Lúc túng thiếu, con ốm đau, tôi đánh liều quay lại nghề mát xa tại nhà cho chị em. Đây là nghề nuôi sống tôi thời sinh viên. Tất nhiên, ngoài mát xa body, tôi sẵn sàng phục vụ cả nhu cầu mát xa vùng nhạy cảm nếu họ yêu cầu.
Tôi giấu nhẹm chuyện này và cả quá khứ hành nghề với vợ. Cô ấy mà biết, kiểu gì gia đình tôi cũng xáo trộn, đứng bên bờ vực ly hôn.
Dẫu sao, vợ tôi cũng con gái nhà lành, ít va chạm. Đặc biệt, cô ấy có nếp sống theo mô típ cổ điển, coi trọng tiết hạnh.
Nhờ công việc tay trái này, tôi cho vợ con cuộc sống thoải mái, dư dả. Vợ hỏi, tôi chỉ nói là mình làm thêm, tập tành kinh doanh có chút lãi.
Bình thường ở nhà, vợ tôi kín đáo, chuyện chăn gối cũng ở mức vừa phải, không vồ vập hay bốc lửa trên giường ngủ. Phần lớn là tôi chủ động đòi hỏi, có lúc tôi nghĩ, vợ là người tẻ nhạt trong vấn đề sinh hoạt vợ chồng.
Ngoài vấn đề kiếm thêm bằng nghề mát xa đáng xấu hổ kia, tôi cũng chung thủy với vợ, không dính líu quan hệ với người phụ nữ khác. Điều tôi không dám nghĩ là một ngày, mình chạm mặt vợ trong nhà nghỉ.
Ba ngày trước, tôi nhận được điện thoại của chị khách quen, hẹn ra nhà nghỉ cũ. Chị nói, hôm nay không làm mà giới thiệu cho cô bạn.
Tôi hăm hở xách đồ nghề đến. Công việc làm nhân viên thị trường của tôi khá thoải mái thời gian nên tôi dễ dàng sắp xếp, nhận lịch mát xa của khách.
Đến nơi, tôi đi thẳng lên phòng, đẩy cửa bước vào. Vị khách nữ đang trong nhà tắm. Lúc tôi vừa cất tiếng, vị khách bước ra. Bốn mắt nhìn nhau trân trối. Trước mặt tôi là vợ, hớ hênh với mảnh khăn tắm. Vợ cũng không ngờ nhân viên mát xa phục vụ lại là chồng mình.
Sau một hồi im lặng, tôi quay lưng định bỏ đi, vợ lên tiếng yêu cầu nói chuyện rõ ràng. Tôi lật bài ngửa, tiền bạc tôi mang về cho vợ đều từ công việc này mà ra. Tuy nhiên, tôi không hiểu tại sao em cũng thích tìm đến dịch vụ đó. Tôi hiểu bản thân mình không ra gì nhưng khi biết vợ như vậy, tôi cũng choáng váng.
Theo lời vợ, từ khi sinh con, em tự nhiên không còn cảm giác với chồng. Dù chồng yêu chiều, chăm sóc vợ tôi vẫn cảm thấy không hạnh phúc. Nhưng từ bé được bố mẹ giáo dục nghiêm khắc chuyện gìn giữ, thủy chung nên em không bao giờ có ý định 'đổi gió' bên người đàn ông khác.
Một lần được chị bạn tiết lộ về thú vui ngầm mỗi khi xa chồng, lại được rủ rê nhiệt tình, vợ tôi thử rồi thành ‘nghiện’.
Sốc vì những lời thú nhận của vợ, tôi suy sụp hoàn toàn. Sự đời quá trớ trêu. Tôi biết làm gì để giải quyết mớ bùng nhùng này với vợ đây. Tôi cũng vì kinh tế nuôi gia đình mới sa chân, còn cô ấy thì sao?
Ly hôn hay tha thứ, là bài toán vô cùng khó với tôi lúc này.
Xin hãy cho tôi lời khuyên!
70 tuổi, bố chồng tôi đòi cưới bạn thân của con dâu
Ở tuổi 70, bố chồng tôi khiến con cái đau đầu khi nằng nặc đòi cưới nữ giáo viên dạy khiêu vũ kém 35 tuổi. Trớ trêu, cô ấy là bạn thân của tôi.
" alt="Tâm sự chồng hành nghề mát xa, gặp vợ trong nhà nghỉ" />Tâm sự chồng hành nghề mát xa, gặp vợ trong nhà nghỉ
Chị Cù Thị Lý đang điều trị cho trẻ. Ảnh: Thúy Nga.
Nghĩ con có năng khiếu học ngôn ngữ, chị Hằng tích cực đầu tư cho con. Tới khi lên 4 tuổi, bé chỉ dừng lại ở việc nói những câu tiếng Anh ngắn khoảng 2-3 từ như “mẹ bế”, “ăn cơm” và không thể nói được câu dài hơn. Tiếng Việt của con cũng chỉ ở mức bập bẹ. Con tỏ ra ngại ngần khi giao tiếp ngay cả với bố mẹ, ông bà bằng tiếng Việt.
Ban đầu, chị Hằng chỉ nghĩ rằng, “bố nó cũng chậm nói, chắc theo gen chứ thằng bé nhanh nhẹn lắm”.
Mãi đến gần đây, cô giáo góp ý rằng ở lớp bé không chịu chơi với bất kỳ bạn nào. Con thường tỏ ra không lắng nghe khi ai đó nói chuyện với mình. Cũng vì không chịu giao tiếp nên chẳng bạn nào muốn chơi với con. Nếu muốn bày tỏ điều gì, con thường ú ớ, chỉ trỏ, thậm chí tức giận gào khóc nếu cô giáo không hiểu ý.
Đến lúc này chị mới bắt đầu hoang mang và đưa con đến gặp chuyên gia. Qua đánh giá thăm khám, ngoài nói ngọng con chị còn bị rối loạn ngôn ngữ. Tình trạng này theo chị Cù Thị Lý (Cán bộ trị liệu tâm lý tại Trung tâm Nghiên cứu và Ứng dung Khoa học Tâm lý – Giáo dục) không phải hiếm gặp ở trẻ.
Một tháng, trung tâm tiếp nhận khoảng 50 ca liên quan đến vấn đề rối loạn ngôn ngữ. Nhiều trẻ được gia đình đưa đến chữa trị rất muộn, khi đã 4 – 5 tuổi.
Chị Lý cho biết, rối loạn ngôn ngữ thường do hai nhóm nguyên nhân là nguyên nhân về thực thể (do trẻ có vấn đề về cơ quan phát âm như tai, mũi, họng; cơ quan chỉ huy như não bị dị tật, viêm màng não,...) và nguyên nhân tâm lý (do gia đình quá cưng chiều, luôn sẵn sàng đáp ứng mọi nhu cầu khi trẻ chưa kịp nói ra nguyện vọng hay việc giao tiếp bị giới hạn trong thiết bị điện tử khiến khả năng tiếp thu ngôn ngữ chậm).
Do vậy, khi thấy trẻ có biểu hiện nói các từ rời rạc kiểu chụp hình, chỉ biết nói những gì nghe thấy mà không biết tạo câu cũng như duy trì và phát triển cuộc hội thoại thì cha mẹ cần lưu ý.
Chị Lý cho rằng, thực tế ở độ tuổi lên 4, khi các bạn cùng tuổi đã phát triển gần hoàn thiện về mặt ngôn ngữ và có thể kể chuyện, nếu thấy con hầu như chưa làm được những điều đó và hay chơi một mình, cha mẹ cần phải biết đặt dấu hỏi.
“Cha mẹ có thể so sánh với sự phát triển ngôn ngữ của con với bạn bè cùng trang lứa. Ví dụ, khi được 2-3 tháng tuổi, trẻ bắt đầu phát âm họng líu lo; khoảng 7-9 tháng tuổi thì biết bập bẹ tập nói “măm măm”, “bà bà”. Từ 1 tuổi trở lên có thể nói được vài từ đơn giản. Trên 2 tuổi, trẻ có thể nói câu ngắn ít từ đơn giản. 3 tuổi trở đi, trẻ nói được câu dài. Nếu thấy băn khoăn, tốt nhất cần can thiệp sớm.
Như trường hợp của con chị Hằng, ban đầu mọi người nghĩ rằng hay đứa trẻ bị tự kỷ. Nhưng thực ra không phải. Con đang gặp vấn đề về rối loạn ngôn ngữ”.
Nói lèo lèo với ipad nhưng không hiểu gì
Có mẹ thường xuyên đi công tác nước ngoài, bố làm lĩnh vực nghệ thuật bận rộn, Bảo Trâm thường xuyên phải chơi với Ipad.
Mặc dù không nói chuyện với bố mẹ nhiều nhưng Trâm tỏ ra thích thú hát theo những bài hát tiếng Anh hay nhại lại lời nhân vật trong những bộ phim hoạt hình tiếng Anh.
Hơn 3 tuổi, Trâm có thiên hướng thích nói tiếng Anh hơn tiếng Việt.
Quá lo lắng, chị Mai phải đưa con đến một lớp chậm nói.
Sau hơn 6 tháng theo học, con vẫn chỉ có thể gọi tên được con vật, màu sắc, xin, cho, chào.
Hoặc khi thầy giáo hỏi, thay vì nói không, có con sẽ nói "No" hay "Yes".
Thỉnh thoảng, con có thể vừa ngồi nghịch, vừa lẩm bẩm “Fish is swimming”.
Vợ chồng anh chị bàn nhau đành phải chuyển con sang trường quốc tế và chấp nhận coi tiếng Anh là ngôn ngữ chính của con.
Khi đến môi trường chỉ nói ngoại ngữ, con vẫn không thể bắt nhịp được với các bạn. Suốt một năm theo học, con chỉ chơi một mình và nói một vài từ ngữ đơn lẻ.
Khi các bạn trong lớp có thể nói những câu dài, thậm chí bi bô kể chuyện, Trâm vẫn dừng lại ở việc gọi tên đồ vật, hình khối chứ không giao tiếp được với các bạn trong lớp.
Lúc này gia đình nghĩ chắc do thiếu môi trường kích thích nên tiếp tục chuyển con về học trường làng để có người nói chuyện.
Dù không phải đứa trẻ phát triển chậm nhưng khi nói với mẹ bằng tiếng Việt con tỏ ra không hiểu hoặc rất chậm hiểu.
Theo chị Nguyễn Thị Phương (Cán bộ trị liệu tâm lý tại Trung tâm Nghiên cứu và Ứng dung Khoa học Tâm lý – Giáo dục), người trực tiếp điều trị cho Bảo Trâm cho rằng, việc bé có thể đọc làu làu là do cơ chế bắt chước một chiều.
Không có sự tương tác hai chiều, trẻ sẽ không hiểu được người khác nói gì nên không thể giao tiếp bằng ngôn ngữ được.
Với một số đứa trẻ gặp tiềm ẩn, khi xem quá nhiều vốn từ không phát triển được, đứa trẻ chủ yếu chơi một mình, cách thể hiện tình cảm cũng không bình thường, thậm chí hay nói linh tinh, nói những từ vô nghĩa.
Theo chị Phương, với những năm tháng đầu đời của trẻ, cha mẹ nên ưu tiên số một vẫn là việc phát triển ngôn ngữ mẹ đẻ.
Trẻ từ 3 - 5 tuổi, các bậc phụ huynh có thể nghĩ tới việc dạy ngoại ngữ cho con nhưng không nên quá gò ép mà để trẻ học một cách thoải mái. Ngoài ra, nếu không phân biệt rạch ròi giữa các ngôn ngữ sẽ dẫn đến tình trạng lẫn lộn ngôn ngữ, thậm chí “loạn ngôn” ở trẻ.
Thúy Nga
" alt="Cho học tiếng Anh từ 3 tháng tuổi, cha mẹ tá hỏa khi con rối loạn ngôn ngữ" />
...[详细]
Qua cuộc họp, lãnh đạo UBND TP Bạc Liêu xác định trong vụ việc này nữ phụ huynh đã sai hoàn toàn.
“Chậm nhất là vào ngày mốt, nhà trường sẽ tổ chức cuộc họp mời lãnh đạo địa phương, phòng giáo dục, đại diện cha mẹ học sinh nhà trường… để kiểm điểm phụ huynh. Trong vụ này thì lãnh đạo UBND TP đã xác định nữ phụ huynh này sai hoàn toàn. Bước đầu, cha ruột chị này thông qua lãnh đạo địa phương đã nhận thấy lỗi của con gái mình và gửi lời xin lỗi thầy giáo”, ông Tùng nói.
Người đứng đầu Phòng GĐ&ĐT TP Bạc Liêu cho biết, sẽ yêu cầu phụ huynh xin lỗi thầy Khánh và cộng đồng mạng. Đồng thời, UBND TP sẽ nghiên cứu các văn bản pháp luật liên quan, nếu phụ huynh vi phạm về việc đưa tin lên mạng sẽ xử phạt.
Theo ông Tùng, trong cuộc họp thầy Khánh nêu quan điểm vụ việc đã ảnh hưởng đến uy tính của mình nên đề nghị địa phương, nhà trường xử lý vụ việc rõ ràng.
Trước đó, một đoạn clip được đưa lên mạng xã hội ghi lại cuộc chất vấn của phụ huynh có con đang học tại Trường THCS Trần Huỳnh với thầy Khánh.
Theo đó, con gái của chị bỏ quên chiếc quần short màu đèn trong ngăn bàn. Buổi chiều, những học sinh khác đi dọn vệ sinh thấy chiếc quần đã mang lên bỏ trên mặt bàn giáo viên. Tới giờ học, thấy chiếc quần, thầy Khánh bảo học sinh mang bỏ vào thùng rác. Khi thấy con gái mất quần, chị đã đến tận trường "làm cho ra lẽ".
Khi được thầy giáo giải thích, phụ huynh này phản ứng lại và có những lời lẽ gay gắt, như so sánh "bộ đồ thầy mặc trên người có giá trị hơn cái quần của con tôi", hay đòi thầy phải trả quần hay trả tiền. Dù đã trao đổi với phụ huynh, nhưng thầy giáo vẫn bất lực.
Còn vị phụ huynh thì quay clip và sau đó đưa lên mạng, lý do là nóng nảy và ấm ức với thầy. Vụ việc khiến cộng đồng mạng rất bức xúc về hành động của nữ phụ huynh.
Thầy giáo bị phụ huynh mắng te tát vì cái quần: "Tôi rất sốc"
Thầy Hồ Văn Khánh, giáo viên Trường THCS Trần Huỳnh (thành phố Bạc Liêu) - người bị nữ phụ huynh có nhiều lời lẽ xúc phạm vì chuyện cái quần của học sinh - cho biết vụ việc làm ảnh hưởng đến danh dự của thầy rất nhiều.
" alt="Phụ huynh mắng thầy vì con mất quần: Người cha xin lỗi thầy giáo" />
...[详细]