Kèo vàng bóng đá Monchengladbach vs Mainz, 02h30 ngày 8/3: Chia điểm?
本文地址:http://web.tour-time.com/html/364e398868.html
版权声明
本文仅代表作者观点,不代表本站立场。
本文系作者授权发表,未经许可,不得转载。
本文仅代表作者观点,不代表本站立场。
本文系作者授权发表,未经许可,不得转载。
Soi kèo góc Nottingham vs Man City, 19h30 ngày 8/3
Tom Cruise, Chương Tử Di cùng dàn sao gây choáng vì sở hữu máy bay trăm tỉ
Nghệ sĩ Thanh Hoàng dặn vợ không được khóc khi mình ra đi
Kwon Sang Woo: 'Trong mắt tôi Việt Nam là một đất nước vô cùng lãng mạn'
Nhận định, soi kèo Crystal Palace vs Ipswich Town, 22h00 ngày 8/3: Chiến thắng thứ 3
Xuyên lục địa tìm hạnh phúc
Theo một loạt nghiên cứu mớiđây của nhà tâm lý học Iris Mauss, khi càng đặt nhiều giá trị vào hạnh phúc thì con người càng trở nên ít hạnh phúc hơn.
Tôi thấy điều đó ở Tom – một người học rộng tài cao có khả năng nói được 6 thứ tiếng, từ tiếng Trung cho tới tiếng Wales.
Ở trường đại học, Tom được đánh giá là một chuyên gia vềkhoa học máy tính nhưng anh không hài lòng với điều đó. Anh bị ám ảnh về hạnhphúc. Anh khao khát một sự nghiệp và một nền văn hoá xứng tầm với tầm quantrọng và giá trị của mình.
Hai năm sau khi tốt nghiệp, Tom từ bỏ công việc ở Liên Hiệp Quốc để tìm cách khởi nghiệp qua Internet. Anh ứng tuyển vào các vị trí quản lýsiêu thị, tư vấn viên, nhà đầu tư mạo hiểm và nghe nói anh đã tới Puerto Rico,Trinidad, Colombia, Canada.
Những công việc và đất nước này không làm anh thoả mãn. Mộtnăm sau, anh làm hài kịch, dự định chuyển tới London để kiếm tấm bằng cao học về giáo dục,triết lý khoa học, quản lý hoặc tâm lý học. Nhưng không con đường nào trong số đó làm anh hạnh phúc. Thất vọng với việc không có tiến triển nào trong côngcuộc tìm kiếm hạnh phúc, anh tạo ra một công cụ trực tuyến giúp mọi người pháttriển những thói quen tích cực. Điều đó cũng không khiến Tom hài lòng. Vì thế,anh chuyển tới Bắc Kinh. Ở đó 2 năm nhưng không hợp với văn hoá Trung Quốc, anhlại chuyển tới Đức. Ở Đức, Tom dự định xây dựng một ký túc xá đại học dành chongười lớn và một quán bar dành cho những người mê máy tính.
Hai năm sau, anh tới Montrealvà Pittsburgh,sau đó quay về Đức làm việc cho một website giúp các cặp vợ chồng dành nhiềuthời gian vui vẻ bên nhau hơn. Vẫn không hạnh phúc, anh từ bỏ kế hoạch và trởvề Bắc Kinh để bán đồ nội thất văn phòng. Một năm nữa trôi qua và thêm 2 lần dichuyển nữa giữa 2 lục địa, anh thừa nhận với bạn bè rằng: “Tôi tìm kiếm hạnhphúc vất vả hơn Carmen San Diego”.
![]() |
Khi bạn say mê làm một việc gì đó nghĩa là bạn đang hạnh phúc |
Bốn sai lầm
Tom đã vấp phải 4 sai lầm thường xảy ra trên con đường tìm kiếm hạnh phúc.
Sai lầm đầu tiên là cố gắng đánh giá xem mình cóhạnh phúc hay không.
Khi đi tìm hạnh phúc, mục tiêu của chúng ta là có thêmnhiều niềm vui và sự thỏa mãn.
Để xem mình có hạnh phúc hơn hay không, chúng ta cần sosánh hạnh phúc của quá khứ với hạnh phúc hiện tại. Điều này làm nảy sinh mộtvấn đề: Khi làm phép so sánh, chúng ta đã chuyển đổi từ sự trải nghiệm sangđánh giá.
Hãy xem xét các nghiên cứu của nhà tâm lý học MihalyCsikszentmihalyi về “guồng quay” – trạng thái tập trung hoàn toàn vào một hoạtđộng nào đó.
Hãy tưởng tượng bạn đang say mê đọc mộtcuốn Harry Potter, đang chơi một môn thể thao yêu thích hay gặp lạimột người bạn tốt đã mất liên lạc trong vài năm. Lúc đó, bạn đang ở trong một“guồng quay”: bạn đắm mình vào một hoạt động đến mức quên cả thời gian và thếgiới bên ngoài.
Csikszentmihalyi nhận ra khi đang ở trong một “guồng quay”,người ta sẽ không nói rằng mình đang hạnh phúc vì quá bận rộn và tập trung vàohoạt động đó. Nhưng nhìn lại, họ cho rằng “guồng quay” đó là một trải nghiệmcảm xúc tích cực.
Khi mải mê tìm kiếm hạnh phúc ở khắp nơi, Tom đã không tìmra được “guồng quay” của mình. Anh quá bận rộn với việc đánh giá mỗi công việc và vùng đất mà anh vừa đến. Anh chưa bao giờ hoàn toàn hòa mình vào nó, trongnhững những dự án cũng như các mối quan hệ của mình. Thay vào đó, anh chán nảnvà bị cuốn vào một vòng luẩn quẩn.
Hai nhà tâm lý học Katariina Salmela-Aro và Jari-Erik Nurmigọi đó là: sự chán nản khiến con người ta cho rằng những hoạt động hằng ngàycủa mình kém thú vị và việc luôn bị ám ảnh với suy nghĩ tại sao mình không hạnhphúc lại càng khiến họ cảm thấy tồi tệ hơn.
Sai lầm thứ hai mà Tom mắc phải là đánh giá quácao những tác động của hoàn cảnh sống đối với hạnh phúc.
Như nhà tâm lý học Dan Gilbert giải thích trongcuốn “Stumbling on Happiness”, chúng ta có xu hướng đánh giá quá cao những tácđộng tình cảm lên các sự kiện của cuộc sống. Chúng ta nghĩ rằng một người bạncùng phòng tốt hay một sự thăng tiến sẽ làm chúng ta hạnh phúc hơn. Chúng takhông nhận thấy một thực tế rằng chúng ta sẽ phải thích nghi với những hoàncảnh mới. Ví dụ, theo một nghiên cứu, việc trúng số không mang lại hạnh phúclâu dài. Mỗi lần Tom chuyển tới một đất nước mới, nhận một công việc mới, lúcđầu anh sẽ háo hức với một guồng quay mới nhưng vài tháng sau, một thực tế nảysinh: guồng quay ấy trở nên quen thuộc và nhàm chán.
![]() |
Khi bạn đi tìm hạnh phúc một mình, bạn đã để lại phía sau những người làm bạn hạnh phúc |
Sai lầm thứ ba là tìm kiếm hạnh phúc một mình.
Hạnh phúc là một trạng thái cá nhân, vì thế khi đi tìm nó,bạn tập trung vào bản thân mình là điều dễ hiểu.
Tuy nhiên, rất nhiều bằng chứng cho thấy chỉ tập trung vàobản thân mình là phá hủy hạnh phúc và gây ra buồn chán. Khi Tom thay đổi côngviệc và chỗ ở một mình, anh đã để lại phía sau những người làm anh hạnh phúc.
Sai lầm cuối cùng trong việc tìm kiếm hạnh phúc là đitìm những cảm xúc mãnh liệt.
Khi chúng ta muốn hạnh phúc, chúng ta thường tìm kiếm nhữngcảm xúc tích cực như vui vẻ, hứng khởi, nhiệt tình, háo hức. Nhưng các nghiêncứu lại cho thấy đây không phải là con đường tốt nhất mang lại hạnh phúc.
Nghiên cứu của nhà tâm lý học Ed Diener tiết lộ hạnh phúcphụ thuộc vào mức độ thường xuyên, chứ không phải cường độ của những cảm xúctích cực. Khi trông đợi vào những cảm xúc tích cực, chúng ta sẽ đánh giá nhữngtrải nghiệm của mình theo một tiêu chuẩn cao hơn – điều đó sẽ dễ làm người tathất vọng hơn.
Thật vậy, Mauss và các đồng nghiệp của bà đã phát hiện rarằng một trải nghiệm vô cùng tích cực sẽ khiến chúng ta đánh giá những trảinghiệm thông thường khác kém tích cực hơn.
Một khi bạn giành được tấm huy chương vàng nào đó hoặctrúng số thì rất khó để tìm thấy niềm vui khi có một chỗ đỗ xe lý tưởng hay khithắng một trận game.
Tom đã rất vất vả trong việc tìm kiếm một công việc hoànhảo và một đất nước lý tưởng vì anh không biết trân trọng khi có một công việcthú vị.
Hiện tại, lần đầu tiên trong hơn một thập kỉ, Tom cho rằngcó vẻ như anh đang hạnh phúc. Thay vì đi tìm hạnh phúc một mình, Tom đã yêu vàkết hôn. Thay vì suốt ngày đánh giá xem mình có hạnh phúc không và săn tìm mộtcông việc trong mơ, bây giờ anh đã tìm thấy “guồng quay” của mình và hài lòngvới công việc hằng ngày là giúp vợ phát triển một công ty. Anh không còn dịchchuyển từ lục địa này sang lục địa khác như lời khuyên của nhà tâm lý KenSheldon và Sonja Lyubomirsky: “Hãy thay đổi hành động, chứ không phải hoàncảnh”.
Trong cuốn “Obliquity”, nhà kinh tế học từng đạt giải NobelJohn Kay lập luận rằng những điều tốt đẹp nhất trong cuộc sống chỉ có thể đạtđược một cách gián tiếp.
Tôi tin điều này đúng với hạnh phúc. Nếu bạn thực sự muốncó niềm vui và những điều ý nghĩa thì bạn không nên chú ý tới nó, mà hãy hướngtới những công việc, những mối quan hệ mang lại cho bạn niềm vui và ý nghĩa vớitư cách là hệ quả.
Như triết gia vĩ đại John Stuart Mill từng viết: “Nhữngngười hạnh phúc là những người tập trung vào những thứ khác hơn là hạnh phúccủa riêng mình”.
Bài viết của Tiến sĩ Adam Grant – nhà nghiên cứu, giảng viên chuyên ngành quản lý được đánh giá cao ở Trường Wharton, ĐH Pennsylvania. Ông cũng là tác giả của cuốn sách nằm trong danh mục bán chạy nhất của New York Times và Wall Street Journal – cuốn “Give and Take: A Revolutionary Approach to Success”. Ông từng tốt nghiệp cử nhân ĐH Harvard, học Thạc sĩ và Tiến sĩ ở ĐH Michigan và giành được nhiều giải thưởng cũng như thành tích xuất sắc. Tiến sĩ Adam Grant là một trong 40 giảng viên kinh tế xuất sắc nhất thế giới chưa đến 40 tuổi.
Nguyễn Thảo(Theo Linkedin)
* các tựa nhỏ do tòa soạn đặt
">Chàng trai đi xuyên lục địa tìm hạnh phúc
Trước đó, ông Hải nhắn tin cho nữ hiệu trưởng một trường tiểu học ở huyện Đầm Dơirằng mình đã từng “quan hệ” với 10 nữ giáo viên và những người này ông Hải chỉ yêuqua đường.
Đồng thời, ông Hải còn có lời lẽ nói xấu cán bộ lãnh đạo ngành giáo dục và ngànhcông an của huyện Đầm Dơi.
Trước đó, ông Hải cũng bị cảnh cáo về mặt đảng với lý do trên.
(TheoGia Bách/Thanh niên)
">Phó phòng GD tự thú 'quan hệ' với 10 nữ giáo viên
Trong quá trình này (mặc dù không ít người Việt thường học hành khá trội thời du học, kể cả so với một số bạn học Tây), hôm nay, thu nhập của nhiều cựu học sinh Việt thấp hơn, hoặc “chập chờn” hơn, so với các bạn học cũ người Liên Xô, Đông Âu của họ.
Điều này chắc khó gây ngạc nhiên. Điều gây ngạc nhiên là các doanh nhân Việt thường tỏ ra giàu (đúng hơn là có vẻ “xông xênh”) hơn so với các đối tác, vốn là bạn học cũ của mình ở kỷ nguyên xô viết. Xem ảnh, dễ thấy một số bạn “Tây” như trông “rầu rầu” hơn, thiếu bốc đồng hơn, trong dịp hội ngộ.
Lý giải?
Về tâm trạng “cảm thấy bất hạnh hơn” của dân các nước xã hội chủ nghĩa (XHCN) cũ có nhiều lý do. Nhưng nhiều điều tra ở châu Âu nhất trí được với nhau một điều, là dù đời sống vật chất của người dân các nước XHCN cũ có những mặt được cải thiện hơn mức trung lưu; chẳng hạn, ở các nước thuộc khối xô viết cũ vẫn vô cùng khó cập được với mức tương ứng ở “phương Tây”…
Tâm trạng này thường được các học giả nghiên cứu về kinh tế thị trường kiến giải rằng, khi càng cố kiếm nhiều tiền hơn, bạn sẽ nhận thấy mình càng hụt hơi, vì ngày càng bị vây bọc bởi nhiều người có thu nhập cao hơn.
Nhưng điều làm trầm trọng thêm “cảm giác bất hạnh”, vẫn theo các nghiên cứu Tây Âu, là sau khi khối Liên Xô – Đông Âu chuyển đổi cơ cấu kinh tế, tại nhiều nước trong khu vực này, một nhóm nhỏ những người từng dễ tiếp cận hơn với “khâu” phân phối các nguồn tài nguyên, cũng phát tài với một gia tốc mãnh liệt, đến mức khoảng cách của họ với đa số dân chúng dường như sẽ không thể thu hẹp nổi… Cảm giác “bất hạnh” ở đây trùng với cảm nhận bất công.
Đời bố…
Sang Việt Nam, các bạn Đông Âu thường mừng khi thấy các bạn học cũ người Việt, nhìn chung, đều sử dụng được kiến thức của mình để tạo được một địa vị tương đối khá giả, (và đóng góp của họ với đất nước là không thể đo đếm). Nhưng không mấy người theo được nghề mình đã học ở Liên Xô – Đông Âu – điều làm một số bạn Tây xót xa: cậu từng học khá thế cơ mà...
Nói riêng, theo một người đứng đầu Thương vụ của một nước Liên Xô cũ, đa số lưu học sinh Việt tốt nghiệp ở nước này thời XHCN nay “đi buôn”.
Một là,nhiều cử nhân tốt nghiệp các ngành khoa học cơ bản (khoa học cơ bản ở Việt Nam không phát triển như dự kiến trong các kế hoạch năm năm đầu thời hậu chiến) và một số kỹ sư chuyên ngành hẹp không có “đất dụng võ”.
Hai là, quá èo uột đồng lương của các “viện sĩ” Việt Nam so với yêu cầu “con hơn cha” trong điều kiện sống ở đô thị lớn.
Ba là…
Vì có những bạn người Âu biết cả những câu như “Hy sinh đời bố củng cố đời con”… Họ nhận thấy trẻ con Việt hôm nay chưa hẳn đã hơn cha mẹ nào của chúng từng là du học sinh Liên Xô – Đông Âu, nếu nói về phương diện đời sống tinh thần, và phần nào, cả đời sống vật chất (thời “xã hội chủ nghĩa” không có vấn đề đồ ăn “rởm”, đồ ăn bẩn…), điều kiện phát triển thể lực của các thành phố lớn ở Việt Nam hôm nay cũng chưa bằng các khu tập luyện thể thao hầu như không mất tiền ở Liên Xô – Đông Âu một thời xô viết…
Đại học Humboldt Berlin là trường đại học lâu đời nhất tại Berlin, thành lập năm 1810 do nhà cải cách giáo dục và ngôn ngữ học người Phổ Wilhelm von Humboldt sáng lập. Đây là hình mẫu ngôi trường đại học đã ảnh hưởng tới rất nhiều trường đại học khác ở châu Âu và phương Tây. |
Con chưa “du’, nhà không tiếc
Điều thế hệ 8, 9X… ở Việt Nam hơn cha mẹ chúng là khả năng nhập học ở một trường danh tiếng phương Tây. Nhưng khác với lớp cha mẹ “bao cấp”, nói chung chỉ cần dùi mài kinh sử để đạt điểm cao trong kỳ thi Đại học là có thể du học Đông Âu XHCN, việc du học Tây Âu – Mỹ - Úc nói chung đòi hỏi đầu tư lớn. Kết quả là một số người Đông Âu lại có dịp kinh ngạc: không ít bậc cha mẹ Việt tuyên bố xanh rờn: sẵn sàng bán nhà (!) cho con đi du học.
Trong năm điều đầu tiên được cho là đem lại hạnh phúc cho người Đức hôm nay, có niềm hạnh phúc được sở hữu nhà.
Sốc của các bạn Âu còn được nhân lên, khi họ biết rằng bất động sản Việt Nam đắt kinh khủng. Trong vòng khoảng mươi mười lăm năm qua, có chỗ, giá đất tăng tới dăm bảy chục lần. Khó có được “món hàng” nào trên thế giới làm giá được như thế trong một khoảng thời gian tương tự. (Sự tăng giá bất động sản ở Đông Âu diễn ra khá nhanh trong thời kỳ thị trường tự do xác lập, rồi nhìn chung là chững. Tăng giá nhà đất ở Việt Nam “thẳng đứng” là nhờ quy hoạch đô thị, tính “đắc địa” trong kinh tế thị trường, và sự khan hiếm của quỹ đất ở Việt Nam).
Nay nhìn lại, cuộc “Tây du” - cho con cái du học Tây Âu – Mỹ - Úc hôm nay (cuộc Đông du do Phan Bội Châu phát động diễn ra một thập kỷ về trước) quả là một hy sinh đáng nể trong mắt “Tây”. Vì có những em, theo nhiều lý do, đã không thể tốt nghiệp. Ngay cả những em đã tốt nghiệp, thì khi về nước, có được một đồng lương bù đắp được khoản bố mẹ từng chi cho việc du học, nhiều khi là giấc mơ. Cung cách đầu tư giáo dục “vui vẻ” chấp nhận lỗ này từng nổi tiếng ở phương Tây: giáo dục, thi cử Việt là “nỗi ám ảnh toàn dân”, chắc xuất phát từ khát vọng truyền đời “vinh quy bái tổ”.
Đề xuất trường ĐH Đông Âu, với chi phí thấp hơn nhiều nhưng “thương hiệu” thấp hơn, tuy chất lượng đào tạo ngang với trường tương ứng ở “trời Tây”, không thể lay chuyển được một vài vị quyết bán nhà cho con ăn học.
Tốt nghiệp các trường danh tiếng ở phương Tây không chỉ “oai” hơn, còn lợi thế là dễ xin việc hơn ở Việt Nam. Ở Đông Âu, tốt nghiệp ĐH ngoại các chuyên ngành có thể học “trong nước”, ngược lại, có thể làm tăng nghi ngại của người tuyển mộ, là các kiến thức “Tây” liệu có ‘cung trăng’ so với điều kiện sở tại…
Gặp lại bạn học ‘Tây’ thời Đông Âu
Trường học dán giấy bóng kính để bảo mật đề thi
友情链接