您现在的位置是:NEWS > Ngoại Hạng Anh
Nhận định, soi kèo Augsburg vs Freiburg, 23h30 ngày 2/3: Ai cũng rất sung
NEWS2025-03-05 14:06:09【Ngoại Hạng Anh】1人已围观
简介 Phạm Xuân Hải - 02/03/2025 07:18 Đức kết quả bóng đá pháp hôm naykết quả bóng đá pháp hôm nay、、
很赞哦!(7)
相关文章
- Siêu máy tính dự đoán Juventus vs Hellas Verona, 2h45 ngày 4/3
- Làm giàu không khó khi trở thành một DOTA 2 Trader
- Truyện Trang Trại Tình Yêu
- Truyện Soán Đường
- Nhận định, soi kèo Shanghai Port vs Yokohama Marinos, 19h00 ngày 4/3: Tiếp tục gieo sầu
- Truyện Hoa Hồng Đỏ Và Súng
- Truyện Nghe Nói Chú Yêu Loli
- Cô gái dạo phố Hà Nội cùng thông điệp: Tôi yêu hoà bình
- Nhận định, soi kèo Vancouver Whitecaps vs LA Galaxy, 05h00 ngày 3/3: Chủ nhà bùng nổ
- Đức sẽ vô địch FIFA World Cup 2014 Brazil
热门文章
站长推荐
Nhận định, soi kèo Buriram United vs Johor Darul Ta'zim, 21h00 ngày 4/3: Khách hoan ca
Các giọng ca ảo đã không còn là khái niệm quá mới mẻ trong thế giới hiện tại - Hatsune Miku- một trong những nhân vật khiến mọi ca sĩ phải ghen tị bởi cô là hình ảnh hiện thân của một nữ ca sĩ thế hệ mới, không ăn tàn phá hoại, không dính vào các vụ bê bối, luôn tươi cười và đúng giờ. Bởi vậy, sẽ chẳng có gì lạ khiRiot – hàng phát game nổi tiếng với trò chơiLeague of Legendskhông thử nghiệm một chút với loại hình này.
Đầu tuần này, ban nhạc Pentakill của Liên Minh Huyền Thoại bao gồm các thành viên “Mordekaiser, Sona, Karthus, Olaf, và Yorick” đã chính thức cho ra mắt Album nhạc Rock miễn phí đầu tay mang tên Smite and Ignite(Tựa tiếng Việt: Quẩy và Phá)
Rocker nổi tiếng người Nauy - Jorn Lande- (Ca sĩ trong các ban nhạc như Masterplan, Ark) đã được Riotxác nhận là giọng ca chính cho những bài hát thuộc Album này. Về phầnLande. anh đã cộng tác rất chặt chẽ với nhà sản xuất âm nhạc Christian Linke của Riot Games tại Los Angeles, anh hy vọng việc quy tụ các nhân vật trong một game nổi tiếng như Liên Minh Huyền Thoại này sẽ có thể tạo nên một ban nhạc Rock phiên bản Digital bá cháy nhất lục địa Valoran.
Landecho biết anh cảm thấy “rất hào hứng khi được góp phần tạo nên một trong những thành quả của ngành công nghiệp game giải trí nói chung", kéo theo đó là cơ hội có thể tiếp cận với hàng triệu người trên khắp thế giới của anh nói riêng chỉ trong một cái nháy mắt.
Riot cho biến, Pentakill là một dự án đầy nhiệt huyết của họ khi muốn tạo nên một Band nhạc chất như các rocker thực thụ. Ngoài việc mang lại những trải niệm âm thanh sống động, dự án Pentakill còn mang theo một bản vá mới nhất đi kèm với những bộ trang phục mới, hình tượng mới cho các nhân vật Pentakill Mordekaiser, Pentakill Sona và Pentakill Karthus’.
Rõ ràng, Riot đã cho thấy rằng mình đang đi một con đường đầy sức sáng tạo, có phần vượt lên người đàn anh Dota của mình. Chưa biết sự thành công của band nhạc quái gở theo đúng nghĩa đen này sẽ ra sao, nhưng giờ thì chúng ta hãy cùng nghe thử Album trên tại đâyhoặc tải xuống tại đây
Hypous – nguồn NA
">[LMHT] Pentakill chính thức công phá thị trường với Album đầu tay “Smite and Ignite”
">
The Division trì hoãn sang năm 2015
Thẩm Dĩ Hạ mơ màng tỉnh lại, vách tường bệnh viện không chói mắt.
"Tư..." Muốn chống người lên, cánh tay trái lại truyền đến một trận đau ray rứt, lần này triệt để tỉnh rồi.
Thẩm Dĩ Hạ mỹ nhân mắt ngọc mày ngài giờ phút này trên mặt tiều tụy, trên thân là quần áo bệnh viện màu trắng xanh đan xen nhau, có vẻ hơi rộng.
"Hạ Hạ?" Kỷ Lan đứng dậy bên bên giường bệnh, vẫy vẫy tay trước mặt nàng, nhắc nhở nàng bên cạnh còn có một người.
"Em ngủ bao lâu rồi?" Thẩm Dĩ Hạ tay phải vuốt vuốt căng huyệt Thái Dương nhìn về phía gương mặt tràn đầy ngưng trọng của người đại diện.
"Ai nha 8 tiếng này gấp chết chị, nếu nơi này không phải là đế y, chị lo lắng có phải bọn họ chẩn đoán sai hay không, em có còn chỗ nào cảm thấy không thoải mái hay không nha?" Ngày thường là đại quản lí sấm rền gió cuốn lan giờ đây lại biến thân thành lão mụ tử.
"Phốc xì..." Thẩm Dĩ Hạ cười khẽ một tiếng, "Rất lâu rồi không thấy dáng vẻ chị khẩn trương, không có việc gì, chỉ là tay trái có đau một chút nâng lên không nổi." Gương mặt không trang điểm mỉm cười lại nhiễm hơn mấy phần diễm lệ.
"Xương cổ tay trái bị nứt nhỏ, cần dùng nẹp cố định lại." Ngoài cửa truyền đến giọng nói thanh lãnh lại hòa nhã.
Dịch Thế An đem tấm phim cầm trong tay đưa cho y tá rồi đi về phía giường bệnh.
Người sạch sẽ trong áo blouse trắng, bên trong dựng áo sơ mi thuần trắng, quần tây đen phối hợp cùng màu giày da có vẻ càng lão luyện.
Hai người sững sờ nhìn xem thân ảnh có vẻ trẻ tuổi, cao gầy, khẩu trang che lại hơn nửa gương mặt, chỉ chừa lại đôi mày kiếm xinh đẹp và đôi mắt sáng như sao.
Dịch Thế An hơi nhíu mày, "Xin chào, tôi là bác sĩ khoa chỉnh hình, người điều trị chính, phiền cô tránh ra một chút." Mấy sợi tóc rối trượt đến trước mắt, thình thoảng đụng vào hàng mi dày và thẳng, phần đuôi tóc nhiều tầng có thể che đi gáy được uốn phồng nhẹ.
"Đau không." Khẩu trang hơi gợn lên, một câu nói không cảm xúc vang lên.
"Không... Đau! Đau!" Thẩm Dĩ Hạ nhẹ nhàng thở ra.
"Tổn thương phần mềm khép kín, không có vấn đề gì lớn, hiện tại có thể đeo nẹp." Ngón tay thon dài, có lực, lướt trên chiếc PDA*, nhanh chóng đưa ra lời dặn của bác sĩ.
* Thiết bị kỹ thuật số hỗ trợ cá nhân thường được gọi theo viết tắt tiếng Anh là PDA (Personal Digital Assistant), là các thiết bị cầm tay vốn được thiết kế như một cuốn sổ tay cá nhân và ngày càng tích hợp thêm nhiều chức năng. Một PDA cơ bản thường có đồng hồ, sổ lịch, sổ địa chỉ, danh sách việc cần làm, sổ ghi nhớ, và máy tính bỏ túi.
"Mỗi tuần kiểm tra lại một lần, dự kiến bốn tuần sau có thể tháo ra, y tá sẽ đưa cho cô sổ tay y tế." Dịch Thế An ngẩng đầu, đối diện với ánh mắt của Thẩm Dĩ Hạ, "Cô xem kĩ và nhanh lên." Giọng điệu dửng dưng nhưng lại khiến người khác tin phục.
"Được, cảm ơn bác sĩ." Thẩm Dĩ Hạ miệng hơi cười, cong cong mắt.
Sau khi xác nhận không có gì sơ xót, Dịch Thế An quay người đi về phía phòng bệnh bên cạnh, cô y tá nhỏ lén nhìn Thẩm đại mỹ nhân đang uống nước trên giường liền đi theo sau cô.
Kỷ Lan kéo màn cửa sổ ra, ánh nắng xuyên qua tấm kính trên giường, xua tan vẻ lo lắng hôm qua. Ánh vàng nhuộm đỏ đuôi tóc, Thẩm Dĩ Hạ nheo mắt nhìn về phía cây hoa quế to lớn bên ngoài cửa sổ, ngũ quan thanh tú phủ bóng lên, trông giống như một nữ thần được miêu tả trong thần thoại.
"Kết quả điều tra thế nào?" Thẩm Dĩ Hạ hững hờ chơi đùa với mái tóc, những sợi tóc mềm mại óng ả quấn quanh đầu ngón tay cô, hết vòng này đến vòng khác.
"Thật kỳ lạ khi nói rằng thiết bị thực sự có vấn đề. Khóa thép trên dây tự nhiên bị đứt. Tiểu Nhã và đạo diễn đã kiểm tra nó trước khi quay và sau đó cũng không ai chạm vào nó." Kỷ Lan gọt quả táo trong tay và cắt nó thành từng miếng ngay ngắn đặt vào trong đĩa trái cây.
"Chẳng lẽ lại là thật sao, năm ngoái khi quay phim ở núi Ngũ Linh gặp phải đạo trưởng nói em năm nay sẽ gặp tai họa." Kỷ Lan nghiêm túc nói.
"Lời nói tùy tiện của người khác chị cũng tin, nếu thật sự xảy ra chuyện, hiện tại em còn có thể tỉnh sao?" Thẩm Dĩ Hạ xiên miếng táo đã được cắt sẵn nằm trong đĩa trái cây, nhét vào trong miệng Kỷ Lan, "Tranh thủ thời gian nghỉ ngơi, bồi bổ, Tiểu Nhã đâu?"
Với tư cách là trợ lý riêng của Thẩm ảnh hậu, cô hiện đang chiến đấu trong biệt thự ở vùng ngoại ô phía bắc, khiêng những chiếc túi lớn nhỏ lên xe.
"Em ấy đi thu dọn hành lý. Em ở đây không phải có căn hộ lớn sao? Chị nghĩ khoảng thời gian này trước hết ở chỗ ấy tới bệnh viện tái khám tương đối dễ dàng, thuận tiện, hơn nữa nhân tiện trốn tránh đám phóng viên giải trí đó."
Thẩm Dĩ Hạ lặng tiếng
"Em không biết, đám chó săn kia biết chuyện, bọn họ ai nấy đều điên cuồng đưa lên các loại tin tức, như sợ có người không biết em hôn mê bất tỉnh, tạo ra bầu không khí thật là kinh người." Ánh mắt Kỷ Lan chứa đầy sát khí.
[ Thẩm Dĩ Hạ quay phim, rơi xuống từ độ cao 10 mét, hôn mê bất tỉnh! ] BẠO
[ Một diễn viên nổi tiếng rạng sáng được đưa đến bệnh viện do thiết bị gặp trục trặc, hiện sống chết chưa rõ! ] BẠO
[ 8 tiếng thời gian vàng đã trôi qua, Thẩm Dĩ Hạ vẫn chưa tỉnh lại! ] BẠO
Hàng loạt hot search đang treo cao, gây ảnh hưởng đến cảm xúc của cư dân mạng
[ ô ô ô Hạ Hạ mau chóng tỉnh lại nào ]
[ Trời cao phù hộ ]
[ Thẩm Dĩ Hạ cố lên ]
[ Hi vọng điều tra rõ ràng ]
[ Người qua đường, chúc bình an ]
Mọi người từ mọi tầng lớp xã hội tụ họp lại với nhau, cũng không thể thiếu được đám anti- fan và các blogger đục nước béo cò*
* Đục nước: Chỉ những hoàn cảnh rối ren, loạn lạc không theo một quy luật hay quỹ đạo nào trong cuộc sống hết.
Béo cò: Chỉ những kẻ cơ hội, chớp được thời cơ mà vơ vét, làm giàu cho bản thân mình hoặc làm những việc có lợi cho bản thân.
">Truyện Thẩm Ảnh Hậu Hôm Nay Lại Trêu Chọc Bác Sĩ Dịch Sao
Kèo vàng bóng đá AS Roma vs Como, 00h00 ngày 3/3: Khách thất thế
Truyện Loan Phượng Minh
">
Outernauts: Monster Battle
"Nói ra rồi thì hãy để chuyện này qua đi thôi." Bị nàng nắm tay, Thanh Hòa cong cong mi mắt, hàng mi nhỏ dài rậm rạp khẽ chớp động.
Bên ngoài cửa sổ, tuyết mịn rơi rào rào, bầu không khí hoàn hảo, nàng hạ thấp giọng, giọng nói nhẹ nhàng như mọi khi: "Xem như là bí mật nhỏ giữa chúng ta."
"Bí mật nhỏ? Tỷ tỷ không hỏi ta, tại sao phải nói dối sao?"
"Không hỏi, dù sao người ngươi thật sự muốn lừa cũng không phải ta."
Nàng ấy thông minh quá!
Uyển Uyển thông minh quá đi!
Trì Hành không kiềm chế được ôm lấy vòng eo thon gọn của nàng: "Tỷ tỷ, tỷ không so đo với ta, ta vui lắm."
Cánh tay nàng ấy ấm áp, ôm chặt lấy eo nàng, Thanh Hòa không còn cách nào khác đành vòng tay qua cổ nàng, ánh mắt dần sâu thẳm: "A Trì, ngươi có thể vui vẻ hơn chút nữa"
"Thật sao?"
Trì Hành vui mừng ôm nàng quay vòng vòng tại chỗ.
Thư phòng vốn được coi là trọng địa, không cho phép người ngoài tự ý xâm nhập, bỗng vang lên tiếng cười vô tư của Tiểu tướng quân, Xuân Tê đứng bên ngoài nghe cũng bật cười theo: Xem ra Tam công tử thực sự thích Thẩm cô nương.
Tóc mai bị rối tung, Thanh Hòa ngã xuống giường tạm nghỉ ngơi, mặt đỏ ửng, khẽ thở dốc.
Hai mắt Trì tiểu tướng quân sáng ngời: "Tỷ tỷ, ta thích tỷ quá đi mất!"
Nàng quá đỗi vui mừng, nắm chặt tay cô nương người ta không chịu buông, chân trái đá sang phải cởi đôi giày, đôi chân mang vớ lơ lửng trong không trung: "Uyển Uyển, cuộc đời này Trì Hành được gặp tỷ, thật may mắn làm sao!"
Trước đó, hai người vừa ôm nhau vừa trêu đùa vừa cười, khuôn mặt ai cũng ửng hồng. Gò má Thanh Hòa đỏ hồng lại có ý khác, nàng thoải mái nhìn thẳng vào mắt Trì Hành, giấu kín tình cảm trong lòng, khẽ khàng đặt ngón tay lên môi dưới của Tiểu tướng quân, mỉm cười: "Sai rồi, là ta gặp được ngươi, thật may mắn làm sao."
Nếu không có ngươi, Thẩm Thanh Hòa có lẽ đã chết năm tám tuổi.
Ngay cả khi may mắn sống sót, cuộc đời này cũng đã định sẵn sẽ cô đơn lạnh lẽo, khó tìm được ấm áp.
"Đúng vậy, đúng vậy, chúng ta đều rất may mắn!"
Ở gần như vậy, Trì Hành có thể đếm rõ ràng từng sợi lông mi như lông quạ của nàng, bỗng nhiên nổi hứng nghịch ngợm, dứt khoát tiến sát lại gần hơn.
Nàng tiến tới mà không nói một lời, tim Thanh Hòa đập thình thịch, vừa định lùi ra, vai bỗng bị ấn lại: "Tỷ tỷ, đừng nhúc nhích."
Trì Hành nhìn vào đôi mắt trong veo của nàng, thấy bóng hình mình phản chiếu trong đó, mang lại cho người ta cảm giác ngây thơ hồn nhiên: "Uyển Uyển, đôi mắt của tỷ đẹp thật. Trước đây ta đã từng nghĩ, nếu có thể nói cho tỷ biết tất cả mọi chuyện, có phải chúng ta sẽ có thể trở nên thân thiết hơn không.
Cũng giống như bây giờ, nằm trên cùng một cái giường, chơi mệt rồi có thể cùng nhau ngủ. Ta luôn ghen tị với tỷ tỷ muội muội nhà người ta có thể vui đùa ầm ĩ trong bồn tắm, hay là chúng ta cũng tìm cơ hội thử xem sao?"
Bây giờ nàng nói gì cũng đúng, hơi thở ấm áp phả vào má, nhuộm đỏ khuôn mặt trắng sứ của Thanh Hòa.
Lồng ngực nàng phập phồng dữ dội, trong lòng cảm thấy xấu hổ vì việc đầu tiên Trì Hành muốn làm với nàng sau khi thẳng thắn là đi tắm, đồng thời cũng vì hai người sẽ tắm chung mà lo lắng —— A Trì trong sáng ngây thơ là thật, háo sắc cũng là thật.
Đôi mắt đẹp của nàng tràn đầy lửa giận, nàng đánh yêu vào khuôn mặt tuấn tú của Tiểu tướng quân: "Thật sự không phải là vì muốn nhìn ta sao?"
Bàn tay ngọc trời sinh mát lạnh, đặt ở trên mặt thế mà lại rất thoải mái, Trì Hành tiết lộ thân phận cho nàng rồi bớt kiêng kỵ hơn nhiều. Nàng vươn tay kéo tay cô nương đang thả ở dưới, ôm vào lòng ủ ấm, động tác tự nhiên thuần thục, vô cùng thân mật.
Thấy vậy, Thanh Hòa mấp máy môi, nhưng cuối cùng vẫn không nói lời từ chối.
"Tỷ tỷ tốt, con người ai cũng có lòng yêu cái đẹp mà."
Tiểu tướng quân lấy ra ba phần sức lực nũng nịu với mẹ ruột, khiến cho định lực của Thanh Hòa cô nương vốn phi thường suýt chút nữa không kiềm chế được trái tim hừng hực muốn nhảy ra ngoài.
Cứ nằm trên giường lớn với nàng ấy như vậy là không ổn, nàng định đứng dậy nhưng lại bị một bàn tay ấn xuống.
Trì Hành mở to đôi mắt van xin: "Tỷ tỷ, nằm thêm một lúc nữa đi. Chẳng lẽ giường của ta không mềm không thơm sao? Ta hiếm có cơ hội được ngủ cùng giường với người khác..."
Nàng cười khúc khích cắn tai nàng ấy: "Uyển Uyển, tốt quá rồi, tỷ mau chóng gả lại đây đi, để chúng ta sớm được ngủ chung một giường. Đến lúc đó, ta sẽ bảo nương chuẩn bị cho chúng ta một cái chăn bông thật lớn. Người ta nóng, mùa đông chắc chắn sẽ không để tỷ bị lạnh."
Những viễn cảnh về tương lai đầy cám dỗ không thể cưỡng lại, bị lời nói vô ý của nàng mê hoặc, Thanh Hòa buông bỏ vẻ rụt rè trong mắt, xương cốt mềm nhũn nằm đó: "Nghe có vẻ hay đấy."
"Đúng vậy!" Trì Hành bật người dậy như cá chép lộn mình, may mà giường lớn rất chắc chắn nên mới chịu được nàng nghịch ngợm.
Giường của Tiểu tướng quân quả thực rất mềm rất thơm, mềm mại như mây, thơm mùi thanh nhã của tùng trúc. Nằm trên đó, Thanh Hòa cảm thấy tâm trạng phập phồng, nuông chiều nhìn nàng náo loạn trên giường lớn, thậm chí còn hơi buồn ngủ.
A Trì tràn đầy sức sống, một nụ cười có thể làm mềm lòng người, hạ thấp phòng tuyến của họ.
Trì phu nhân ngoài cửa gọi mấy lần, chỉ thiếu điều kêu "Nhãi ranh" mà vẫn không có ai trả lời, chỉ nghe thấy tiếng ồn ào huyên náo bên trong.
Chưa kể, hoàn toàn không cần dùng đến hai tai, chỉ cần một tai nàng cũng biết được lại là nữ nhi không khiến mình bớt lo kia gây rắc rối.
Người này từ khi sinh ra dường như không biết lo lắng.
Nàng cau mày lẩm bẩm bước vào cửa, vén rèm lên, nhìn một cái, sững sờ lùi lại hai bước, tưởng mình hoa mắt.
">Truyện Thẩm Cô Nương Truy Thê Công Lược