
Đi gặp bồ của chồng về đến nhà, tôi không cầm được nước mắt, khuỵu ngay trướccửa. Bố mẹ chồng thấy vậy vội chạy ra, tá hỏa khi thấy tôi ngồi ôm bụng bầukhóc. Nhìn thấy mẹ chồng, tôi vội níu chân bà: “Mẹ ơi, con trai mẹ bỏ con đi vớigái rồi. Con hận nhà con quá mẹ ơi. Chúng nó bảo chúng nó yêu nhau, bảo con cútđi đây này”.
Bố mẹ chồng ra sức dỗ con dâu và khuyên tôi. Nhưng càng như vậy, tôi càng muốnxả tức giận. Tôi khóc, ôm lấy chân mẹ chồng bảo: “Con muốn đánh con mẹ cho hảgiận. Mẹ có bênh hắn không? Mẹ có đánh con vì thế không? Con xin phép thay cháucủa mẹ trong bụng con xử bố nó ngoại tình. Mẹ chọn cháu mẹ hay con của mẹ?”. Mẹchồng thấy tôi vật vã quá, kéo tay tôi bảo: “Được rồi, dẫn mẹ đi tìm chúng nó.Mẹ đòi lại công bằng cho con”.  |
Đi gặp bồ của chồng về đến nhà, tôi không cầm được nước mắt, khuỵu ngay trước cửa. |
Được lời như cởi tấm lòng, tôi bật dậy quệt nước mắt, gọi taxi dẫn mẹ chồng đễnchỗ trọ của con bé kia. Y như rằng, chồng tôi đang ở đấy thân mật tình tứ vớinó.
Tôi cùng mẹ chồng xông vào. Đã được mẹ chồng đồng ý rồi, tôi không ngại gì màlao tới xử luôn người chồng lăng nhăng và con bồ trâng tráo. Tôi cứ thế đấm, đávào ngực chồng. Vừa đánh chồng tôi vừa mắng. Nào là “Tôi mang nặng đẻ đau conanh mà anh dám phản bội mẹ con tôi”, rồi thì “Anh xơn xớt nói yêu vợ thương conmà vẫn đi với gái”.
Đánh chồng đã, tôi quay sang túm cổ áo bồ của chồng, lắc lắc “Sao em ác thế? Saoem nỡ cướp chồng của chị, cướp bố của con chị?”.
Chồng tôi thấy cô bồ bị bắt nạt, chẳng biết do xót thương hay do sợ tôi đánhchết bồ mà chạy ra ngăn cản, gạt tay tôi ra và bảo “Em bình tĩnh nói chuyện”.Thấy chồng như vậy, tôi muốn xỉu luôn tại chỗ, thở không ra hơi bảo với mẹ chồng“Mẹ thấy chưa? Anh ấy chỉ yêu cô ta thôi. Con không níu kéo gì nữa. Con muốn lydị”.
Mẹ chồng tôi lao vào “Tao cho phép nó đánh mày lẫn con mất dạy kia rồi. Mày làmcái gì đấy. Không thấy nó có thai hay sao mà còn để nó xúc động như thế, ảnhhưởng tới cháu tao”. Rồi bà quay sang tôi bảo: “Con cứ đánh cho đã đi, đánhthằng bố mất nết nhưng đừng ly dị tội nghiệp cháu mẹ”.
Ừ, mẹ chồng đã cho rồi tội gì tôi không xả giận. Tôi tiếp tục vừa đánh thìnhthịch vào ngực chồng vừa hỏi lớn: “Anh chọn em và con hay nó?”.
Như mọi thằng đàn ông khác, chồng tôi chọn vợ. Anh giữ tay tôi lại và bảo: “Embình tĩnh lại đi. Anh lúc nào mà chẳng là của em và con”. Cô bồ của chồng tứcđiên lên, lộ nguyên hình là con hồ ly, tru tréo túm tóc chồng tôi: “Anh nói gì?Anh là đồ đểu. Anh dám bỏ rơi tôi à?”.
Mẹ chồng tôi thấy vậy đến xô bồ chồng ra, kéo tay chồng tôi và tôi về. Bà buônglại lời rất lạnh lùng “Mặc kệ con điên đó. Về thôi các con”.
Sau khi về nhà, bố mẹ chồng họp gia đình, giáo dục nghiêm khắc chồng tôi. Sau đóông bà cũng thay tôi quản lý anh chặt hơn, khiến anh ngoan ngoãn không dám tàlưa gái gú nữa.
Được 1 thời gian yên ổn, chồng tôi lại sinh tật. Chẳng là chồng tôi có 1 tay bạnthân từ thời để chỏm. Anh này có 1 thời gian vào Nam sống và làm việc, thất bátnên đành quay ra ăn bám mẹ. Vào đấy đã làm ăn lỗ chỏng gọng, lại còn nhiễm thêmcái tính xấu nát rượu. Từ ngày về cố hương, ông bạn đó lôi kéo chồng tôi nhậunhẹt cả ngày, tiêm cái thói hư hỏng đó vào chồng tôi.
Lúc ấy tôi mới sinh con được 7 tháng mà chồng suốt ngày bị bạn gọi đi nhậu. Tôiban đầu chỉ nhắc nhở chồng. Nhưng anh toàn ậm ừ cho qua chuyện, nhắc nhiều thìbắt đầu cau có, khùng điên lên, nạt nộ vợ. Vợ chồng tôi cãi cọ không ít lần vìchuyện đó.
Mẹ chồng tôi cũng điên lắm, vì nhiều khi đêm hôm chồng tôi say xỉn về nôn ratoàn bà phải đi dọn. Mẹ chồng tôi chửi con trai nhiều lắm nhưng chồng tôi lớnrồi, bà không sao ngăn cản được khi cứ đi làm về là anh với ông bạn kia nhậu tớikhuya.
Đã thế, chồng tôi còn rất cùn. Vợ với mẹ mà mắng “say thì đừng vác mặt về nhà”là y như rằng anh đi ngủ lang ở nhà ông bạn mất nết kia. Con cái bé tí thì bỏmặc. Nhiều đêm con khóc quấy phải 1 mình dỗ dành, trông con, tôi tức trào máumắt.
Có lần máu điên nổi lên, tôi bế con ra quán nhậu anh đang uống ngồi cạnh chờchồng. Chồng tôi cũng lì, không muốn thua vợ nên cố ngồi uống. Mẹ chồng tôi haytin tá hỏa chạy ra, khuyên tôi thương con mà bế nó về nhà.
Được mẹ chồng đứng về phía mình, tôi nức nở “Mẹ ạ, lấy nhau rồi vì con của connên con mới chịu anh ấy. Giờ con chỉ muốn băm vằm chồng con ra cho hả giận. Cứthế này chắc có ngày con trầm cảm sau sinh. Con mà có bề gì mẹ chăm sóc cho cháunó mẹ nhé”.
Tính mẹ chồng tôi vốn dễ xúc động, lại thương cháu đích tôn như của báu. Bà xótxa bảo: “Ừ, con cứ đánh nó đi. Đừng để buồn rầu ảnh hưởng sức khỏe mà tội nghiệpcháu mẹ. Từ giờ nó cứ nhậu là mẹ cho con đánh nó”.
Mẹ chồng đã cho phép rồi, tôi chẳng sợ gì mà không xử chồng. Chồng đi nhậu màtôi biết được là tôi đánh, tát ngay trước mặt bố mẹ chồng tôi. Chồng tôi mà dámphản kháng lại là mẹ chồng tôi sẽ ra mặt, đập cho mấy cái: “Tao đã cho nó thaytao xử loại đốn mạt như mày. Vợ con không lo lại lo theo bạn xấu làm bậy. Mày màđánh nó là coi như đánh tao đấy. Loại bất hiếu”.
Chồng tôi có hư đốn thế nào cũng không dám gánh tội bất hiếu trên lưng. Thế làdần dần, chồng tôi đi vào khuôn khổ. Chắc là do ngán tận cổ cảnh nhà cửa ầm ĩ,bị cả nhà xông vào đánh chửi mỗi khi nhậu về.
Sau đó 1 thời gian thì anh cũng ngoan ngoãn, biết điều, chăm chỉ ở nhà chăm vợchăm con. Nhưng đúng là không có tật xấu thì không phải đàn ông. Nhất là loạihay a dua và có tính sĩ hão cao như chồng tôi thì lại càng dễ nhiễm tật.
Chẳng hiểu sao mấy ông ở cơ quan chồng tôi lại nổi hứng chơi trò chơi dân giancủa Việt Nam - bài tam cúc. Đầu tiên chỉ là đánh vui, rồi sau đó giở thói chơiăn tiền. Hết giờ làm các ông không chịu về mà lại rủ rê nhau ở lại bài bạc.
Một vài bà vợ bực mình, đến làm loạn cái ổ bạc ấy vài lần mà mấy tay đó không mởđược mắt ra, vẫn cắm cúi vào trò vô bổ. Đúng là cả 1 ổ giống lừa ưa nặng.
Bận rộn con cái nên tôi cũng cứ mặc kệ chồng, chưa xử. Vả lại tôi nghĩ mấy ôngđó chơi cũng chỉ ăn nhỏ thôi. Nào ngờ 1 ngày lén soát ví chồng, tôi phát hiệngần một tháng lương của chồng tôi mới rút thẻ ATM đã đi tong. Đoán ngay được làdo thua bạc, tôi nghĩ phải tiệt ngay cái trò vô bổ tốn kém tiền của này củachồng.
Lần này, tôi không gào khóc gì hết. Trước mặt bố mẹ chồng, tôi làm luôn 1 phiêntòa hỏi tội chồng. Trước những bằng chứng và lý lẽ sắc bén của tôi, chồng tôicúi đầu nhận tội. Mẹ chồng tôi vừa đau lòng, vừa bực mình khi thằng con nhiễmhết thói xấu này đến thói xấu khác. Bà vừa khóc vừa bảo: “Mất công tao chịu đauđẻ mày, rồi lại nhịn ăn nhịn mặc nuôi mày. Sao mày đổ đốn thế. Tao biết phải làmsao với mày đây?”.
Tôi nói luôn “Mẹ có nhớ mấy lần trước không, khuyên nhủ nhẹ nhàng anh nhà conđâu có nghe, chỉ đến khi mẹ con mình nặng tay đánh anh ấy anh ấy mới chịu khônra. Hay là ta cứ biện pháp cũ mà dùng hả mẹ?”.
Mẹ chồng tôi nghe vậy nói: “Con nói phải. Với thằng thân lừa này phải thế nó mớitỉnh ra. Từ giờ, cứ phát hiện nó mang tiền đi bài bạc, mày đánh què chân nó chomẹ”.
 |
Lấy phải chồng hư mà không mưu cao kế hiểm thì sao giữ được gia đình hạnh phúc! |
Thế là từ bấy, chồng cứ đi làm là tôi lôi cái chổi ra, cảnh cáo: “Đi làm rồi vềngay chứ chơi bài là tôi đánh què chân ông đó nha. Mẹ cho phép rồi”. Thỉnhthoảng, tôi nhắn tin cho chồng trong giờ :“Nhớ là hết giờ làm về ngay đó nếukhông muốn bị què chân. Mẹ đang ôm cây roi đợi sẵn”.
Chẳng biết do sợ hay do ý thức được đã làm mẹ, làm vợ buồn mà chồng tôi cũngngoan hẳn. Thi thoảng tôi cũng phá lệ cho chồng ở lại chơi vui với đám bạn,nhưng chỉ được cược ít thôi. Thua 1, 2 chục thì được chứ thua nhiều là chết vớitôi.
Tối qua, chồng ngồi ôm vợ thủ thỉ: “3 lần được sướng tay đánh chồng, có phải tấtcả là mưu kế của em không? Em đưa mẹ về phe em để cho anh vào tròng à? Vợ ơi làvợ, cáo quá rồi". Tôi chỉ bật cười bí hiểm, giả nai “Tất cả chỉ vì em muốn tốtcho anh và con”.
Ừ, mưu kế của tôi hết đó. Nhưng lấy phải chồng hư mà không mưu cao kế hiểm thìsao giữ được gia đình hạnh phúc, các chị em và cả anh em nhỉ?
(Theo Trí thức trẻ)
" alt=""/>Ba lần xin phép mẹ chồng đánh chồng

Căn hộ đã có sẵn tủ bếp dưới, những món đồ còn lại do Brett tự tay đóng.Tháng 5/2020, cặp đôi chuyển về nhà mới và bắt tay vào thực hiện dự án đặc biệt của mình. Họ lên danh sách những món đồ dùng cần có, bao gồm rèm cửa, giường, tủ, ghế sofa, các loại kệ… Brett xung phong làm đồ gỗ và các việc nặng, còn Thu nhận nhiệm vụ may rèm, chăn, ga, gối, đệm…
Là những người thích phong cách sống tối giản và tái chế đồ đạc, cặp đôi ưu tiên sửa lại những món đồ cũ, dùng những chất liệu thân thiện với sức khoẻ và môi trường.
Khi dọn vào căn nhà mới gần như trống trơn, họ chỉ đặt tạm tấm đệm xuống sàn nhà để ngủ, lấy vài bộ quần áo không quá cầu kỳ để mặc luân phiên. Đồ nấu ăn chỉ có 2 chiếc nồi, 1 cái chảo gang, vài chiếc đĩa, 2 bộ dao dĩa và vài lọ gia vị. Còn lại tất cả những món đồ không cần dùng, hoặc ít dùng, họ vẫn để nguyên trong hộp rồi để ở phòng kho hoặc phòng ngủ.
“Chúng mình vẫn nấu và ăn cùng nhau mỗi ngày. Nếu trước kia bàn ăn được sắp xếp gọn gàng thì giờ chúng mình lấy hộp gỗ làm bàn, đám gỗ đang dở dang làm ghế, cơm vẫn ngon mà cuộc sống của 2 đứa lại nhiều màu sắc hơn” – Hoài Thu chia sẻ về những ngày nhà cửa còn ngổn ngang.
 |
Bộ sofa tốn nhiều thời gian nhất của cặp vợ chồng trẻ. Trong khi Brett đóng ghế thì Thu may vỏ đệm và gối dựa. |
 |
Chiếc ghế sofa đang thành hình. |
Những ngày mới bắt đầu, họ mất khá nhiều thời gian để hoàn thiện một món đồ, vì phải vừa học vừa thực hành. “Anh là người có khả năng tự học tốt và rất ham học hỏi. Những lúc rảnh hay cần làm chi tiết gì chưa chắc chắn lắm, anh lại ngồi xem Youtube hoặc các trang DIY nhiều giờ liền, bao giờ thấy thật ưng thì mới thôi”.
Về sau, khi công việc đã quen thì tốc độ làm nhanh hơn rất nhiều. Nếu không kể thời gian chờ dầu Trẩu khô (loại dầu để bảo vệ đồ gỗ), thì cặp đôi mất khoảng 7-10 ngày để hoàn thiện chiếc giường, 2-3 ngày cho cái tủ, kệ bếp đơn giản nên chỉ cần 2-3 tiếng. Trong khi đó, Thu may rèm cửa mất khoảng nửa ngày một bộ, nhưng ghế sofa thì mất khoảng 1 tuần…
Sau hơn 2 tháng, Thu và Brett đã hoàn thiện những món đồ thiết yếu nhất. Tuy nhiên, sau đó cặp đôi vừa phải đi làm vừa tranh thủ thời gian rảnh rỗi nên đến hơn 1 năm sau, họ mới hoàn thiện mảnh rèm cửa cuối cùng của căn hộ.
 |
Chiếc giường, kệ quần áo, ghế ngồi, chăn ga gối đệm, rèm cửa... đều là sản phẩm "nhà làm". |
 |
Họ chọn cách đóng tủ quần áo dạng mở để nhắc mình luôn phải sắp xếp đồ gọn gàng. |
Nhớ lại hơn 1 năm qua, Thu chia sẻ: “Thời điểm chúng mình mới bắt đầu dự án này, căn hộ của chúng mình vừa là chỗ ăn ở, vừa là cái xưởng của 2 đứa. Có hôm đi làm về mệt quá mà nhìn đồ đạc trong nhà bừa bộn, bụi bặm, lại không biết đến ngày nào mới xong mình thấy nản ghê gớm, thế là mình rưng rưng nước mắt nói với anh cảm xúc của mình. Anh lại rỉ mật vào tai, thế là mình cũng quên hết mệt mỏi luôn”.
Và những ngày sau, mỗi khi làm xong việc sớm hoặc biết Thu sắp về, Brett lại chủ động dọn dẹp nhà cửa sạch sẽ để khi vợ về không phải cáu bẳn nữa. Đó cũng là một đức tính mà Thu rất trân trọng ở chồng.
 |
Chiếc ghế được nhặt từ bãi rác về, hai vợ chồng tháo ra giữ lại khung ghế và may thêm đệm ngồi. |
Suốt hơn 1 năm cùng nhau thực hiện dự án cho ngôi nhà nhỏ, ngoài việc giảm được rất nhiều chi phí thuê nhà và mua đồ mới, điều mà cặp đôi nhận được nhiều nhất là sự kết nối với mỗi món đồ trong nhà. Bởi vì mỗi sản phẩm dường như đều có tâm hồn riêng sau khi được hoàn thành.
“Thỉnh thoảng, Brett còn ngồi nói chuyện với mấy khúc gỗ như nói chuyện với con mình, hoặc vuốt ve mấy thanh gỗ rồi nói với mình ‘Anh yêu tất cả những chi tiết trên thanh gỗ này, cả những mấu tròn, cả những chỗ chưa hoàn hảo của nó’. Đó là thứ kết nối mà với mình việc mua những sản phẩm làm sẵn khó có được”.
 |
Căn bếp xinh xắn nơi hai vợ chồng cùng nhau nấu nướng, dọn dẹp. |
Hiện tại, cả 2 vợ chồng Thu và Brett đều đang phải ở nhà vì công việc tổ chức các khoá học kỹ năng sống của cặp đôi tạm dừng vì dịch bệnh. Tuy nhiên, họ chọn nhìn vào phần tích cực của vấn đề và tự tìm niềm vui mỗi ngày trong không gian căn hộ của mình.
Những lúc rảnh, họ lại cùng nhau làm thêm mấy món đồ trong nhà, chơi với mèo, may vá, nướng bánh, nấu ăn, hoặc cùng ngồi xem phim với nhau. Cả hai còn có sở thích leo núi, cắm trại, nên nếu nhớ ngủ lều quá họ lại mang lều, trại, bàn ghế ra dựng lên rồi pha trà luôn trong phòng khách. “Tuy không được như cắm trại thật nhưng vẫn vui vô cùng” – Thu chia sẻ.
 |
Là người ham học hỏi, Brett vừa tự tìm tòi vừa thực hành từng sản phẩm. |
 |
May vá cũng là công việc Thu yêu thích những lúc rảnh rỗi. |
 |
Cặp đôi có rất nhiều sở thích chung. Hiện tại, cả hai đang tự tìm niềm vui với những công việc ở nhà trong thời gian giãn cách. |
Đăng Dương

Nữ giám đốc Cần Thơ trồng vườn rau xanh mướt trên sân thượng
Tranh thủ thời gian nghỉ dịch Covid-19, chị Mỹ Hiền đi gom bã mía, đất, thùng nhựa... mang lên sân thượng tự thiết kế vườn rau. Gần ba tháng sau, chị thu hoạch đủ loại rau cho bữa cơm gia đình.
" alt=""/>Tranh thủ nghỉ dịch Covid