà sa sút
- Ông Trump đăng dòng tweet đầy phẫn nộ về Trung Quốc nhưng bị...sai lỗi chính tả
- Nhìn lại 'đế chế' Apple năm 2016
- Asus để lộ bộ đôi smartphone Zenfone 3 và Zenfone 3 Deluxe
- Nhận định, soi kèo Monterrey vs Vancouver Whitecaps, 7h30 ngày 13/3: Ưu thế cho chủ nhà

关注微信公众号,了解最新精彩内容