您现在的位置是:NEWS > Công nghệ
Tóc Tiên khoe lưng trần gợi cảm, quậy tung sân khấu
NEWS2025-01-29 15:46:21【Công nghệ】7人已围观
简介- Trong show diễn tối qua, Tóc Tiên khoe lưng trần nõn nà, quậy tung sân khấu. Soobin Hoàng Sơn cũng lịch thi đấu bóng đá hom naylịch thi đấu bóng đá hom nay、、
- Trong show diễn tối qua,ócTiênkhoelưngtrầngợicảmquậytungsânkhấlịch thi đấu bóng đá hom nay Tóc Tiên khoe lưng trần nõn nà, quậy tung sân khấu. Soobin Hoàng Sơn cũng có mặt trong đêm diễn, tỏ ra ngày càng trưởng thành, chuyên nghiệp.
Tóc Tiên ‘tố’ Soobin Hoàng Sơn ‘trẻ trâu, chíp hôi’
Thực hư tin đồn Tóc Tiên thu nhập 20 tỷ/năm
Thu Minh nói Tóc Tiên láo trên sóng trực tiếp
Ca sĩ Tóc Tiên nằm để cho voi đánh
Bị chê tại Giọng hát Việt, Tóc Tiên bức xúc phản pháo
Tối ngày 10/3, Tóc Tiên, Soobin Hoàng Sơn và Tiên Tiên 'không hẹn mà gặp' cùng biểu diễn tại một bar lớn ở Hà Nội.
Tiên Tiên vốn quen thuộc với hình ảnh đánh guitar hát ballad, nay cũng hát EDM ở bar như ai:
Play很赞哦!(4)
相关文章
- Nhận định, soi kèo Pumas UNAM vs Atlas, 1h00 ngày 27/1: Lợi thế sân nhà
- Vợ bị cảnh sát bắt giam vì tội yêu cầu chồng làm việc nhà
- 6 lời khuyên để đời của tỷ phú Warren Buffett
- 'Ái nữ hàng hiệu' Tiên Nguyễn: Một mùa hè vi vu khắp từ Á sang Âu
- Siêu máy tính dự đoán Genoa vs Monza, 02h45 ngày 28/01
- Mỹ nhân đẹp nhất Philippines có cuộc sống xa hoa bậc nhất châu Á là bạn thân Hà Tăng
- Ông chủ cụt chân từng nghĩ phải đi ăn mày, cuộc đời thay đổi nhờ bánh xà bông
- DJ hot nhất Bến Tre tiếp tục 'đập mặt xây lại' sau 100 ca phẫu thuật toàn thân
- Nhận định, soi kèo Persiku Kudus vs Persewar Waropen, 15h00 ngày 28/1: Khách ‘tạch’
- Ứng dụng gọi xe be nỗ lực nâng cao ý thức giao thông cho tài xê
热门文章
站长推荐
Soi kèo phạt góc Barca vs Valencia, 03h00 ngày 27/1
- Tôi quê Thái Bình, làm nhân viên ngân hàng ở Hà Nội hơn 6 năm. Xuất phát điểm gia đình không khá giả, nhan sắc bình thường, tôi cố gắng tích cóp, mua nhà cửa, ổn định công việc mới dám nghĩ đến chuyện yêu đương.
Lý do khác khiến tôi muộn chồng là vì muốn tìm hiểu kỹ, lựa chọn người tử tế, có đạo đức làm chồng. Cuối cùng ‘kén cá, chọn canh’, lắc đầu bao nhiêu người, tôi mới đến với Huy - kỹ sư xây dựng. Anh cũng là dân tỉnh lẻ về thủ đô học hành, lập nghiệp.
Chúng tôi quen biết trong chuyến di lịch biển. Tôi sống một mình, cuối tuần rảnh là xách balô đi chơi.
Cả hai có nhiều điểm tương đối hợp nhau. Anh chụp ảnh giỏi, trong khi tôi mê chụp ảnh. Suốt chuyến nghỉ dưỡng đó, anh trở thành nhiếp ảnh gia bất đắc dĩ cho tôi. Khi tạm biệt, chúng tôi trao đổi địa chỉ nhà, quê quán với lời hẹn, sẽ gặp lại sớm.
Ảnh: Hùng Trần Trở lại công việc, tôi bị cuốn đi với bao mối bận tâm khác. Một hôm, tôi đi làm về khá muộn, Huy bất ngờ đến nhà tôi. Có lẽ anh đã đứng đợi ngoài ngõ khá lâu.
Anh rụt rè cầm bó hoa và hộp bánh ga tô tặng cho tôi. Theo lời anh nói, đó là kỷ niệm 1 tháng chúng tôi gặp gỡ. Cảm động trước hành động của nam kỹ sư, tôi mời anh vào nhà ngồi chơi.
Thi thoảng, anh đến nấu cơm, cùng tôi đi dạo, chia sẻ câu chuyện vui buồn của cuộc sống và tôi nhận lời yêu Huy trong ngập tràn hạnh phúc.
Nửa năm hẹn hò, chúng tôi lên kế hoạch tổ chức đám cưới. Làng anh cách làng tôi không bao xa nên việc đón dâu cũng đỡ vất vả.
Hai đứa sống ở Hà Nội sống nhưng hôm đón dâu sẽ đưa về quê, vì thế chúng tôi thuê người sửa sang lại phòng ngủ cũ của anh, mua bộ giường tủ mới và lắp thêm chiếc điều hòa. Lâu lâu, hai vợ chồng về quê thăm bố mẹ, ít ra cũng có chỗ ở thoải mái.
Việc sửa soạn phòng tân hôn, tôi thích tự làm, không thuê dịch vụ. Thời sinh viên, tôi vốn nổi tiếng khéo tay, làm đồ lưu niệm giao cho các cửa hàng.
Sau lễ ăn hỏi, tôi mua bộ chăn ga màu hồng, trải sẵn lên giường, dự định gần ngày cưới sẽ lên trang trí sau. Tôi cẩn thận dặn chồng và mẹ chồng khóa cửa cẩn thận, tránh trẻ con vào nghịch ngợm, quậy phá.
Căn phòng có hai chìa khóa, tôi giao cho mẹ chồng 1 chìa, còn mình 1 chìa. Trước hôn lễ 3 ngày, tôi mang ít đồ lên nhà chồng trang hoàng cho phòng tân hôn.
Tôi vừa đẩy cánh cửa ra thì tá hỏa bắt gặp em trai chồng và cô gái lạ đang thân mật trên giường cưới của mình. Bộ chăn ga mới mua đã nhàu nhĩ, tàn thuốc lá vứt bừa bãi dưới nền nhà.
Họ mải mê nên không phát hiện có người mở cửa, cho đến lúc tôi hét toáng lên, cả hai mới giật mình, dừng lại. Tôi bỏ ra ngoài phòng khách ngồi. 30 phút sau, cô gái lí nhí chào ra về, chú em chồng thản nhiên như không có chuyện gì xảy ra, xuống bếp nấu mì ăn.
Tức giận vì thái độ đó, tôi lấy máy điện thoại, gọi cho mẹ chồng và chồng về nói chuyện. Tôi cho rằng, hành động của em chồng là sai trái, mẹ chồng và chồng sẽ có lên tiếng nhắc nhở hoặc đồng tình với mình.
Ngờ đâu, mẹ chồng nói: ‘Tưởng có việc gì tày đình, có chuyện nhỏ như đầu móng tay mà con làm ầm lên. Mấy ngày nay, trời nắng nóng, mẹ bảo em vào đó nằm, bật điều hòa cho mát. Hôm nào cưới, mẹ sắp xếp gọn gàng là được’.
Chồng tôi cũng thêm vài câu, tỏ ý đồng tình với mẹ. Theo lời Huy, ở quê anh không có kiểu kiêng cữ, cấm người khác ra vào phòng tân hôn như thế. ‘Mấy đôi trong làng, họ hàng, cô dì còn vào phòng cưới nằm ngủ lấy may cho cô dâu, chú rể đấy. Em không phải khắt khe quá đâu’.
Nghe đến đó, tâm trạng tôi chán hẳn. Tôi không có ý khinh thường, chê trách lối sống của gia đình chồng nhưng ít ra, đó là không gian riêng tư, tôi kỳ công chuẩn bị cho ngày trọng đại của mình và họ cần tôn trọng. Cuộc sống còn lâu dài, không thể tạm bợ và thiếu ý thức như vậy được.
Khi về nhà, tôi gọi điện cho Huy báo hủy đám cưới. Trước khi đưa ra quyết định này, tôi đã tham khảo, xin ý kiến bố mẹ. Bố mẹ tôi dù không học hành cao nhưng luôn hiểu chuyện. Ông bà bảo, tôn trọng suy nghĩ của con gái.
Tôi đến một địa điểm du lịch nghỉ vài ngày cho yên tĩnh. Sau này, bố mẹ thuật lại, Huy hốt hoảng đưa mẹ xuống nhà tôi tìm. Anh gọi cho tôi hàng trăm cuộc điện thoại, tôi đều để chế độ từ chối.
Căn nhà cũ trên Hà Nội tôi nhanh chóng chuyển nhượng cho chủ mới, dọn đến chung cư ở, quên đi chuyện buồn quá khứ. Đến giờ, Huy vẫn tìm cách liên lạc, xin tôi hàn gắn.
Một số đồng nghiệp cơ quan cho rằng tôi quá kỹ tính, để ý tiểu tiết. Tôi sống với chồng là chủ yếu, đâu có ở nhà chồng cả đời. Theo các bạn, tôi làm vậy, liệu có tuyệt tình và ích kỷ không?
Xin hãy cho tôi lời khuyên!
Mời độc giả gửi câu chuyện của mình về địa chỉ email: [email protected]. Chia sẻ của bạn sẽ được đăng trên mục Tâm sự nếu phù hợp. Trân trọng cảm ơn!
">Tâm sự của cô dâu hủy cưới vì em trai chồng đưa gái lạ vào phòng tân hôn ngủ
Không nỡ để chó mèo ở nhà, nhiều người Hàn Quốc không ngần ngại chi tiền đưa những người bạn 4 chân đi du lịch cùng. Ảnh: Medium.
Không bỏ qua 'miếng bánh' làm ăn béo bở, các khách sạn tại nhiều địa điểm du lịch nhanh chóng nỗ lực đưa ra các ưu đãi hấp dẫn để trở thành điểm đến thu hút những người yêu động vật và thích xê dịch.
Theo ứng dụng đặt phòng Good Choice, có hơn 700 nơi lưu trú, nhà nghỉ chấp nhận cho thú cưng ở tại Hàn Quốc. Vào năm 2016, con số mới chỉ vỏn vẹn dừng ở mức 70.
Trong đó, tỷ lệ các khu biệt thự nghỉ dưỡng chiếm 81,5%, kế tiếp là nhà nghỉ với 9,5%, các khu cắm trại cao cấp ở mức 5% và khách sạn dừng ở con số 4%.
Trong các phòng nghỉ, nhiều tiện nghi khác nhau cho vật nuôi như giường, khăn tắm và đồ chơi cho chó mèo được trang bị đầy đủ, nhằm chiều lòng những 'vị khách' 4 chân.
'Khách sạn của chúng tôi sử dụng toàn bộ 14 phòng trên tầng 9 làm nơi nghỉ dưỡng cho chó mèo. Ngoài ra, một khu vực riêng cho phép cả chủ và thú cưng ngồi ăn cùng nhau cũng được sắp xếp riêng biệt', quản lý tại một khách sạn ở Seoul, cho biết.
'Không chỉ nhà nghỉ, các cơ sở sang trọng hơn như biệt thự với hồ bơi và sân vườn cũng ‘mở cửa’ thoải mái với thú cưng, giúp người trẻ Hàn không còn đau đầu tìm cách xoay xở với vật nuôi khi đi du lịch', Kang Soo Yeon, một người yêu chó cho biết.
Ngay cả những khách sạn 5 sao đắt đỏ cũng không nằm ngoài 'cuộc chơi' này, khi vật nuôi trở thành đối tượng khách hàng được coi trọng không kém gì con người.
Từ bể bơi, khách sạng hạng sang cho đến taxi cho thú cưng
Với việc phát triển du lịch thú cưng, ngành du lịch địa phương ở Hàn Quốc được dự báo sẽ có giá trị 6.000 tỷ won (5,1 tỷ USD) vào năm 2027, theo báo cáo của KB Financial Group.
Các công ty du lịch càng không thể bỏ qua thị hiếu của những con người mê xê dịch. Các chương trình lo trọn gói từ di chuyển, đi tham quan các thắng cảnh nổi tiếng đến tiện ích cho vật nuôi đều được quảng bá hết mức.
Tất cả nhằm đánh vào tâm lý của những người yêu động vật rằng chó mèo của họ sẽ được chăm sóc kỹ càng và thoải mái tận hưởng kỳ nghỉ cùng chủ mình.
Các khách sạn mạnh dạn đầu tư, trang bị nhiều tiện nghi sang trọng nhằm đem lại cảm giác thoải mái như ở nhà cho những chú chó. Ảnh: Twitter.
'Chúng tôi đang nhận được phản hồi tích cực từ khách hàng. Những người chủ ngày càng mạnh dạn chi tiền cho chó mèo của mình, các tour tập trung vào thú cưng nhờ đó mà ra đời', quản lý của công ty du lịch Mode Tour cho biết.
Hãng hàng không lớn nhất của Hàn Quốc Korean Air còn mở dịch vụ cho phép khách hàng đăng ký trước thông tin thú cưng trên trang web của hãng.
Ngoài ra, mỗi người chủ có thể thu nhập dấu tích điểm mỗi khi đi du lịch với vật nuôi, giúp họ nhận được chuyến đi miễn phí hoặc được giảm giá cho lần sau.
Năm ngoái, hãng Asiana Airlines đã tăng giới hạn trọng lượng cho vật nuôi có thể được mang lên cabin máy bay, từ 5 kg lên 7 kg.
"Hiện tại, dịch vụ taxi thú cưng cũng ra đời, cho phép những người nuôi chó cảnh như tôi không còn gặp khó khăn ở nhiều bước, từ di chuyển đến chọn nơi ở khi đi chơi nữa”, Kang Soo Yeon nói thêm.
Bất chấp thiên hạ dị nghị, cô gái quyết lấy anh trai, đẻ 'tằng tằng' bốn đứa con
Với mọi người điều đó thật dị hợm nhưng với họ, quan trọng nhất vẫn là hạnh phúc của chính mình!
">Giới trẻ Hàn chi mạnh, không tiếc tiền đưa thú cưng đi du lịch
Tôi vừa mới ra trường, đi làm nhân viên thực tập ở một công ty tư nhân. Đó cũng là lúc mà tôi gặp được Kiên, phó phòng marketing ở công ty. Tôi còn nhớ mãi tối hôm đó, cả phòng marketing kéo nhau đi ăn nhậu để chào mừng đám nhân viên mới đến, trong đó có cả Kiên. Tôi vui vẻ quá đà mà uống hơi nhiều, rồi say bí tỉ. Không hiểu sao anh lại nhận đưa tôi về.
Thường thì trong tình huống đó, người ta sẽ liên hệ đến ngay một tên sở khanh, chở gái đến nhà nghỉ. Nhưng Kiên thì khác. Anh không biết địa chỉ nhà tôi nên đã chờ cho tôi tỉnh táo lại một chút, hỏi rõ địa chỉ nhà và tìm được số điện thoại của mẹ, gọi điện cho bà và đưa tôi về theo chỉ dẫn của bà.
Điều đó khiến tôi cảm thấy anh là người đáng tin cậy, thuộc dạng hàng hiếm thời bây giờ. Từ sau đó, chúng tôi thường xuyên gặp mặt nhau và rồi cũng tính đến chuyện yêu đương. Mẹ tôi thì chẳng ưng anh lắm, bà muốn tôi kiếm anh nào có nhà, có xe ô tô để môn đăng hộ đối, chứ không phải chàng trai đơn giản với chiếc xe máy cà tàng.
Đồng nghiệp ở công ty cũng hay nói xấu anh, vài người rỉ tai tôi, bảo rằng anh là thằng cục súc, thất bại, không có tương lai. Bọn họ đều bảo tôi ngu. Họ xì xầm bàn tán về việc anh thua độ cả tỷ bạc, sắp sửa đi tù rồi. Ai cũng nhắc tôi cẩn thận đi, nếu anh hỏi tiền thì đừng có mà đưa.
Tôi đều bỏ ngoài tai. Ấn tượng từ cái đêm đầu tiên anh chở tôi về tận nhà đó luôn ghim sâu trong lòng khiến tôi không thể nghĩ xấu về anh như lời họ nói.
Nhưng rồi, anh đến hỏi vay tiền tôi thật, nhưng lại không nói lý do vì sao. Tôi hơi ngỡ ngàng trước lời đề nghị thẳng thừng, muốn vay tôi cả trăm triệu của anh, nhưng tôi thì đào đâu ra từng đấy tiền. Anh biết thế nên cũng thôi, không lấy của tôi nữa. Thấy anh khổ sở, ngày nào cũng chau mày suy nghĩ chuyện tiền nong, tôi cũng không nỡ nên đã đi vay đỡ khoảng năm chục triệu, cộng với số tiền mà tôi đang có, và chuyển cho anh.
Đồng nghiệp của tôi xửng cồ lên, mắng tôi là ngu ngốc và điên rồ, đưa tiền cho người ta thế rồi người ta quay lưng đi mất thì phải làm sao. Tôi vẫn cứ tin anh không phải người như thế, dù trong lòng cũng lo lắng vì đó là một số tiền khá lớn đối với tôi.
Thế rồi, anh bất ngờ biến mất. Vào đúng buổi chiều hôm tôi chuyển tiền cho anh, mọi người nghe thấy anh cãi nhau với giám đốc, bỏ việc, rồi anh cứ thế biến mất khỏi cuộc đời tôi, không để lại một dấu vết. Tôi đau khổ vì bị bỏ rơi, hơn nữa trên đầu còn gánh thêm khoản nợ to đùng. Đúng là chẳng cái dại nào bằng cái dại tin người.
Ba tháng sau đó, tôi vẫn vật vờ như người vô hồn. Tôi nghỉ việc ở công ty tư nhân đó, rồi đi làm ở vài chỗ khác nhau, chạy xô từ sáng đến đêm khuya để cày tiền mà trả nợ. Nhưng dù có thế nào thì tôi vẫn không quên được anh. Mà chết ở chỗ, tôi nhớ nhung anh không phải mối hận vì món nợ năm chục triệu, mà là vì tình yêu. Tôi thậm chí chỉ mong một lần được gặp anh, và nếu anh có lý do chính đáng, tôi sẽ chấp nhận bỏ qua mọi thứ.
Chị đồng nghiệp cũ lại gọi điện và hỏi thăm tôi. Tôi không có gì để giấu cả, nói chuyện tự nhiên, kể về những gì tôi đang làm. Không ngờ, chị bất ngờ cảnh báo tôi về Kiên. Chị nói anh đang đi tìm tôi, và dặn dò tôi đừng có mà ngu ngốc đưa thêm tiền gì cả nữa, cứ làm lơ mà đuổi anh đi là được. Tôi ậm ừ cho qua chuyện, và thật sự ngóng chờ anh xuất hiện.
Chiều tối hôm đó, sau khi tan ca làm ở quán café, tôi bất ngờ gặp một người đàn ông khác ở ngay ngoài cửa. Anh ta nhìn tôi một lúc, rồi nói với tôi rằng Kiên đang bị bắt vì nợ quá nhiều tiền, nói rằng tôi có thể giúp Kiên chi trả chúng. Trong đầu tôi lại chợt bật ra câu chửi, số tôi đúng là quá đen nên mới gặp phải tên đào mỏ thế này. Nhưng tôi vẫn không thể từ chối được, chỉ sợ rằng Kiên sẽ nguy hiểm đến tính mạng. Tôi suy nghĩ một chút, nói hiện tại tôi không có tiền. Tôi đã nói là tôi sẽ đi vay, và gọi cho chị đồng nghiệp. Chị ấy lại mắng tôi một trận té tát, và tất nhiên là không có khoản tiền nào được chuyển đến cho tôi cả.
Tôi cũng tự thấy mình ngu ngốc và mù quáng, nhưng không làm cách nào dứt ra được. Cứ như là anh ấy bỏ bùa mê thuốc lú tôi vậy. Tôi nói sẽ thế chấp tài sản, và thế là gã đàn ông kia đồng ý. Anh ta đưa tôi đến một nơi để giao kèo trực tiếp với bọn vay nợ. Tôi đi theo anh ta, mỗi bước đi nỗi thất vọng của tôi lại tăng lên.
Cho đến khi điểm dừng chân là một nhà hàng sang trọng, trái tim tôi đã vụn vỡ. Không biết bao nhiêu lần tôi hi vọng anh ta dừng bước, quay lại nói với tôi rằng đây chỉ là một trò đùa thôi, nhưng suốt quãng đường, anh ta không hề dừng lại một phút.
Tôi cúi gằm mặt xuống, theo anh vào nhà hàng, tự nhủ đây sẽ là lần cuối cùng ngu dại. Sau khi thế chấp khoản tiền lớn này, sau khi gặp lại Kiên, tôi sẽ chấm dứt với anh.
Nhưng bất ngờ thay, khi bước vào nhà hàng, không gian vắng lặng với đèn nháy sáng trưng và lộng lấy làm tôi lóa mắt. Gã đàn ông khi nãy đã đi đâu mất, nhạc du dương vang lên, Kiên xuất hiện từ trên hành lang tầng hai của nhà hàng và tiến về phía tôi như một chàng hoàng tử. Mọi chuyện cứ như là mơ đối với tôi.
Kiên đứng trước mặt tôi, trên tay là tấm chi phiếu hai trăm triệu, hoàn lại cho tôi cả vốn và lãi lời gấp mấy lần. Anh nói, tất cả chỉ là thử thách của anh. Kiên là con trai của chủ tịch công ty tư nhân mà tôi từng làm, anh đã nói dối tôi và vay tiền, vì muốn thử xem tôi có phải hạng phụ nữ đào mỏ hay không. Chuyện tưởng chừng như chỉ xảy ra trong phim nhưng lại xảy đến với tôi.
Tôi hơi ngỡ ngàng, phật ý vì cảm giác thiếu tin tưởng và nỗi chua xót khổ sở khi nghĩ rằng mình bị bỏ rơi mà bật khóc. Cho đến khi nghe được câu chuyện của anh. Anh từng bị lừa, không phải chỉ một lần, và có lần đã khiến gia đình anh khánh kiệt, bản thân anh suýt chết. Đó là lý do vì sao mà anh không thể trao hoàn toàn niềm tin và tình yêu cho bất kỳ cô gái nào. Anh buộc phải bày ra những trò này để thử lòng tôi, và khi thấy tôi sẵn sàng vì anh mà thế chấp cả tài sản, lo lắng cho mạng sống của anh, phép thử kết thúc.
Tôi vẫn lấn cấn hồi lâu trước lời cầu hôn của Kiên. Anh quá thông minh và nhạy bén, trí tuệ lại cách tôi quá xa, tôi không thể biết được liệu sau này anh sẽ còn thử tôi nữa hay không? Tôi không muốn sống mà thiếu niềm tin như vậy được. Lời cầu hôn, tôi đã để ngỏ và xin anh thời gian. Hiện giờ tôi nên quyết định thế nào?
Con gái Minh Nhựa 15 tuổi yêu, 20 tuổi lấy chồng, nhưng vẫn thua xa bố khoản này
Sinh năm 1999, con gái Minh Nhựa lên xe hoa khi vừa tròn 20 tuổi, đặc biệt là cô yêu chồng tới hơn 5 năm mới kết hôn.
">Tâm sự hay, nhắm mắt yêu trai đào mỏ, vừa định nói chia tay thì bất ngờ đổi vận
Nhận định, soi kèo Estoril vs Vitoria Guimaraes, 22h30 ngày 26/01: Khó phân thắng bại
- Năm nay, tôi 35 tuổi, từng đổ vỡ hôn nhân và có một con gái nhỏ lên 9 tuổi. Cách đây gần một năm, tôi tái hôn với một người cùng hoàn cảnh. Anh hơn tôi 5 tuổi, từng qua một lần đò và có hai đứa con.
Khi ly hôn, toà phân xử con gái lớn ở với mẹ còn anh nhận nuôi con trai nhỏ tầm bằng tuổi con gái tôi. Thực sự, người chồng trước của tôi trăng hoa, bội bạc nên tôi rất sợ chuyện hôn nhân. Ly hôn chồng hơn năm năm, tôi mới dám mở lòng mình đón nhận tình cảm của anh.
Tôi băn khoăn nhiều khi anh đề nghị, tôi để con gái lại cho ông bà ngoại nuôi và về nhà anh làm dâu. Nhiều lần thương con, tôi định từ chối không làm đám cưới nữa. Nhưng khi tôi định dứt khoát lại phát hiện mình có thai nên đành xuôi theo ý anh.
Tôi dằn vặt lắm khi không được chăm con của mình, chỉ cuối tuần đón bé lên chơi rồi chở về nhà ngoại. Ngoài chuyện lấn cấn đó ra thì anh đối xử với tôi rất tốt, biết chăm lo cho gia đình.
Trước khi lấy nhau, tôi cũng biết nhà vợ cũ của anh là vốn là hàng xóm của gia đình anh. Hai người chia tay do mâu thuẫn trong cuộc sống, chị ấy muốn đi làm ăn xa nhưng anh không đồng ý. Bởi vậy, sau khi ly hôn, chị ấy để con cho nhà ngoại nuôi còn mình vào miền Nam làm ăn.
Mọi chuyện nảy sinh phức tạp khi chúng tôi mới cưới vài tháng thì vợ anh trở về quê ở cùng ba mẹ. Hai nhà sống ở cạnh nhau, con gái của anh thường xuyên qua nhà nội ăn cơm và ngủ lại. Ba mẹ chồng tôi cũng quen như thế vì nghĩ mẹ nó đi xa, qua lại với ba là điều đương nhiên.
Tôi cũng chẳng để ý gì chuyện đó, vẫn chăm sóc hai đứa con anh chu đáo. Chỉ có điều, từ ngày về, vợ cũ của anh toàn lấy cớ qua tìm con rồi qua lại nhà chồng tôi thường xuyên. Chị ấy rất tự nhiên, đi ra đi vào như nhà của mình, thậm chí còn ở lại ăn cơm này nọ.
Ba mẹ chồng tôi có vẻ cũng quý dâu cũ nên đón tiếp khá nhiệt tình. Cứ thấy chị ấy qua là chào hỏi đon đả, mời ở lại ăn cơm. Còn vợ cũ của anh xem như tôi không có mặt trong nhà.
Nhiều lần đi làm về, tôi thấy chị ấy thản nhiên nằm trong phòng ngủ của vợ chồng tôi với con mà không hề chào hỏi gì. Tôi khó chịu nên nói với chồng nhưng anh bảo: “Chẳng lẽ lại đuổi cô ấy, dù gì cũng mẹ của hai đứa con anh”.
Đau đầu hơn khi tôi phát hiện, vợ cũ bắt đầu nhắn tin qua lại với chồng mình nhưng anh giấu. Tôi tình cờ đọc được những tin nhắn kiểu như: “Sao anh có thể ăn nằm cùng vợ mới ngay trên chiếc giường trong căn phòng đầy kỷ niệm của chúng ta”.
“Khi nào vợ anh sinh con, em sẽ đưa hai con đi, em sợ con khổ vì cảnh mẹ ghẻ con chồng”, “Em không ngờ anh thay lòng đổi dạ nhanh như thế”… Tôi rất buồn khi thấy chồng cũng nhắn tin trả lời: “Anh thương con lắm, em đừng lo nghĩ quá nhiều”.
Khi tôi đưa những tin nhắn đó để chất vấn chồng, anh còn trách ngược tôi lục lọi điện thoại của anh, anh và vợ cũ chỉ trao đổi về con cái chứ không làm gì quá giới hạn.
Tôi đang mang thai, tâm trạng rất mệt mỏi lại rơi vào tình huống khó xử này. Đúng là tôi không có ý can thiệp vào chuyện của chồng tôi và vợ cũ nếu chỉ liên quan đến con chung, đằng này, cách cư xử của chị ấy như thách thức tôi vậy. Đến giờ, tôi cảm thấy hối hận khi dấn thân vào cuộc hôn nhân này.
Tôi phải làm sao để xử lý hài hoà mối quan hệ giữa chồng và vợ cũ. Mong mọi người cho tôi một lời khuyên.
Gặp cô dâu tung tăng bên sếp già, chú rể vội hủy hôn trước ngày cưới
Trước lễ cưới 3 ngày, tôi đau đớn hủy hôn khi phát hiện vợ mình tình tứ bên vị sếp già ở khu nghỉ dưỡng cao cấp. Những cái hôn ngọt ngào đó y hệt những cái hôn cô ấy dành cho tôi.
">Đau đầu khi vợ cũ thường đến nhà và làm điều này ngay trong phòng ngủ
Năm 2018, các cặp vợ chồng Singapore chi trung bình 58.000 SGD (khoảng 970 triệu đồng) cho một đám cưới, tăng gần 80% so với 5 năm trước.
Nhan sắc 9X gây sốt với bộ ảnh 'đám cưới thiếu gia' của bố mẹ năm 1994
Không chỉ trầm trồ về loạt ảnh chụp trong lễ cưới hoành tráng ở Hải Phòng cách đây 25 năm của bố mẹ Bùi Mỹ Hạnh, dân mạng còn chú ý tới nhan sắc của cô gái 21 tuổi.
">Vì sao giới trẻ Singapore sẵn sàng vay mượn làm đám cưới hoành tráng
Anh Nhân, 43 tuổi, hơn 20 năm bị tâm thần. Ảnh: Trần Chánh Nghĩa. Chúng tôi ngồi bên bà - người phụ nữ tuổi đã về chiều với đôi mắt đục mờ đưa mắt nhìn đứa con bất hạnh rồi kể lại câu chuyện đời mình.
Có chồng năm 25 tuổi, bà trải qua 3 lần sinh nở và trở thành mẹ đơn thân khi Nhân vừa lọt lòng.
Cha Nhân bỏ mẹ con theo duyên mới. Gánh nặng nuôi con đè trên đôi vai bé nhỏ của người đàn bà.
Lầm lũi nuôi con bằng đồng tiền bọt bèo thu được từ những gánh rau, bà chỉ ước mong con nhanh lớn để vơi đi nỗi nhọc nhằn.
Tuổi lớn, 3 chị em cùng cắp sách đến trường. Bà Đi càng vất vả hơn. Nhưng rồi, 2 chị của Nhân lập gia đình có cuộc sống riêng. Một mình Nhân ở với mẹ.
Bà kể tiếp, 'Nó thương tôi lắm. Nhiều lần nó xin tôi nghỉ học để làm phụ mẹ nhưng tôi không chịu. Mãi đến khi nó học xong cấp 3 tôi mới đồng ý cho nó đi làm. Nó xin được một chân thợ xây dựng...
Nó không cho tôi đi bán rau nữa, ở nhà nó nuôi. Tôi không chịu vẫn tiếp tục công việc của mình vì thấy mình còn khỏe.
Anh Nhân được mẹ đút cho một trái chôm chôm. Ảnh: Trần Chánh Nghĩa Được 3 năm như thế, tôi cứ ngỡ mình sẽ có một đoạn kết có hậu. Ngờ đâu, một ngày nọ tôi nghe tin sét đánh. Trong lúc đang làm việc Nhân sẩy chân rơi từ trên cao xuống bất tỉnh. Khi tôi vào đến bệnh viện, nó nằm thiêm thiếp...
Tỉnh lại, nó chẳng biết gì. Ngơ ngác. Nhìn nó tôi đau lòng lắm. Nó bắt đầu có triệu chứng về tâm thần. Không đủ tiền chạy chữa, tôi đưa nó về nhà. Từ đó, không đêm nào tôi ngủ yên với nó. Nó la, nó khóc, nó đập phá. Nhiều lúc nó đập đầu vào tường. Tôi đau lòng ôm lấy con mà khóc', bà Đi nói.
'Thấm thoát mà đã hơn 20 năm rồi. Hai mẹ con cứ sống với nhau. Có ai nghĩ rằng mẹ sợ con không? Tôi sợ nó đấy. Lúc đầu mới bị bệnh, tôi ôm nó, nó còn để yên. Giờ thì không thể. Nó có thể đập vào mặt tôi, đánh vào người tôi lúc nào không biết...
Nó có còn biết gì nữa đâu. Tôi tuổi càng cao sức khỏe càng yếu. Con mắt tôi bây giờ nhìn không rõ nữa. Trong khi đó, Nhân vừa bị tâm thần vừa mang thêm chứng bướu cổ. Cái bướu càng ngày càng lớn nhưng biết làm sao bây giờ.
Anh Nhân bị mẹ xích lại vì cứ thả ra là anh bỏ nhà đi. Ảnh: Trần Chánh Nghĩa. Cũng may, hai chị nó ở gần thay phiên nhau đỡ đần cơm nước. Cũng qua ngày thôi vì chúng cũng khổ vì chồng con. Trong khi đó, cha nó từ ngày bỏ đi chưa một lần ghé lại. Ông đã có gia đình riêng với 6 con và bà vợ bị bệnh tiểu đường nên cũng không đoái hoài đến giọt máu rơi rớt của mình. Cuộc sống hai mẹ con giờ chỉ nhờ vào trợ cấp của địa phương 900.000đ/tháng', người đàn bà với đôi mắt đã đục ngầu nói tiếp.
Lúc này, Nhân cũng đã nằm xuống nhìn mẹ và chúng tôi.
Dùng tay chống đầu, Nhân vừa nhoẻn miệng cười chưa dứt đã bật lên tiếng khóc. 'Nó là vậy đó anh ạ. Bây giờ tôi chẳng biết phải làm sao nữa.
Điều lo nhất, một mai tôi già yếu không còn lo cho nó được thì nó sẽ ra sao đây? Quần áo, giặt giũ, tắm rửa, ăn uống cho nó, ai lo đây? Liệu nó có chịu người không phải mẹ nó lo cho nó không?'.
Nói đến đây, giọng bà Đi chùng xuống. Giọt nước mắt lăn ra từ khóe. Nhân nhìn mẹ, khuôn mặt thẫn thờ ngây dại. Thật xót xa cho kiếp người bạc phận ...
Em bé bị cho đi lúc 9 tháng tuổi, khóc thét ngày gặp lại mẹ
Khi chị Nhẫn đưa con đi khuất, bà Nhạ khóc như ngất đi. Thằng bé như biết bị nói dối cũng khóc thét lên, đòi về.
">Suốt 20 năm, người mẹ nghèo nuốt nước mắt xích con vào góc tường