您现在的位置是:NEWS > Nhận định

Truyện Công Lược Tra Nam

NEWS2025-01-25 07:48:48【Nhận định】7人已围观

简介*Chương này có nội dung ảnh,ệnCôngLượmu vs brentford nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bậmu vs brentfordmu vs brentford、、

*Chương này có nội dung ảnh,ệnCôngLượmu vs brentford nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Editor: Búnn.

“Con đĩ chết đi!”

Dung Tự chỉ còn kịp nghe thấy một câu hung tợn như vậy, bên tai trong nháy mắt có tiếng phanh xe chói tai vang lên, sau đó đau nhức lan khắp toàn thân, xương cốt cả người giống như vỡ vụn, ngay cả trợn mắt cũng vô cùng mất sức.

Thời điểm ý thức trở lại lần nữa, cô phát hiện bản thân bay nhè nhẹ đến có chút dọa người, lúc vội vàng quay đầu nhìn sang xem tiện nhân đẩy mình là ai, lại chỉ nhìn thấy một bóng lưng vội vàng chạy thục mạng.

Người làm phiền, chửi bới bản thân gần một tháng dù có hóa thành tro bụi cô cũng có thể nhận ra được, chứ nói gì đến là một bóng lưng.

Dung Tự dùng trạng thái mờ mờ trôi nổi giữa không trung, nhìn người đàn bà vội vàng chạy thục mạng này, bản thân chỉ cảm thấy hận đến ngứa răng.

Tại sao thế giới lớn như vậy lại để mình gặp người bị bệnh thần kinh như vậy?

Thượng Hải lớn như vậy, Dung Tự dưới sự che chở của mẹ, cũng xem như một người có nhà có xe, hơn nữa lại tìm được một công việc tốt, ngày thường trôi qua có thể xem như là tương đối dễ chịu.

Năm nay vừa mới bước qua ngưỡng 30, chưa lập gia đình, nhưng thích yêu đương, đáng tiếc là dựa theo tính tình có mới nới cũ của cô, gần như mỗi lần yêu đều chỉ có thể duy trì trong khoảng thời gian một hai tháng.

Bắt đầu từ sau mối tình đầu năm cô 16 tuổi, cơ bản vẫn luôn duy trì trong một tình huống như vậy.

Dường như sau một hai tháng, cảm giác mới lạ qua đi, một người đàn ông ở cùng với cô cô đột nhiên trở nên có chút mặt mày đáng ghét, thành một cây mía hỏng ăn vào không có mùi vị, vứt đi không cảm thấy đáng tiếc, từ nhỏ cô cũng không phải là người tốt đẹp thích uất ức, không có cảm giác tự nhiên sẽ không miễn cưỡng, lúc mới bắt đầu chỉ là giả chết, lạnh lùng, ép buộc chia tay, về sau lớn tuổi hơn, liền có thể mở miệng nói thẳng ra, rồi sau đó biến thành lúc bắt đầu chuẩn bị yêu ai, sẽ nói rõ ràng là cô chỉ biết yêu một tháng, nhiều nhất là hai tháng, đồng ý thì yêu, không đồng ý thì thôi.

Thật không ngờ rằng sau khi cô tỏ rõ thái độ, các kiểu đàn ông càng như thiêu thân lao đầu vào lửa dâng lên, giống như các bé gái sẽ cho rằng bản thân sẽ trở thành người cuối cùng của lãng tử hoa tâm.

Mấy người đàn ông đó cũng ở tình trạng như vậy chinh phục Dung Tự, thậm chí còn lấy việc có thể khiến cô khăng khăng một mực làm vinh dự, đáng tiếc cho đến bây giờ còn chưa xuất hiện một người nào có thể phá vỡ gông cùm xiềng xiếc của Dung Tự. Rất nhiều người ngay từ đầu chắc chắn mình có thể đi đến cuối cùng con đường tình yêu của Dung Tự, thậm chí chắc chắn bản thân vốn sẽ không động tâm đàn ông với cô, lúc kỳ hạn một hai tháng yêu nhau tới, trên cơ bản phong độ tốt sẽ là cười khổ một tiếng rồi rời đi, nói hối hận gặp phải cô, nói không biết vết thương của mình bao lâu mới khỏi hẳn. Còn phong độ không tốt thì trực tiếp mở miệng uy hiếp cũng không phải không có, nhưng cuối cùng vẫn không tránh khỏi đỏ vành mắt rời đi.

“Cô sẽ gặp báo ứng, Dung Tự…”

Đây là câu nói mà rất nhiều đàn ông mang vết thương chồng chất lúc rời đi để lại cho cô.

Báo ứng? Thật xin lỗi, cô xuôi gió xuôi dòng đến lớn như vậy thật đúng là không biết cái gì gọi là báo ứng. Lúc cô vốn tưởng rằng cô còn có thể tiếp tục tiêu tiêu sái sái như vậy vào chục năm, cuối cùng một mình cô độc chết đi, thì bạt tai (1) đã tới rồi.

chapter content

chapter content

Cô gặp một người bệnh thần kinh, à không, là một đôi bệnh thần kinh, một đôi bệnh thần kinh trời sinh.

Người đàn ông kia cô gặp lúc nghỉ lễ ở nước ngoài, khi đó bản thân cô đã kết thúc một cuộc tình, trước đó không may gặp một người đàn ông trong nhà có chút thế lực, người cũng rất tùy hứng, lang thang mấy năm rồi gặp cô, đã nói xong là sau hai tháng liền chấm dứt, ai biết đối phương lại không muốn chia tay, còn nói cái gì mà nguyện ý lấy cô, từ nay về sau sẽ đối tốt với cô, càng nguyện ý hồi tâm, ngoan ngoãn tiếp quản gia nghiệp, để Dung Tự từ nay về sau cơm áo không lo, hứa không biết bao nhiêu là lời hứa ba hoa chích chòe.

Nhưng tất cả những câu này dưới cái nhìn của Dung Tự đều giống như thả rắm, ai thèm lời hứa của anh chứ? Ai muốn gả cho anh chứ? Cơm áo không lo, tôi dựa vào bản thân cũng được được không? Cô không hề muốn từ nay về sau ngoan ngoãn ở trong nhà qua ngày, rồi có một người đàn bà không quen ôm một đứa bé tới cửa, khóc lóc kể lể đây là kết tinh tình yêu giữa chồng cô và người đàn bà đó, không phải cô không biết trước kia người đàn ông này ở bên ngoài có bao nhiêu điên khùng, nói bản thân nguyện ý hồi tâm, thật xin lỗi, cô không tin.

Lúc nên tiêu tiêu sái sai, anh ta muốn hồi tâm, cô còn chưa nghĩ tới.

Nhưng khổ nỗi người đàn ông kia có chút thủ đoạn, vì trốn anh ta, Dung Tự liền ra nước ngoài, gặp một người đàn ông thoạt nhìn có vẻ tao nhã, có phẩm vị, hiểu cuộc sống, nơi đất khách quê người, hai người gần như vừa gặp đã hợp ý.

Nhưng ai biết một người từng trải như Dung Tự cũng có lúc nhìn lầm, cùng một chỗ khó khăn lắm mới qua được một tuần, có liền phát hiện không ngờ người đàn ông này đã có vợ con, cái này xin lỗi, cho tới bây giờ cô không bính (2) đàn ông có chủ, đặc biệt là có con, nghiệp chướng của người lớn dựa vào cái gì bắt trẻ con chịu tội, bọn chúng làm gì sai sao?

(2) Ngôn ngữ mạng, ý là chơi, hay hiểu là chịch cũng được =)))

Vì vậy lúc ấy cô liền nói chia tay với người đàn ông kia, ai biết đối phương còn bắt đầu không nghe theo không làm khó, đã bàn xong là một tháng, sao bây giờ có thể chấm dứt được? Có vợ con cũng không ảnh hưởng tới việc anh ta theo đuổi tình yêu đích thực.

Nghe xong lời này thiếu chút nữa Dung Tự nôn ra, tình yêu đích thực cái cm anh, thật sự là không biết xấu hổ đến cùng cực.

很赞哦!(5)

站长推荐